Đế Quốc Đại Phản Tặc

Chương 1986: Cắt! (1)

Chương 1986: Cắt! (1)Chương 1986: Cắt! (1)
“Bóc rồi thì bóc đi.” Lý Dương hỏi: “Trong thư viết gì?”
“Ngươi xem trước một phong này đi, đây là Hắc Kỳ hội đưa riêng tới.”
Ngụy Trường Sinh sau khi kéo một cái ghế ngồi xuống, lấy ra một phong thư, đặt ở trên bàn.
Lý Dương nửa tin nửa ngờ cầm thư, nhanh chóng đọc một lần.
Sau khi xem thư xong, sắc mặt Lý Dương cũng có chút khó coi.
“Ta chưa đắc tội Trương Võ nha, hắn sao lại nhằm vào Hắc Kỳ hội chúng ta hứ?”
Lý Dương có chút sốt ruột nổi nóng, mắng: “Hắn ở phủ Đông Sơn một hơi giết hơn một ngàn người của Hắc Kỳ hội chúng ta, hắn muốn làm gì chứ? ?”
“Ức hiếp Hắc Kỳ hội của lão tử không có người phải không! 2”
Một phong thư này là Hắc Kỳ hội viết thư cho Lý Dương vị hội trưởng Hắc Kỳ hội này cáo trạng.
Trương Võ ở phủ Đông Sơn nghiêm túc xử lý Hắc Kỳ hội, giết không ít người. Điều này dẫn phát nội bộ Hắc Kỳ hội bất mãn nghiêm trọng.
Nhưng hội trưởng Hắc Kỳ hội Lý Dương xa ở Phục Châu, cho nên bọn họ viết thư cho Lý Dương cáo trạng, hy vọng Lý Dương chủ trì công đạo cho bọn họ.
Ngụy Trường Sinh nhìn thấy Lý Dương tức giận, hắn vẻ mặt bình tĩnh, cũng chưa cảm thấy bất ngờ.
Phải biết rằng, Lý Dương chính là hội trưởng Hắc Kỳ hội. Hắc Kỳ hội này từ không tới có, phát triển tới quy mô bây giờ, hắn đã bỏ vào không ít tâm huyết.
Hôm nay trong Tả Ky quân, không ít người đều xuất thân Hắc Kỳ hội.
Bao gồm một lần này Hắc Kỳ hội cáo trạng Trương Võ, hắn trước kia còn từng đảm nhiệm đường chủ Hắc Kỳ hội đây.
Bây giờ Hắc Kỳ hội ở phủ Đông Sơn gặp kìm kẹp, bị giết hơn một ngàn người, Lý Dương tức giận cũng không phải không có đạo lý. Đó đều là huynh đệ của hắn. Hắn hôm nay đang ở Phục Châu chém giết với Đãng Khẩu quân, phía sau lại có người đâm dao, điều này đặt ở trên người ai cũng không chịu nổi.
“Đô đốc đại nhân, ngươi cũng đừng vội nổi nóng” Ngụy Trường Sinh hô: “Uống chén trà, bình tĩnh một chút”
“Lão tử ở nơi này cùng Đãng Khẩu quân chém giết ngươi chết ta sống, Trương Võ ở hậu phương đâm dao, thế này bảo lão tử làm sao bình tỉnh được!”
“Chết là người của lão tử, lại không phải huynh đệ của ngươi!”
Lý Dương thở phì phì nói: “Xấu hổ cho Trương Võ hắn còn là xuất thân Hắc Kỳ hội chúng ta, quả thực chính tà đồ chó ăn cây táo, rào cây sung!”
Lý Dương thật sự bị chọc tức rồi.
Bởi vì trong thư, người Hắc Kỳ hội miêu tả Trương Võ trở thành một đao phủ.
Thậm chí mơ hồ ám chỉ, việc này là Trương Vân Xuyên ở sau lưng sai sử.
Đây mới là nguyên nhân trong lòng Lý Dương không thoải mái.
Hắn trung thành và tận tâm đối với Trương Vân Xuyên, nhưng bây giờ đối phương làm như vậy, trong lòng hăn khó chịu!
Hắn tự nhận là không có chỗ nào có lỗi với Trương Vân Xuyên.
Mấy năm qua không có công lao cũng có khổ lao.
Nhưng thừa dịp mình không có mặt, chèn ép Hắc Kỳ hội khắp nơi, đây rõ ràng chính là nhằm vào Lý Dương hắn hội trưởng Hắc Kỳ hội này. “Đô đốc đại nhân, cũng không phải ta nói ngươi, ngươi bây giờ cũng là đô đốc Hắc Kỳ quân rồi, sao gặp được một chút việc nhỏ, còn nóng nảy như vậy chứ?”
“Cái này hoàn toàn không phù hợp thân phận đô đốc của ngươi.”
Ngụy Trường Sinh tức giận nói: “Ta nếu là bây giờ nói tấu tử bị người ta bắt đi, vậy ngươi có phải ngay bây giờ muốn dẫn quân giết về Đông Nam tiết độ phủ cứu tẩu tử hay không?” Lý Dương sau khi nghe được Lời này, lại nhìn vài lần Ngụy Trường Sinh vững vàng ổn định, thở phì phì ngồi xuống. “Chuyện này Trương Võ nếu không cho ta một lời giải thích, chuyện này khăng định chưa xong!”
“Sao, hắn nếu không giải thích với ngươi, ngươi còn muốn đi giết hắn à?”
Đối mặt Ngụy Trường Sinh trêu chọc, Lý Dương siết chặt năm tay, chưa hé răng. Ngụy Trường Sinh nói xong, từ trong lòng lại lấy ra một phong thư, đặt ở trên bàn. “Đây là lời giải thích Trương Võ cho đô đốc đại nhân ngươi, ngươi tự xem đi.”
Lý Dương nhìn bức thư đó một lần, sau khi chẩn chờ vài giây, mở ra xem một lần. Sau khi xem xong thư, cơn giận trên mặt hắn tiêu tán không ít.
Mới vừa rồi xem Hắc Kỳ hội cáo trạng, hắn rất tức giận. Nhưng sau khi đọc thư Trương Võ tự tay viết cho hẳn, hăn phát hiện mình có chút xúc động. Hắn quá mức tin tưởng lời nói từ một phía của người mình.
Trương Võ xuất thân Hắc Kỳ hội, Lại là thân thích của đại nhân.
Gã cùng mình không oán không thủ, hoàn toàn không cần thiết giẫm lên mình để ngoi lên.
Gã mở rộng thanh trừ đối với Hắc Kỳ hội, nhất định là có nguyên do.
Bây giờ hắn thông qua nội dung của hai phong thư, trên cơ bản ai đúng ai sai, trong lòng đã có phán đoán. “Đô đốc đại nhân, ta nói một câu không nên nói, ta cảm thấy một lần này Trương Võ làm không sai.” Ngụy Trường Sinh nói: “Trong Hắc Kỳ hội trà trộn vào không ít du côn ác bá, bọn họ giơ cờ hiệu Hắc Kỳ hội giành lợi riêng, ở giữa kiếm Lời túi tiền riêng, bại hoại Là thanh danh của Hắc Kỳ hội” “Nếu không phải Trương Võ lấy thủ đoạn sấm sét nghiêm túc xử trí một nhóm người, nếu tiếp tục như vậy, không chừng sẽ dẫn tới loạn đó.” “Ngươi nghĩ đi, đại nhần chúng ta muốn mượn sức dân chúng, cho nên mới phải chia đất cho dân chúng”
Bạn cần đăng nhập để bình luận