Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 985: Cơ hội! (1)

Chương 985: Cơ hội! (1)
“Đúng rồi, đừng chỉ nhìn chằm chằm Lục Phi.” Giọng điệu Lưu Văn Nguyên dịu đi một chút, nói: “Các phủ đều nghe ngóng cho ta một phen, đặc biệt Tiết Độ phủ bên kia.”
“Lục Phi mặc dù có dấu hiệu ôm tiền chạy trốn, nhưng không chừng là có người muốn đối phó Lưu gia chúng ta, cho nên bắt Lục Phi đi.”
Lục Phi đối với hắn vẫn luôn trung thành và tận tâm, hắn tuy hoài nghi Lục Phi ôm tiền chạy trốn.
Nhưng vừa rồi quản sự kia nói cũng nhắc nhở hắn, còn có khả năng là có người cố ý bắt Lục Phi, muốn nhằm vào Lưu gia bọn họ cũng nói không chừng.
Khi Lưu Văn Nguyên đang dặn dò Phùng quản sự tìm người, một người hầu vội vã lao tới cửa phòng.
“Lục gia, lão gia không xong rồi.” Người hầu thở hồng hộc nói.
Nghe nói lão cha mình không được, Lưu Văn Nguyên đứng bật dậy.
“Ngươi đi trước.”
Lưu Văn Nguyên sau khi khoát tay với Phùng quản sự, tự mình trực tiếp chạy đi Lê Hoa đường.
Lê Hoa đường ở sườn phía sau Lưu phủ, do mấy chỗ sân nhà tạo thành, là nơi Lưu gia lão gia tử dưỡng lão.
Lão gia tử lớn tuổi, sớm đã ốm liệt giường, không để ý tới thế sự.
Nhưng thanh danh cùng sức ảnh hưởng của lão gia tử ở Đông Nam Tiết Độ phủ đều không nhỏ.
Năm đó khi còn chưa có Đông Nam Tiết Độ phủ, lão gia tử đã từng ở Giang Châu các nơi đảm nhiệm doanh điền sứ, phòng ngự sứ, Trấn Thủ sứ, quan sát sứ... một loạt chức quan quan trọng.
Lưu gia bọn họ có thể có hôm nay huy hoàng, không tách rời lão gia tử năm đó đặt cơ nghiệp.
Khi Lưu Văn Nguyên ở dưới mấy tôi tớ vây quanh đến Lê Hoa đường, trong Lê Hoa đường đã tràn đầy tiếng khóc.
Nghe được bên trong truyền ra tiếng khóc, trong lòng Lưu Văn Nguyên lộp bộp một cái.
Hắn bước nhanh tiến vào Lê Hoa đường, chỉ thấy cửa phòng mở rộng, đám nô bộc nha hoàn quỳ đầy đất.
“Lục gia, lão gia đã đi rồi.”
Lão quản gia phụ trách hầu hạ lão gia tử nhìn thấy Lưu Văn Nguyên đi tới, hắn vẻ mặt đau thương lau nước mắt khóe mắt, khom người hướng về Lưu Văn Nguyên báo tang.
Lưu Văn Nguyên tiến vào trong phòng, nhìn thấy lão gia tử nằm ở trên giường đã không còn thở, hắn dâng lên nỗi đau thương.
“Cha!”
Lưu Văn Nguyên bổ nhào tới di thể lão gia tử, khóc rống lên.

Lưu lão gia tử qua đời, Giang Châu Lưu phủ bao phủ ở trong một mảng không khí trang nghiêm đau thương.
Lưu Văn Nguyên vị chủ sự Giang Châu Lưu phủ này ở sau khi kêu khóc một lúc, lúc này mới sưng đỏ đôi mắt, ở phòng khách triệu tập hơn ba mươi quản sự trong phủ, sắp xếp tang sự.
“Lưu quản sự, ngươi lập tức phái người đi hướng đám người đại ca của ta báo tang.”
“Trương quản sự, ngươi dẫn người bố trí linh đường.”
“Triệu quản sự, ngươi phụ trách chọn mua, cần bao nhiêu bạc, trực tiếp đi phòng thu chi lãnh.”
“Chu quản sự dẫn người phụ trách nghênh đón tân khách, nhất định không thể mất lễ nghĩa.”
“...”
Lưu lão gia tử lúc còn sống quyền cao chức trọng, sức ảnh hưởng rất lớn, người thân bạn bè không ít.
Tuy Tiết Độ phủ bây giờ đối với Lưu gia bọn họ thái độ có chút bất mãn.
Nhưng Lưu gia bọn họ là gia tộc lớn, lão gia tử một lần này qua đời, vẫn đại táng vinh quang, không thể mất thể diện gia tộc bọn họ.
Vì thế lục gia Lưu Văn Nguyên bất chấp trong lòng đau thương, lập tức lần lượt tiến hành sắp xếp cùng bố trí thích đáng đối với các hạng công việc mai táng.
Lưu phủ bỏ đi toàn bộ thứ đại diện cho vui mừng, trong phủ nhất thời tràn ngập màu trắng.
Các tiểu bối Lưu gia cũng đều lục tục bị gọi về, để tang, thủ linh cho lão gia tử.
Khi tin tức Lưu lão gia tử qua đời truyền tới Tiết Độ phủ.
Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành đang nghe Đông Nam Tuần Sát sứ Lý Đình báo cáo về sưu tập chứng cứ phạm tội của Lưu gia.
“Cái gì, Lưu lão gia tử chết rồi?”
Khi nghe được hộ vệ thống lĩnh Hà Khánh tiến vào bẩm báo, Giang Vạn Thành có chút ngây người.
“Ài, triều đình có thể cho phép Đông Nam Tiết Độ phủ chúng ta thành lập, ta có thể làm Tiết Độ sứ, Lưu lão gia tử là có công.” Giang Vạn Thành thở dài một hơi.
Năm đó Lưu lão gia tử quyền cao chức trọng, đảm nhiệm Đông Nam quan sát sứ, trên thực tế cũng là có năng lực cạnh tranh vị trí Tiết Độ sứ.
Chỉ là Lưu gia ở Đông Nam kinh doanh nhiều năm, trong tay nắm giữ Tả Kỵ quân, thực lực ở Đông Nam Tiết Độ phủ là mạnh nhất, phong cách làm việc cũng rất bá đạo.
Trong lòng các đại gia tộc là không muốn Lưu gia cường thế thượng vị.
Lưu gia một khi thượng vị, các đại gia tộc chắc chắn gặp thanh tẩy cùng chèn ép, vậy bọn họ càng không có không gian sinh tồn.
Giang Vạn Thành lúc ấy đảm nhiệm Đông Nam kinh lược sứ chính là thấy được một cơ hội này, cho nên du thuyết các đại gia tộc, hứa hẹn không ít thứ, lúc này mới được các đại gia tộc ủng hộ.
Giang Vạn Thành bởi vậy đạt được một lượng lớn tướng lĩnh các gia tộc trong Hữu Kỵ quân, Trấn Nam quân cùng với quan viên các phủ huyện ủng hộ, hình thành ưu thế tuyệt đối.
Lưu gia tuy nắm giữ Tả Kỵ quân, nhưng nếu thật sự vì cướp lấy vị trí Tiết Độ sứ mà đánh nhau to, bọn họ là không có nắm chắc thắng lợi.
Giang Vạn Thành tự mình tiến hành một phen bàn bạc dài với Lưu lão gia tử, cuối cùng đạt thành hiệp nghị, không vì vị trí Đông Nam Tiết Độ sứ mà đánh nhau to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận