Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 2971: Hắn sẽ lấy ngươi không tưởng tượng được phương thức xuất hiện (length: 7411)

Tại quán ăn nhanh đối diện một khách sạn.
Quy mô không tính là lớn, nhìn cũng rất bình thường, không có bất kỳ điểm gì nổi bật.
Lúc này, trong một phòng của quán ăn nhanh, có một người đàn ông trung niên đứng đó.
Mặc trên người bộ âu phục, một tay đút túi, tay còn lại cầm ly rượu vang đỏ, yên lặng quan sát mọi thứ bên dưới.
Mà người này, chính là người được Hillor gọi là tiên sinh K.
Tên của hắn là Kidd, biệt hiệu là King, chủ yếu phụ trách các sự vụ khu vực châu Âu.
Cũng là một phần rất quan trọng trong tổ chức Anglo.
"Thưa tiên sinh K, bọn họ đến Brad các xong, thì đến giờ vẫn chưa lộ diện."
Người vừa nói, đứng sau lưng Kidd, người thẳng đứng, tỏ vẻ sự cung kính.
"Không ai đi cùng bọn chúng à?"
"Dựa theo lệnh của ngài, sau khi khóa chặt hành tung của bọn chúng ở sân bay, thì không theo dõi nữa."
"Đám nhóc đó khả năng phản trinh sát không tệ, nếu theo dõi dễ xảy ra chuyện." Kidd nói:
"Nhưng với thủ đoạn của bọn chúng, có thể tối nay sẽ ra tay."
"Tôi đã bố trí nhân thủ rồi, chỉ cần bọn chúng xuất hiện, thì có thể bắt toàn bộ, không để lại bất cứ cơ hội nào."
Kidd cười, "Vẫn còn quá trẻ, nếu không tiêu diệt bọn chúng ngay từ bây giờ, chờ chúng trưởng thành, có thể còn khó đối phó hơn Lâm Cảnh Chiến."
Thuộc hạ không mấy bận tâm, cho rằng đánh giá của Kidd với Lâm Dật có hơi cao, cũng không coi hắn ra gì.
...
"Lưu lão đại, sao ông không khẩn trương chút nào?"
Người nói, tên là Cao Chính Cường.
Nhìn tầm ngoài ba mươi tuổi, mặc đồng phục, tay cầm điếu thuốc.
Lưu Hồng ngồi bên cạnh, cũng tay cầm điếu thuốc, đang đánh bài với hai đồng sự khác.
"Trước sau cửa đều có người canh gác, khẩn trương cũng vô ích, hai con 4..."
"Nhưng mà cũng phải nghĩ cách giải quyết chứ, cứ ngồi chờ chết như vậy, không phải là phong cách của Trung Vệ Lữ chúng ta."
"Đang nghĩ cách đây, tổ một và tổ ba sắp tới rồi, đôi 2."
"Ông tin vào trình độ của tổ một thế à?"
Người nói là Từ Lị, ngồi bên tay trái Lưu Hồng.
Tóc ngắn ngang tai, mắt không to, da trắng, người cũng không cao, cho người cảm giác giống như cô gái nhà bên.
So với người khác, khả năng tình báo của Từ Lị vô cùng xuất sắc.
Thậm chí nhiều thủ đoạn, Khâu Vũ Lạc cũng học từ nàng.
Nhưng chính con người giống như cô gái nhà bên này, thì đang mặc quần đùi, áo ba lỗ đen, cùng Lưu Hồng nhả khói phun mù.
"Cũng để cho mấy người gặp mặt hắn một lần." Lưu Hồng cười ha ha nói:
"Hắn vào lữ cũng đã nhiều năm, nhưng toàn không hay ở lại, mấy người đều chưa từng thấy hắn nhỉ."
"Nghe nói đẹp trai lắm, nhưng tôi thích người có trí tuệ, không có cảm giác với trai đẹp, bốn con 6..."
"Vậy gặp mặt coi một chút cũng tốt." Lưu Hồng nói:
"Vài năm nữa ta lui, hắn chắc chắn sẽ thế chỗ, đến lúc đó sẽ là cấp trên trực tiếp của mấy người đấy."
"Trẻ như vậy đã có thể lên vị trí của ông? Chém gió à? Đi."
Người nói chuyện, là một ông lão khác trong cứ điểm, hơn bốn mươi tuổi, cũng trạc tuổi Lưu Hồng, tên là Lý Vinh, vóc dáng rất đô con.
"Nói gì thì nói, cũng là con trai Lâm Cảnh Chiến, mẹ nó lại là Tần Ánh Nguyệt, với năng lực và đầu óc hiện tại của hắn, để làm vị trí của Lục lão thì có thể chưa được, nhưng làm vị trí của ta, chắc chắn là không vấn đề gì." Lưu Hồng vừa cười vừa nói:
"Đoán chừng sẽ xuất hiện bằng một phương thức không ai ngờ tới, máy bay tình ái, cho tiền, mỗi người 600."
"Đừng có toàn nhắc đến tiền, tổn thương tình cảm." Từ Lị nói:
"Vậy chúng ta phải làm gì?"
"Cứ nói cho bọn họ hết thông tin là được, sau đó bọn họ sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, và bảo chúng ta phải làm như thế nào."
Những người trong cứ điểm đều theo bản năng liếc mắt nhìn nhau.
Bọn họ đều là những người cũ của Trung Vệ Lữ, hiểu rõ Lưu Hồng vô cùng.
Bao nhiêu năm như vậy rồi, hình như chưa từng có ai làm cho ông ta yên tâm như thế.
Tít tít tít _ _ _ Bài thứ hai còn chưa mở, bỗng nhiên truyền đến tiếng tít tít.
Từ Lị lập tức nhìn về phía màn hình nhỏ phía xa, phát hiện một chuỗi mã Morse.
"Bảo chúng ta chuẩn bị, sau năm phút hành động."
Nghe thế, vẻ mặt của Lưu Hồng đột nhiên trở nên sắc bén.
"Toàn đội chuẩn bị!"
"Vâng!"
Tíc tắc... tíc tắc...
Thời gian từng giây trôi qua, mọi người đều hồi hộp chờ đợi.
Họ không biết, Lâm Dật sẽ xuất hiện theo phương thức nào, cho nên thần kinh đều căng thẳng, để tránh bỏ lỡ cơ hội.
Năm phút không dài, nhưng trong hoàn cảnh thế này, lại mang đến cảm giác một ngày như một năm.
Lưu Hồng rất nhạy bén, cẩn thận lắng nghe âm thanh bên ngoài.
Trong suy đoán của ông ta, khi Lâm Dật ra tay, chắc chắn sẽ có dấu vết để lại bên ngoài, phía mình cũng có thể sớm chuẩn bị.
Nhưng nghe kỹ nửa ngày, cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì.
Ầm!
Ngay lúc đó, một tiếng nổ lớn vang lên đinh tai nhức óc.
Bên ngoài lửa cháy ngút trời, chiếu sáng cả gương mặt mọi người.
Từ Lị cùng những người khác đều sững sờ.
"Đang làm cái gì vậy? Lại chơi lớn thế à?"
"Ha ha, rất kích thích đúng không?" Lưu Hồng cười lớn:
"Cơ hội đến rồi, giờ thì đi thôi."
"Nhưng tình huống bên ngoài, chúng ta vẫn còn chưa biết mà."
"Không cần suy nghĩ nhiều, hắn sẽ sắp xếp mọi chuyện."
Vừa dứt lời, Lưu Hồng đẩy Từ Lị một cái, "Mấy người mau đi, tôi bọc hậu."
Lúc này, không ai nhường ai nữa.
Nhanh chóng lao ra khỏi quán ăn nhanh.
Vừa đi ra, liền thấy một chiếc xe bồn đang đậu cách đó mấy mét.
Cửa thùng xe mở toang, đầu Lâm Dật ló ra.
"Mau lên xe!"
"Má ơi! Đẹp trai dữ vậy!" Từ Lị kinh ngạc thốt lên.
"Cô không phải thích trí tuệ sao?"
"Chủ yếu là hắn đẹp trai có chút quá đáng."
"Đừng nói nhảm nữa, mau lên!" Lưu Hồng nghiêm khắc thúc giục:
"Chỉ cần lên xe, thì chúng ta sẽ an toàn."
Mọi người không dám lãng phí thời gian, vội chạy về phía Lâm Dật.
Mà cảnh tượng này, cũng đều lọt vào mắt Kidd.
"Quả nhiên là gan lớn mật, lại dám ngang nhiên làm cái trò này."
"Thưa tiên sinh K, có cần ra tay bây giờ không?"
"Chiếc xe đó chắc chắn có vấn đề, kêu người chặn xe lại, đừng cho chúng bất cứ cơ hội nào."
"Vâng!"
Cùng lúc đó, đám người Lưu Hồng đã lao đến cạnh xe tải, và với tốc độ sét đánh chớp nhoáng trèo lên xe.
"Lưu lão đại cũng được đấy, ông là cái bàn mà tôi từng gặp linh hoạt nhất đấy." Lâm Dật trêu chọc.
"Tiền thưởng của nhóc là không cần nữa hả."
"Ha ha..."
"Nhanh đi đi, chậm chân một chút, bọn chúng sẽ đuổi theo đó."
"Tình huống này, đi là không đi được rồi."
Lâm Dật đạp chân vào trong xe, một cái nắp tròn bị đá bay ra.
Lúc này Lưu Hồng mới phát hiện, phía dưới bị khoét một cái lỗ, ngay bên dưới là nắp cống trên đường.
Mà lúc này, nắp cống đang di chuyển, bị đẩy qua một bên, Triệu Vân Hổ ló đầu ra.
"Lưu lão đại, mau nhảy xuống!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận