Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 2146: Trở về! (1)

Chương 2146: Trở về! (1)Chương 2146: Trở về! (1)
“Hí hí hít”
Đổng Lương Thần vẻ mặt đầy tiều tụy ghìm ngựa, đánh giá vài lần đám người Lý Đại Bảo đội nón mặc giáp đứng ở bên đường.
Những người này dáng người khôi ngồ, mặc giáp trụ hoàn mỹ, chiến bào mới tỉnh, cả người lộ ra vài phần khí tức dũng mãnh, vừa thấy là biết tinh nhuệ trong quân.
Nơi này cách thành Ninh Dương rất gần, xem như địa khu trung tâm, Thân Vệ quân, Kiêu Ky quân... lượng lớn quân đội đóng giữ.
Kẻ địch hẳn là không có gan ở đây chặn giết mình. “Đúng vậy!”
Đổng Lương Thần vẻ mặt thoải mái mà ôm quyền nói: “Không biết các ngươi có gì muốn làm sao?”
Lý Đại Bảo nghe nói đối phương chính là Đổng Lương Thần, trong lòng lập tức vui vẻ.
Mình đợi cả buổi, cuối cùng đợi được chánh chủ.
Nghĩ đến Đổng Lương Thần này thâm niên thâm hậu, lại là tân nhậm Thân Vệ quân Giám quân sứ, mình cũng không thể khinh mạn đối phương.
Nghĩ đến đây, Lý Đại Bảo cất bước tiến lên một bước, thái độ càng thêm cung kính. “Đổng đại nhân, ta là Đô úy vệ đội Đại tướng quân phủ Lý Đại Bảo.”
Lý Đại Bảo ôm quyền nói: “Ta phụng mệnh Đại tướng. quân nhà ta, đặc biệt ở chỗ này chờ đón Đổng đại nhân” Đổng Lương Thần hơi ngẩn ra, trong lòng chợt trào qua một dòng nước ấm.
Đại tướng quân đối với mình không chỉ có ơn tri ngộ, một lần này mình có thể bình yên trở về, cũng là Đại tướng quân phái người dùng gia quyến tướng lĩnh cao tầng Phục Châu quân đổi trở về. Biết được mình đến, thế mà còn phải người ở chỗ này chờ đón.
Một phần ân tình này, thực sự khiến mình khó có thể báo đáp.
Đổng Lương Thần ôm quyền nói: “Làm phiền Lý huynh đệ rồi, để sau ta mời Lý huynh đệ uống rượu.”
“Đổng đại nhân khách khí rồi!”
“Đổng đại nhân mời theo ta vào thành”
“Được!”
Bọn Lý Đại Bảo cũng bước về phía chiến mã của mình, dẫn mấy người Đổng Lương Thần đi thắng đến cửa bắc thành Ninh Dương.
Trên đường cái thành Ninh Dương, Đổng Lương Thần cưỡi ngựa sóng vai mà đi với Đô úy vệ đội Đại tướng quân phủ Lý Đại Bảo.
Đổng Lương Thần đánh giá một tòa thành thị này, quen thuộc lại xa lạ. Nhớ ngày đó thời điểm mình theo Đại tướng quân vẫn là đại sơn tặc Cửu Phong sơn, từng tụ tập không ít đội ngũ sơn tặc tấn công một tòa phủ thành này, để dời đi sức chú ý của quan binh.
Nhưng cũng không nghĩ tới nhiều như vậy, đánh xong là chạy.
Chỉ Là không ngờ, vòng vòng vèo vèo, mình lại trở lại rồi. Bây giờ một tòa thành thị này lại trở thành đại bản doanh.
Không thể không nói, quả nhiên là thế sự vô thường. Phóng mắt nhìn, một tòa thành thị này mặc dù có một số nơi còn tỏ ra có chút tàn phá, nhưng lại rất sạch sẽ.
Mọi thứ trong thành cũng đều ngay ngắn có trật tự. Trên mặt dân chúng đi ngang qua trên đường cũng đều tràn đầy vẻ mặt an ổn. So với mình ở Phục Châu nhìn thấy cảnh tượng dân chúng trôi giạt khắp nơi tốt hơn không biết bao nhiêu Lần.
Xem ra mình lúc trước đã đi theo đúng người.
Đại tướng quân không chỉ trị quân lợi hại, thống trị địa phương cũng không thua kém bao nhiêu.
Chỉ là mình ở lại Tuần Phòng quân lâu như vậy, tuy vẫn duy trì liên Lạc với Đại tướng quân.
Nhưng thời gian dài tự do bên ngoài, Đại tướng quân lại không ngừng chiêu binh mãi mã, thực lực mở rộng rất nhanh.
Mình tuy nhiều thâm niên, nhưng bây giờ rất nhiều nhân tài mới xuất hiện đều ở địa vị cao. Cũng không biết mình một lần này trở về, có thể thích ứng thân phận cùng chức vụ mới hay không.
“Đại tướng quân nghe nói Đổng đại nhân ngài đã trở Lại, đã rất cao hứng.”
Lý Đại Bảo nhìn Đổng Lương Thần đánh giá chung quanh, chủ động mở miệng nói: “Sáng sớm đã phân phó người đi mua cá béo tươi mới, bảo phòng bếp chuẩn bị đồ ăn”
Đổng Lương Thần nghe nói, trong lòng càng thêm cảm động. Đại tướng quân bây giờ mưu thần mãnh tướng dưới trướng đông đảo.
Nhưng Đại tướng quân lại còn nhớ mình, mình một hai năm qua cũng không có công lao øì, thật sự là nhận mà xấu hổ.
Đổng Lương Thần cười khổ nói: “Đại tướng quân đối với ta ân sủng như thế, một phần ân tình này, ta sợ là cả đời cũng không trả hết” “Đổng đại nhân quá khiêm tốn rồi.”
Lý Đại Bảo nói: “Đại tướng quân thường xuyên ở trước mặt chúng ta nhắc tới cùng khen Đổng đại nhân ngài đó.”
“Đại tướng quân nói, Đổng đại nhân luôn cần cù hiếu học, lúc trước ở trong quân mở lớp biết chữ theo doanh, Đổng đại nhân mỗi một lần khảo hạch đều là một người biết chữ nhiều nhất, nhanh If215
“Hơn nữa Đổng đại nhân làm việc kiên định, làm người ta yên tâm”
“Đại tướng quân bảo chúng ta đều phải lấy Đổng đại nhân làm tấm gương, học tập cho tốt đó” Đổng Lương Thần nghe vậy, mỉm cười.
“Ta nào có lợi hại như vậy.” Đổng Lương Thần cười nói: “Tất cả cái này đều là Đại tướng quân dạy dỗ tốt” “Nếu không có Đại tướng quân, ta bây giờ không chừng ở đâu xin cơm rồi” “Một lần này ta có thể trở về, vậy cũng là nhờ có Đại tướng quân cứu, băng không ta đã sớm biến thành một đống xương trắng.”
“Đổng đại nhân xem ngươi nói, đó đều là chuyện quá khứ rồi.”
“Ngươi đây không phải vẫn lành lặn trở lại sao, đại nạn không chết tất có hậu BiUlis.°
Lý Đại Bảo chủ động trò chuyện với Đổng Lương Thần, bất tri bất giác đã kéo gần Lại khoảng cách với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận