Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1998: Cắt (2)

Chương 1998: Cắt (2)Chương 1998: Cắt (2)
Lời của Từ Dương Thu tuy nói khó nghe, nhưng đám người Tống Đằng cũng đều chưa phản bác, bởi vì sự thật chính là như thế.
Tống Đẳng trên thực tế đối với một số việc Hồ Quân cùng Đãng Khẩu quân làm cũng rất bất mãn.
Nhưng xuất phát từ ý tưởng tôn trọng lão cha mình cùng trưởng bối, hắn đối với Hồ Quân cũng nhường nhịn khắp nơi, hy vọng cảm hóa Hồ Quân, thắng được Hồ Quân ủng hộ.
Dù sao mình về sau muốn kế thừa vị trí Tiết độ sứ, phải được các đầu não trong quân ủng hộ mới được. Nhưng hắn bận rộn cả buổi, Hổ Quân người ta căn bản không để hắn Trưởng sử Tiết độ phủ này vào mắt.
Khi Hồ Quân ở Phục Châu đại sát bốn phương, hơn nữa đón Lượng lớn gia quyến đi Phục Châu, hắn đã phát hiện một ít manh mối Hồ Quân muốn tự lập.
Hắn nghĩ đến Hồ Quân cùng lão cha mình kề vai chiến đấu nhiều năm như vậy, Đãng Khấu quân lại là quân đội của hệ thống tác chiến Quang Châu bọn họ. Cho nên hắn cũng không ra tay chặn lại. Cái này nếu ngăn trở, thế nào cũng phải đánh nhau. Huống hồ lúc ấy hắn tự mình tọa trấn đánh trận với Liêu Châu Tiết độ phủ, lại uy áp bộ lạc thảo nguyên phía bắc rục rịch, cũng không có tinh lực cùng thời gian đi xử lý một việc này.
Hắn viết tự tay viết thư lựa lời khuyên bảo, ý đồ để Hồ Quân hồi tâm chuyển ý. Nhưng Hồ Quân căn bản không nghe, còn một câu dễ tụ dễ tan, điều này làm Tống Đằng cảm giác khó chịu như là ăn ruồi bọ chết. Sớm biết là kết quả này, ngày đó nên phái binh chặn lại toàn bộ gia quyến của Đãng Khấu quân, cho dù binh đao gặp nhau.
Chính là vì mình không quả quyết, dẫn tới bây giờ Đãng Khẩu quân như là con ngựa hoang thoát cương, làm Tiết độ phủ bọn họ hoàn toàn mất đi khống chế đối với bọn họ.
“Chuyện này cũng trách ta” Tống Đẳng tự trách nói: “Ta vẫn là quá non nớt, nghĩ mọi thứ quá tốt đẹp, quá tin tưởng Hồ Quân rồi” “Nhưng chuyện này đã xảy ra, chúng ta phải tận khả năng mang ảnh hưởng của việc này giảm đến thấp nhất”
Tống Đẳng vung vẩy thư tín trong tay mình, nói: “Hồ Quân bây giờ là hoàn toàn cùng chúng ta mỗi người đi một ngả rồi”
“Bọn hắn đã bất nhân, vậy không thể trách chúng ta bất nghĩa!”
Lương Tử Mặc, Từ Dương Thu cũng đều gật gật đầu, cảm thấy chuyện này phải nghiêm túc xử lý, bằng không ảnh hưởng quá ác liệt.
Đãng Khấu quân tự lập môn hộ, tương đương là cho Quang Châu Tiết độ phủ hấp hối một chùy nặng nề, bọn họ phải làm ra phản ứng. “Lập tức chiêu cáo thiên hạ, Đãng Khấu quân không nghe hiệu lệnh, phản bội Quang Châu Tiết độ phủ chúng ta, tự tiện đánh vào Phục Châu, giết hại tông thất thân vương, ai cũng có thể giết, bắt đầu từ hôm nay, Quang Châu Tiết độ phủ ta cùng Đãng Khấu quân không có bất cứ quan hệ gì nữa!”
“Lại phát ra lệnh treo thưởng, phàm là ai lấy đầu Đãng Khấu quân Đại đô đốc Hồ Quân, có thể đến Quang Châu Tiết độ phủ chúng ta [nh mười vạn lượng bạc trắng!”
Đãng Khấu quân tự lập môn hộ, điều này làm Tống Đẳng rất tức giận, cho nên hắn cũng lập tức quyết định cắt đứt quan hệ với Đãng Khấu quân.
Nhớ ngày đó hắn còn muốn thay Đãng Khấu quân gánh vác trách nhiệm sát hại Ninh vương.
Bây giờ hai bên đã xé rách da mặt, Tống Đằng cũng không muốn ôm trách nhiệm này ở trên người bọn họ.
Hắn trực tiếp chiêu cáo thiên hạ, mang tội này toàn bộ đẩy lên trên người Đãng Khẩu quân!
Bây giờ tuyên bố cắt đứt quan hệ với Đãng Khẩu quân, cũng có lợi cho bọn họ và Tả Ky quân hòa hảo như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận