Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C71
C71C71
Chương 71: Vũng nước đục của làng giải (11)
Đương nhiên là Xích Miên đã lên tiếng từ chối, không thể nào mặt dày mà nhận nhiều sự giúp của dì Tư đến như vậy. Hơn nữa, nhà dì Tư ba bán bánh đa cua, đến đời dì Tư lại muốn truyền quyết cho cô, mặt mũi nào Xích Miên có thể nh được.
Hơn nữa, Xích Miên cũng đã dự định được bản th sẽ bán món gì. Do đó, căn bản là cô không cần h bí quyết gia truyền của dì Tư. Vì cho Xích Miên th nhà nên dì Tư đã lên thành phố với con trai sớm h dự định, đồng thời cũng hồi bên trung tâm môi g bất động sản rằng không muốn bán nhà nữa. Các vật dụng như bàn ghế, nồi niêu, bếp núc... dì Tư đều để lại cho Xích Miên mà không lấy một đồng nào. Tuy vậy, Xích Miên cũng tự nhủ khi cô kiếm được ít tiên lời sẽ gửi lại số tiền ấy cho dì Tư. Tiền nhà đã không có bao nhiêu, nếu số tiên này cô còn không trả cho dì Tư nữa, đó chính là không biết điều.
Căn nhà của dì Tư không những nằm sát bên chợ. Cách đây không xa còn có một khu du lịch sinh thái mới mở được vài tháng, giá trị hẳn là không chỉ một triệu rưỡi một tháng thế này được. Tuy nói là chợ quê, nhưng nơi đây cũng thuộc khu vực đồng dân, không hề vắng vẻ chút nào.
Xích Miễn mua thêm ít vật dụng mới như đũa, muỗng... hơn nữa cũng mua sơn về quét lại bàn ghế. Tuy nói là cuối tuân mới khai trương, nhưng Xích Miên cũng mua ít đồ về chuẩn bị trước, tránh ngày khai trương bị luống cuống.v i p t r u y e n f u l l . n e t - doc truyen mien phi
Hiện tại, Xích Miên cũng chỉ là người bình thường. Khả năng quả thật là có hạn, không thể tự ôm đồm quá nhiều. Tham thì thâm, kẻo lại hóa vụng.
Một vị tiên sẽ có mười chín tia hồn niệm và một đoạn hồn phách. Bây giờ, mười chín tia hồn niệm của Xích Miên đều đang chu du nơi phương trời nào đó xa lắm. Do đó linh lực đầu không còn lại chút gì, không giống như Qui Túc, chính là sức lực tràn trê. Cánh tay đang lựa rau của Xích Miên có chút khựng lại khi nghĩ đến Qui Túc, cô nhún vai cho qua, tiếp tục đi chợ. Xích Miên sẽ bán bún riêu cua và hủ tiếu Nam Vang, đợi đến khi có khách khứa ổn định cô sẽ bán thêm để gia tăng thu nhập, trả cho xong món nợ kia. Trở vê quán, Xích Miên nấu vài tô bún riêu và vài tô hủ tiếu Nam Vang. Thứ nhất là cô muốn đăng lên mạng xã hội để quảng bá, thứ hai là cô sẽ mang biếu mấy cô chú hàng xóm đã giúp đỡ cô thời gian gân đây. Bọn họ đều rất nồng hậu và nhiệt tình, hơn nữa còn an ủi cô rất nhiêu vì sợ cô nghĩ không thông với những chuyện ồn ào đang xảy ra.
Tờ mờ sáng, ngay cả gà còn chưa dậy thì Xích Miên đã nghe thấy tiếng chuông báo thức. Cô mở to mắt, bật người khỏi giường. Hai giờ rưỡi sáng, Xích Miên đã chuẩn bị xong xuôi để đi chợ. Cô đưa tay lấy chiếc áo khoác, mặc vào rồi mở cửa.
Nhưng vừa mở cửa, Xích Miên liền phải mắt tròn mắt dẹt với cảnh tượng trước mắt. Cánh phóng viên đã tụ tập bên ngoài quán từ khi nào, không dưới năm người nhìn vào cửa quán chằm chằm như sợ cô hóa thành muỗi bay đi mất. Cánh phóng viên thấy Xích Miên mở cửa thì lập tức chen lấn nhau nhào tới chỗ cô. Ngay khi Xích Miên đăng tải bức ảnh đồ ăn lên mạng xã hội, bọn họ đã lần theo địa chỉ trong bức ảnh đó để đến đây ngay trong đêm.
Xích Miên đã cập nhật trạng thái kèm theo bức ảnh ấy rất rõ ràng. Rằng hiện tại cô không muốn nhãn nhịn trong vô vọng nữa, do đó sẽ đơn phương chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quan Gia. Nhưng hoàn cảnh của Xích Miên vốn dĩ tứ cố vô thân, vì vậy cô đang mở một quán ăn với hy vọng có thể kiếm đủ số tiền để chi trả cho khoản phí bồi thường hợp đồng ấy. Do đó, nếu có thể cô mong mọi người sẽ ủng hộ, nhất định cô sẽ không khiến mọi người thất vọng vì đã đến. Cuối cùng, Xích Miên xin lỗi và cảm ơn các khán giả của cô rất nhiều. Đương nhiên, đó là một tin tức nóng hổi. Bởi scandal của nữ minh tinh mới nổi Sa Chân đang nhận được rất nhiêu sự quan tâm từ phía dư luận. Nếu bọn họ có thể khai thác thông tin từ cô và viết bài, lượng truy cập tháng này không cần phải lo lắng nữa.
Thế nhưng ngay khi cánh phóng viên như hổ rình mồi nhào đến, bọn họ liên nghe thấy ngữ điệu bình tính của cô: “Mọi người đừng chen lấn, cũng đừng gấp gáp. Tôi không làm gì quấy để phải chột dạ và lánh mặt mọi người cả. Dù sao tôi cũng đã lên mạng nói rõ mọi việc, nên nhất định sẽ không trốn tránh phỏng vấn.”
Xích Miên nhìn cánh phóng viên ngơ ngác, cô đi nhanh vào trong lấy vài cái ly và bình trà ấm mình vừa mới pha cách đây không lâu: “Mọi người uống miếng nước trà ấm để làm nóng người. Thời tiết khá lạnh, chăm sóc cơ thể cho tốt rồi hãy tác nghiệp.”
Cánh phóng viên ngơ ngác nhìn nhau, dẫu vậy thì bọn họ cũng không từ chối. Bởi hiện tại đây cũng là thứ họ cần, thời tiết này lạnh lẽo không ít. Nhất là hai cô gái cùng làm chung một Tòa soạn đã thoáng run rấy cả người, nhưng vì không thể bỏ lỡ tin tức nóng hổi này nên hai người đành cắn răng tiếp tục túc trực ở đây.
Thế nhưng luôn tôn tại ngoại lệ, một ông chú phóng viên không hề đón nhận thịnh tình đó của Xích Miên. Ông chú thấy cánh phóng viên có chút ngơ ngác nhìn Xích Miên thì hừ lạnh, miệng xổ ra lời nói cay độc: “Cô Sa Chân cũng giỏi thu phục lòng người quá nhỉ” “Vài hớp trà ấm thôi, cô nghĩ bọn họ có thể dùng ngòi bút để đưa cô lên làm minh tinh hạng A được à? Nếu cô quá thối nát thì chẳng ai có thể tẩy trắng giúp cô đâu, đừng cố ra vẻ thân thiện nữa.”
Xích Miên mỉm cười, ấn vào điện thoại một cái thì những lời của ông chú đó vừa nói lập tức phát ra: “Đây là công kích cá nhân, tôi có thể kiện chú đấy. Mọi người làm phóng viên và cần tin tức, tôi không cảm thấy có gì sai, hơn nữa còn rất sẵn sàng hợp tác bởi tôi muốn làm rõ mọi chuyện, không việc gì phải trốn tránh. Còn chú đang làm gì ở trước quán ăn của tôi? Công kích cá nhân và mạt sát tôi ư? Ở nhà chú có con gái không? Chú có cháu gái chưa? Sao chú ăn nói cay độc quá vậy?”
Nghe những lời bình tính nhưng đầy tính thuyết phục của Xích Miên khiến cho ông chú nhất thời không biết phải nói gì. Cô câm mấy cái ly cất vào bên trong, đóng cửa lại rồi xoay người đi tới khu chợ cách đây vài chục bước.
Trước khi đi xa, Xích Miên bỗng quay lại nhìn ông chú: “Hơn nữa, đừng suy bụng ta ra bụng người. Tôi nhận được sự dạy dỗ của bà ngoại từ thuở nhỏ, ấy là cái tình giữa người với người. Chú nhìn thế giới bằng một màu xám, sau đó nghĩ ai cũng như mình ư? Sống như vậy, thật sự rất mệt mỏi đấy."
Cánh phóng viên nhìn ông chú sượng mặt đứng yên ở đó, sau đó nhìn qua Xích Miên đang đi về phía chợ. Cuối cùng bọn họ vẫn quyết định không đi theo, có lẽ Xích Miên cũng sẽ không trốn tránh. Bọn họ không nên bám đuôi quá gắt gao và làm phiên cô như vậy.
Xích Miên ra chợ, cô đi tới những sạp hàng mà chiêu hôm qua mình đã đặt đồ và trả tiền trước để lấy nguyên vật liệu cần thiết. Khoảng hai mươi phút sau, cánh phóng viên thấy Xích Miên tay xách nách mang túi to túi nhỏ trở về. Thấy bộ dạng chật vật đó của Xích Miên, mấy người đàn ông không nhịn được chạy tới phụ một tay.
*xx** 71 *xx**
Chương 71: Vũng nước đục của làng giải (11)
Đương nhiên là Xích Miên đã lên tiếng từ chối, không thể nào mặt dày mà nhận nhiều sự giúp của dì Tư đến như vậy. Hơn nữa, nhà dì Tư ba bán bánh đa cua, đến đời dì Tư lại muốn truyền quyết cho cô, mặt mũi nào Xích Miên có thể nh được.
Hơn nữa, Xích Miên cũng đã dự định được bản th sẽ bán món gì. Do đó, căn bản là cô không cần h bí quyết gia truyền của dì Tư. Vì cho Xích Miên th nhà nên dì Tư đã lên thành phố với con trai sớm h dự định, đồng thời cũng hồi bên trung tâm môi g bất động sản rằng không muốn bán nhà nữa. Các vật dụng như bàn ghế, nồi niêu, bếp núc... dì Tư đều để lại cho Xích Miên mà không lấy một đồng nào. Tuy vậy, Xích Miên cũng tự nhủ khi cô kiếm được ít tiên lời sẽ gửi lại số tiền ấy cho dì Tư. Tiền nhà đã không có bao nhiêu, nếu số tiên này cô còn không trả cho dì Tư nữa, đó chính là không biết điều.
Căn nhà của dì Tư không những nằm sát bên chợ. Cách đây không xa còn có một khu du lịch sinh thái mới mở được vài tháng, giá trị hẳn là không chỉ một triệu rưỡi một tháng thế này được. Tuy nói là chợ quê, nhưng nơi đây cũng thuộc khu vực đồng dân, không hề vắng vẻ chút nào.
Xích Miễn mua thêm ít vật dụng mới như đũa, muỗng... hơn nữa cũng mua sơn về quét lại bàn ghế. Tuy nói là cuối tuân mới khai trương, nhưng Xích Miên cũng mua ít đồ về chuẩn bị trước, tránh ngày khai trương bị luống cuống.v i p t r u y e n f u l l . n e t - doc truyen mien phi
Hiện tại, Xích Miên cũng chỉ là người bình thường. Khả năng quả thật là có hạn, không thể tự ôm đồm quá nhiều. Tham thì thâm, kẻo lại hóa vụng.
Một vị tiên sẽ có mười chín tia hồn niệm và một đoạn hồn phách. Bây giờ, mười chín tia hồn niệm của Xích Miên đều đang chu du nơi phương trời nào đó xa lắm. Do đó linh lực đầu không còn lại chút gì, không giống như Qui Túc, chính là sức lực tràn trê. Cánh tay đang lựa rau của Xích Miên có chút khựng lại khi nghĩ đến Qui Túc, cô nhún vai cho qua, tiếp tục đi chợ. Xích Miên sẽ bán bún riêu cua và hủ tiếu Nam Vang, đợi đến khi có khách khứa ổn định cô sẽ bán thêm để gia tăng thu nhập, trả cho xong món nợ kia. Trở vê quán, Xích Miên nấu vài tô bún riêu và vài tô hủ tiếu Nam Vang. Thứ nhất là cô muốn đăng lên mạng xã hội để quảng bá, thứ hai là cô sẽ mang biếu mấy cô chú hàng xóm đã giúp đỡ cô thời gian gân đây. Bọn họ đều rất nồng hậu và nhiệt tình, hơn nữa còn an ủi cô rất nhiêu vì sợ cô nghĩ không thông với những chuyện ồn ào đang xảy ra.
Tờ mờ sáng, ngay cả gà còn chưa dậy thì Xích Miên đã nghe thấy tiếng chuông báo thức. Cô mở to mắt, bật người khỏi giường. Hai giờ rưỡi sáng, Xích Miên đã chuẩn bị xong xuôi để đi chợ. Cô đưa tay lấy chiếc áo khoác, mặc vào rồi mở cửa.
Nhưng vừa mở cửa, Xích Miên liền phải mắt tròn mắt dẹt với cảnh tượng trước mắt. Cánh phóng viên đã tụ tập bên ngoài quán từ khi nào, không dưới năm người nhìn vào cửa quán chằm chằm như sợ cô hóa thành muỗi bay đi mất. Cánh phóng viên thấy Xích Miên mở cửa thì lập tức chen lấn nhau nhào tới chỗ cô. Ngay khi Xích Miên đăng tải bức ảnh đồ ăn lên mạng xã hội, bọn họ đã lần theo địa chỉ trong bức ảnh đó để đến đây ngay trong đêm.
Xích Miên đã cập nhật trạng thái kèm theo bức ảnh ấy rất rõ ràng. Rằng hiện tại cô không muốn nhãn nhịn trong vô vọng nữa, do đó sẽ đơn phương chấm dứt hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quan Gia. Nhưng hoàn cảnh của Xích Miên vốn dĩ tứ cố vô thân, vì vậy cô đang mở một quán ăn với hy vọng có thể kiếm đủ số tiền để chi trả cho khoản phí bồi thường hợp đồng ấy. Do đó, nếu có thể cô mong mọi người sẽ ủng hộ, nhất định cô sẽ không khiến mọi người thất vọng vì đã đến. Cuối cùng, Xích Miên xin lỗi và cảm ơn các khán giả của cô rất nhiều. Đương nhiên, đó là một tin tức nóng hổi. Bởi scandal của nữ minh tinh mới nổi Sa Chân đang nhận được rất nhiêu sự quan tâm từ phía dư luận. Nếu bọn họ có thể khai thác thông tin từ cô và viết bài, lượng truy cập tháng này không cần phải lo lắng nữa.
Thế nhưng ngay khi cánh phóng viên như hổ rình mồi nhào đến, bọn họ liên nghe thấy ngữ điệu bình tính của cô: “Mọi người đừng chen lấn, cũng đừng gấp gáp. Tôi không làm gì quấy để phải chột dạ và lánh mặt mọi người cả. Dù sao tôi cũng đã lên mạng nói rõ mọi việc, nên nhất định sẽ không trốn tránh phỏng vấn.”
Xích Miên nhìn cánh phóng viên ngơ ngác, cô đi nhanh vào trong lấy vài cái ly và bình trà ấm mình vừa mới pha cách đây không lâu: “Mọi người uống miếng nước trà ấm để làm nóng người. Thời tiết khá lạnh, chăm sóc cơ thể cho tốt rồi hãy tác nghiệp.”
Cánh phóng viên ngơ ngác nhìn nhau, dẫu vậy thì bọn họ cũng không từ chối. Bởi hiện tại đây cũng là thứ họ cần, thời tiết này lạnh lẽo không ít. Nhất là hai cô gái cùng làm chung một Tòa soạn đã thoáng run rấy cả người, nhưng vì không thể bỏ lỡ tin tức nóng hổi này nên hai người đành cắn răng tiếp tục túc trực ở đây.
Thế nhưng luôn tôn tại ngoại lệ, một ông chú phóng viên không hề đón nhận thịnh tình đó của Xích Miên. Ông chú thấy cánh phóng viên có chút ngơ ngác nhìn Xích Miên thì hừ lạnh, miệng xổ ra lời nói cay độc: “Cô Sa Chân cũng giỏi thu phục lòng người quá nhỉ” “Vài hớp trà ấm thôi, cô nghĩ bọn họ có thể dùng ngòi bút để đưa cô lên làm minh tinh hạng A được à? Nếu cô quá thối nát thì chẳng ai có thể tẩy trắng giúp cô đâu, đừng cố ra vẻ thân thiện nữa.”
Xích Miên mỉm cười, ấn vào điện thoại một cái thì những lời của ông chú đó vừa nói lập tức phát ra: “Đây là công kích cá nhân, tôi có thể kiện chú đấy. Mọi người làm phóng viên và cần tin tức, tôi không cảm thấy có gì sai, hơn nữa còn rất sẵn sàng hợp tác bởi tôi muốn làm rõ mọi chuyện, không việc gì phải trốn tránh. Còn chú đang làm gì ở trước quán ăn của tôi? Công kích cá nhân và mạt sát tôi ư? Ở nhà chú có con gái không? Chú có cháu gái chưa? Sao chú ăn nói cay độc quá vậy?”
Nghe những lời bình tính nhưng đầy tính thuyết phục của Xích Miên khiến cho ông chú nhất thời không biết phải nói gì. Cô câm mấy cái ly cất vào bên trong, đóng cửa lại rồi xoay người đi tới khu chợ cách đây vài chục bước.
Trước khi đi xa, Xích Miên bỗng quay lại nhìn ông chú: “Hơn nữa, đừng suy bụng ta ra bụng người. Tôi nhận được sự dạy dỗ của bà ngoại từ thuở nhỏ, ấy là cái tình giữa người với người. Chú nhìn thế giới bằng một màu xám, sau đó nghĩ ai cũng như mình ư? Sống như vậy, thật sự rất mệt mỏi đấy."
Cánh phóng viên nhìn ông chú sượng mặt đứng yên ở đó, sau đó nhìn qua Xích Miên đang đi về phía chợ. Cuối cùng bọn họ vẫn quyết định không đi theo, có lẽ Xích Miên cũng sẽ không trốn tránh. Bọn họ không nên bám đuôi quá gắt gao và làm phiên cô như vậy.
Xích Miên ra chợ, cô đi tới những sạp hàng mà chiêu hôm qua mình đã đặt đồ và trả tiền trước để lấy nguyên vật liệu cần thiết. Khoảng hai mươi phút sau, cánh phóng viên thấy Xích Miên tay xách nách mang túi to túi nhỏ trở về. Thấy bộ dạng chật vật đó của Xích Miên, mấy người đàn ông không nhịn được chạy tới phụ một tay.
*xx** 71 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận