Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1782: Tiếp rồi! (2)

Chương 1782: Tiếp rồi! (2)Chương 1782: Tiếp rồi! (2)
Hắn cũng quá coi thường mình rồi.
Mình nếu không có một chút bản lãnh, vậy có thể tụ lại nhiều người như vậy ở bên cạnh mình cống hiến cho mình sao?
“Đại Hổ, trưởng sử đại nhân người ta tiến cử ngươi đảm nhiệm trấn thủ sứ phủ Lâm Xuyên, đó là coi trọng ngươi.”
Trương Vân Xuyên nhìn thấy không khí tẻ ngắt, lúc này mới chậm rãi mở miệng: “Cho ngươi trấn thủ sứ cũng không cần, chẳng lẽ ngươi còn muốn làm trưởng sử à?” “Mau tiếp, đừng không biết tốt xấu, cô phụ một mảng ý tốt của người ta”
Trương Vân Xuyên lên tiếng, Lương Đại Hổ trong lúc nhất thời cũng không biết trong hổ Lô đại nhân nhà mình bán thuốc gi.
Lương Đại Hổ lúc này mới chuyển biến thái độ: “Vậy được rồi, ta tiếp.”
“Vậy là đúng rồi.”
Uông Trường Khôi thấy Lương Đại Hổ bằng lòng tiếp, vội bảo người mang sắc điệp ấn tín các thứ giao tới trên tay Lương Đại Hổ.
Chỉ là đối mặt sắc điệp ấn tín này của trấn thủ sứ phủ Lâm Xuyên, Lương Đại Hổ lại trộm liếc đại nhân nhà mình, không vui nổi. Docful l.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Ở sau khi thuận lợi tuyên bố thăng thưởng Lương Đại Hổ, Uông Trường Khôi sau đó tuyên bố phong thưởng của người khác.
“Giáo úy Khương Khánh, tác chiến dũng mãnh, chiến tích văn hoa, thưởng năm ngàn lượng bạc trắng, trải qua trưởng sử đại nhân tiến cử, đặc biệt thăng nhiệm trấn thủ sứ phủ Đông Sơn, bắt đầu từ hôm nay, dẫn thủ hạ thu phục phủ Đông Sơn, không thể có sai sót” Khương Khánh đã đảm nhiệm ti trưởng Tân Binh ti Tả Ky quân cũng không dám tiếp.
Hắn ném ánh mắt xin giúp đỡ về phía Trương Vân Xuyên.
Bọn họ những người này trừ chiến công cùng trung thành với Trương Vân Xuyên, đầu óc cũng không thiếu.
Bằng không, bọn họ cũng không ngồi đến trên vị trí này.
Khương Khánh cũng thấy rõ, tiết độ phủ nhìn như là phong thưởng bọn họ, trên thực tế chính là muốn bọn họ thoát ly danh sách chiến đấu của Tả Ky quân.
Cái này nhìn như thăng quan, được trưởng sử đại nhân của tiết độ phủ coi trọng, nên cao hứng.
Nhưng hắn cảm thấy trưởng sử đại nhân không có ý tốt. Nhớ ngày đó hắn khi còn ở nhà trồng trọt, trưởng sử đại nhân sao không coi trọng hẳn chứ?
Lúc đó trong nhà ăn bữa nay lo bữa mai, còn nuôi con, dựa vào mượn lương thực sống qua ngày. Nếu trưởng sử đại nhân cho hắn làm một đô úy, vậy hắn cũng có thể nhảy cẵng lên cao ba thước, nói không chừng còn phải dập đầu vang vài cái cho trưởng sử đại nhân.
Nhưng bây giờ hắn đã là tỉ trưởng Tân Binh ti Tả Ky quân, cầm là quân Lương của tham tướng, tự nhiên cân nhắc liền nhiều hơn. Rời khỏi Tả Ky quân, mình cái rắm cũng không phải. Trưởng sử đại nhân có thể thăng nhiệm mình làm trấn thủ sứ phủ Đông Sơn, vậy nói không chừng quay đầu có thể tìm một cớ xử lý mình.
Khương Khánh không hé răng, Uông Trường Khôi lại xấu hổ.
Một lần này hắn trái lại biết điều chưa đi khuyên Khương Khánh, mà là cũng hướng ánh mắt về phía Trương Vân Xuyên.
Hắn biết, Tả Ky quân này bị y kinh doanh bền chắc như thép, không có y gật đầu, những người này sợ là cũng không dám tiếp sắc điệp ấn tín này.
“Tiếp đi” Trương Vân Xuyên thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, cũng rất bất đắc dĩ.
“Vâng!”
Khương Khánh thấy Trương Vân Xuyên gật đầu, lúc này mới tiếp nhận sắc điệp ấn tín, quy củ về tới trên vị trí của mình, không còn nhìn món đổ chơi kia lấy một cái. “Định Phong dũng mãnh thiện chiến, lập kỳ công, thưởng năm ngàn lượng bạc trăng, thăng nhiệm tham tướng Hữu Ky quân”
“Lưu Hắc Tử công nhược khâu sơn, uy chấn Đông Nam, thưởng năm ngàn lượng bạc trắng, thăng nhiệm tham tướng Trấn Nam quân”
Một lần này trưởng sử Giang Vĩnh Vân vì phân hóa tan rã tướng lĩnh dưới trướng Trương Vân Xuyên, có thể nói là bất chấp mọi giá.
Một hơi cho ra hơn mười chức quan béo bở chức vụ rất cao, phong thưởng cho những người này dưới trướng Trương Vân Xuyên.
Chỉ Là đối mặt những chức quan béo bở này, bọn họ đều không quá mức để ý, đều đang nhìn sắc mặt Trương Vân Xuyên làm việc. Sau khi được Trương Vân Xuyên cho phép, bọn họ lúc này mới tiếp nhận sắc điệp ấn tín.
“Các vị đều là rường cột của Đông Nam tiết độ phủ ta, hôm nay đều thân ở địa vị cao.”
Uông Trường Khôi sau khi thuận lợi mang ủy dụ phát xuống, cũng cảm giác cả người thoải mái hơn không ít.
“Bây giờ Đông Nam tiết độ phủ ta đang thời buổi rối loạn, còn xin các vị lấy đại cục làm trọng, nhanh chóng đi nhậm chức, sẻ chia lo lắng cho tiết độ sứ đại nhân, cho trưởng sử đại nhân”
Đối mặt Lời đường hoàng này của Uông Trường Khôi, bọn người Lương Đại Hổ đều tỏ vẻ, sẽ mau chóng đi nhậm chức.
Đương nhiên, về phần cái mau chóng này rốt cuộc là khi nào, bọn họ đều chưa nói.
Uông Trường Khôi tuyên bố phong thưởng đối với tướng nh Tả Ky quân, sau khi nghi thức kết thúc, Trương Vân Xuyên lại bày tiệc, chúc mừng mọi người. Khi bọn Trương Vân Xuyên ở thành Bắc An Vân Trung Tiên tửu lâu chén chú chén anh. Tả Ky quân Kim tự doanh tân nhậm giáo úy Ngụy Trường Sinh đã đến bến đò Thanh Phong cảnh nội Phục Châu Mai huyện.
Ngụy Trường Sinh ở dưới hai binh sĩ thân vệ nâng, bước lên mặt đất kiên cố của bến đò, nhưng cả người còn cảm giác có chút liêu xiêu.
“Con mẹ nó, ngồi thuyền quá chịu khổ rồi”
Ngụy Trường Sinh quay đầu nhìn con thuyền lục tục cập bờ trên bến tàu, nhịn không được bắt đầu oán giận. “Thiếu chút nữa làm lão tử nôn ra cả dạ dày rồi”
Ngụy Trường Sinh say sóng, cho nên dọc theo đường đi nôn tối tăm mặt mũi, bây giờ lên bờ, hắn rốt cuộc thở phào nhẹ nhốm một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận