Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1981: Điều chỉnh nhân sự (2)

Chương 1981: Điều chỉnh nhân sự (2)Chương 1981: Điều chỉnh nhân sự (2)
Trương Vân Xuyên đã triệu tập cao tầng Tả Ky quân ở đại doanh tiền tuyến tổ chức một lần hội nghị cấp bậc cao.
Tham gia hội nghị một lần này trừ cao tầng ba đại quân đoàn, Lê Tử Quân, Dương Thanh... một đám quan văn cũng tham gia.
Tham gia hội nghị thậm chí còn có ông chủ lớn Phú Quý thương hành Tiền Phú Quý. Trong trung quân đại trướng, mọi người bởi vì đánh thắng trận mà vẻ mặt đầy sự vui sướng.
Bọn họ tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ, cao hứng phấn chẩn bàn luận về mọi chuyện xảy ra trong chiến sự lần này, không khí tương đối sinh động.
“Ai u, thật náo nhiệt!” Trương Vân Xuyên xốc lên rèm đi vào trung quân đại trướng, nhìn mọi người cao hứng nói chuyện với nhau, cười chào hỏi với bọn họ. “Bái kiến đại tướng quân!” Mọi người thấy Trương Vân Xuyên tiến vào, đều ôm quyền hành lễ, trong mắt tràn đầy kính ngưỡng.
Vô luận là trận chiến Trần Châu hay trận chiến phủ Ninh Dương, Trương Vân Xuyên vị thống soái cao nhất này đều tự mình tham dự mưu tính cùng chỉ huy.
Hai chiến sự quy mô lớn này đều lấy Tả Ky quân bọn họ lấy được thắng lớn mà kết thúc.
Thông qua hai trận thắng lợi này, uy vọng cùng sức ảnh hưởng cá nhân Trương Vân Xuyên cũng càng ngày càng tăng.
Đặc biệt các tướng lĩnh cao tầng này của Tả Ky quân, đối với Trương Vân Xuyên vị Trấn Nam đại tướng quân này đó là bội phục cúi đầu sát đất. Ở trong mắt bọn họ, nếu không phải có đại tướng quân bày mưu nghĩ kế, bọn họ không có khả năng dễ dàng lấy được thắng Lợi như thế.
Cho nên bọn họ đối với vị đại tướng quân này là phục từ trong đáy lòng!
Cái này biểu hiện ở trên hành động cụ thể, chính là càng thêm cung kính đối với Trương Vân Xuyên.
Trương Vân Xuyên cũng cười chào hỏi với mọi người, ngẫu nhiên hàn huyên hai câu, tỏ ra đặc biệt hòa ái dễ gần. Tướng soái tụ tập đầy sảnh, hòa thuận vui vẻ.
“Đại tướng quân, mời ngài ngồi.”
Nhìn thấy Trương Vân Xuyên tới, ông chủ lớn Phú Quý thương hành Tiền Phú Quý vội vàng chính tay xê dịch cái ghế về phía sau, trên mặt tràn đầy nụ cười.
“Lão Tiền, ngươi bây giờ càng ngày càng phúc hậu rồi.”
“Xem ra cuộc sống của ngươi không tồi nha.” Trương Vân Xuyên nhìn Tiền Phú Quý mập lên một vòng, cười trêu ghẹo.
Tiền Phú Quý vội cười trả lời: “Ta đây đều là nhờ phúc đại tướng quân ngài nha.” “Trước kia chúng ta vô luận đi đến nơi nào, hào cường cùng quan lại địa phương khắp nơi làm khó dê, làm ta ăn không ngon cũng ngủ không yên, sợ chậm trễ công việc đại tướng quân ngài giao cho.”
Tiền Phú Quý cười cười nói: “Hôm nay khác hắn rồi.”
“Ta chỉ cần bê ra danh hiệu của đại tướng quân ngài, người ngày xưa làm khó chúng ta bị dọa trực tiếp tè ra quần, thương đội Phú Quý thương hành chúng ta bây giờ là một đường thông suốt”
Trương Vân Xuyên kinh ngạc hỏi: “Danh hiệu của ta bây giờ hữu dụng như vậy sao?” “Còn không phải sao.”
Tiền Phú Quý nói khoa trương: “Bây giờ rất nhiều chuyện không cần ta ra mặt, chỉ cần người phía dưới hô một tiếng, chúng ta là người của Trấn Nam đại tướng quân, vậy chuyện phiền toái nào cũng không còn nữa.” Tiền Phú Quý sờ sờ bụng mình, tự giêu nói: “Đại tướng quân, ngươi xem ta bây giờ nhàn rỗi, người cũng béo tốt lên rồi”
“Phu nhân ta còn oán giận ta nói, ta bây giờ so với lợn còn béo hơn, ta buồn chết mất”
“Ha ha ha hai!”
Trương Vân Xuyên sau khi nghe xong Tiền Phú Quý nói, nhịn không được cười lên. Trương Vân Xuyên thiện ý nhắc nhở: “Ta thấy ngươi nên ăn ít chút, người ta quá béo, các loại bệnh liền tới, không tốt đối với thân thể” “Đại tướng quân, ngài yên tâm, ta từ hôm nay trở đi, mỗi bữa chỉ ăn hai bát, tuyệt không ăn nhiều!” Trương Vân Xuyên nghe vậy, cũng cạn lời.
“Như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai, ngươi mỗi ngày buổi sáng chạy nửa canh giờ, thao luyện một phen cho tốt, không quá một năm, ngươi khẳng định có thể gầy đi”
“Cẩn tuân quân lệnh của đại tướng quân!” Tiền Phú Quý vừa ưỡn người, lộ ra cái bụng béo, bộ dáng buồn cười đó chọc mọi người cười ha ha.
Rất nhiều tướng lĩnh trong trung quân đại trướng tuy không quen thuộc với Tiền Phú Quý.
Đặc biệt đám người Phục Châu quân tham gia Phùng Thành Song vừa hợp nhất tới.
Bọn họ không ngờ một tên béo không có tiếng tăm gì như vậy thế mà quen thuộc như thế với đại tướng quân. Nhìn thấy Tiền Phú Quý cùng Trương Vân Xuyên chuyện trò vui vẻ, cũng xem trọng Tiền Phú Quý hơn vài lần. “Được rồi, mọi người đều ngồi xuống đi”
Trương Vân Xuyên sau khi cười nói vài câu với Tiền Phú Quý, gọi mọi người ngồi xuống.
Cao tầng Tả Ky quân ở cảnh nội phủ Ninh Dương hầu như là đến đông đủ, tụ tập dưới một mái nhà, rất có khí thế. Trương Vân Xuyên nhìn quét mọi người một vòng, trừ đám người Phùng Thành Song vừa gia nhập tương đối gò bó, người khác đều vui tươi hón hở, nhìn qua tâm tình không tệ.
“Phục Châu Dương Văn Hậu vừa chết, chiến sự phủ Ninh Dương coi như đã kết thúc” “Một lần này chúng ta có thể đánh thắng, đó đều là kết quả tướng sĩ Tả Ky quân chúng ta đồng lòng hợp sức.”
“Kiểm kê chiến lợi phẩm, hạch định công lao cần thời gian, cho nên nhắm chừng còn cần một ít ngày.”
“Cho nên các ngươi trở về nói cho tướng sĩ phía dưới, thứ nên của bọn họ, Trương Đại Lang ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi bọn họ, bảo bọn họ đặt tâm vào trong bụng (yên tâm)”
Bạn cần đăng nhập để bình luận