Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 2287: Phức tạp cục thế (length: 7250)

"Cũng may, vừa mới xuống máy bay."
La Kỳ nói:
"Dù sao chỉ có một mình ta là phụ nữ, nếu lỡ nhiệm vụ cần, để ta đóng giả làm vợ của ngươi, như vậy chẳng phải càng giống thật sao."
"Nếu ngươi ngứa ngáy, thì đi kiếm người yêu đi, đừng có ngày nào cũng 'Y lão đại' này 'Y lão đại' nọ." Trương Siêu Việt châm chọc nói.
"Mau cút đi, ta thích đấy."
Ngay lúc hai người đang mỉa mai nhau thì Khâu Vũ Lạc và Ninh Triệt đi tới.
"Sao chỉ có hai người các ngươi tới vậy? Các thành viên khác đâu?"
"Ta đã sắp xếp họ đi thẳng rồi." Ninh Triệt nói:
"Phân tán nhân lực ra một chút, cũng có lợi cho hành động lần này."
"Nói cũng đúng." Lâm Dật gật đầu nói:
"Giờ thì đi thôi."
Sáu người lên máy bay, sau khi cất cánh, Khâu Vũ Lạc nói:
"Ta vừa nhận được tin mới nhất, hình như bọn chúng đã liên hệ với chính phủ Thụy Sĩ, chuẩn bị hợp tác nghiên cứu kỹ thuật mới, sự việc càng ngày càng phức tạp."
"Hợp tác với chính phủ Thụy Sĩ?" Lâm Dật nhíu mày, "Chính phủ Thụy Sĩ cũng không thiếu tiền, vậy thì địa vị của Chu gia trong lần hợp tác này vô cùng yếu thế."
"Nói thì nói vậy không sai, nhưng ngươi không để ý một vấn đề, Thụy Sĩ là nước trung lập vĩnh viễn, đó là điều cả thế giới đều công nhận, nếu bọn họ dám nhúng tay vào chuyện này, sẽ phải nhận sự đả kích từ cả thế giới."
"Nhưng nếu họ hợp tác, thì có nghĩa là đã nhúng tay rồi."
"Chuyện này có một giới hạn nghiêm ngặt, phía Thụy Sĩ có thể sẽ không bỏ tiền." Khâu Vũ Lạc nói:
"Cho nên Chu gia ở trong đó đóng một vai trò rất quan trọng, phía Thụy Sĩ chỉ ngồi mát ăn bát vàng."
"Nếu vậy thì ta đã hiểu." Lâm Dật suy tư vài giây rồi nói:
"Hiện tại có thể nắm bắt được động thái cụ thể của bọn chúng không?"
"Từ đêm qua, chúng ta đã mất kiểm soát tung tích của Chu gia, nên lão đại Lưu đã họp trong đêm, bảo chúng ta nhanh chóng hành động."
"Vậy bây giờ là hoàn toàn không có tin tức gì rồi sao?"
"Có thể nói là như vậy, đã mất liên lạc mấy giờ rồi." Khâu Vũ Lạc nói:
"Ta đoán chắc là chính phủ Thụy Sĩ đã che chở cho bọn chúng, nếu không thì không thể nào biến mất không dấu vết như vậy được."
"Nếu vậy thì phải ra tay từ phía chính phủ Thụy Sĩ." Lâm Dật gõ tay lên thành ghế, "Các ngươi biết người phụ trách chuyện này là ai không?"
"Là con trai của chủ tịch nước, Carl Bernard."
"Người nhà phụ trách việc này? Chắc chứ?"
"Cảm giác phải đến tám chín phần." Khâu Vũ Lạc nói:
"Người bên trong lữ đoàn trước đó có gửi tin nói rằng người tên Carl Bernard kia từng gặp Chu Quang Diệu, mặc dù chỉ có một lần nhưng ta đoán chắc có liên quan đến nhau."
"Sau đó ta phân tích một chút, cảm thấy rất có khả năng, nếu để nhân viên chính phủ khác phụ trách, sự việc sẽ có nguy cơ bị lộ, chi bằng người nhà mình làm thì an toàn hơn."
"Hơn nữa, với một đất nước như Thụy Sĩ, quyền lực của họ không ổn định, tự mình bồi dưỡng thế lực cũng hợp lý thôi."
"Nói như vậy thì giải thích được, dù Thụy Sĩ có tiền, nhưng chính phủ không thể xuất đầu, sự xuất hiện của Chu gia là để lấp chỗ trống này."
"Hai chúng ta có cùng suy nghĩ." Khâu Vũ Lạc nói:
"Vậy nên mục tiêu chính của chúng ta hiện giờ là tìm cho ra người tên Carl Bernard kia, phải tìm cách tiếp cận hắn, sau đó moi được tin tức hữu ích, bắt lấy Chu Quang Diệu."
"Thực ra ta thấy người như Chu Quang Diệu bây giờ không quan trọng nữa, quan trọng là làm sao lấy được kỹ thuật của bọn chúng, cái đó mới là then chốt." Lâm Dật nói.
"Ta biết mà, mục tiêu của ngươi chắc chắn không đơn giản vậy." Ninh Triệt vừa cười vừa nói.
"Đã tới rồi thì phải chơi một vố lớn chứ."
"Khâu tỷ, người tên Carl Bernard đó có sở thích gì không? Ví dụ như hắn có ham mê sắc đẹp không? Tôi có thể thử tiếp cận hắn." La Kỳ nói.
Khâu Vũ Lạc có chút biểu cảm kỳ lạ, theo bản năng liếc nhìn Lâm Dật.
"Dựa vào một số thư ngỏ và kết quả điều tra cho thấy, hắn hình như không mấy hứng thú với phụ nữ, năm nay đã 35 rồi mà vẫn chưa kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không có."
"Cái gì chứ, không lẽ là trai thẳng?" Trương Siêu Việt ngạc nhiên nói.
"Ừm... Nói vậy cũng không chính xác, hắn là người đồng tính."
"Mẹ kiếp!"
Mọi người lại kinh hô một tiếng, đồng loạt hướng mắt về phía Lâm Dật.
"Các người nhìn ta làm cái gì?" Lâm Dật chửi một câu, "Muốn tìm thì tìm Trương Siêu Việt ấy, ta con mẹ nó không làm đâu."
"Thôi thôi thôi, vẫn là tìm Cường ca đi, thể trạng của ta nhỏ thế này, chơi không nổi."
Tùy Cường thành thật ngồi một bên không nói gì, nhưng nhìn mặt hắn cũng thấy có chút buồn nôn.
"Được rồi được rồi, chuyện này bàn bạc kỹ hơn."
Sau đó, cả đám lại phân tích về đặc điểm tính cách của Carl Bernard, đồng thời lập ra kế hoạch chi tiết.
Nhưng cũng không ai muốn hy sinh vì sự nghiệp này.
Vì nguyên nhân Chu Quang Diệu, đối phương rất có thể đã hiểu rõ về một tổ người này rồi, nên hành động như vậy có vẻ hơi mạo hiểm.
Sau 20 giờ di chuyển, máy bay hạ cánh ở sân bay Zurich, lúc này là hơn 2 giờ chiều giờ Thụy Sĩ, thời gian vừa vặn.
Sau khi đến khách sạn, cả ba tổ người đều được phái đi, đồng thời ngụy trang và hóa trang ở mức độ nhất định, để theo dõi Carl Bernard một cách toàn diện.
"Sao thế? Nghĩ gì mà im lặng nãy giờ?"
Sau khi ba tổ người được phái đi, Lâm Dật và hai người đến quán cà phê của khách sạn, vừa chờ tin tức vừa lập kế hoạch tiếp theo.
Nhưng toàn bộ quá trình đều là Khâu Vũ Lạc và Ninh Triệt nói, Lâm Dật im lặng ngồi một bên, không tham gia nhiều.
"Lúc vừa vào khách sạn, ta thấy một gương mặt người châu Á, có vẻ giống người đảo quốc."
Hai người liếc nhìn nhau, chi tiết này bọn họ cũng không quan sát được, nhưng Lâm Dật nói cũng có lý.
Bởi vì người bị hại trong chuyện này là người đảo quốc, bọn họ phái người đến cũng bình thường thôi.
"Vậy nên ngươi lo lắng rằng việc họ tham gia sẽ làm tình hình thêm phức tạp, từ đó ảnh hưởng đến nhiệm vụ phải không?"
"Đó là một mặt, nếu chỉ có đảo quốc phái người tới thì cũng không khó giải quyết, nhưng ta sợ sự việc này bị tiết lộ." Lâm Dật nói:
"Trên trường quốc tế, nước Mỹ vẫn chiếm vai trò chủ đạo, mà đảo quốc lại là tay sai của họ, chuyện mà tổ chức KD biết, nói không chừng các tổ chức khác cũng sẽ biết, hoặc là nói là nghe phong phanh thôi, nếu để Mỹ biết thì họ chắc chắn sẽ gây áp lực với đảo quốc, đến khi đó, cục diện sẽ thay đổi thế nào thì không ai biết."
"Đảo quốc đúng là chó săn, nhưng với những chuyện như này, ta cho rằng họ sẽ không nhượng bộ đâu."
"Đảo quốc không nhượng bộ, Mỹ cũng sẽ không, nếu ở đảo quốc bị lọt ra bất kỳ thứ gì, cũng đều có tính cách mạng, thậm chí ảnh hưởng đến vị thế bá chủ của họ, đến lúc đó ta đoán họ sẽ không từ thủ đoạn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận