Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1969: Lòng người tan rã (2)

Chương 1969: Lòng người tan rã (2)Chương 1969: Lòng người tan rã (2)
“Các nam nhân bị giết, nữ nhân thì bị binh sĩ Quang Châu quân chia cắt...” Lương phu nhân kể ra với mọi người tin tức sau ngày đó thành Phục Châu bị công hãm, trái tim các tướng đều chìm đến đáy vực.
“Cũng may chúng ta vận khí tốt, rơi vào trong tay Hắc Kỳ doanh gì đó”
“Hắc Kỳ doanh này và Tả Ky quân tựa như có cái gì liên quan, cho nên chúng ta một uXpxử lặn lội, lại bị đưa đến trong Tả Ky quân”
“Tả Ky quân không mắng chửi đánh đập chúng ta, đối với chúng ta rất tốt, đồ ăn thức uống đều có.”
Lương phu nhân nói: “Mặc dù có chút không thích ứng, nhưng tốt xấu còn sống...” Sau khi nghe xong Lương phu nhân nói, phó tướng Hoàng Tuyết Tùng Lúc này hỏi: “Vậy người trong nhà ta ở cùng một chỗ với các ngươi không?”
“Cùng một chỗ”
“Vậy các ngươi được thả về rồi, bọn họ sao không cùng nhau thả về?”
Lương phu nhân lắc đầu nói: “Cái này ta không rõ.” Tướng lĩnh bọn Hoàng Tuyết Tùng túm được Lương phu nhân liền hỏi kỹ đến cùng. Một lát sau, tảng đá treo trong lòng bọn họ rốt cuộc rơi xuống.
Phu nhân con cái cùng tiểu thiếp bọn họ, có một số người cha mẹ huynh đệ đều còn sống, đây là vạn hạnh trong bất hạnh.
Nhưng những thân quyến này của bọn họ hôm nay đều ở trong tay Tả Ky quân.
Nghĩ đến bọn họ hôm nay trạng thái đối địch với Tả Ky quân, bọn họ lại thấp thỏm lo âu, không biết nên làm thế nào cho phải.
“Trương đại tướng quân của Tả Ky quân nói, muốn các ngươi đừng đánh nữa, hắn lấy danh nghĩa Trấn Nam đại tướng quân thề, sẽ bỏ qua chuyện cũ...”
Phu nhân của Dương Văn Hậu cũng chuyển đạt lời Trương Vân Xuyên đối với Dương Văn Hậu.
“Nàng biết cái gì!”
Dương Văn Hậu nhíu nhíu mày, sau đó nói với phu nhần mình: “Nàng không hiểu quân quốc đại sự, nàng đừng có xen vào lung tung” “Các người mấy ngày nay chịu khổ rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đi, chuyện khác các người không cần phải quản”
Thấy nam nhân nhà mình không muốn nói chuyện này, Dương phu nhân cũng không tiện khuyên nữa.
“Lão gia, chúng ta dọc theo đường đi tới đây, nhìn thấy rất nhiều thôn đều bị thiêu hủy, dân chúng trôi giạt khắp nơi, ta cảm thấy trận này thật sự không nên đánh nữa.”
“Tóc dài kiến thức ngắn!” Dương Văn Hậu lại không nghe phu nhân mình nói, lập tức gọi một thân tín của mình.
“Ngươi dẫn phu nhân cùng thiếu gia đi xuống nghỉ tạm!” “RÕI”
Gia quyến đám người Dương phu nhân Lục tục đều bị dẫn đi, nhưng tâm tình các tướng lại đều bị kích thích. Gia quyến của đại tướng quân được bình yên thả về, bọn họ có thể đoàn tụ. Nhưng người nhà của mình còn ở Tả Ky quân bên kia đó. “Tả Ky quân cùng chúng ta có huyết hải thâm cừu, chúng ta đánh nhiều trận như vậy, chết nhiều người như vậy, bọn hắn là tuyệt đối sẽ không bỏ qua” Dương Văn Hậu nói với mọi người: “Bọn hắn bây giờ muốn lấy nữ nhân đứa nhỏ áp chế, ép chúng ta buông binh khí đầu hàng”
“Bọn hắn đây là hành vi vô sỉ không biết xấu hổi” “Nhưng các ngươi nghĩ tới chưa, một khi chúng ta buông binh khí, vậy chính là cửu dê mặc cho người ta giết mổ.”
“Đến lúc đó không chỉ có chúng ta không sống được, gia quyến các ngươi cũng không sống được!”
“Đến lúc đó sống hay chết, không phải do chúng ta.” Dương Văn Hậu nói với mọi người: “Nữ nhân đứa nhỏ không còn có thể lại tìm, lại sinh, nhưng mạng không còn, vậy cái gì cũng không còn nữa!”
“Cho nên các ngươi đừng bị Tả Ky quân lừa gạt!”
“Chỉ cần chúng ta không buông binh khí, Tả Ky quân cũng không dám động vào gia quyến các ngươi, một khi chúng ta buông binh khí, vậy bọn hắn không còn cố ky, cho nên các ngươi phải rõ một điểm này”
“Được rồi, các ngươi đi xuống trấn an lòng quân một phen, nói cho các tướng sĩ, chúng ta sẽ dẫn bọn họ về nhà!”
Dương Văn Hậu sau khi trấn an các tướng lĩnh một phen, lúc này mới phất tay, bảo bọn họ giải tán.
Mọi người đều ôm tâm tình khác nhau rời khỏi trung quân đại trướng, giờ phút này trong lòng bọn họ đã rối Loạn.
Nhìn mọi người tâm sự nặng nề rời đi, trong Lòng Dương Văn Hậu thở dài một hơi. Lòng người tan rã rồi, đội ngũ không dê dân dắt nữa. Tả Ky quân bây giờ làm như vậy, sĩ khí bọn họ vốn hạ thấp, càng thêm tan rã. Người khác có thể đầu hàng, Dương Văn Hậu hắn là tuyệt đối không thể đầu hàng. Thứ nhất không bỏ qua được thể diện, hắn chính là Phục Châu Uy Vũ đại tướng quân, bảo hăn khúm núm hướng một nhân tài mới xuất hiện cúi đầu, mặc cho người ta nhào nặn, hẳn không muốn chịu khuất nhục này.
Thứ hai con trai bảo bối của hắn cũng đã trở lại, hắn không cần thiết đầu hàng. Nhưng hắn biết rõ, Tả Ky quân một chiêu này, chắc chăn sẽ làm tướng lĩnh dưới trướng có tâm tư đầu hàng. Hắn không thể không phòng. Dương Văn Hậu gọi vài thân tín của mình, dặn dò kỹ càng đối với bọn họ một phen.
“Phái người đi theo dõi bọn họ, một khi bọn họ có gì dị động, lập tức hướng ta bẩm báo!”
“RõI”
Khi Dương Văn Hậu phái người đi theo dõi, trong đại doanh Phục Châu quân trên thực tế đã là sóng ngầm dâng trào.
Trong nơi trú đóng của nghĩa quân, đại đô đốc Giang Vĩnh Dương cùng Lâm Tử Đào, Trì Ôn Thư... vài tên tướng lĩnh cao cấp của nghĩa quân tụ tập cùng một chỗ, nhíu mày. “Tả Ky quân bây giờ lấy gia quyến Phục Châu quân áp chế, bọn Dương Văn Hậu nói không chừng sẽ đầu hàng!” “Chúng ta làm sao bây giờ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận