Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 2106: Cáo trạng thỉnh nguyện!

Chương 2106: Cáo trạng thỉnh nguyện!Chương 2106: Cáo trạng thỉnh nguyện!
Dù sao mấy năm qua lộn xôn, bọn họ đã chết lặng. Chỉ là không ngờ, Lúc chạng vạng, lại có tin tức truyền
ra, cửa hàng bán muối trong thành do Hắc Kỳ hội phụ trách tăng giá muối, hơn nữa số lượng muối còn lại không nhiều.
Sau khi tin tức này truyền ra, một ít dân chúng thành Ninh Dương liền không ngồi yên được nữa.
Phải biết rằng, muối chính là một thư không thể thiếu trong cuộc sống của bọn họ. Vô luận là làm dưa muối, hay thịt cá muối vân vân rất nhiều thời điểm, đều không tách rời muối được.
Cho dù là húp cháo loãng, thả vào trong một ít muối, cũng có mùi vị hơn một chút.
Nếu không ăn muối, làm việc cả người sẽ không có sức.
Ở sau khi biết được muối sắp tăng giá, hơn nữa rất có khả năng trong thời gian ngắn không có muối vận chuyển tới đây, rất nhiều dân chúng liền tràn về phía nơi bán muối của Hắc Kỳ hội.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cửa hàng bán muối bị vây chật như nêm cỗi.
“Ta muốn mua hai cân muối!”
“Ta muốn một cân!”
“Ta muốn mua năm cân!” “Ta muốn một đấu!”
é ”
Các lưu dân kia ngoài thành còn tốt, cơm cũng ăn không đủ no, cũng không có năng lực đi mua muối.
Nhưng các dân chúng trong thành vần tính là có một chút của ăn của để, cho nên đều muốn mua một ít muối, lấy Làm dự trữ.
Nhỡ đầu về sau tăng giá hoặc đứt nguồn cung hàng, cũng không đến mức không có muối ăn.
Bọn họ bây giờ là cực độ không có cảm giác an toàn, vì thế ùn ùn lao tới mua muối.
“Thật ngại quá các vị, muối trong cửa hàng chúng ta đã bán hết rồi!”
“Vẫn mời các vị mời trở về đi, ngày khác lại đến!”
Đối mặt những người dân ùn ùn tới mua muỗi, thành viên cửa hàng Hắc Kỳ hội Lại dang tay nhún vai, trực tiếp nói cho bọn họ hết muối rồi. “Sao có thể không có chứ, buổi sáng không phải còn có sao?”
“Bán xong rồi thì khẳng định không còn à”
“Vậy khi nào có muối?”
“Cái này cũng khó mà nói, bây giờ các nơi đều là sơn tặc giặc cỏ, đội ngũ vận muối của chúng ta bị sơn tặc tập kích, đội ngũ khác cũng không dám đưa tới bên này.”
“Theo ta thấy, nhắm chừng một hai tháng cũng không có khả năng có muối...”
Lời vừa nói ra, tiếng xôn xao tràn ngập.
Muối là thứ không thể thiếu trong sinh hoạt.
Không có muối, cho dù là rau dại nấu nước, ăn vài ngày liên cả người không còn sức.
Cho nên thiếu muối, khiến dân chúng sinh ra khủng hoảng rất lớn.
Tin tức thiểu muối rất nhanh đã truyền ra.
Không chỉ có thành Ninh Dương thiếu muối, tiệm muối huyện Đại Hưng, huyện Tam Hà các nơi cũng tuôn ra tin tức hết hàng.
Trừ tuôn ra tin tức các nơi thiếu muối, rất nhanh lại có tin tức mới truyền lưu ở trên phố.
“Một lần này thiếu muối, căn bản không phải cái gì sơn tặc tập kích tạo thành, đây là Hắc Kỳ hội đang kháng nghị bất công đó.”
Ở trong quán trà, có người đang rải tin tức khắp nơi. “Hắc Kỳ hội mấy năm nay không có công lao cũng có khổ Lao, nhưng Đại tướng quân người ta hôm nay đứng vững gót chân, Liền muốn đá Hắc Kỳ hội đến một bên” “Mấy ngày nay, cao tầng Hắc Kỳ hội đều bị bắt không ít, chụp cho bọn họ không ít tội danh, nghe nói còn muốn kéo ra ngoài chém đó.” “Huynh đệ phía dưới Hắc Kỳ hội không phục, cho nên bỏ gánh không làm nữa”
“Bọn họ bây giờ không muốn vận chuyển muối nữa, cho nên mới dân tới chúng ta nơi này thiếu muối ăn.”
Dân chúng ở sau khi biết được những nguồn tin này, rốt cuộc làm rõ vì sao muối bọn họ nơi này sẽ đứt nguồn hàng, thì ra là có chuyện như vậy.
Tin đồn không ngừng khuếch tán, phủ Ninh Dương, phủ Đông Sơn, phủ Lâm Xuyên các nơi cũng Lục tục tuôn ra tin tức muối bị đứt đoạn, sự kiện này đang không ngừng lên men.
Tổng bộ Hắc Kỳ hội, Lý Đình đang tiến hành cách ly thẩm tra đối với một ít cao tầng Hắc Kỳ hội bị bắt lại, hơn nữa đã lấy được một ít hiệu quả.
Dù sao hắn chính là xuất thân Làm việc này, ở dưới hắn phân hóa tan rã, một ít người bị giam giữ riêng đã khai ra một số việc.
Đang lúc hắn cảm thấy có thể lần theo nguồn gốc, thanh lý một đám người Hắc Kỳ hội dựa vào các loại quan hệ cùng nhét bạc trà trộn vào.
Một thành viên đội thanh Hắc Kỳ hội tra tới tìm Lý Đình.
Thành viên thanh tra này giọng điệu dồn dập nói: “Phó hội trưởng đại nhân, tổng hội trưởng đại nhân có chuyện quan trọng mời ngươi đi qua.” “Được!”
Lý Đình không dám trì hoãn, sau khi giao chuyện thẩm vấn cho một đội viên thanh tra khác, ra khỏi phòng thẩm vấn.
Khi hắn đi tới phòng làm việc của tổng hội Trưởng Tôn Lôi, Tôn Lôi vị tổng hội trưởng này đang nổi trận lôi đình.
“Tôn hội trưởng, đã xảy ra chuyện gì, sao hỏa khí lớn như vậy?”
Nhìn Tôn Lôi đang phát hỏa, Lý Đình cũng có chút tò mò. Tôn Lôi tức giận nói: “Người phía dưới bắt đầu quậy rổi!” “Chuyện là thế nào?”
Lý Đình hỏi.
“Huynh đệ phụ trách buôn muối, toàn bộ bỏ gánh không làm nữa, hôm nay các phủ huyện náo loạn thiểu muối”
Tôn Lôi mặt đen sì nói: “Nhiều người như vậy đột nhiên không làm nữa, sau lưng khăng định là có người thúc đẩy!”
Lý Đình cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Thiếu muối cũng không phải là giỡn chơi.
Trong thời gian ngắn còn tốt, nếu không thể mau chóng giải quyết, sẽ gây ra loạn Lớn.
Khi Tôn Lôi cùng Lý Đình đang bàn bạc giải quyết việc này như thể nào, vệ đội lệ thuộc trực tiếp Đại tướng quân phủ phái người đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận