Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 2030: Quân Tình ti!

Chương 2030: Quân Tình ti!Chương 2030: Quân Tình ti!
“Con mẹ nó.” Tiền Phú Quý chà xát khuôn mặt tròn của mình, nói: “Ta trái lại quên mất chỉ tiết này.”
“Cái gì nhỉ, lão Điền, ngươi xem chúng ta huynh đệ mấy năm nay, so với thân huynh đệ (anh em ruột) còn thân hơn.”
Tiền Phú Quý có chút chột dạ khoác vai Điền Trung Kiệt, thấp giọng hỏi: “Chuyện này trừ ngươi biết, còn có ai biết?”
“Đại tướng quân nha.”
“A2”
Vẻ mặt Tiền Phú Quý đầy kinh ngạc.
“Đại tướng quân cũng biết” Tiền Phú Quý nhất thời như bị giãm trúng đuôi: “Ai u, xong rồi, xong rồi, cái mặt già này của ta về sau không có cách nào gặp người nữa” “Ngươi kêu la cái rắm, Đại tướng quân không phải cũng không trách cứ cùng răn dạy ngươi sao?”
Điền Trung Kiệt trấn an Tiển Phú Quý, nói: “Đại tướng quân khi biết ngươi có nhiều thân mật như vậy, còn khen ngươi đó.”
Tiền Phú Quý tò mò, “Đại tướng quân khen ta cái gì?” “Đại tướng quân khen ngươi có bản lãnh, chưa áp dụng bắt buộc uy hiếp các thủ đoạn đã có thể khiến nhiều quả phụ như vậy ngoan ngoãn đi theo ngươi.”
Điền Trung Kiệt đánh giá cao thấp Tiền Phú Quý vài lần, cười tủm tỉm nói: “Ta nói lão Điền, ta chỉ kỳ quái, nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy ngươi không thích, ngươi sao lại thích chui vào trong nhà quả phụ vậy?”
“Ta trước kia sao lại không biết ngươi có sở thích này nhỉ?” Tiền Phú Quý nghe vậy, mặt đen sì.
“Cút cút cút, ngươi đừng con mẹ nó nói chuyện giọng điệu kỳ quải.”
“Nói như vậy nữa, ta trở mặt đó.”
Tiền Phú Quý cưỡng ép giải thích: “Các quả phụ đó không có nam nhân, còn không phải cuộc sống rất vất vả”
“Ta người này nhìn mà không chịu nổi các nữ nhân đó chịu khổ, cho nên ta liền xuất phát từ ý tốt giúp người ta một phen mà thôi.” Điền Trung Kiệt cười trêu chọc: “Ta xem ngướơi đây là giúp đến nghiền rồi đi, cũng giúp đến trên giường người ta rồi.”
Tiền Phú Quý đỏ mặt. “Lão Điền, không, Điền đại cal”
Tiền Phú Quý bắt lấy cánh tay Điền Trung Kiệt nói: “Tiểu đệ ta đã biết sai rồi, về sau tuyệt đối không đi giúp quả phụ nữa.” “Chuyện này dừng ở đây, ngươi đừng truyền ra bên ngoài biết không.” “Ngươi nếu truyền ra, vậy ta cũng không có mặt mũi gặp ai nữa.”
“Tẩu tử ngươi nếu biết, thế nào cũng phải xé nát ta” Tiền Phú Quý bộ dáng đáng thương nói: “Ngươi cũng không muốn nhà ta thành gà bay chó sủa chứ?”
“Được rồi, được rồi, ngươi đừng ở chỗ này giả bộ đáng thương”
Điền Trung Kiệt đẩy tay Tiền Phú Quý ra, nói: “Ta nếu là nói huyên thuyền, người khắp thiên hạ này đều đã biết chuyện vớ vấn đó của ngươi rồi.”
“Ta hôm nay nói những thứ này cho ngươi, chỉ là muốn nhắc nhỡ ngươi một phen, lấy thân phận địa vị ngươi hôm nay, không cần ngươi đi tìm, nữ nhân cũng sẽ bổ nhào tới trên người ngươi.” “Ngươi ở bên ngoài nuôi một ít nữ nhân, đó là chuyện rất bình thường”
“Ngươi xem người làm quan ở Tiết độ phủ bên kia, rất nhiều người đều sáu bảy mươi tuổi rồi, nửa thân thể cũng vùi xuống đất rồi, còn cưới thiếp đó.” Điền Trung Kiệt mang ý tốt nói: “Ngươi ở bên ngoài tìm nữ nhân, nuôi nữ nhân không có ai nói ngươi không đúng, nhưng nhất định phải ngươi tình ta nguyện, không thể áp dụng bắt buộc uy hiếp các Loại thủ đoạn”
“Đại tướng quân chán ghét nhất chính là những kẻ ÿ thế hiếp người, ngươi hiểu ý tứ của ta không?”
“Ta hiểu, ta hiểu!”
Tiền Phú Quý cảm kích nói: “Lão Điền, Lời của ngươi ta nhất định ghi tạc trong lòng, cái này ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm bậy!” “Được, trong lòng ngươi có tính toán là tốt rồi.”
Điền Trung Kiệt vỗ vỗ bả vai Tiền Phú Quý nói: “Hôm nay ta có việc đi trước, hôm khác huynh đệ chúng ta lại cùng nhau uống rượu.” “Được, ta tiễn ngươi.”
Điền Trung Kiệt tức giận cười măng: “Đừng tiên nữa, yên tâm ởi, ta không phải là người nói huyền thuyên” “Hai chuyện khác nhau.” Tiền Phú Quý khoác vai Điền Trung Kiệt nói: “Ngươi là huynh đệ của ta, ta tiễn ngươi một chút đó là bởi vì chúng ta tình cảm thâm hậu!”
Điền Trung Kiệt cũng cạn lời. Tiền Phú Quý tiễn Điền Trung Kiệt mãi đến trước ngựa, sau khi nhìn Điền Trung Kiệt xoay người Lên ngựa, lúc này mới phất phất tay, nhìn theo Điền Trung Kiệt đi xa.
“Mẹ, người Quân Tình ti này thật lợi hại nha!”
Nhìn bóng lưng Điền Trung Kiệt biến mất ở trong tầm nhìn, Tiền Phú Quý lúc này mới gãi gãi đầu, lẩm bẩm: “Xem ra về sau không thể chỉ tìm quả phụ.”
Điền Trung Kiệt sau khi ở Tả Ky quân Cứu Hộ doanh hỏi thăm Dương Thanh Tri phủ phủ Ninh Dương bị thương, cũng chưa quay về trong thành Ninh Dương.
Ước chừng một canh giờ sau, đoàn người Điền Trung Kiệt cưỡi ngựa đến trấn Điền Môn.
Ban đêm trấn Điển Môn cũng không phải tràn đầy yên tĩnh, ngược lại đèn đuốc sáng trưng, bóng người chen chúc, một bộ cảnh tượng náo nhiệt. Chỉ thấy ở trong thôn trấn bố trí mười mấy cái nổi to, củi lửa đốt nổ vang lép bép, trong nổi to nóng hôi hổi. Từng đám lưu dân áo rách quần manh đang ngồi vây quanh nổi to, trông mong nhìn cháo loãng trong nổi to đến nuốt nước miếng.
Một thanh niên Hắc Kỳ hội đứng ở bên cạnh cái nổi to, đang nói chuyện với các lưu dân kia.
“Các vị phụ lão hương thân!” “Mọi người mấy ngày nay chịu khổ rồi!” “Lúc trước lương thực mãi chưa kéo về, cho nên để mọi người chịu đói, trong lòng chúng ta cũng băn khoăn!” Thanh niên Hắc Kỳ hội la lớn: “Hắc Kỳ hội chúng ta hôm nay ở chỗ này thiết lập lều cháo, cháo loãng này bao ăn nol”
Lời vừa nói ra, làm dân chúng tràn ngập tiếng hoan hô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận