Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

C51

C51C51
Chương 51: Nữ pháp sư xinh đẹp (15)
Bộ dáng bọn họ vô cùng hùng hổ, mặt mày hung dữ, bặm trợn. Không nói không rằng, xông vào muốn bắt Xích Miên đi. Xích Miên bị giữ chặt hai tay, kéo lê rời khỏi căn lá. Ở phía sau, người phụ nữ nhanh chóng đuổi theo, khóc lóc không ngừng: “Đừng bắt cháu tôi đi, con bé mới mười lăm. Con nhà ông Lê đâu, sao các người không đi bắt nó đi.” Thấy vậy, một người phụ nữ mặc chiếc áo sẫm màu đi cùng những người này xoay người đưa ra một túi tiên nặng trịch: “Chị cầm lấy đi, xem như là của hồi môn của nhà họ Hứa chúng tôi. Con gái của ông Lê vì không muốn phải minh hôn nên đã treo cổ chết rồi. Thầy phán cháu gái của chị là đứa hợp tuổi với cậu chủ nhà tôi, nên...”
Không cần nói thêm gì nữa, đến đây thì mọi người đều đã hiểu rõ mọi chuyện. Ban đầu, nhà họ Hứa mời thầy về thì được phán rằng phải minh hôn. Bởi cậu chủ độc nhất của nhà họ Hứa đã chết tức chết tưởi, thật ra là số mạng chưa tận.
Do đó cần phải tìm một cô gái hợp bát tự để kết hôn cùng cậu chủ nhà họ Hứa. Khi ấy, ở dưới suối vàng cậu ta mới có thể yên nghỉ. Không những phán vậy, thây cúng còn thu thêm một khoản phí không nhỏ, giúp nhà họ Hứa bói toán và tìm ra cô gái hợp bát tự với cô chủ họ nhà Hứa.
Lúc đầu, người được thây cúng réo tên chính là Lê Bích, con gái của nhà ông Lê ở cách nhà của Thị Hoa không xa. Sau, vì không bắt được Lê Bích vì thà cắn lưỡi tự vẫn thì Lê Bích cũng không chịu cất bước đi minh hồn.
Nhà ông Lê nghèo rớt mồng tơi, không tiên không quyên. Không có khả năng đấu lại nhà họ Hứa được nên đành ngậm đắng nuốt cay ôm thi thể của con gái đi an táng. Mọi người trong làng cứ tưởng thế là xong thì thây cúng lại bật ra một cái tên khác ngay khi nhận được tin báo Lê Bích vừa tự tử.
Cái tên đó không ai khác, chính là Thị Hoa. Thế nên mới có màn đập nhà phá cửa lôi lôi kéo kéo hùng hổ thế này đây. Xích Miên bị đưa về nhà họ Hứa, những người làm trong nhà nhanh chóng túm tụm lại tắm rửa, trang điểm rồi thay váy cưới cho cô. Thân sắc trên mặt của Xích Miên vô cùng cứng nhắc, một lời cũng không thèm nói. Tuy vậy thì trong lòng của cô cũng đã xác định được ảo cảnh này thật sự ra sao. Ban nãy, khi những người kia xông vào kéo cô đi. Thậm chí trong tích tắc, Xích Miên còn không nhớ rõ được bản thân là ai và phải phản kháng ra sao.
Bởi căn bản Xích Miên không phải là Thị Hoa, cô không phải là một cô gái chân yếu tay mềm, không thực lực và không võ nghệ. Thế nhưng trong khoảnh khắc ấy, Xích Miên cảm thấy bị mơ hồ và không có tâm trí để phản kháng lại bọn họ bằng khả năng của bản thân mình.
Thay vào việc nghĩ cách thoát thân thì Xích Miên lại cảm thấy đau khổ và lắng nghe câu chuyện vê nhà họ Hứa để tìm ra lý do cô bị bọn họ bắt giữ. Tuy nhiên thì đó cũng chỉ là việc trong chốc lát, bởi tâm trí của cô cũng không dễ dàng bị khống chế như vậy. Chỉ là sau khi hiểu rõ thì Xích Miên cũng muốn xuôi theo chiều gió để xem xem diễn biến tiếp theo ra sao.
Đồng thời, Xích Miên cũng phát hiện ra ảo cảnh này không thể làm bị thương người khác về thể xác. Bởi khi nãy hai người đàn ông cao to, khỏe mạnh đến quắp hai tay cô thật chặt rồi kéo lê đi nhưng Xích Miên không hề cảm thấy đau đớn chút nào.
Không lâu sau, ngay khi được người ăn kẻ ở trong nhà chuẩn bị xong xuôi thì Xích Miên liền phải đội khăn đỏ và có người dẫn đường cô di chuyển đi nơi khác. Xích Miên đoán nơi đây là phòng khách, bởi bọn họ muốn cô phải bái đường.
Tuy không thể nhìn thấy rõ nhưng thính giác của Xích Miên lại càng nhạy hơn khi thị giác bị che khuất. Bên cạnh cô đang có một người đàn ông bế một con gà trống, Xích Miên hiểu rằng cô phải bái đường với con gà trống đó.
Dẫu là muốn xem tiếp diễn biến nhưng quả thật Xích Miên không muốn bản thân phải bái đường với bất cứ một người nào mà cô chưa biết mặt chứ đừng nói gì là một con gà trống. Dù là làm nhiệm vụ đi chăng nữa thì cô cũng không muốn bản thân bị ủy khuất đến như vậy.
Bấy giờ, bên ngoài thực tại thì mọi người đều bắt đầu cảm thấy thất vọng. Bọn họ cứ tưởng Xích Miên thế nào, hóa ra cũng chỉ được như thế mà thôi. Nhìn dáng vẻ đờ đẫn đó, rõ ràng là Xích Miên đã sớm bị vây trong ảo cảnh từ khi nào. Nhất là Thục Phốc và Tú Hảo, vành mắt hai người ửng đỏ khi thấy con gái bị vây trong ảo cảnh. Thắng thua đối với bọn họ không bao giờ quan trọng hơn Xích Miên được. Lợi danh, vật chất là thứ ngoài thân. Con gái rượu mới là người quan trọng nhất mà bọn họ muốn bảo vệ, trên hết tất cả mọi thứ thì Xích Miên phải được bình an.
Nhưng bỗng bất ngờ xảy ra, mọi người thấy Xích Miên hất khăn cưới xuống, bắt đầu niệm khẩu quyết. Khung cảnh lẫn những người xung quanh cô đều mờ ảo như sắp biến mất. Xích Miên trích máu của mình ra, vẽ một đạo bùa lên không trung rồi niệm nhanh một đoạn khẩu quyết nữa. Tất cả liền chìm vào bóng đêm.
Xích Miên híp mắt, cố gắng cảm nhận mọi thứ xung quanh thật rõ ràng để tránh tình trạng bị đột kích. Rõ ràng Xích Miên đã niệm khẩu quyết dẫn lối để thoát ra khỏi ảo cảnh, nhưng hiện tại cô cảm giác được bản thân vẫn còn đang mắc kẹt ở đây. Lúc này, khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi. Xích Miên nhìn thấy bản thân đang đứng trong một ngôi mộ cổ, chiếc quan tài đá được đặt ở giữa bị mở toang nắp ra. Xích Miên liếc mắt qua đám người đang ở trước mắt mình.
Những người này đều đang mặc trang phục thuận tiện, dễ di chuyển. Nhìn chiếc balo to tướng ở sau lưng họ, bao gôm cả dây thừng, đèn pin và những vật dụng cần thiết cho việc thám hiểm. Xích Miên chớp chớp hai mắt, cô liếc qua mắt kính của người đàn ông trung niên thì bỗng thấy được dáng vẻ đáng kinh ngạc của bản thân.
Hiện tại, Xích Miên vẫn đang mặc chiếc váy cưới của nhà họ Hứa đã mặc cho cô ban nãy. Mà dáng vẻ phản chiếu qua mắt kính của người đàn ông trung niên kia chỉ là không khí. Chứng tỏ bây giờ cô đã biến thành cô hồn dã quỷ. Bấy giờ, có một người đàn ông trong nhóm người run rấy mở miệng: “Hóa ra lời bọn họ nói là sự thật. Trong ngôi mộ cổ này thật sự có nữ quỷ, chính là hôn ma của con dâu nhà họ Hứa. Mấy trăm năm về trước cô ta bị nhà họ Hứa ép phải minh hôn, đến nay linh hồn vẫn chưa thể siêu thoát. Luôn ở đây nhằm mong muốn có thể báo thù rửa hận.”
Gương mặt của Xích Miên thoáng cái méo xệch, ai là người viết kịch bản cho cái ảo cảnh cô đang trải qua vậy? Ngớ ngẩn hết sức. Có ai nhìn thấy nữ quỷ mà bộ dạng run rẩy như muốn ngất đi, đồng thời lại còn có tâm trí sơ lược hết tiểu sử vê nữ quỷ đó hay không?
Xích Miên không nói không rằng, lợi dụng thân phận nữ quỷ của bản thân để bay lên cao. Xích Miên hắm mắt đọc khẩu quyết, cô vừa niệm vừa dùng máu tươi của mình vẽ nhanh ba đạo bùa trong không trung: “Như lệnh như tại, lục tư lục không, tư ái tư nhai cải bất quy sinh hữu bị tương vi. Bà la bát xung, dị hải mịch ôn giác mật phái. Phát”
Lúc này, những người bên ngoài có chút thực lực nghe được câu kết trong đoạn khẩu quyết mà Xích Miên đang sử dụng thì hít một hơi thật sâu. Đây chẳng phải là đoạn khẩu quyết đã thất truyền rồi ư? Nếu nói đến những khẩu quyết có hai vế như lệnh và 'bà la" bên trong thì những khẩu quyết ấy đều đã sớm bị thất truyền.
*xx*x*% 51 *xx*x*%
Bạn cần đăng nhập để bình luận