Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C 94
C 94C 94
Chương 94: Trò chơi sinh tồn (17)
Quản gia đỏ mặt tía tai cố gắng ngăn cản Lixei, ông ta không thể để cậu chủ làm như thế được. Cho dù Lixei yêu cô gái ấy nhường nào đi chăng nữa, nhưng nếu hiện tại hủy bỏ lệnh trừng phạt thì Ngục Lưu Vong nhất định sẽ lại xuất hiện pug.
Pug cũ đã rất lớn và khó nhằn, bây giờ nếu còn có thêm pug thì Ngục Lưu Vong khó có thể tiếp tục duy trì. Đây là tâm huyết cả đời của ông chủ Liqei, ông không thể để Lixei phá hủy mọi thứ chỉ vì tình cảm cá nhân như thế được.
Bấy giờ, Lixei mím chặt môi không nói. Anh đưa tay xuống, dáng vẻ rối rắm và đau đớn nhìn chằm chằm màn hình. Bên trong, có một cô gái đang bị trừng phạt. Từng tia sét đánh không ngừng xuống người cô gái.
Tuy cô gái không la hét như những người từng chịu trừng phạt khác. Nhưng máu me khắp người của cô gái ngày càng nhiều, da dẻ cũng đã cháy khét gần như toàn bộ. Vừa nhìn liền thấy được sự đau đớn ấy không phải người bình thường có thể chịu được.
Lixei dừng lại không phải vì những lời nói của quản gia, càng chẳng phải vì tâm huyết của ông chủ gì đó. Anh không hủy lệnh trừng phạt là do anh bỗng nhớ đến, Xích Miên còn đang làm nhiệm vụ. Nếu Nguc Lưu Vong bị sập và biến mất, Xích Miên sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ. Khi ấy, đồng nghĩa với việc nhiệm vụ của cô bị thất bại. Kéo theo việc, Xích Miên chẳng thể dịch chuyển giữa các thế giới khác nhau để tìm kiếm hồn niệm của cô.
Đúng vậy. Lixei không ai khác, anh chính là Qui Túc. Ở thế giới này, anh là con trai độc nhất của Liqei - người sáng tạo ra Ngục Lưu Vong. Liqei vốn không phải người ở hành tỉnh này, ông ta là một người ngoài hành tinh lưu lạc đến nơi đây.
Bởi ở hành này, khoa học kỹ thuật vẫn chưa tiên tiến đến mức này. Ở hành tinh của Liqei, ông ta vốn là một nhà khoa học. Thế nhưng những phát minh của ông ta đều mang theo sự điên cuồng khó nói rõ, vì vậy chỉ huy của ông ta đã ra lệnh cho ông ta dừng tất thầy mọi nghiên cứu.
Nào ngờ, Liqei không những không ngừng mà vào một ngày đẹp trời. Ông ta còn lén lút trộm thiết bị trong phòng nghiên cứu rồi lên phi thuyền chạy tới hành tinh xa xôi này. Ở nơi đây, Liqei tiếp tục nghiên cứu của mình. Với mong muốn làm God của nhân loại, ông ta đã tạo ra Ngục Lưu Vong.
Trên thực tế, Ngục Lưu Vong chính là một thế giới ảo, có thể gọi là thế giới trong game. Ngục Lưu Vong tựa như một trò chơi, nhưng những người chơi bên trong lại là ý thức của con người. Liqei tạo ra một loại sóng siêu âm đặc biệt, sóng siêu này có thể hút ý thức của những người sở hữu nội tâm u ám, tiêu cực.
Bởi những người luôn có các loại suy nghĩ tối tâm và tiêu cực, xung quanh người đó sẽ tự sinh ra một loại tầng sóng. Mà tầng sóng ấy lại là loại tầng sóng phù hợp với sóng siêu âm của Lidei đã tạo ra.
Để vận hành Ngục Lưu Vong một cách mượt mà nhất, Liqei đã tạo ra một AI để quản lý những ý thức bên trong cho ông ta. Sở dĩ nói là ý thức, chính là khi người có tầng sóng phù hợp với sóng siêu âm của Liqei, ông ta sẽ hút đi ý thức của họ trước khi họ trút hơi thở cuối cùng.
Dù mọi người vào bên trong đều nghĩ đây là linh hồn của bọn họ. Nhưng trên thực tế, ấy chỉ là ý thức của họ mà thôi. Còn tình trạng ngoài đời thật thì họ chỉ đang bị hôn mê rồi lâm vào tình trạng trở thành người thực vật. Không phải đã chết như những gì bọn họ vẫn tưởng.
Những người bên trong Ngục Lưu Vong đều nghĩ bản thân họ đã chết đi và ở trạng thái linh hồn nên chỉ có thể miệt mài làm nhiệm vụ nếu không muốn bị biến mất hoàn toàn. Có điều, giả như bọn họ biết được sự thật thì chỉ cần dùng ý thức sẽ có khả năng thoát khỏi Ngục Lưu Vong, trở về thế giới thật.
Nhưng có một sự thật tàn nhẫn rằng. Nếu như không thể kiên nhẫn nổi, bị Ngục Lưu Vong khai trừ thì ý thức sẽ bị triệt để biến mất. Lúc đó, muốn trở về thế giới thực cũng là điều không thể, chính là quá muộn màng.
Tuy Ngục Lưu Vong là do Al quản lý, nhưng chủ nhân chân chính cũng không phải AI. Liqei đã chết, hiện tại Lixei chính là chủ nhân của Ngục Lưu Vong. Nhưng vì nhiệm vụ của Xích Miên là phải đi đến cuối cùng, do đó Qui Túc dù muốn nhưng chẳng thể báo cho Xích Miên biết để cô thoát ra ngoài thế giới thực. Hơn nữa, Qui Tuc hiện tại cũng cảm thấy vô cùng bức bối. Mang danh là chủ nhân của Ngục Lưu Vong, nhưng anh lại bị kiềm chế bởi người quản gia này. Quản gia cũng chính là trợ lý của Liqel, ông ta là người đã bỏ trốn cùng Liqei khỏi hành tỉnh của họ.
Quản gia thấy Qui Túc không có chí hướng như Liqei và ông ta nên luôn muốn ngăn cản anh. Nếu không phải trước khi mất, Liqei đã giao mật mã cho Qui Túc thì anh nghĩ. Có lẽ quản gia không cần chờ đợi xử lý anh từ rất lâu rồi, bởi lẽ ánh mắt ngập tràn tham vọng của ông ta luôn trong tối ngoài sáng rình rập anh. Vì suy nghĩ nhập tâm, thêm tâm tình khó chịu nên bệnh của Qui Túc rất nhanh liền tái phát. Quản gia thấy thời cơ đã tới liền tiến tới dìu Qui Túc về phòng: “Cậu chủ phát bệnh rồi, mau mau về phòng để nằm nghỉ đi. Ở đây để cho tôi là được rồi.”
Qui Túc cắn chặt răng để nén cơn tức trong lồng ngực. Anh ôm ngực thở dốc, trở về phòng với sự giúp đỡ của quản gia, nằm đó thở thoi thóp. Quản gia lấy ống thở trên thiết bị khá to bên cạnh đặt lên mặt Qui Túc, tiếp theo lấy một chất dịch màu xanh lam truyền vào tay cho Qui Túc.
"Cậu chủ cứ nghỉ ngơi đi nhé. Mọi chuyện cứ để tôi lo liệu, cậu chủ chỉ cần nghỉ ngơi để sớm khỏe lại là được rồi." Qui Túc nhè nhẹ gật đầu một cái, nhắm chặt mắt lại.
Quản gia thấy vậy liền đóng cửa phòng rồi rời đi. Qui Túc nằm im lúc lâu, cho đến khi anh có thể thở đều lại thì ngực cũng đỡ đau nhói hơn rất nhiều. Có điều cảm giác như kim châm vẫn đang tồn tại rất mãnh liệt, Qui Túc hít sâu vài lần vẫn không có tác dụng gì. Không biết qua bao lâu, hai mắt Qui Tuc mới có thể mở ra. Có điều vẻ mặt anh xanh xao vô cùng, trong đôi mắt sâu cũng đầy ắp tia máu. Nhân Nhân nói không sai, Qui Túc thật sự đã giúp đỡ cho Xích Miên, không chỉ một hai mà là rất nhiều.
Vì Qui Túc đã lạm dụng thực lực của mình để kêu gọi hồn niệm cho Xích Miên. Nên ở thế giới này sức khỏe của Qui Túc mới trở nên yếu ớt như vậy. Rõ ràng là trước khi Qui Túc xuất hiện, Xích Miên đến vài thế giới làm nhiệm vụ cũng không gặp được bất cứ một tia hồn niệm nào của cô.
Thế nhưng sau khi Qui Túc xuất hiện, Xích Miên liền thu thập được hai hồn niệm ở thế giới này. Đương nhiên là vì Qui Túc đã lạm dụng thực lực của bản thân, nên hồn niệm tụ về thế giới này không chỉ có mỗi hai. Do đó, hiện tại Qui Túc phải chịu cảnh bệnh tật quấn thân như vầy.
Có điều cũng chỉ là ở thế giới này mà thôi. Đợi đến thế giới sau, thực lực của Qui Túc liền có thể khôi phục lại như cũ. Nhưng nếu thế giới sau, anh muốn kêu gọi hồn niệm của Xích Miên thì Qui Túc vẫn phải chịu đựng cảnh tượng bệnh tật thế này dài dài.
Bởi mỗi khi tiêu hao hết thực lực, Qui Túc sẽ chẳng thể khôi phục lại nhanh chóng được. Dù sao nơi đây cũng là Linh Thư Túy của Định Xương, anh đã vào trong đây thì bị áp chế ít nhiều là lẽ dĩ nhiên.
Chương 94: Trò chơi sinh tồn (17)
Quản gia đỏ mặt tía tai cố gắng ngăn cản Lixei, ông ta không thể để cậu chủ làm như thế được. Cho dù Lixei yêu cô gái ấy nhường nào đi chăng nữa, nhưng nếu hiện tại hủy bỏ lệnh trừng phạt thì Ngục Lưu Vong nhất định sẽ lại xuất hiện pug.
Pug cũ đã rất lớn và khó nhằn, bây giờ nếu còn có thêm pug thì Ngục Lưu Vong khó có thể tiếp tục duy trì. Đây là tâm huyết cả đời của ông chủ Liqei, ông không thể để Lixei phá hủy mọi thứ chỉ vì tình cảm cá nhân như thế được.
Bấy giờ, Lixei mím chặt môi không nói. Anh đưa tay xuống, dáng vẻ rối rắm và đau đớn nhìn chằm chằm màn hình. Bên trong, có một cô gái đang bị trừng phạt. Từng tia sét đánh không ngừng xuống người cô gái.
Tuy cô gái không la hét như những người từng chịu trừng phạt khác. Nhưng máu me khắp người của cô gái ngày càng nhiều, da dẻ cũng đã cháy khét gần như toàn bộ. Vừa nhìn liền thấy được sự đau đớn ấy không phải người bình thường có thể chịu được.
Lixei dừng lại không phải vì những lời nói của quản gia, càng chẳng phải vì tâm huyết của ông chủ gì đó. Anh không hủy lệnh trừng phạt là do anh bỗng nhớ đến, Xích Miên còn đang làm nhiệm vụ. Nếu Nguc Lưu Vong bị sập và biến mất, Xích Miên sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ. Khi ấy, đồng nghĩa với việc nhiệm vụ của cô bị thất bại. Kéo theo việc, Xích Miên chẳng thể dịch chuyển giữa các thế giới khác nhau để tìm kiếm hồn niệm của cô.
Đúng vậy. Lixei không ai khác, anh chính là Qui Túc. Ở thế giới này, anh là con trai độc nhất của Liqei - người sáng tạo ra Ngục Lưu Vong. Liqei vốn không phải người ở hành tỉnh này, ông ta là một người ngoài hành tinh lưu lạc đến nơi đây.
Bởi ở hành này, khoa học kỹ thuật vẫn chưa tiên tiến đến mức này. Ở hành tinh của Liqei, ông ta vốn là một nhà khoa học. Thế nhưng những phát minh của ông ta đều mang theo sự điên cuồng khó nói rõ, vì vậy chỉ huy của ông ta đã ra lệnh cho ông ta dừng tất thầy mọi nghiên cứu.
Nào ngờ, Liqei không những không ngừng mà vào một ngày đẹp trời. Ông ta còn lén lút trộm thiết bị trong phòng nghiên cứu rồi lên phi thuyền chạy tới hành tinh xa xôi này. Ở nơi đây, Liqei tiếp tục nghiên cứu của mình. Với mong muốn làm God của nhân loại, ông ta đã tạo ra Ngục Lưu Vong.
Trên thực tế, Ngục Lưu Vong chính là một thế giới ảo, có thể gọi là thế giới trong game. Ngục Lưu Vong tựa như một trò chơi, nhưng những người chơi bên trong lại là ý thức của con người. Liqei tạo ra một loại sóng siêu âm đặc biệt, sóng siêu này có thể hút ý thức của những người sở hữu nội tâm u ám, tiêu cực.
Bởi những người luôn có các loại suy nghĩ tối tâm và tiêu cực, xung quanh người đó sẽ tự sinh ra một loại tầng sóng. Mà tầng sóng ấy lại là loại tầng sóng phù hợp với sóng siêu âm của Lidei đã tạo ra.
Để vận hành Ngục Lưu Vong một cách mượt mà nhất, Liqei đã tạo ra một AI để quản lý những ý thức bên trong cho ông ta. Sở dĩ nói là ý thức, chính là khi người có tầng sóng phù hợp với sóng siêu âm của Liqei, ông ta sẽ hút đi ý thức của họ trước khi họ trút hơi thở cuối cùng.
Dù mọi người vào bên trong đều nghĩ đây là linh hồn của bọn họ. Nhưng trên thực tế, ấy chỉ là ý thức của họ mà thôi. Còn tình trạng ngoài đời thật thì họ chỉ đang bị hôn mê rồi lâm vào tình trạng trở thành người thực vật. Không phải đã chết như những gì bọn họ vẫn tưởng.
Những người bên trong Ngục Lưu Vong đều nghĩ bản thân họ đã chết đi và ở trạng thái linh hồn nên chỉ có thể miệt mài làm nhiệm vụ nếu không muốn bị biến mất hoàn toàn. Có điều, giả như bọn họ biết được sự thật thì chỉ cần dùng ý thức sẽ có khả năng thoát khỏi Ngục Lưu Vong, trở về thế giới thật.
Nhưng có một sự thật tàn nhẫn rằng. Nếu như không thể kiên nhẫn nổi, bị Ngục Lưu Vong khai trừ thì ý thức sẽ bị triệt để biến mất. Lúc đó, muốn trở về thế giới thực cũng là điều không thể, chính là quá muộn màng.
Tuy Ngục Lưu Vong là do Al quản lý, nhưng chủ nhân chân chính cũng không phải AI. Liqei đã chết, hiện tại Lixei chính là chủ nhân của Ngục Lưu Vong. Nhưng vì nhiệm vụ của Xích Miên là phải đi đến cuối cùng, do đó Qui Túc dù muốn nhưng chẳng thể báo cho Xích Miên biết để cô thoát ra ngoài thế giới thực. Hơn nữa, Qui Tuc hiện tại cũng cảm thấy vô cùng bức bối. Mang danh là chủ nhân của Ngục Lưu Vong, nhưng anh lại bị kiềm chế bởi người quản gia này. Quản gia cũng chính là trợ lý của Liqel, ông ta là người đã bỏ trốn cùng Liqei khỏi hành tỉnh của họ.
Quản gia thấy Qui Túc không có chí hướng như Liqei và ông ta nên luôn muốn ngăn cản anh. Nếu không phải trước khi mất, Liqei đã giao mật mã cho Qui Túc thì anh nghĩ. Có lẽ quản gia không cần chờ đợi xử lý anh từ rất lâu rồi, bởi lẽ ánh mắt ngập tràn tham vọng của ông ta luôn trong tối ngoài sáng rình rập anh. Vì suy nghĩ nhập tâm, thêm tâm tình khó chịu nên bệnh của Qui Túc rất nhanh liền tái phát. Quản gia thấy thời cơ đã tới liền tiến tới dìu Qui Túc về phòng: “Cậu chủ phát bệnh rồi, mau mau về phòng để nằm nghỉ đi. Ở đây để cho tôi là được rồi.”
Qui Túc cắn chặt răng để nén cơn tức trong lồng ngực. Anh ôm ngực thở dốc, trở về phòng với sự giúp đỡ của quản gia, nằm đó thở thoi thóp. Quản gia lấy ống thở trên thiết bị khá to bên cạnh đặt lên mặt Qui Túc, tiếp theo lấy một chất dịch màu xanh lam truyền vào tay cho Qui Túc.
"Cậu chủ cứ nghỉ ngơi đi nhé. Mọi chuyện cứ để tôi lo liệu, cậu chủ chỉ cần nghỉ ngơi để sớm khỏe lại là được rồi." Qui Túc nhè nhẹ gật đầu một cái, nhắm chặt mắt lại.
Quản gia thấy vậy liền đóng cửa phòng rồi rời đi. Qui Túc nằm im lúc lâu, cho đến khi anh có thể thở đều lại thì ngực cũng đỡ đau nhói hơn rất nhiều. Có điều cảm giác như kim châm vẫn đang tồn tại rất mãnh liệt, Qui Túc hít sâu vài lần vẫn không có tác dụng gì. Không biết qua bao lâu, hai mắt Qui Tuc mới có thể mở ra. Có điều vẻ mặt anh xanh xao vô cùng, trong đôi mắt sâu cũng đầy ắp tia máu. Nhân Nhân nói không sai, Qui Túc thật sự đã giúp đỡ cho Xích Miên, không chỉ một hai mà là rất nhiều.
Vì Qui Túc đã lạm dụng thực lực của mình để kêu gọi hồn niệm cho Xích Miên. Nên ở thế giới này sức khỏe của Qui Túc mới trở nên yếu ớt như vậy. Rõ ràng là trước khi Qui Túc xuất hiện, Xích Miên đến vài thế giới làm nhiệm vụ cũng không gặp được bất cứ một tia hồn niệm nào của cô.
Thế nhưng sau khi Qui Túc xuất hiện, Xích Miên liền thu thập được hai hồn niệm ở thế giới này. Đương nhiên là vì Qui Túc đã lạm dụng thực lực của bản thân, nên hồn niệm tụ về thế giới này không chỉ có mỗi hai. Do đó, hiện tại Qui Túc phải chịu cảnh bệnh tật quấn thân như vầy.
Có điều cũng chỉ là ở thế giới này mà thôi. Đợi đến thế giới sau, thực lực của Qui Túc liền có thể khôi phục lại như cũ. Nhưng nếu thế giới sau, anh muốn kêu gọi hồn niệm của Xích Miên thì Qui Túc vẫn phải chịu đựng cảnh tượng bệnh tật thế này dài dài.
Bởi mỗi khi tiêu hao hết thực lực, Qui Túc sẽ chẳng thể khôi phục lại nhanh chóng được. Dù sao nơi đây cũng là Linh Thư Túy của Định Xương, anh đã vào trong đây thì bị áp chế ít nhiều là lẽ dĩ nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận