Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 3006: Kết bạn sơ suất (length: 7169)

"Ngươi mẹ nó nghiêm túc một chút."
Tống Kim Dân cười ha hả, nói:
"Một ngày một đêm qua dạy bọn họ không ít thứ, dạy nhiều thì không thích hợp, để bọn hắn chậm rãi tiêu hóa đi."
Tống Kim Dân đứng dậy duỗi lưng một cái, "Ta đi trước."
Theo thói quen châm điếu thuốc, Tống Kim Dân hướng về phương xa đi đến.
Đối với hắn mà nói, ly biệt là thái độ bình thường trong cuộc sống.
Cái bóng lưng như kẻ lang thang kia, trong mắt Lâm Dật, lại tiêu sái như gió.
"Bớt hút thuốc một chút, cẩn thận có ngày đem chính mình hun chết."
Tống Kim Dân giơ tay lên, sau đó biến mất trong tầm mắt Lâm Dật.
Khi một tổ người ăn cơm xong xuôi đi ra, phát hiện Tống Kim Dân đã đi, ai nấy đều có vẻ hơi không thích hợp.
"Hắn đi đâu rồi? Chẳng lẽ đi luôn rồi sao?" Triệu Vân Hổ hỏi.
"Có lẽ đi mua thuốc." La Kỳ nói.
"Hắn còn có việc, nên về trước rồi." Lâm Dật nói:
"Mấy người không nỡ hắn đi à?"
"Nhưng khi đấu địa chủ, hắn thua ta hơn 30 vạn, còn chưa trả đây."
Lâm Dật: Ta mẹ nó...
...
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dật hơn năm giờ đã dậy, lái chiếc Voice Night đến nhà Từ Xuân Vũ.
"Đã hơn sáu giờ, sao Lâm Dật vẫn chưa tới?" Đinh Phi nhìn đồng hồ đeo tay nói.
"Vừa gọi điện cho cậu ta, nói đang trên đường, sắp đến rồi."
Đội cứu hỏa đều đã tập trung một chỗ, rất nhanh Từ Xuân Vũ cũng mặc chỉnh tề, đi về phía bọn họ.
"Quả là người đẹp vì lụa, ngựa tốt nhờ yên, thay bộ đồ tây vào, lập tức trông khác hẳn." Đinh Phi vỗ vai Từ Xuân Vũ, cười nói.
Từ Xuân Vũ thật thà cười, nói:
"Lớp trưởng, lát nữa chúng ta chụp chung kiểu ảnh, rồi thì đi đón dâu."
"Đợi một lát nữa,... chờ Lâm ca cậu tới." Đinh Phi nói.
"Được được được."
Hàn huyên vài câu đơn giản, Từ Xuân Vũ liền đi trò chuyện với những người khác.
Đúng lúc này, một người cùng tuổi với hắn đi đến.
"Xuân Vũ, xem chiếc xe 7 Series của ta thế nào, bản cao cấp nhất đấy, tính hết cũng hơn 170 vạn đây."
Nam sinh tên là Chu Khải, là bạn học cấp ba của Từ Xuân Vũ.
Trải qua nhiều năm, quan hệ của hai người cũng không tệ.
"Đúng là có ý tứ, trong cả trường xe tốt nhất cũng là chiếc của cậu, nhưng mà lại không có hoa cưới trên xe, thật đáng tiếc."
"Cậu cũng không thể trách ta được, đây là xe mới mua, nếu dính phải mấy miếng dán lên, sẽ không dễ bóc, phải giữ gìn chứ." Chu Khải mặt không đỏ nói.
Thực tế, chiếc 7 Series này không phải của Chu Khải.
Là tháng trước hắn vừa kiếm được công việc lái xe.
Chiếc xe này là của ông chủ hắn, hôm nay lén lút mở ra làm bộ.
"Không sao, ta hiểu mà." Từ Xuân Vũ vừa cười vừa nói.
"Nhưng mà nhóc con cậu cũng được đấy, thế mà quen được cô gái xinh đẹp như vậy, thật không ngờ, cũng có bản lĩnh này."
"Đa số đều là đồng nghiệp cũ cả, đâu có như cậu nói quá đâu."
"Ha ha, vậy ta không khách khí đâu, lát nữa phải đi giật tít đấy."
"Cậu đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời." Từ Xuân Vũ dở khóc dở cười nói:
"Thôi được, ta vẫn còn chút chuyện, không tiếp chuyện với cậu, lát nữa vào bữa tiệc, sẽ uống một chén ra trò."
"Một lát nữa cho trên xe của ta, để hai bao thuốc ngon, làm cho cậu nở mặt một chút, cũng không quá phận đâu nhỉ."
Từ Xuân Vũ ngẩn người, nếu là hai gói thuốc thì không vấn đề gì.
Nhưng hai điếu thuốc thôi, ít nhất cũng phải năm sáu trăm tệ, đối với một người có thu nhập như hắn mà nói, cũng không phải là nhỏ.
Có điều cũng không còn cách nào, hôm nay mình kết hôn, người ta mở chiếc 7 Series đắt tiền tới, mình cũng phải sắp xếp cho đúng mực.
Dù sao cũng cần người ta giữ thể diện mà.
"Được thôi, yên tâm đi, nhất định sắp xếp cho cậu trên đó."
"Đấy mới là anh em tốt, đúng là có nghĩa khí."
Đúng lúc này, hai cô gái trẻ đi tới trước mặt Từ Xuân Vũ, nói:
"Xuân Vũ, chiếc 7 Series này ai lái vậy, nhìn như là hàng nhập khẩu, chắc không ít tiền đâu nhỉ."
Cô gái tên là Lý Lộ, là đồng nghiệp trước đây của Từ Xuân Vũ, quan hệ khá tốt.
Nhưng còn chưa đợi Từ Xuân Vũ mở miệng, Chu Khải đã vừa cười vừa nói:
"Là tôi lái đấy."
Nghe vậy, Lý Lộ đưa tay ra, "Có muốn làm quen một chút không? Kết bạn nhé."
Chu Khải liếc nhìn Lý Lộ, thấy nhan sắc và vóc dáng không được như mình nghĩ, tiện thể nói:
"Chuyện này e là không được, tôi không tùy tiện kết bạn với người lạ."
Lý Lộ hơi ngơ người, không ngờ Chu Khải lại nói như vậy, cảm giác như bị xúc phạm.
"Thôi đi, không phải chỉ là lái một chiếc 7 Series thôi à, làm ra vẻ cái gì."
"Đây cũng đâu phải 7 Series bình thường, là hàng nhập khẩu nguyên chiếc, mà còn là bản cao cấp nhất nữa chứ, không phải là hàng nội địa đâu."
Chu Khải lắc lắc chìa khóa xe, đắc ý nói:
"Các cô xem toàn bộ xe ở đây hơn hai chục chiếc, không chiếc nào đắt bằng xe của tôi, đây chính là vốn của tôi đấy."
"Thôi được rồi, cậu bớt cãi đi." Từ Xuân Vũ nói:
Hai bên đều là bạn mình, hơn nữa hôm nay còn là ngày mình kết hôn, nếu như vì chút chuyện nhỏ này mà ầm ĩ lên thì không đáng.
"Tôi đều nói thật cả thôi, lẽ nào cô ta có tâm lý đố kỵ với người giàu?"
Từ Xuân Vũ biết rõ tính cách quái gở của hắn, nhất thời không biết phải nói sao cho phải.
Nhưng rõ ràng là, lửa giận trong lòng Lý Lộ càng lớn hơn.
"Xuân Vũ, cậu giao du với loại bạn gì vậy? Đến ngày cưới của cậu còn đem ra khoe mẽ người giàu nữa à? Về sau nên đoạn tuyệt đi thôi, cẩn thận bị cậu ta hại đấy."
"Ha ha, cô cảm thấy Xuân Vũ sẽ bỏ mặc tôi sao?" Chu Khải đắc ý nói:
"Hôm nay đoàn xe đón dâu, phải nhờ vào xe của tôi để giữ mặt đấy, nếu tôi đi, chẳng lẽ dựa vào mấy người các cô chống đỡ à?"
"Đủ rồi đấy!"
Từ Xuân Vũ lên giọng, "Hôm nay là ngày cưới của tôi, cậu muốn làm ầm lên cho vừa ý cậu, phải không?"
Chu Khải có chút không ngờ, Từ Xuân Vũ lại dám gây với mình.
"Cậu đây là ý gì? Vì một người phụ nữ mà muốn trở mặt thành thù với tôi sao?"
"Tôi không có ý đó, chỉ là muốn cậu nói ít lại thôi."
"Rõ ràng là cô ta nói sai, dựa vào cái gì mà bắt tôi nói ít vài câu?" Chu Khải nói:
"Hôm nay nếu như cô ta không xin lỗi tôi, chuyện này chưa xong đâu!"
"Để tôi xin lỗi cậu? Cậu nằm mơ à!"
"Ha ha..."
Chu Khải cười lạnh một tiếng, "Xuân Vũ, đây là sân nhà của cậu, vẫn là cậu giải quyết đi, nếu như cô ta không xin lỗi tôi, tôi đi đây!"
Từ Xuân Vũ càng nghĩ càng tức, "Vậy thì cậu đi đi."
"Hả?"
Vẻ mặt Chu Khải khựng lại, không ngờ Từ Xuân Vũ lại có thể nói như vậy.
"Cậu chắc chứ? Xe tôi đây hơn 100 vạn đấy, nếu tôi đi, đoàn xe cưới của cậu sẽ mất mặt lắm."
"Là chính cậu muốn đi." Từ Xuân Vũ nói:
"Cậu cũng không cần lấy chuyện này ra uy hiếp tôi!"
"Được, cậu giỏi lắm! Vậy thì tôi đi ngay đây!" Chu Khải nói:
"Không có xe của tôi, xem các cậu làm sao mà đón dâu!"
Nói xong, Chu Khải chuẩn bị rời đi.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên xung quanh vang lên tiếng thét chói tai liên tiếp:
"Trời ơi, mọi người nhìn chiếc xe màu đen kia xem, ngầu quá! Chắc là siêu xe đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận