Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
c98
c98c98
Chương 98: Trò chơi sinh tồn (21)
Thế nhưng có lẽ ông trời thật sự đang trêu đùa Xích Miên. Bấy giờ, dù đã cố gắng đến phát khóc nhưng Po Po cũng chẳng thể thu đuôi về được. Xích Miên ngửa mặt lên trời cười lớn vài tiếng, sau đó thu lại nụ cười rồi dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Po Po.
Po Po bị Xích Miên nhìn đến sợ phát khóc. Nhưng cậu đoán được, dường như Xích Miên không thích cậu khóc nên Po Po liền lấy ống tay áo lau lệ sau đó lí nhí nói lời xin lỗi Xích Miên.
Xích Miên cười tự giễu một tiếng rồi xoay người rời đi. Po Po đứng im nhìn theo bóng dáng của Xích Miên, trong mắt ứa lệ nhạt nhòa nhưng không dám đi theo. Bởi dáng vẻ của Xích Miên bây giờ vừa đáng sợ lại còn tỏ ra rất chán ghét cậu.
Xích Miên thở dài, đưa tay xoa mi tâm: "Rồi còn đứng đó làm gì? Chờ người ta tới lột da cậu à?" Po Po cười vui vẻ, liên tiếp nói vài chữ không rồi chạy theo sau Xích Miên.
Đương nhiên, với thực lực hiện tại thì Xích Miên thực hiện nhiệm vụ vô cùng tốc độ. Xích Miên nhanh chóng xử lý được ba người đàn ông vừa giết người khác, tiếp theo liền hoàn thành nhiệm vụ thứ hai. Không lâu sau, Xích Miên đã thăng lên được tầng cuối cùng - tầng sáu.
Trên tầng sáu là quang cảnh sa mạc khô hạn, hơn nữa còn vô cùng trống trải, hoang vắng. Ngay cả khi Xích Miên phóng mắt ra xa cũng không thấy người đâu cả. Có điều, ngay khi vừa đặt chân lên tầng sáu thì Xích Miên đã cảm nhận được ở đây có tồn tại hồn niệm của cô. Xem ra sự giúp đỡ của Qui Túc vẫn còn chưa dừng lại cho tới hiện tại nhỉ?
Như những tầng dưới, Xích Miên cũng nhanh chóng hoàn thành xong hai nhiệm vụ đầu tiên mặc dù ti lệ cạnh tranh là vô cùng khắc nghiệt. Trong lúc cô đang suy nghĩ về tên Phort đang trốn ở nơi nào rồi thì anh ta liền xuất hiện trước mặt cô.
Hơn nữa, bên cạnh Phort còn có một cô gái. Mà cô gái ấy chẳng phải ai xa lạ với Xích Miên, đây còn chẳng phải là một tia hồn niệm của cô ư? Ở tầng cuối cùng này, sau khi trải qua hai nhiệm vụ đầu tiên vô cùng khắc nghiệt thì số người còn lại là không nhiều hơn năm.
Xem ra không uổng công Xích Miên mong đợi. Ở những tầng dưới, Xích Miên đều tìm kiếm Phort rất kỹ lưỡng trước khi hoàn thành xong nhiệm vụ thứ ba để thăng lên tầng trên. Thế nhưng cô cũng chẳng thể tìm thấy anh ta.
Thành thật thì Xích Miên cũng có chút lo ngại, cô sợ Phort đã chết bờ chết bụi ở nơi nào rồi. Khi ấy, nhiệm vụ của cô sẽ chẳng thể hoàn thành được. Nhưng tên Phort này sống dai như vậy, tự nhiên là rất tốt, hợp ý cô vô cùng.
Bấy giờ, hai người thí sinh cuối cùng cũng tới đây theo trực giác. Trên sa mạc hoang vu, năm người đứng tụ lại một chỗ. Lúc này, thông báo trước mắt mỗi người liền hiển thị: “Giết nhau, ai còn sống sót cuối cùng sẽ là người chiến thắng. Quy tắc chỉ có hai, không được đầu hàng và lập đội cùng nhau.” Xích Miên không quan tâm đến bất cứ ai, nhanh chóng tiến về cô gái ngây thơ đang đứng bên cạnh Phort. Xích Miên có chút bất ngờ khi Phort lại che chở cô ấy đến như vậy, tên này còn chẳng phải một tra nam ư?
Nhưng rất nhanh, Xích Miên liền hiểu Phort đang làm gì. Sau khi nhận ra thực lực của Xích Miên rất mạnh, anh ta liền bổ dáng vẻ lạnh lùng. Gương mặt tuấn tú lập tức nở một nụ cười ngọt ngào với cô: “Ấy, đừng như thế chứ. Tôi yếu hơn cô nhiều. Đây, tôi tặng cho cô con nhỏ này. Chém giết thoải mái, sau đó tôi nhường cô về nhất còn tôi về nhì thôi.”
Xích Miên bật cười, đúng là không có vô sỉ nhất mà chỉ có vô sỉ hơn. Tên đàn ông này đốn mạt như vậy, cô cũng không hiểu nguyên chủ là bị anh ta che mắt kiểu gì? Rồi bị anh ta thu hút ở điểm vớ vẩn nào. Tên Phort này, vừa nhìn vào liền thấy hai chữ giả trân to tướng trên mặt rồi.
Nhưng Xích Miên lại không giết cô gái ấy trước, cô ôm cô ấy rồi trói chặt lại dưới ánh mắt bất ngờ của ba người phía đối diện. Trói kỹ, Xích Miên vứt qua một bên cho Po Po trông chừng.
Sau đó, Xích Miên dùng hai ba chiêu thu thập hết thay ba người còn lại. Về phần Phort, cô đã thủ tiêu người anh em họa mi của anh ta trước khi tiễn anh ta về với ông bà. Hiện tại thực lực thế này, Xích Miên muốn đối phó với những người này là dễ như trở bàn tay.
Tiếp theo, đương nhiên Xích Miên sẽ hấp thu hồn niệm của mình. Vừa hấp thu xong tia hồn niệm này, Xích Miên liền cảm thấy sức mạnh của cô đã tăng lên. Điều đó khiến Xích Miên cẩm thấy khá thoải mái.
Còn về Ngục Lưu Vong thì Xích Miên cũng không tò mò làm gì. Bởi cô biết rõ sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ cuối cùng này, điều gì đang chờ đón cô: “Chúc mừng Mira đã trở thành người chiến thắng trong tốp người thứ 1129. Phần thưởng cho Mira chính là Mira phải chấp nhận trừng phạt cho đến khi chết đi.”
Xích Miên bật cười, Liqei đúng là một ke điên. Ông ta là muốn khiến người khác điên theo mình ư? Ban đầu treo lên một phần thưởng hấp dẫn như vậy, khiến mọi người giết tới giết lui. Cho tới khi chiến thắng rồi, cứ tưởng vinh quang đã đến thì sự thật phũ phàng lại đập vào mặt một cái đau điếng, xịt cả máu mũi.
Xích Miên đưa hai tay lên cao, nhắm mắt thi triển tiên pháp. Ngục Lưu Vong càng ngày càng chấn động, trước khi Xích Miên thoát ra ngoài, cô không quên phá hủy luôn cái thế giới ảo biến thái này. Đương nhiên, những ý thức bên trong Ngục Lưu Vong cũng sẽ trở về thế giới của họ. Còn sống hay chết thì phải xem tạo hóa của mỗi người.
Như nguyên chủ, sau khi Xích Miên thoát khỏi Ngục Lưu Vong mới biết xác của nguyên chủ đã sớm bị hỏa thiêu vì tổ chức không muốn giữ nguyên chủ lại. Vì khả năng nguyên chủ có thể tỉnh là không cao.
Trên hết, cho dù có tỉnh thì nguyên chủ vẫn còn lành lặn, tài giỏi như xưa để làm trâu làm bò cho bọn họ chứ? Đến đây, Xích Miên chỉ có thể cảm thán một câu. Trần đời vô tình, xin nén đau thương. Vì nguyên chủ đã đi đời nhà ma nên Xích Miên liền trở về không gian chờ. Nơi đây vẫn vậy, mây xanh mây trắng trôi bồng bềnh. Chỉ là hiện tại hốc mắt của Xích Miên lập tức muốn chảy ra máu vì quá bi thương. Cái tên sói Po Po ấy vậy mà có thể đu theo cô tới tận đây cơ đấy?
Nhân Nhân thấy Po Po liền vòng quanh cậu để xem xét, ngay cả câu chào hỏi và nịnh hót Xích Miên thường nhật cũng nhất thời quên béng mất. Xích Miên nhìn Nhân Nhân cười xã giao một cái: “Nhân Nhân mau xem giúp bổn tiên đây là loài gì? Sẵn tiện tống con sói này đi giúp bổn tiên nhé.”
Po Po nghe vậy thì liền ngó ánh mắt cảnh giác qua nhìn Nhân Nhân. Nếu nhìn kỹ, bên trong còn có vài tia tàn nhẫn đang ẩn sâu. Nhân Nhân đưa bàn tay ngắn ngủn của mình vuốt ngực: “Sủng vật này của Thượng tiện cũng quá hung hăng rồi. Nhân Nhân còn chưa làm gì cậu ta mà đã dùng ánh mắt ấy nhìn Nhân Nhân, sợ chết đi được.”
Xích Miên liếc mắt qua nhìn Nhân Nhân. Thấy vậy, Nhân Nhân liền lủi nhanh vào trọng tâm: “Cái sủng vật này của Thượng tiên chính là một loài thú không gian rất quý hiếm. Theo như kiến thức uyên thâm của Nhân Nhân, loài thú không gian này đã tuyệt chủng từ tám triệu tám nghìn sáu trăm năm rồi.”
Xích Miên nghe vậy liền ồ lên một tiếng. Po Po nhìn cô, lập tức cảm thấy vui vẻ. Bản thân cậu trân quý như vậy, xem ra Xích Miên đã hiểu rõ giá trị của cậu và không còn muốn vứt bỏ cậu.
Chương 98: Trò chơi sinh tồn (21)
Thế nhưng có lẽ ông trời thật sự đang trêu đùa Xích Miên. Bấy giờ, dù đã cố gắng đến phát khóc nhưng Po Po cũng chẳng thể thu đuôi về được. Xích Miên ngửa mặt lên trời cười lớn vài tiếng, sau đó thu lại nụ cười rồi dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Po Po.
Po Po bị Xích Miên nhìn đến sợ phát khóc. Nhưng cậu đoán được, dường như Xích Miên không thích cậu khóc nên Po Po liền lấy ống tay áo lau lệ sau đó lí nhí nói lời xin lỗi Xích Miên.
Xích Miên cười tự giễu một tiếng rồi xoay người rời đi. Po Po đứng im nhìn theo bóng dáng của Xích Miên, trong mắt ứa lệ nhạt nhòa nhưng không dám đi theo. Bởi dáng vẻ của Xích Miên bây giờ vừa đáng sợ lại còn tỏ ra rất chán ghét cậu.
Xích Miên thở dài, đưa tay xoa mi tâm: "Rồi còn đứng đó làm gì? Chờ người ta tới lột da cậu à?" Po Po cười vui vẻ, liên tiếp nói vài chữ không rồi chạy theo sau Xích Miên.
Đương nhiên, với thực lực hiện tại thì Xích Miên thực hiện nhiệm vụ vô cùng tốc độ. Xích Miên nhanh chóng xử lý được ba người đàn ông vừa giết người khác, tiếp theo liền hoàn thành nhiệm vụ thứ hai. Không lâu sau, Xích Miên đã thăng lên được tầng cuối cùng - tầng sáu.
Trên tầng sáu là quang cảnh sa mạc khô hạn, hơn nữa còn vô cùng trống trải, hoang vắng. Ngay cả khi Xích Miên phóng mắt ra xa cũng không thấy người đâu cả. Có điều, ngay khi vừa đặt chân lên tầng sáu thì Xích Miên đã cảm nhận được ở đây có tồn tại hồn niệm của cô. Xem ra sự giúp đỡ của Qui Túc vẫn còn chưa dừng lại cho tới hiện tại nhỉ?
Như những tầng dưới, Xích Miên cũng nhanh chóng hoàn thành xong hai nhiệm vụ đầu tiên mặc dù ti lệ cạnh tranh là vô cùng khắc nghiệt. Trong lúc cô đang suy nghĩ về tên Phort đang trốn ở nơi nào rồi thì anh ta liền xuất hiện trước mặt cô.
Hơn nữa, bên cạnh Phort còn có một cô gái. Mà cô gái ấy chẳng phải ai xa lạ với Xích Miên, đây còn chẳng phải là một tia hồn niệm của cô ư? Ở tầng cuối cùng này, sau khi trải qua hai nhiệm vụ đầu tiên vô cùng khắc nghiệt thì số người còn lại là không nhiều hơn năm.
Xem ra không uổng công Xích Miên mong đợi. Ở những tầng dưới, Xích Miên đều tìm kiếm Phort rất kỹ lưỡng trước khi hoàn thành xong nhiệm vụ thứ ba để thăng lên tầng trên. Thế nhưng cô cũng chẳng thể tìm thấy anh ta.
Thành thật thì Xích Miên cũng có chút lo ngại, cô sợ Phort đã chết bờ chết bụi ở nơi nào rồi. Khi ấy, nhiệm vụ của cô sẽ chẳng thể hoàn thành được. Nhưng tên Phort này sống dai như vậy, tự nhiên là rất tốt, hợp ý cô vô cùng.
Bấy giờ, hai người thí sinh cuối cùng cũng tới đây theo trực giác. Trên sa mạc hoang vu, năm người đứng tụ lại một chỗ. Lúc này, thông báo trước mắt mỗi người liền hiển thị: “Giết nhau, ai còn sống sót cuối cùng sẽ là người chiến thắng. Quy tắc chỉ có hai, không được đầu hàng và lập đội cùng nhau.” Xích Miên không quan tâm đến bất cứ ai, nhanh chóng tiến về cô gái ngây thơ đang đứng bên cạnh Phort. Xích Miên có chút bất ngờ khi Phort lại che chở cô ấy đến như vậy, tên này còn chẳng phải một tra nam ư?
Nhưng rất nhanh, Xích Miên liền hiểu Phort đang làm gì. Sau khi nhận ra thực lực của Xích Miên rất mạnh, anh ta liền bổ dáng vẻ lạnh lùng. Gương mặt tuấn tú lập tức nở một nụ cười ngọt ngào với cô: “Ấy, đừng như thế chứ. Tôi yếu hơn cô nhiều. Đây, tôi tặng cho cô con nhỏ này. Chém giết thoải mái, sau đó tôi nhường cô về nhất còn tôi về nhì thôi.”
Xích Miên bật cười, đúng là không có vô sỉ nhất mà chỉ có vô sỉ hơn. Tên đàn ông này đốn mạt như vậy, cô cũng không hiểu nguyên chủ là bị anh ta che mắt kiểu gì? Rồi bị anh ta thu hút ở điểm vớ vẩn nào. Tên Phort này, vừa nhìn vào liền thấy hai chữ giả trân to tướng trên mặt rồi.
Nhưng Xích Miên lại không giết cô gái ấy trước, cô ôm cô ấy rồi trói chặt lại dưới ánh mắt bất ngờ của ba người phía đối diện. Trói kỹ, Xích Miên vứt qua một bên cho Po Po trông chừng.
Sau đó, Xích Miên dùng hai ba chiêu thu thập hết thay ba người còn lại. Về phần Phort, cô đã thủ tiêu người anh em họa mi của anh ta trước khi tiễn anh ta về với ông bà. Hiện tại thực lực thế này, Xích Miên muốn đối phó với những người này là dễ như trở bàn tay.
Tiếp theo, đương nhiên Xích Miên sẽ hấp thu hồn niệm của mình. Vừa hấp thu xong tia hồn niệm này, Xích Miên liền cảm thấy sức mạnh của cô đã tăng lên. Điều đó khiến Xích Miên cẩm thấy khá thoải mái.
Còn về Ngục Lưu Vong thì Xích Miên cũng không tò mò làm gì. Bởi cô biết rõ sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ cuối cùng này, điều gì đang chờ đón cô: “Chúc mừng Mira đã trở thành người chiến thắng trong tốp người thứ 1129. Phần thưởng cho Mira chính là Mira phải chấp nhận trừng phạt cho đến khi chết đi.”
Xích Miên bật cười, Liqei đúng là một ke điên. Ông ta là muốn khiến người khác điên theo mình ư? Ban đầu treo lên một phần thưởng hấp dẫn như vậy, khiến mọi người giết tới giết lui. Cho tới khi chiến thắng rồi, cứ tưởng vinh quang đã đến thì sự thật phũ phàng lại đập vào mặt một cái đau điếng, xịt cả máu mũi.
Xích Miên đưa hai tay lên cao, nhắm mắt thi triển tiên pháp. Ngục Lưu Vong càng ngày càng chấn động, trước khi Xích Miên thoát ra ngoài, cô không quên phá hủy luôn cái thế giới ảo biến thái này. Đương nhiên, những ý thức bên trong Ngục Lưu Vong cũng sẽ trở về thế giới của họ. Còn sống hay chết thì phải xem tạo hóa của mỗi người.
Như nguyên chủ, sau khi Xích Miên thoát khỏi Ngục Lưu Vong mới biết xác của nguyên chủ đã sớm bị hỏa thiêu vì tổ chức không muốn giữ nguyên chủ lại. Vì khả năng nguyên chủ có thể tỉnh là không cao.
Trên hết, cho dù có tỉnh thì nguyên chủ vẫn còn lành lặn, tài giỏi như xưa để làm trâu làm bò cho bọn họ chứ? Đến đây, Xích Miên chỉ có thể cảm thán một câu. Trần đời vô tình, xin nén đau thương. Vì nguyên chủ đã đi đời nhà ma nên Xích Miên liền trở về không gian chờ. Nơi đây vẫn vậy, mây xanh mây trắng trôi bồng bềnh. Chỉ là hiện tại hốc mắt của Xích Miên lập tức muốn chảy ra máu vì quá bi thương. Cái tên sói Po Po ấy vậy mà có thể đu theo cô tới tận đây cơ đấy?
Nhân Nhân thấy Po Po liền vòng quanh cậu để xem xét, ngay cả câu chào hỏi và nịnh hót Xích Miên thường nhật cũng nhất thời quên béng mất. Xích Miên nhìn Nhân Nhân cười xã giao một cái: “Nhân Nhân mau xem giúp bổn tiên đây là loài gì? Sẵn tiện tống con sói này đi giúp bổn tiên nhé.”
Po Po nghe vậy thì liền ngó ánh mắt cảnh giác qua nhìn Nhân Nhân. Nếu nhìn kỹ, bên trong còn có vài tia tàn nhẫn đang ẩn sâu. Nhân Nhân đưa bàn tay ngắn ngủn của mình vuốt ngực: “Sủng vật này của Thượng tiện cũng quá hung hăng rồi. Nhân Nhân còn chưa làm gì cậu ta mà đã dùng ánh mắt ấy nhìn Nhân Nhân, sợ chết đi được.”
Xích Miên liếc mắt qua nhìn Nhân Nhân. Thấy vậy, Nhân Nhân liền lủi nhanh vào trọng tâm: “Cái sủng vật này của Thượng tiên chính là một loài thú không gian rất quý hiếm. Theo như kiến thức uyên thâm của Nhân Nhân, loài thú không gian này đã tuyệt chủng từ tám triệu tám nghìn sáu trăm năm rồi.”
Xích Miên nghe vậy liền ồ lên một tiếng. Po Po nhìn cô, lập tức cảm thấy vui vẻ. Bản thân cậu trân quý như vậy, xem ra Xích Miên đã hiểu rõ giá trị của cậu và không còn muốn vứt bỏ cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận