Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 3266: Không bằng chó hữu dụng (length: 7375)

Khóe miệng Lâm Dật giật giật.
Cái hệ thống chó má này, không phải là cố tình để mình mất mặt sao?
"Ngươi không thể võ đoán như vậy, đồ của Bính Tịch Tịch cũng vẫn dùng được."
"Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng kiểu gửi đồ qua bưu điện này đã không đáng tin rồi."
"Ngươi vẫn võ đoán, cứ mở ra xem đã."
Khuôn mặt Kỷ Khuynh Nhan lộ rõ vẻ gian xảo.
Mở bọc ra, bên trong là một bộ âu phục màu xanh đậm.
Ngoài ra, còn có áo sơ mi, cà vạt, cùng một đôi giày da đen.
"Ngươi chuẩn bị khá chu đáo đấy, thế mà làm hẳn một bộ."
"Đã làm thì phải làm cho ra trò, đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ rồi."
"Màu sắc này thì tạm được, nhưng chất lượng thì không dám khen."
"Ngươi đừng coi thường người ta, chất lượng rất tốt đấy."
Kỷ Khuynh Nhan không nói gì, mở lớp bọc trong suốt ra, lấy bộ đồ bên trong ra.
"Hả?"
Khi Kỷ Khuynh Nhan vừa cầm bộ đồ ra, đã phải sững sờ một hồi lâu.
"Thế mà không hề có một nếp nhăn?"
Thốt lên một câu, Kỷ Khuynh Nhan chăm chú nhìn bộ âu phục một hồi lâu.
"Mà chi tiết thiết kế cũng rất ổn."
"Ta đã nói rồi, đồ của Bính Tịch Tịch vẫn đáng tin mà."
Trước trước sau sau, Kỷ Khuynh Nhan lại nhìn các chi tiết khác của bộ đồ tây.
Phát hiện trừ kiểu đóng gói có thể chê, thì các mặt khác dường như không có gì để bắt bẻ.
Chất liệu, thiết kế, công nghệ...
Những khía cạnh này đều làm rất chỉn chu.
Ngay cả những bộ đồ may đo cao cấp, có lẽ cũng kém một chút.
"Thật sự là xưởng của Bính Tịch Tịch làm ra được?"
"Đương nhiên rồi, nhãn mác phía trên ghi đó."
"Thật sự khiến ta phải nhìn nhận lại."
Kiểm tra xong âu phục, Kỷ Khuynh Nhan lại xem áo sơ mi và giày, cũng không tìm ra bất kỳ lỗi lầm nào.
Không chỉ công nghệ không có vấn đề, mà thiết kế cũng rất phù hợp với khí chất của Lâm Dật.
Nếu như mình mà nhìn thấy bộ đồ này ở trung tâm mua sắm, cũng sẽ mua cho Lâm Dật.
"Đi đi đi, mau đi mặc thử xem." Kỷ Khuynh Nhan cầm lấy bộ đồ, kéo Lâm Dật: "Nếu chỗ nào không vừa, ta sẽ mang đi đổi."
"Chuyện đổi đồ không vội, cứ nói xem ngươi hài lòng chưa đã."
"Rất hài lòng, thế nào?"
"Nếu ngươi hài lòng, thì chúng ta xem như đã đồng ý cá cược rồi, sắp xếp thời gian mua bộ đồ hầu gái kia đi."
Liếc mắt lườm Lâm Dật một cái, "Biết ngay là ngươi vẫn còn nhớ vụ này."
"Có qua có lại mà."
"Biết biết, mau đi mặc thử đồ đi."
Hai người lên lầu hai, Kỷ Khuynh Nhan kéo Lâm Dật, thay hết cả bộ đồ mới.
"Thế mà lại vừa người như vậy!"
Nhìn Lâm Dật diện bộ đồ mới trông rất bảnh bao, Kỷ Khuynh Nhan ngạc nhiên một hồi lâu.
"Ngươi chắc chắn là chỉ báo mỗi chiều cao và cân nặng, là đã làm ra được bộ đồ này rồi?"
"Ừm... Thật mà..."
Đây là phần thưởng hệ thống cho mình, tuy nó chó má một chút, nhưng về mặt này, nó sẽ không hề lơ là.
"Thật sự quá thần kỳ."
"Vậy nên đừng có coi thường Bính Tịch Tịch, đừng thành kiến với người khác."
"Được rồi được rồi, coi như ngươi lợi hại."
Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Mau cởi đồ ra đi, sau này để mặc khi làm việc, đừng để nhăn nhúm."
"Được rồi."
Lâm Dật cởi đồ ra, thay lại quần áo của mình.
"Hôm nay ngươi có dự định gì không?"
Kỷ Khuynh Nhan hỏi.
"Hôm nay ta ở nhà trông con."
"Thật hay giả vậy?"
Kỷ Khuynh Nhan đánh giá Lâm Dật, "Ngươi chắc chắn mình trông được con đấy?"
"Ta thấy không thành vấn đề."
Lâm Dật nói:
"Không chừng mấy hôm nữa ta đi làm, ngươi cứ đi làm việc của mình đi."
"Vậy cứ giao cho ngươi đấy."
Ngày hôm sau, Lâm Dật chủ động gánh vác công việc trông trẻ, còn Kỷ Khuynh Nhan thì trang điểm xong rồi đi dạo phố.
Nhưng Lâm Dật cũng không nhàn rỗi, đưa con đi vườn thú chơi.
Tiện thể còn kéo thêm cả Tần Hán, Cao Tông Nguyên và Lương Kim Minh đi cùng.
Nhìn bề ngoài, bốn người đàn ông trông một đứa bé, hẳn là chuyện dễ.
Nhưng thực tế, đứa nào đứa nấy đều vô dụng.
Kết thúc một ngày, đều có cảm giác tinh thần mệt mỏi.
Đương nhiên vào khoảng hơn ba giờ chiều, Lâm Dật nhận được điện thoại từ cửa hàng 4S.
Thông báo hồ sơ xin việc của hắn đã qua vòng xét duyệt, ngày mai đến phỏng vấn.
Lâm Dật cũng chẳng nghĩ gì nhiều.
Năng lực nghiệp vụ chưa nói đến, chỉ cần có các chứng chỉ bằng cấp, là đã có thể qua vòng sơ tuyển rồi.
"Trông con có gì thú vị không?"
Buổi tối lúc ăn cơm, Kỷ Khuynh Nhan cười hỏi.
"Suýt nữa mệt chết vì nó."
"Ngươi không phải đã gọi cả Tần Hán bọn họ đến rồi sao."
"Đừng nhắc đến bọn chúng, gọi ba con chó tới, còn có ích hơn bọn nó, tóm lại đứa nào đứa nấy đều phế."
"Các ngươi chưa từng trông trẻ, đương nhiên sẽ không thích ứng được." Kỷ Khuynh Nhan cười nói:
"Nhưng sớm làm quen cũng tốt, sau này còn có kinh nghiệm."
"Tần Hán vốn định sinh nhiều con, giờ thì một đứa cũng không muốn sinh nữa." Lâm Dật cười ha ha nói.
"Đến khi nào thật sự kết hôn, anh ta sẽ không nghĩ vậy đâu." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Đúng rồi, cửa hàng 4S gọi cho ngươi chưa?"
"Gọi rồi, sáng mai 10 giờ, đi thi viết với phỏng vấn thử." Lâm Dật nói: "Đa tạ Kỷ tổng đã giúp đỡ làm hồ sơ xin việc."
"Chút lòng thành thôi."
Sau khi ăn tối xong, hai người dắt con đi dạo, thời gian trôi qua yên bình và ấm áp.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật còn đang mơ màng ngủ thì bị Kỷ Khuynh Nhan gọi dậy.
"Nhanh lên, hôm nay còn phải đi phỏng vấn."
Ngáp một cái, Lâm Dật vội vàng xuống giường, rửa mặt xong rồi ăn sáng, sau đó lái xe ra cửa.
Lái xe hơn 20 phút, Lâm Dật đến cửa hàng 4S.
Nhìn xung quanh, cả con đường này có mấy cửa hàng 4S.
Người ta có câu không oan gia không gặp nhau mà.
Ba nhà BBA đều tập trung ở đây.
Một nhà ở đối diện, một nhà ở ngay bên cạnh thành hàng xóm.
Còn lại, cũng là các loại chợ xe second-hand.
Chỉ cần là người có xe, ít nhiều đều biết đến khu vực này.
Từ từ lái xe, Lâm Dật đến cửa chính của cửa hàng 4S.
Bảo vệ hỏi thăm mục đích của Lâm Dật rồi cho đi vào.
Đậu xe xong, Lâm Dật chỉnh lại quần áo trên người, chuẩn bị vào phỏng vấn.
"Ha ha, anh bạn."
Lúc Lâm Dật vừa chuẩn bị đi vào thì chợt nghe có người gọi lại phía sau.
Nhìn lại, phát hiện đó là một người đàn ông trung niên mặc đồng phục màu xanh dương.
Trên cằm có vài sợi râu lún phún, miệng ngậm điếu thuốc, trong túi hai bên nhét bao tay.
Lâm Dật nhìn lướt qua hắn, chắc là thợ sửa xe ở cửa hàng bốn vòng sát vách.
"Có việc gì?"
"Xe này của anh không tệ nha." Người đàn ông trung niên vừa cười vừa nói.
"Không có gì đáng nói cả, cũng chỉ là một con xe FAW thôi." Lâm Dật cũng cười đáp lại.
"Nhưng âm thanh của nó lại không giống của xe FAW."
Lâm Dật đánh giá thợ sửa xe một chút, "Cả cái này anh cũng biết sao?"
"Nghe giống như là động cơ AMG, tiếng máy nghe thật là êm tai." Người đàn ông trung niên vừa cười vừa nói:
"Mà cái xe này lại không có chút tạp âm nào, đoán chừng các bộ phận khác cũng là hàng cao cấp, chắc tốn không ít tiền đây."
"Không khoa trương như anh nghĩ đâu, cũng chỉ là mua để chơi thôi." Lâm Dật cười nói.
"Khiêm tốn quá, trông là biết dân chuyên nghiệp rồi."
"Khách sáo khách sáo."
"Anh đến đây là có việc gì vậy? Trông xe à?"
"Không phải, tôi đến đây nhận lời mời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận