Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 470: Xin giúp đỡ

Chương 470: Xin giúp đỡ
“Ta vừa rồi đến hỏi.”
Quan quân Tuần Phòng quân nhìn Triệu Lập Bân một lần, nói: “Bọn họ đều nói chưa bắt người Hắc Kỳ hội các ngươi.”
“Bây giờ trong doanh địa chúng ta cũng không có người Hắc Kỳ hội các ngươi.”
“Các ngươi là lầm rồi phải không?”
“Nếu không các ngươi đến nơi khác xem xem?”
Triệu Lập Bân ngẩn ra.
“Không có khả năng nha.” Triệu Lập Bân lập tức mở miệng nói: “Người của ta tận mắt thấy, bọn họ chính là bị các ngươi bắt nha.”
“Quân gia, chúng ta không cần đồ đạc nữa, có thể thả người cho chúng ta hay không?”
Triệu Lập Bân nói: “Người trong nhà bọn họ đều chặn Hắc Kỳ hội chúng ta quậy kìa, còn xin quân gia tạo điều kiện.”
Triệu Lập Bân nói xong lấy ra ngân phiếu, ý đồ đưa cho quan quân này, muốn hắn hỗ trợ.
Nhưng quan quân này lại trực tiếp đẩy ngân phiếu trở về.
“Ta nói không có là không có, ngươi sao nói lời thừa nhiều như vậy chứ.”
Quan quân Tuần Phòng quân không kiên nhẫn nói: “Đi nhanh đi, nơi này chính là trọng địa của Truy Trọng doanh chúng ta, hạng người không liên quan không thể tới gần.”
“Đi, đi nhanh lên!”
Sau khi quan quân Tuần Phòng quân nói xong, mấy binh sĩ Tuần Phòng quân thủ vệ liền nắm trường mâu, tiến lên xua đuổi đám người Triệu Lập Bân.
“Được, chúng ta đi.”
Triệu Lập Bân không dây dưa bao nhiêu, hắn chắp tay đối với quan quân Tuần Phòng quân.
Hắn sau khi xoay người, sắc mặt nhất thời trở nên âm trầm.
Rõ ràng người đã bị Truy Trọng doanh bắt, nhưng bọn họ lại không thừa nhận, điều này làm bọn Triệu Lập Bân có chút bó tay không có cách nào.
Hắn vội vã chạy về nha môn Tứ Thủy huyện Trấn thủ sứ, hướng Trương Vân Xuyên tiến hành bẩm báo.
“Bọn hắn không thả người?”
Trên mặt Trương Vân Xuyên có chút khó coi.
“Đúng, bọn hắn không thừa nhận bọn hắn bắt người.” Triệu Lập Bân trả lời.
“Bọn hắn hẳn sẽ không là phát hiện thân phận chân thật của đám người lão bàn tính chứ?” Lý Dương đoán.
Trương Vân Xuyên ở trong phòng tránh né, đầu óc nhanh chóng chuyển động.
“Bọn họ không thừa nhận bắt người, có khả năng là muốn nuốt đồ vật thu được.”
Trương Vân Xuyên dừng bước nói: “Như vậy, chuyện này các ngươi không cần phải quản nữa, ta đi xử lý.”
“Lập tức các doanh Tuần Phòng quân sẽ chạy đến Lâm Xuyên phủ, đến lúc đó nhiều người ánh mắt phức tạp, huynh đệ của chúng ta ở các nơi càng dễ dàng bại lộ.”
Trương Vân Xuyên phân phó đối với Triệu Lập Bân cùng Lý Dương: “Hắc Kỳ hội cùng trong Tuần Phòng quân phàm là huynh đệ xuất thân Đông Nam nghĩa quân ta, trừ lưu lại một chút nòng cốt, người khác đều rút đến Ninh Dương phủ bên kia đi.”
Hắn chính là đại sơn tặc Ninh Dương phủ bên kia truy nã.
Người từng thấy mặt hắn cũng không ít.
Tuy hắn bây giờ tiến hành dịch dung hoá trang, nhưng ai cũng nói không chừng gặp người quen liền bại lộ.
Sau khi thông qua việc này của bọn lão bàn tính, hắn cảm thấy vì ổn thỏa, cần tiến một bước rút huynh đệ Đông Nam nghĩa quân bọn họ ra.
Trừ lưu lại một chút huynh đệ nòng cốt đáng tin, người khác đều rút khỏi, để tránh lại xuất hiện vấn đề.
Đến lúc đó chính hắn nếu bại lộ, cũng có thể thoải mái rút lui, mà không đến mức bọn họ tổn thất thê thảm nặng nề.
Trương Vân Xuyên sắp xếp Triệu Lập Bân, Lý Dương chuẩn bị rút đi huynh đệ Đông Nam nghĩa quân các nơi.
Bản thân hắn thì vội vã đến gặp Tham tướng Diệp Hạo.
Diệp Hạo bây giờ là Tham tướng Tuần Phòng quân, địa vị ở trong Tuần Phòng quân không thấp.
Hắn không tiện ra mặt đi tìm đội quân nhu đòi người, cho nên chuẩn bị mời Diệp Hạo ra mặt.
“Ai u, Trương huynh đệ, ngươi tới vừa lúc.”
Khi Trương Vân Xuyên chạy tới, Diệp Hạo đang nói chuyện với mấy tên quan viên.
“Đến, ta dẫn tiến cho ngươi một phen.” Diệp Hạo kéo Trương Vân Xuyên giới thiệu với mấy vị quan viên này.
Mấy quan viên này đều là từ Giang Châu bên kia tới, quan hệ với Diệp Hạo không phải là cạn.
Bọn họ đều là quan viên mới Lâm Xuyên phủ sắp nhận chức.
Trước kia quan viên các cấp Lâm Xuyên phủ, trừ người cực cá biệt, hầu như đều là Lâm Xuyên Ngô gia tiến cử.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Xuyên Ngô gia ở bên này thế lực lớn, thậm chí có thể một tay che trời.
Bởi vì vô luận là nha môn hay địa phương, hầu như đều là người của bọn họ.
Nhưng từ sau khi xuất hiện sự kiện Hàn gia thế lực cấp dưới Lâm Xuyên Ngô gia trực tiếp ám sát huyện lệnh Tứ Thủy huyện Lý Đình, thượng tầng đã bất mãn đối với Lâm Xuyên Ngô gia.
Thượng tầng cảm thấy Ngô gia đã đuôi to khó vẫy*, sinh ra uy hiếp đối với Đông Nam tiết độ phủ.
ám chỉ khi cấp dưới quá lớn mạnh thì khó nắm bắt, điều khiển
Bây giờ dám giết quan, vậy về sau còn không tạo phản à?
Vì thế, thượng tầng cố ý suy yếu cùng đả kích thế lực của Lâm Xuyên Ngô gia.
Nhưng gia chủ Lâm Xuyên Ngô gia hôm nay ở Đông Nam tiết độ phủ đảm nhiệm giám sát ngự sử.
Cộng thêm Lâm Xuyên Ngô gia ở bên này kinh doanh nhiều năm, thế lực rắc rối khó gỡ.
Cho dù đánh mất Ngọa Ngưu sơn, nhưng thế lực bọn họ ở Lâm Xuyên phủ vẫn như cũ rất lớn.
Nếu là tùy tiện động vào Lâm Xuyên Ngô gia, sẽ dẫn tới Đông Nam tiết độ phủ rung chuyển.
Cho nên thủ đoạn trước mắt của thượng tầng là không ngừng hướng Lâm Xuyên phủ bên này trộn cát vào.
Mấy quan viên này sẽ đảm nhiệm chức vị quan trọng của Lâm Xuyên phủ, để từng bước khống chế quyền lớn thực tế của Lâm Xuyên phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận