Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 566: Đồng bạn hợp tác (2)

Chương 566: Đồng bạn hợp tác (2)
“Đại nhân, một lần này là ta chưa làm tốt, thêm phiền toái cho ngươi rồi.”
Tô Ngọc Ninh đối mặt Trương Vân Xuyên, trong lòng vẫn có chút tự trách.
Sau khi biết được hàng hóa bị quan phủ cướp, nàng thậm chí đã làm tốt chuẩn bị mạnh mẽ cướp về.
Ai biết Trương Vân Xuyên đi nói hai ba câu liền giải quyết vấn đề, còn mang hàng hóa cùng người đều đòi về hết.
Nàng đối với Trương Vân Xuyên lại thêm vài tia kính nể.
“Không có gì phiền toái với không phiền toái.”
Trương Vân Xuyên khoát tay nói: “Buôn bán muối tư này vốn chính là chuyện phiêu lưu cực cao, tình huống nào cũng có khả năng xảy ra.”
“Hơn nữa, muối tư này kiếm bạc đều vào trong túi của ta, ta giúp ngươi, đó cũng là giúp chính ta.”
Bây giờ làm ăn muối tư là một trong những tài nguyên chủ yếu của Trương Vân Xuyên, thậm chí đã vượt qua Hắc Kỳ hội thu hiếu kính ở trên địa phương.
Hắn có thể mắt cũng không chớp lấy ra lượng lớn bạc an trí sơn tặc cùng gia quyến.
Có thể mua thịt cho huynh đệ Trấn Sơn doanh ăn.
Đó đều là vì sau lưng hắn có Tô Ngọc Ninh đang kiếm lấy bạc cuồn cuộn không ngừng cho hắn, hắn mới dám tiêu xài như vậy.
Nếu hắn không có một tài nguyên cố định, vậy hắn chỉ có thể đi húp gió tây bắc.
“Nhưng nói đi vẫn phải nói lại.”
Trương Vân Xuyên nhắc nhở Tô Ngọc Ninh: “Làm ăn muối tư này rất quan trọng đối với chúng ta, không thể có sai sót, hy vọng các ngươi cũng có thể miếng ngon nhớ lâu đòn đau nhớ đời.”
“Một lần này là ở cảnh nội Tứ Thủy huyện bị người của nha môn bắt tại trận, vậy về sau nếu ở châu phủ khác bị bắt, ta có thể muốn hỗ trợ cũng không dùng sức được.”
Trương Vân Xuyên mở miệng nói: “Về sau các ngươi ở lúc vận chuyển muối tư, đừng gióng trống khua chiêng như vậy, một lần liền vận nhiều như vậy.”
“Nhỡ đâu bị ai nhằm vào, một lần tổn thất nhiều hàng như vậy, chúng ta cũng không thừa nhận nổi tổn thất như vậy.”
Tô Ngọc Ninh cũng là người thông minh tuyệt đỉnh.
Nàng lập tức tỏ thái độ nói: “Đại nhân, ta về sau sẽ vận hàng từng đợt, hơn nữa sẽ phái người lo lót, dò đường trước, để tránh giẫm lên vết xe đổ.”
“Ừm, thông minh, nói chút là hiểu.” Trương Vân Xuyên cười khen Tô Ngọc Ninh một câu.
“Chỉ dựa vào chúng ta tự mình vận hàng cũng không được, thịt này đều để chúng ta ăn, các núi cùng thôn trấn ven đường thời gian dài cũng sẽ đỏ mắt.”
Trương Vân Xuyên nói với Tô Ngọc Ninh: “Vì một tuyến đường vận chuyển này ổn định, ta đề nghị có thể cho người trên địa phương chia đoạn vận hàng, để bọn họ cũng kiếm một ít tiền.”
“Chia đoạn vận hàng?”
“Đúng.”
Trương Vân Xuyên nói với Tô Ngọc Ninh: “Ví dụ như từ Hải Châu Giới Sơn trấn đến Hải Châu Ngư thành, có thể bảo bọn Tần Liệt tìm một thế lực địa phương xen vào.”
“Do thế lực địa phương bọn họ xen vào hỗ trợ vận chuyển, bọn họ ở địa phương có sức ảnh hưởng, vận chuyển liền có cam đoan.”
“Nói chuyện giá cả với bọn họ, theo số lượng hàng hóa vận chuyển hoặc là số lần cho bọn hắn rút phần trăm, số lần vận chuyển nhiều, đối với bọn họ mà nói, coi như là một khoản thu nhập ổn định, ta nghĩ bọn họ vẫn là sẽ rất thích ý.”
“Từ Ngư thành đến Đông Sơn phủ, lại tìm một thế lực địa phương xen vào “
“Như vậy, chúng ta liền không cần mỗi một lần đều chạy tới Hải thành vận hàng.”
“Hơn nữa có các thế lực địa phương này che chắn, cho dù là Tiết Độ phủ Tuần Diêm sứ muốn điều tra, trong thời gian ngắn cũng không tra đến trên người chúng ta.”
“Nhưng nhỡ đâu các thế lực này có tính toán nho nhỏ của bản thân thì sao?”
Tô Ngọc Ninh lo lắng giao hàng cho những người này, cảm thấy phiêu lưu quá lớn.
“Yên tâm đi, bây giờ phàm là địa phương lớn một chút, đều bị một ít dân buôn muối chiếm lấy rồi.”
“Các thế lực địa phương này cho dù lấy được muối tư, cũng không dám bán ra bên ngoài, trừ phi bọn họ không muốn sống nữa dám đi đắc tội đám dân buôn muối kia.”
Trương Vân Xuyên nói: “Mà bọn họ chỉ cần giúp chúng ta vận chuyển một khoảng cách, liền có thể an an ổn ổn có một khoản bạc hậu hĩnh, đây chính là làm ăn thời gian dài.”
“Chỉ cần bọn họ không ngốc, bọn họ sẽ không đi làm chuyện mổ gà lấy trứng đó.”
Trương Vân Xuyên sở dĩ bảo Tô Ngọc Ninh đi tìm thế lực địa phương xen vào, tự nhiên có cân nhắc của mình.
Mỗi một lần ven đường đều phải lo lót trên dưới, bạc tiêu phí cũng không ít, còn không đáng tin.
Nhỡ đâu ngày nào đó đỉnh núi nào đó thiếu bạc, đòi thêm một ít, ngươi cho hay không?
Cho nên tìm một đồng bạc hợp tác ổn định rất quan trọng.
Kẻ ở địa phương có năng lượng, có sức ảnh hưởng xen vào, tuy cũng tiêu phí bạc, nhưng vận chuyển hàng hóa càng tin cậy hơn.
Đến lúc đó không cần bọn họ cố ý dặn dò, chỉ cần thế lực tham dự vào muốn kiếm một phần bạc này lâu dài, bọn họ sẽ dùng lực lượng lớn nhất duy trì tốt một tuyến đường vận chuyển này.
Đồng thời bọn họ đối với trên địa phương càng thêm quen thuộc, càng nhiều người quen hơn, gặp chuyện, do bọn họ ra mặt giải quyết càng tiện hơn.
Cho dù là Tuần Diêm sứ của Đông Nam Tiết Độ phủ dẫn theo diêm binh tra xét muối tư, bọn họ bên này không trực tiếp xen vào, phiêu lưu cũng nhỏ đi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận