Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

C61

C61C61
Chương 61: Vũng nước đục của làng giải trí q)
Thục Phốc thật sự là một người đàn ông của gia đình. Ông rất quý trọng những người thân yêu, nhưng đồng thời ông cũng sở hữu tính tình vô cùng quyết đoán. Do đó, sau buổi tối lật bài tẩy ấy và ra quyết định nói rõ hết mọi chuyện thì Thục Phốc rất cứng rắn giữ nguyên quan điểm mặc dù chú ba và cô tư có khóc lóc, câu xin đến nhường nào đi chăng nữa.
Vạch mặt kẻ chủ mưu muốn hãm hại nguyên chủ xong xuôi thì Xích Miễn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ một cách mỹ mãn. Về sau, cô vẫn đi trừ tà đều đều để đưa danh tiếng của nhà họ Thục đi lên cũng như là báo hiếu cho Thục Phốc và Tú Hảo.
Còn bên chú ba và cô tư, sau khi bị Thục Phốc đuổi đi thì cũng ra ngoài hợp tác với nhau tự gây dựng bảng hiệu. Nhưng vốn dĩ bản tính cả hai đã tính toán, chỉ li nên ngay có được chút danh tiếng lại quay sang cấu xé lẫn nhau. Cuối cùng mất cả chì lẫn chài, không làm được gì nên hồn cả.
Còn Xích Miên thì càng ngày càng dày danh vọng. Năm cô ba mươi tuổi chính là thời kỳ đỉnh cao nhất của sự nổi tiếng, hầu như người chực chờ cô mỗi ngày chỉ để xin một lá bùa chiêu lộc thôi cũng xếp hàng dài hơn cả chục.
Nhưng ngay lúc đó thì Thục Phố qua đời vì đột quy trong khi đang đi nghỉ dưỡng cùng Tú Hảo. Vài tháng sau, do không chịu được cảnh tịch mịch và cô đơn khi phải cùng chồng âm dương cách biệt nên Tú Hảo cũng nhắm mắt xuôi tay đi theo Thục Phốc.
Nhà họ Thục tuy to nhưng cuối cùng cũng chỉ còn có mỗi Xích Miên. Bởi ngay từ ban đầu, Xích Miên không hề có ý định lấy chồng sinh con nên cô đi đến vài cô nhi viện mà mình đã âm thâm giúp đỡ bao nhiêu lâu nay để nhận nuôi vài đứa nhỏ.
Thứ đầu tiên Xích Miên xem trọng đó chính là nhân phẩm. Tuy nói tính tình của con người là do môi trường sinh sống tác động từ nhỏ, nhưng tâm tình của mỗi người là thứ đã có sẵn trong con người chúng ta. Nếu tâm tính có phần hướng thiện sẵn thì khi được giáo dục đến nơi đến chốn sẽ trở thành người có đức độ. Còn như tâm tính có phân không lành thì phải được uốn nắn kỹ càng, tương lai mới có thể trừ bỏ phần ác tâm nhỏ nhoi ấy mà trở nên hiền lành. Nhưng hiện tại, Xích Miên đang cần người toàn thiện để khi luyện đạo thuật có thể đạt được kết quả cao nhất. Tiếp theo là khả năng thiên phúc. Có không ít đức bé sở hữu chút ít thiên bẩm về mặt tâm linh của mình. Nếu đã có sẵn trong người thì khi luyện đạo thuật, tâm trí cũng sẽ mau chóng giác ngộ hơn người bình thường rất nhiều.
Điều cuối cùng chính là hữu duyên. Nếu đứa bé đó hữu duyên với Xích Miên thì cô rất vui lòng mang bé về với cô. Sau khi dạo quanh vài cô nhi viện một lúc thì Xích Miên quyết định nhận nuôi ba đứa bé. Tên tuổi lần lượt là Thục Hiếu, sáu tuổi. Thục Trinh, bảy tuổi và Thục Viễn, tám tuổi. Trước khi quyết định nhận nuôi, Xích Miên cũng đã nói rõ với ba đứa bé vê công việc của mình và nghề nghiệp sau này ba đứa bé bắt buộc phải theo đuổi cho đến năm mười tám tuổi. Nhìn rõ dáng vẻ quyết tâm của ba đứa nhỏ khiến Xích Miên rất hài lòng. Tuy Xích Miên nhận nuôi đứa nhỏ, nhưng cô không muốn mình phải ép uổng chúng làm theo ý mình trong khi chúng không hề thích.
Xích Miên nuôi dạy ba đứa nhỏ khôn lớn. Cô đợi đến năm chúng đủ mười tám tuổi thì tổ chức một cuộc thi công bằng và chọn ra gia chủ đời kế tiếp. Không ngoài dự đoán của Xích Miên, Thục Trinh chính là người giành được chiến thắng.
Xuyên suốt mười mấy năm qua, Xích Miên hiểu được ba đứa nhỏ vẫn luôn cố gắng học đạo thuật vì ấy là điêu cân phải làm. Nhưng cô nhìn rõ đam mê ở Thục Trinh. Điều đó cũng làm cho cô có được nhìn nhận của riêng mình.
Về sau, Thục Hiếu ra ngoài kinh doanh. Nhờ vào học được đạo thuật nên có hiểu biết vê phong thủy cũng như luân thường đạo lý nên phất lên rất nhanh. Còn Thục Viễn lại xin Xích Miên cho đi học bên đầu bếp, tương lai cũng đạt được thành tích vô cùng xuất sắc.
Xích Miên hưởng thọ một trăm lẻ chín tuổi, ra đi trong sự kính trọng và ngưỡng mộ của người người. Thục Trinh và hai anh em Thục Hiếu, Thục Viễn để tan mẹ ba năm để bày tỏ chữ hiếu. Nhiệm vụ được Xích Miên hoàn thành xuất sắc, khi cô đến không gian chờ liên nghe được giọng điệu vui vẻ của Nhân Nhân truyên đến. “Thượng tiên của Nhân Nhân ơi, ngài lại hoàn thành nhiệm vụ một cách quá xuất sắc rồi. Hiện tại thì ngài muốn tiên vào nhiệm vụ tiếp theo hay nghỉ ngơi đây ạ?”
"Nhiệm vụ tiếp theo." Hiện tại thì Xích Miên muốn ăn gì đó ngọt ngọt, cô không có hứng thú ở trong không gian chờ này với tên dở hơi Nhân Nhân. “Được rồi ạ. Thế thì bây giờ Thượng tiên sẽ bắt đầu tiếp thu trí nhớ của nguyên chủ nhé.”
Nguyên chủ Sa Chân, là một cô gái hoạt bát, đáng yêu. Thế nhưng nguyên chủ mồ côi từ nhỏ, được bà ngoại nuôi lớn đến năm mười tám tuổi thì bà ngoại cũng bỏ qua đời. Nguyên chủ một thân một mình còn chưa biết phải làm thế nào để sống tiếp thì liền có cơ duyên gặp một nhà sản xuất phim. Bởi vẻ ngoài đáng yêu của nguyên chủ nên nguyên chủ được nhà sản xuất phim mời đi thử vai. Sau khi đến buổi thử vai về thì nguyên chủ liền nhận được điện thoại của nhà sản xuất, không những khí chất lẫn bề ngoài của nguyên chủ phù hợp với nữ chính mà cách diễn tự nhiên, mộc mạc của nguyên chủ cũng được nhà sản xuất đánh giá rất cao.
Sau đó không ngoài dự đoán của mọi người trong đoàn làm phim, nguyên chủ liền nổi tiếng chỉ với một bộ phim. Thế nhưng ngay lúc bộ phim còn chưa hạ nhiệt và nguyên chủ còn đang được mọi người săn đón dữ dội thì nguyên chủ bị người hãm hại.
Trong buổi liên hoan của đoàn phim, có người đã bỏ thuốc để hãm hiếp nguyên chủ rồi sau đó tung hình ảnh thác loạn của nguyên chủ lên trên mạng xã hội. Đương nhiên, không một ai biết việc nguyên chủ bị bỏ thuốc nên liền quay lưng chỉ trích nguyên chủ hay thậm chí là chửi mắng.
Số lượng người kêu gọi tẩy chay ngày càng nhiều nên nguyên chủ trốn lên chùa để ở ẩn và trốn tránh một thời gian theo lời khuyên của mọi người. Có thể nói là tinh thân của nguyên chủ cũng không phải quá mỏng manh, nếu không thì nguyên chủ đã sớm sống dở chết dở trong làn sóng tẩy chay mạnh mẽ như thế.
Nguyên chủ vào chùa tá túc tạm, thế nhưng không biết làm thế nào lại đem lòng mến mộ một Sư thầy ở trong chùa. Bỗng bản tính ương bướng của nguyên chủ nổi lên, không màng đến luân thường đạo lý của thế tục mà điên cuồng theo đuổi Sư thầy ấy. Từ lời nói úp úp mở mở cho đến trắng trợn, huych toẹt. Sau cảm thấy dùng lời nói đều không thông thì nguyên chủ trực tiếp dùng hành động, bất chấp tất cả chỉ nhằm muốn đạt được kết quả mong muốn. Thậm chí không quần không áo xông vào phòng của vị Sư thây đó khiến cho sự thanh tịnh của nơi chùa chiền bị phá hủy. Náo loạn đến mức cây cỏ cũng không yên.
Đến nước này, trụ trì của chùa cũng lắc đâu ngao ngán. Ngài tỏ ý nơi Phật môn thế này, quả thật là không thể dung nổi nguyên chủ nữa. Vì thái độ của trụ trì vô cùng cứng rắn nên dù muốn dù không thì nguyên chủ bắt buộc phải rời khỏi cửa chùa vì sự quá quắt của bản thân.
Ấy vậy mà không biết ai là người đã chứng kiến được những sự việc sai trái đó của nguyên chủ rồi quay lên và tung lên mạng. Lần này, người người nhà nhà đều vô cùng phẫn nộ. *xx**% 61 *xx**%
Bạn cần đăng nhập để bình luận