Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
c45
c45c45
Chương 45: Nữ pháp sư xinh đẹp (9)
Nhưng chỉ có con trưởng mới được thừa kế cơ ngơi của dòng tộc và được truyền lại đạo thuật đây đủ của dòng họ. Còn như những người con cháu khác dù có học đạo thuật thì cũng chỉ học được tới giữa tầng Cúc Kỳ là dừng, không thể học sâu thêm được nữa.
Mà những trận pháp nhỏ lẻ tinh vi ấy rất tốn thời gian để bày nên, do đó không thể nào là người ngoài gây ra được. Từ dạo ấy, Xích Miên nghi ngờ và bắt đầu làm phép thử đầu tiên. Bởi bình thường Xích Miên đều ru rú ở trong nhà khổ luyện đạo thuật, có thể nói là hầu như không đi ra bên ngoài. Buổi tối sau khi dùng bữa xong, Xích Miên làm như vô tình nói dự định của bản thân cho mọi người biết. Trước khi ra khỏi nhà thì cô đã gieo một quẻ, quả nhiên có điêm hung. Rồi từ đó cô khám phá được mọi chuyện và lưu ý những đối tượng mà bản thân đang nghi ngờ.
Cho tới hiện tại thì cô tư chiếm tới bảy mươi phần trăm sự hoài nghi của Xích Miên, còn chú ba tuy chỉ có ba mươi phần trăm nhưng cô cũng không thể bỏ qua. Càng không thể loại trừ trường hợp hai người đó hợp tác với nhau nên Xích Miên vẫn chưa an tâm hoàn toàn về chú ba.
Thế nhưng Thục Phốc lại hiên lành, chân chất thế này, Xích Miên lo lắng ông sẽ khó chấp nhận được sự thật phũ phàng ấy. Chỉ là cũng có một điều khiến cho cô đỡ lo nghĩ là chú ba và cô tư sẽ không thể làm hại Thục Phốc. Tuy lý do cụ thể của việc bọn họ muốn hại cô thì Xích Miên vẫn chưa tìm ra nhưng bọn họ không có khả năng gây hại cho Thục Phốc được vì quy định của dòng họ Thục có điều luật rất nghiêm ngặt về điều đó.
Khi người con trưởng trong dòng tiếp nhận vị trí gia chủ thì những người anh em ở dòng đó đều phải thề độc trước bàn thờ gia tiên rằng không được có bất cứ hành động nào gây hại đến gia chủ đời kế tiếp. Nếu không thê độc thì sẽ phải dọn ra bên ngoài ở và không được bước vào cửa nhà lớn nửa bước.
Do đó, Xích Miên cũng không cần phải lo lắng Thục Phốc sẽ gặp nguy hiểm. Chỉ là Tú Hảo thì không nên cô đã suy tính mọi việc, nhất định sẽ không để Tú Hảo có nguy cơ xảy ra chuyện không may. Gác lại dòng suy nghĩ miên man, Xích Miên căn dặn Thục Phốc và Tú Hảo vài chuyện lặt vặt rôi cuốc bộ ra bến xe. Bởi việc cuốc bộ rất có lợi cho sự lưu thông linh khí trong người nên Xích Miên khá thích bộ môn này. Vừa có thể rèn luyện sức khỏe vừa có lợi cho việc tu tập, quả thật là một công đôi việc.
Về vé xe thì Thục Phốc đã mua đầy đủ cho Xích Miên, cô chỉ cần tới nhà xe và tìm đúng xe để lên thôi. Thục Phốc cũng rất tâm lý mua vé xe giường nằm cho Xích Miên vì sợ cô mệt mỏi, đúng là người cha của năm. Trong lòng của Xích Miên cũng không kìm được cảm thấy ấm áp, thế nào cũng không ngăn lại được.
Bấy giờ, Nhân Nhân đang ở không gian chờ hóng hớt qua màn hình cỡ lớn cũng không nhịn được đưa tay chống cằm. Quả thật là dù người hay thần tiên gì thì cũng đều khó mà thoát khỏi hai chữ tình cảm. Xích Miên chính là một ví dụ điển hình nhất khiến nó hiểu ra điều đó. Bởi một khi đã có trái tim đập đều nơi lồng ngực và dòng máu nóng trong người vẫn còn đang chảy thì lý trí chẳng thể nào ngăn nổi xúc cảm của con tim.
Chuyến này, Xích Miên chính là đi đến trụ sở của Hiệp hội Pháp sư Trừ ma để tham gia cuộc thi hai năm một lần được tổ chức nhằm tìm kiếm những pháp sư mới nhằm gia tăng uy vọng cũng như số lượng pháp sư có bản lĩnh thật sự. Xích Miên thật sự không biết cô lại bị say tàu xe, từng cơn buồn nôn lẫn khó chịu đang dần kéo đến khiến Xích Miên khó lòng thích ứng được.
Khi còn làm thần tiên thì Xích Miên đi mây về gió. Còn nhiệm vụ hai lân trước thì một đi bộ ngôi kiệu, hai là đi xe máy và ô tô chuyên dụng. Hiện tại đi xe khách thế này, Xích Miên mới nhận ra một thượng thân như cô đây lại mắc chứng say tàu xe. Điều đó khiến cho Xích Miên có chút méo mặt, cắn răng cố gắng nhịn xuống cảm giác khó chịu này.
Bởi đây là xe khách thuộc dòng Limousine nên phía bên ngoài giường nằm đều có màn che, do đó không ai thấy được bộ dạng vật vờ nhe sắp chết của Xích Miên lúc này. Đương nhiên là Xích Miên cũng cảm thấy rất may mắn vê điều đó, cô đang cảm thấy mất mặt chết đi được. Thượng thần Xích Miên say tàu xe, liệu tin này mà lên báo lá cải thì sẽ thế nào nhỉ?
Xích Liên đưa tay áp lên cổ, dù đang suy nghĩ miên man nhưng cô cũng không thể ngăn được sự buồn nôn đang chực chờ dâng lên. Xích Miên xoay người cuống quýt tìm kiếm, cuối cùng nhìn thấy một xấp bịch đen được nhét bên trong ngăn tủ nhỏ. Xích Miên cũng không hề ngại ngùng gì thêm, nhanh chóng đưa tay mở bịch ra nôn thốc nôn tháo. Khi xe cập bến, cả người Xích Miên thẫn thờ như mất hồn, lờ đờ di chuyển xuống xe. Dù xuống xe nhưng Xích Miên cũng không rời khỏi bến xe ngay lập tức, cô bân thần đến hàng ghế nhựa ngồi xuống ít lâu để lấy lại tỉnh táo.
Còn Nhân Nhân đang ở trong không gian chờ thì cười đến ná thở. Thượng tiên Xích Miên này giải trí ghê, lần đầu đi xe khách mới phát hiện bản thân bị say tàu xe, thật là một trải nghiệm không thể chối từ được.
Khoảng vài chục phút sau thì Xích Miên gân như mới lấy lại được thân hồn. Cô móc điện thoại trong túi quần ra rồi mở bản đồ lên để tìm đường, sau đó nhanh chóng cuốc bộ rời khỏi bến xe. Bởi sự dập dềnh trên xe khách này đến quá bất ngờ nên Xích Miên đã tốn khá nhiêu thời gian để bình tĩnh lại. Trụ sở của Hiệp hội Pháp sư trừ ma được đặt tại một căn biệt thự cổ kính trông rất uy nga và lộng lẫy. Bên trên cánh cửa lớn có một tấm bảng màu vàng son, bên trên được đề sáu chữ Hiệp hội Pháp sư Trừ ma bằng kiểu chữ thư pháp. Vừa mới nhìn thoáng qua tựa như rồng bay phượng múa.
Nhưng đối với người từng sống ở thời phong kiến như Xích Miên thì nét chữ thư pháp trên tấm bảng vàng vẫn còn non nớt và thiếu lực đạo rất nhiều, cũng như là không hề có hồn. Bấy giờ vì đang có cuộc thi tuyển đang diễn ra nên người vào kẻ ra khá đông đúc, cánh cửa lớn đang mở rộng đón người đến ghi danh. Nếu quan sát kỹ hơn thì còn có cả phóng viên đang quay phim, chụp ảnh.
Xích Miên lấy hộp sữa óc chó trong túi ra uống vài ngụm rồi cũng đua theo dòng người xếp hàng và lân lượt tiến vào bên trong. Khoảng sân của biệt thự rất rộng lớn, có bốn bàn theo thứ tự từ ngoài vào trong được đặt ngay ngắn. Xích Miên nhìn sang những người đang ngôi phụ trách việc ghi danh thì cũng thấy được bọn họ đều là những người có thực lực không thấp.
Bởi trong giới huyền thuật, những người thật sự có thực lực thì trên người của họ đều tỏa ra một vầng sáng nhè nhẹ. Đạo hạnh càng thâm sâu thì vâng sáng càng chói chang. Nhưng không phải ai cũng thấy được vâng sáng đó. Một là ma quỷ, hai là người tu luyện đạo thuật qua giai đoạn Sơ Kỳ mới thấy mà thôi. Còn những người bình thường đều không thể nhận ra được điều đó.
Trong từng tốp người đến biệt thự ghi danh, Xích Miên chỉ cần đảo mắt qua một lượt thì liền đoán chừng được thực lực của bọn họ. Thậm chí có nhiêu người còn không có vâng sáng hiện hữu. Điều đó nói lên rằng, một là người đó chưa vượt qua được giai đoạn Sơ Kỳ, hai là người đó căn bản còn chưa tu luyện đạo thuật.
*xx** 45 *xx**
Chương 45: Nữ pháp sư xinh đẹp (9)
Nhưng chỉ có con trưởng mới được thừa kế cơ ngơi của dòng tộc và được truyền lại đạo thuật đây đủ của dòng họ. Còn như những người con cháu khác dù có học đạo thuật thì cũng chỉ học được tới giữa tầng Cúc Kỳ là dừng, không thể học sâu thêm được nữa.
Mà những trận pháp nhỏ lẻ tinh vi ấy rất tốn thời gian để bày nên, do đó không thể nào là người ngoài gây ra được. Từ dạo ấy, Xích Miên nghi ngờ và bắt đầu làm phép thử đầu tiên. Bởi bình thường Xích Miên đều ru rú ở trong nhà khổ luyện đạo thuật, có thể nói là hầu như không đi ra bên ngoài. Buổi tối sau khi dùng bữa xong, Xích Miên làm như vô tình nói dự định của bản thân cho mọi người biết. Trước khi ra khỏi nhà thì cô đã gieo một quẻ, quả nhiên có điêm hung. Rồi từ đó cô khám phá được mọi chuyện và lưu ý những đối tượng mà bản thân đang nghi ngờ.
Cho tới hiện tại thì cô tư chiếm tới bảy mươi phần trăm sự hoài nghi của Xích Miên, còn chú ba tuy chỉ có ba mươi phần trăm nhưng cô cũng không thể bỏ qua. Càng không thể loại trừ trường hợp hai người đó hợp tác với nhau nên Xích Miên vẫn chưa an tâm hoàn toàn về chú ba.
Thế nhưng Thục Phốc lại hiên lành, chân chất thế này, Xích Miên lo lắng ông sẽ khó chấp nhận được sự thật phũ phàng ấy. Chỉ là cũng có một điều khiến cho cô đỡ lo nghĩ là chú ba và cô tư sẽ không thể làm hại Thục Phốc. Tuy lý do cụ thể của việc bọn họ muốn hại cô thì Xích Miên vẫn chưa tìm ra nhưng bọn họ không có khả năng gây hại cho Thục Phốc được vì quy định của dòng họ Thục có điều luật rất nghiêm ngặt về điều đó.
Khi người con trưởng trong dòng tiếp nhận vị trí gia chủ thì những người anh em ở dòng đó đều phải thề độc trước bàn thờ gia tiên rằng không được có bất cứ hành động nào gây hại đến gia chủ đời kế tiếp. Nếu không thê độc thì sẽ phải dọn ra bên ngoài ở và không được bước vào cửa nhà lớn nửa bước.
Do đó, Xích Miên cũng không cần phải lo lắng Thục Phốc sẽ gặp nguy hiểm. Chỉ là Tú Hảo thì không nên cô đã suy tính mọi việc, nhất định sẽ không để Tú Hảo có nguy cơ xảy ra chuyện không may. Gác lại dòng suy nghĩ miên man, Xích Miên căn dặn Thục Phốc và Tú Hảo vài chuyện lặt vặt rôi cuốc bộ ra bến xe. Bởi việc cuốc bộ rất có lợi cho sự lưu thông linh khí trong người nên Xích Miên khá thích bộ môn này. Vừa có thể rèn luyện sức khỏe vừa có lợi cho việc tu tập, quả thật là một công đôi việc.
Về vé xe thì Thục Phốc đã mua đầy đủ cho Xích Miên, cô chỉ cần tới nhà xe và tìm đúng xe để lên thôi. Thục Phốc cũng rất tâm lý mua vé xe giường nằm cho Xích Miên vì sợ cô mệt mỏi, đúng là người cha của năm. Trong lòng của Xích Miên cũng không kìm được cảm thấy ấm áp, thế nào cũng không ngăn lại được.
Bấy giờ, Nhân Nhân đang ở không gian chờ hóng hớt qua màn hình cỡ lớn cũng không nhịn được đưa tay chống cằm. Quả thật là dù người hay thần tiên gì thì cũng đều khó mà thoát khỏi hai chữ tình cảm. Xích Miên chính là một ví dụ điển hình nhất khiến nó hiểu ra điều đó. Bởi một khi đã có trái tim đập đều nơi lồng ngực và dòng máu nóng trong người vẫn còn đang chảy thì lý trí chẳng thể nào ngăn nổi xúc cảm của con tim.
Chuyến này, Xích Miên chính là đi đến trụ sở của Hiệp hội Pháp sư Trừ ma để tham gia cuộc thi hai năm một lần được tổ chức nhằm tìm kiếm những pháp sư mới nhằm gia tăng uy vọng cũng như số lượng pháp sư có bản lĩnh thật sự. Xích Miên thật sự không biết cô lại bị say tàu xe, từng cơn buồn nôn lẫn khó chịu đang dần kéo đến khiến Xích Miên khó lòng thích ứng được.
Khi còn làm thần tiên thì Xích Miên đi mây về gió. Còn nhiệm vụ hai lân trước thì một đi bộ ngôi kiệu, hai là đi xe máy và ô tô chuyên dụng. Hiện tại đi xe khách thế này, Xích Miên mới nhận ra một thượng thân như cô đây lại mắc chứng say tàu xe. Điều đó khiến cho Xích Miên có chút méo mặt, cắn răng cố gắng nhịn xuống cảm giác khó chịu này.
Bởi đây là xe khách thuộc dòng Limousine nên phía bên ngoài giường nằm đều có màn che, do đó không ai thấy được bộ dạng vật vờ nhe sắp chết của Xích Miên lúc này. Đương nhiên là Xích Miên cũng cảm thấy rất may mắn vê điều đó, cô đang cảm thấy mất mặt chết đi được. Thượng thần Xích Miên say tàu xe, liệu tin này mà lên báo lá cải thì sẽ thế nào nhỉ?
Xích Liên đưa tay áp lên cổ, dù đang suy nghĩ miên man nhưng cô cũng không thể ngăn được sự buồn nôn đang chực chờ dâng lên. Xích Miên xoay người cuống quýt tìm kiếm, cuối cùng nhìn thấy một xấp bịch đen được nhét bên trong ngăn tủ nhỏ. Xích Miên cũng không hề ngại ngùng gì thêm, nhanh chóng đưa tay mở bịch ra nôn thốc nôn tháo. Khi xe cập bến, cả người Xích Miên thẫn thờ như mất hồn, lờ đờ di chuyển xuống xe. Dù xuống xe nhưng Xích Miên cũng không rời khỏi bến xe ngay lập tức, cô bân thần đến hàng ghế nhựa ngồi xuống ít lâu để lấy lại tỉnh táo.
Còn Nhân Nhân đang ở trong không gian chờ thì cười đến ná thở. Thượng tiên Xích Miên này giải trí ghê, lần đầu đi xe khách mới phát hiện bản thân bị say tàu xe, thật là một trải nghiệm không thể chối từ được.
Khoảng vài chục phút sau thì Xích Miên gân như mới lấy lại được thân hồn. Cô móc điện thoại trong túi quần ra rồi mở bản đồ lên để tìm đường, sau đó nhanh chóng cuốc bộ rời khỏi bến xe. Bởi sự dập dềnh trên xe khách này đến quá bất ngờ nên Xích Miên đã tốn khá nhiêu thời gian để bình tĩnh lại. Trụ sở của Hiệp hội Pháp sư trừ ma được đặt tại một căn biệt thự cổ kính trông rất uy nga và lộng lẫy. Bên trên cánh cửa lớn có một tấm bảng màu vàng son, bên trên được đề sáu chữ Hiệp hội Pháp sư Trừ ma bằng kiểu chữ thư pháp. Vừa mới nhìn thoáng qua tựa như rồng bay phượng múa.
Nhưng đối với người từng sống ở thời phong kiến như Xích Miên thì nét chữ thư pháp trên tấm bảng vàng vẫn còn non nớt và thiếu lực đạo rất nhiều, cũng như là không hề có hồn. Bấy giờ vì đang có cuộc thi tuyển đang diễn ra nên người vào kẻ ra khá đông đúc, cánh cửa lớn đang mở rộng đón người đến ghi danh. Nếu quan sát kỹ hơn thì còn có cả phóng viên đang quay phim, chụp ảnh.
Xích Miên lấy hộp sữa óc chó trong túi ra uống vài ngụm rồi cũng đua theo dòng người xếp hàng và lân lượt tiến vào bên trong. Khoảng sân của biệt thự rất rộng lớn, có bốn bàn theo thứ tự từ ngoài vào trong được đặt ngay ngắn. Xích Miên nhìn sang những người đang ngôi phụ trách việc ghi danh thì cũng thấy được bọn họ đều là những người có thực lực không thấp.
Bởi trong giới huyền thuật, những người thật sự có thực lực thì trên người của họ đều tỏa ra một vầng sáng nhè nhẹ. Đạo hạnh càng thâm sâu thì vâng sáng càng chói chang. Nhưng không phải ai cũng thấy được vâng sáng đó. Một là ma quỷ, hai là người tu luyện đạo thuật qua giai đoạn Sơ Kỳ mới thấy mà thôi. Còn những người bình thường đều không thể nhận ra được điều đó.
Trong từng tốp người đến biệt thự ghi danh, Xích Miên chỉ cần đảo mắt qua một lượt thì liền đoán chừng được thực lực của bọn họ. Thậm chí có nhiêu người còn không có vâng sáng hiện hữu. Điều đó nói lên rằng, một là người đó chưa vượt qua được giai đoạn Sơ Kỳ, hai là người đó căn bản còn chưa tu luyện đạo thuật.
*xx** 45 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận