Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới

Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới - Chương 2196: Bỏ xe giữ tướng (length: 7410)

Nhìn đến dòng tin tức tiêu đề này, Vương Giáo Huy suýt chút nữa thổ huyết.
Sự việc bị lộ ra, bản thân sự kiện không đáng sợ.
Đáng sợ là, tin tức tiếp theo sẽ viết như thế nào!
Mà bản tin này rõ ràng là chĩa mũi dùi và trọng tâm vào quan chức!
"Cái này là sao!" Vương Giáo Huy đập bàn đứng dậy, "Cái loại địa phương này mà cũng bị lật tung!"
Thư ký khẩn trương, thận trọng nói:
"Tôi đã gọi điện thoại hỏi rồi, hôm qua có một người tên Lâm Dật đến trại tạm giam, nhưng trước khi vào thì điện thoại đã bị thu đi, nhưng xem video thì có vẻ không phải điện thoại quay, mà giống camera lỗ kim hơn."
"Lại là hắn! Tên đáng c·h·ế·t này!"
Vương Giáo Huy bỗng nhiên bình tĩnh lại, nếu là Lâm Dật thì sự tình rất dễ hiểu.
Với cấp bậc tổ trưởng Trung Vệ Lữ, loại chuyện này không làm khó được hắn.
Mà Hoàng Tứ Hải ngu xuẩn, trong tình huống không rõ ràng bị hắn l·ừ·a!
Kết quả mọi chuyện bị phơi bày ra!
"Lãnh đạo, ngoài ra còn có tin tức khác, ảnh hưởng không tốt lắm."
"Vẫn còn nữa?!"
"Tất cả ở đây, ngài xem là biết."
Vương Giáo Huy tiếp tục xem, nhưng càng xem càng tăng huyết áp.
【 Sáu tên nghi phạm đang lẩn t·r·ố·n đều bị bắt! Ai đã mật báo, ai là ô dù của chúng?! 】 Nội dung tin tức là hình ảnh sáu người bị còng tay áp giải.
Đây đều là do Lâm Dật chỉ đạo.
Bọn họ đi làm gì, mấy chuyện đó chỉ là phụ.
Chỉ cần chụp được ảnh, thêm cái tiêu đề mang tính dẫn dắt thì dư luận sẽ quay ngược lại!
Ngoài ra, Vương Giáo Huy còn phát hiện trong tin tức còn công khai việc những người này đều là thành viên thương hội Bằng Thành!
Thậm chí cả Thiệu Chấn Nghiệp và Cố Hải Triều cũng bị nhắc đến, bị cho là đồng lõa!
Việc này đã phơi bày hoàn toàn những người này trước ánh sáng!
Nhưng những điều này không là gì so với tin tức tiếp theo khiến Vương Giáo Huy suýt thổ huyết.
Nếu chỉ nhìn thoáng qua thì tin tức còn lại có vẻ không nhằm vào thương hội Bằng Thành.
Nếu nhìn từ góc độ của hắn thì tiêu đề có vẻ tích cực.
Nhưng nội dung bên trong khiến Vương Giáo Huy kinh hãi đổ mồ hôi lạnh!
Bên trong có hơn hai mươi tấm hình, ba tấm là hình chung của hắn với Thiệu Chấn Nghiệp, Cố Hải Triều, Hoàng Tứ Hải!
Còn lại là ảnh chụp các lãnh đạo Yến Kinh chụp chung với thương hội Bằng Thành!
Những bức ảnh chung này đều liên quan đến các dự án hợp tác, bản thân là thông tin rất bình thường và đều được đưa tin vào năm đó.
Nhưng ở thời điểm này bị tung ra thì lại thành vấn đề lớn!
Vì thương hội Bằng Thành gặp chuyện, nên khi ảnh được công khai, mọi người sẽ tự nhiên nghĩ hắn là ô dù của bọn họ!
Thêm tin tức dẫn dắt trước đó, nếu không kịp ngăn chặn thì sự việc sẽ còn lớn nữa!
"Mẹ nó!"
Vương Giáo Huy chửi một tiếng, hùng hổ đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng làm việc.
Hôm qua vẫn yên ả, nhưng hôm nay tin tức như thác đổ, thằng nhãi kia thật sự là cao tay!
"Nhanh gọi người, gỡ hết tin tức này trên mạng, trang nào còn đăng thì hẹn người phụ trách đến nói chuyện!"
"Tôi đã cho người làm rồi, nhưng không thể chặn hết được, cho dù gỡ bớt thì vẫn có rất nhiều thông tin tràn vào." Thư ký nói:
"Mà đám thủy quân này rất thông minh, đã bịt kín hết đường."
"Ý gì?"
"Có một tin tiêu đề là 【 Vì sao tư bản lại khống chế được dư luận? Là quyền lực sao? 】 "
"Tên c·h·ế·t tiệt!"
Vương Giáo Huy vốn lịch thiệp giờ trở nên nóng nảy.
"Lãnh đạo, hiện tại cách duy nhất khống chế dư luận là lưới giám."
"Lưới giám..."
Vương Giáo Huy vừa cầm điện thoại lên thì khựng lại, hắn đột nhiên nhớ ra, lưới giám do nhà họ Lương nắm giữ, hắn không có quyền gì bên đó cả!
"Không xong, chúng ta không nói chuyện được với bên lưới giám."
"Cái này..."
Trợ lý không biết phải nói gì, trước mắt tin tức phủ kín trời đất thế này thì không thể chặn được.
Chuyện này ảnh hưởng đến con đường làm quan của bọn họ chưa từng có.
Reng reng reng _ _ _ Lúc này điện thoại của Vương Giáo Huy vang lên, là Tần Ứng Long gọi.
"Tần ca."
"Chuyện bên cậu là sao vậy, sao lại có sai sót lớn thế này?"
"Bọn họ lợi dụng kẽ hở, việc này tôi cũng không ngờ đến." Vương Giáo Huy nói: "Tôi đang tìm cách bù đắp."
"Giai đoạn này không còn cách nào hay nữa rồi." Tần Ứng Long nói:
"Bỏ thương hội Bằng Thành đi, nếu còn cố bảo vệ chúng thì chúng ta cũng liên lụy theo."
"Bỏ..."
Vương Giáo Huy không hề ngạc nhiên, vì trước đó hắn cũng có ý nghĩ này.
Bây giờ chỉ có thể bỏ con xe để giữ tướng.
"Tôi hiểu rồi."
Tại phòng trà lầu bốn Vân Thượng hội quán, Thiệu Chấn Nghiệp và Cố Hải Triều đều ở đây.
Ngoài ra còn có con của họ, Thiệu Nguyên Kiệt và Cố Thanh Bình.
Hai người vóc dáng đều thuộc loại khôi ngô, mang khí thế hừng hực như hổ, khiến người ta có cảm giác không dễ chọc.
Là người tổ 4 của Trung Vệ Lữ, thực lực cá nhân đều đạt cấp C.
Nếu đánh solo thì Khâu Vũ Lạc và Ninh Triệt mới lên cấp C có lẽ không phải đối thủ.
Hai nhà tụ tập ở đây vì tin tức tiêu cực trên mạng, bọn họ đều đã thấy.
Mâu thuẫn đều nhắm vào họ.
Nhưng điều họ lo lắng nhất là Lâm Dật đã liên lụy đến Vương Giáo Huy và những người có chức vụ cao hơn.
Chuyện sẽ đi về đâu thì họ không rõ.
"Đây là tín hiệu rất nguy hiểm, bất lợi cho chúng ta." Cố Hải Triều nói:
"Nếu không giải quyết được Lâm Dật thì mâu thuẫn sẽ không lắng xuống, nguy cơ của chúng ta cũng không hết."
"Chủ yếu là bây giờ không nhìn rõ ý của lãnh đạo bên trên."
"Bọn họ cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, e là không rảnh lo chuyện này, chúng ta chỉ có thể tự cứu mình, nếu kéo đến phút cuối thì không tốt cho ai cả."
Thiệu Chấn Nghiệp mặt mày âm trầm, im lặng hồi lâu mới nói:
"Hiện giờ cách tự cứu tốt nhất là xử lý Lâm Dật! Để trừ hậu họa!"
"Vậy thì làm thôi, chúng ta hết đường lui rồi."
Cố Hải Triều nói xong liền nhìn sang con mình Thiệu Nguyên Kiệt.
"Hắn là người Trung Vệ Lữ, hai con đối phó hắn chắc không thành vấn đề chứ?"
"Không nói trước được, việc này khó hơn chúng ta nghĩ nhiều." Thiệu Nguyên Kiệt nói nhỏ:
"Trước đó con đã đến Thành Đô rồi, biết thực lực của Lâm Dật, hắn rất mạnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận