Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C111
C111C111
Chương 111: Cuộc đời lầm lỡ của tiểu mỹ thụ (13)
Thấy vậy, Qui Túc ngồi dậy bật đèn ngủ, tắt đèn lớn cho Xích Miên ngủ. Đứng nhìn cô hồi lâu, Qui Túc mới ra khỏi phòng. Tất nhiên là anh không ngủ cùng phòng với Xích Miên, mỗi người một phòng phân chia rõ ràng.
Ngày cưới của Xích Miên và Qui Túc, phóng viên túc trực bên ngoài nhà hàng vô cùng nhiều. Thế nhưng bọn họ cũng đành chịu vì không thể lẻn vào bên trong, dù sao thì một nhà hàng năm sao thế này chẳng bao giờ thiếu vệ sĩ. Có điều phóng viên không vào được không có nghĩa một số người có tiền có quyền cũng không vào được, như Tịnh Vy chẳng hạn. Nói là hôn lễ, nhưng thực chất đây cũng chỉ là một buổi tiệc rượu được trang hoàng lộng lẫy. Cốt yếu là để Qui Túc có thể giới thiệu thân phận của Xích Miên với mọi người. Buổi tiệc bắt đầu, Qui Túc đứng trên sân khấu định nói đôi lời. Ngay khi anh vừa hé miệng thì bỗng cửa bật mở. Qui Túc híp mắt nhìn ra cửa lớn, có một cô gái mặc chiếc váy cưới màu trắng trông vô cùng lộng lẫy đang bước chầm chậm về phía anh.
Nhìn rõ mặt của cô gái đó, Qui Túc nhận ra cô ta chính là Tịnh Vy. Đúng thật là nợ đào hoa khó dứt, hiện tại nguyên chủ đã cưới vợ rôi mà người tình nhỏ vẫn tìm đến. Qui Túc không tiếp tục nhìn Tịnh Vy, anh liếc mắt nhìn Xích Miên đang đứng phía trong của sân khấu. Vẻ mặt Xích Miên không có chút cảm xúc, đưa mắt nhìn Qui Túc. Chỉ là bị cô nhìn như vậy, anh có chút lúng túng không biết phải làm sao. Dù sao món nợ đào hoa này cũng không phải là anh gây ra, cớ gì lại có cảm giác chột dạ như vậy chứ?
Qui Túc thu hồi tâm mắt, vừa định lên tiếng thì Tịnh Vy đã hét to: “Kính Ưu, anh phải cưới em. Em chính là cô dâu của anh, chỉ em mới có thể là vợ của anh. Không một ai trên đời này xứng đáng với anh hơn em cả. Hiện tại anh hối hận vẫn còn kịp, đá tên ẻo lả kia đi rồi trở vê bên cạnh em nào.”v i p t r u y e n f u l l . n e t - doc truyen mien phi
Xích Miên có chút buồn cười, quả thật là miệng của thật độc địa. Nói đến nguyên chủ, tuy là thụ nhưng bê ngoài chính là rất mạnh mẽ. Chính miệng nguyên chủ thừa nhận bản thân nằm dưới, chưa chắc người khác đã tin tưởng. Thế nào qua lời Tịnh Vy lại trở nên ẻo lả, đúng là lưỡi không xương nhiều đường lắt léo. Xích Miên cũng không đợi Qui Túc giới thiệu, cứ thế trực tiếp bước ra sân khấu đi đến bên cạnh Qui Túc rôi khoác tay anh.
Nói đến việc yêu đương gì đó trước khi cưới của Qui Túc thì Xích Miên chẳng buồn quan tâm làm gì. Nhưng hiện tại, cô chính là một người vợ hữu danh hữu thực của Qui Túc. Tịnh Vy làm như vậy khác nào đang muốn bôi tro trát trấu vào mặt cô chứ?
Cô ta chính là đang khinh thường Xích Miên không quyên không thế, do đó mới dám hành động bạo dạn đến nhường này. Dù không thể cướp lại Qui Túc thì cũng quyết muốn làm nhục mặt cô đây cho bằng được. Đối với loại con gái vô sỉ còn độc mồm độc miệng thế này, không phải Xích Miên chưa từng gặp qua. Muốn đối phó với kẻ độc mồm độc miệng còn vô sỉ, luân lý thường tình đều không thể đấu lại. Nếu cô ta tự biết lý lẽ thường tình để cư xử với người khác, nhất định sẽ không làm ra loại hành động hạ thấp người khác thế nào. Muốn đối phó với kẻ như vậy, chính là vô sỉ hơn cô ta, độc mồm độc miệng hơn cô ta, làm cho cô ta nghẹn chết luôn.
Xích Miên hất cằm nhìn Tịnh Vy: “Làm phiền vị nhân viên đứng bên phải của tôi. Đúng vậy, vị nhân viên mang trên tay trái chiếc đồng hồ màu xanh biển, đang cầm điện thoại để quay đấy. Vị nhân viên này quay kỹ tôi một chút.”
“Tôi sẽ nói to tên nhà hàng của các người lên, để cho những khách hàng dự định đến đây tổ chức tiệc chú ý một chút. Chúng tôi bỏ cả tỷ bạc ra chỉ để tổ chức một bữa tiệc chưa đến năm mươi bàn.” “Thế mà nhà hàng Violet Palace của các người không canh gác kỹ lưỡng, để cho một con mụ điên nào đó xông vào đây thế này. Làm sao nhà hàng Violet Palace của các người tồn tại được đến bây giờ vậy? Có cần tôi dạy miễn phí một khóa nghiệp vụ và chăm sóc khách hàng không?”
Lời nói của Xích Miên khiến cho nhân viên đang câm điện thoại quay lại sượng cứng. Muốn buông xuống không được mà giữ nguyên cũng không xong, cuối cùng vẫn phải dừng quay, xóa hết mọi thứ rồi cúi gập người lớn tiếng xin lỗi.
Ở trong căn phòng được bày trí xa hoa lộng lẫy này đều là những người có tiên tài, có địa vị. Thấy chuyện rắc rối của chủ tiệc tất nhiên sẽ không mang điện thoại ra quay lại. Có lẽ là ngại địa vị, hoặc giả là ngại mất mặt. Sau cùng là bọn họ cũng không muốn đắc tội với Qui Túc. Bấy giờ, mọi người đều thở phào một hơi vì bản thân không hành động như vậy. Nếu không, không biết Xích Miên sẽ mở miệng ra châm chọc đến mức nào. Có lẽ sẽ khiến cho bọn họ triệt để đắc tội với Qui Túc luôn không chừng.
Xích Miên quét mắt khắp trên dưới người của Tịnh Vy: “Này bà cô chanh chua, bà cô đã tốt nghiệp Đại học chưa? Tại sao nay cả những điều lịch sự cơ bản nhất khi đối xử với người khác và ngay cả các phép tắc cơ bản nhất giữa người với người lại không biết được vậy?”
“Hôm nay cao thấp gì cũng là buổi tiệc rượu nhỏ để thông báo về hôn nhân của chúng tôi. Bà cô này, bà cô y hệt một mụ đàn bà chanh chua mặc váy cưới xông vào đây vừa chửi mắng vừa hạ thấp người khác còn vừa xúi giục người khác vứt bỏ luôn người bạn đời của người ta. Bà cô kia, có biết nhục nhã không? Lương tri, đạo đức gì đó của bà cô đều bị chó gặm rồi à?”
“Tiên quyên đều không hề thiếu à? Vậy cho tôi xin hỏi các vị đang có mặt ở ngay tại buổi tiệc này. Các vị vừa có chức vừa có quyền như vậy, chẳng lẽ đều sẽ cư xử giống bà cô đang mặc váy cưới này ư?” Mọi người không khỏi thâm rủa một tiếng, bọn họ chỉ là đứng xem kịch cũng bị trúng đạn là sao đây? Ai nấy đều chĩa ánh mắt không hề thiện cảm nhìn Tịnh Vy, chẳng hẹn mà cùng nhau đồng loạt lắc đầu.
Xích Miên cười nhẹ một tiếng, đưa tay vuốt tóc trông đẹp trai, phong độ ngời ngời. Sau đó cô dùng ánh mắt thách thức nhìn Tịnh Vy. Ngay cả người trên Thiên đình đêu chào thua với miệng lưỡi của cô, Tịnh Vy này là cái thá gì chứ? Tịnh Vy bị Xích Miên nói đến không còn lời nào có thể đối đáp lại được. Ngẩng đầu nhìn lên sân khấu, Xích Liên một bộ vest trắng phong độ cùng với Qui Túc một bộ vest đen lịch lãm, bỗng xứng đôi đến không ngờ.
Trong lòng Tịnh Vy vô cùng tức tối, Xích Miên lại dám làm cô ta xấu mặt như vậy. Tịnh Vy này, từ xưa đến nay đi đâu cũng đều được người khác săn đón. Hơn nữa, cô ta còn là con gái rượu của ông trùm bất động sản, ai nấy đều phải nể mặt cô ta.
Nhưng hôm nay, Xích Miên dám nhục mạ cô ta đến nhường này. Tịnh Vy tức đến phát khóc, khó kiêm chế được cứ thế há miệng gào thét, mắng to: “Các người... các người điên hết rồi. Các người biết cha của tôi là ai không? Cha tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu.' Lời nói không suy nghĩ của Tịnh Vy phút chốc đã đắc tội với rất nhiều người ở đây. Ở tại buổi tiệc này, không có bất cứ một ai là phải e sợ Tịnh Hồng - cha của Tịnh Vy. Bất quá cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác tôi và anh cùng kiếm lời.
*xx** 1 1 1 *xx**
Chương 111: Cuộc đời lầm lỡ của tiểu mỹ thụ (13)
Thấy vậy, Qui Túc ngồi dậy bật đèn ngủ, tắt đèn lớn cho Xích Miên ngủ. Đứng nhìn cô hồi lâu, Qui Túc mới ra khỏi phòng. Tất nhiên là anh không ngủ cùng phòng với Xích Miên, mỗi người một phòng phân chia rõ ràng.
Ngày cưới của Xích Miên và Qui Túc, phóng viên túc trực bên ngoài nhà hàng vô cùng nhiều. Thế nhưng bọn họ cũng đành chịu vì không thể lẻn vào bên trong, dù sao thì một nhà hàng năm sao thế này chẳng bao giờ thiếu vệ sĩ. Có điều phóng viên không vào được không có nghĩa một số người có tiền có quyền cũng không vào được, như Tịnh Vy chẳng hạn. Nói là hôn lễ, nhưng thực chất đây cũng chỉ là một buổi tiệc rượu được trang hoàng lộng lẫy. Cốt yếu là để Qui Túc có thể giới thiệu thân phận của Xích Miên với mọi người. Buổi tiệc bắt đầu, Qui Túc đứng trên sân khấu định nói đôi lời. Ngay khi anh vừa hé miệng thì bỗng cửa bật mở. Qui Túc híp mắt nhìn ra cửa lớn, có một cô gái mặc chiếc váy cưới màu trắng trông vô cùng lộng lẫy đang bước chầm chậm về phía anh.
Nhìn rõ mặt của cô gái đó, Qui Túc nhận ra cô ta chính là Tịnh Vy. Đúng thật là nợ đào hoa khó dứt, hiện tại nguyên chủ đã cưới vợ rôi mà người tình nhỏ vẫn tìm đến. Qui Túc không tiếp tục nhìn Tịnh Vy, anh liếc mắt nhìn Xích Miên đang đứng phía trong của sân khấu. Vẻ mặt Xích Miên không có chút cảm xúc, đưa mắt nhìn Qui Túc. Chỉ là bị cô nhìn như vậy, anh có chút lúng túng không biết phải làm sao. Dù sao món nợ đào hoa này cũng không phải là anh gây ra, cớ gì lại có cảm giác chột dạ như vậy chứ?
Qui Túc thu hồi tâm mắt, vừa định lên tiếng thì Tịnh Vy đã hét to: “Kính Ưu, anh phải cưới em. Em chính là cô dâu của anh, chỉ em mới có thể là vợ của anh. Không một ai trên đời này xứng đáng với anh hơn em cả. Hiện tại anh hối hận vẫn còn kịp, đá tên ẻo lả kia đi rồi trở vê bên cạnh em nào.”v i p t r u y e n f u l l . n e t - doc truyen mien phi
Xích Miên có chút buồn cười, quả thật là miệng của thật độc địa. Nói đến nguyên chủ, tuy là thụ nhưng bê ngoài chính là rất mạnh mẽ. Chính miệng nguyên chủ thừa nhận bản thân nằm dưới, chưa chắc người khác đã tin tưởng. Thế nào qua lời Tịnh Vy lại trở nên ẻo lả, đúng là lưỡi không xương nhiều đường lắt léo. Xích Miên cũng không đợi Qui Túc giới thiệu, cứ thế trực tiếp bước ra sân khấu đi đến bên cạnh Qui Túc rôi khoác tay anh.
Nói đến việc yêu đương gì đó trước khi cưới của Qui Túc thì Xích Miên chẳng buồn quan tâm làm gì. Nhưng hiện tại, cô chính là một người vợ hữu danh hữu thực của Qui Túc. Tịnh Vy làm như vậy khác nào đang muốn bôi tro trát trấu vào mặt cô chứ?
Cô ta chính là đang khinh thường Xích Miên không quyên không thế, do đó mới dám hành động bạo dạn đến nhường này. Dù không thể cướp lại Qui Túc thì cũng quyết muốn làm nhục mặt cô đây cho bằng được. Đối với loại con gái vô sỉ còn độc mồm độc miệng thế này, không phải Xích Miên chưa từng gặp qua. Muốn đối phó với kẻ độc mồm độc miệng còn vô sỉ, luân lý thường tình đều không thể đấu lại. Nếu cô ta tự biết lý lẽ thường tình để cư xử với người khác, nhất định sẽ không làm ra loại hành động hạ thấp người khác thế nào. Muốn đối phó với kẻ như vậy, chính là vô sỉ hơn cô ta, độc mồm độc miệng hơn cô ta, làm cho cô ta nghẹn chết luôn.
Xích Miên hất cằm nhìn Tịnh Vy: “Làm phiền vị nhân viên đứng bên phải của tôi. Đúng vậy, vị nhân viên mang trên tay trái chiếc đồng hồ màu xanh biển, đang cầm điện thoại để quay đấy. Vị nhân viên này quay kỹ tôi một chút.”
“Tôi sẽ nói to tên nhà hàng của các người lên, để cho những khách hàng dự định đến đây tổ chức tiệc chú ý một chút. Chúng tôi bỏ cả tỷ bạc ra chỉ để tổ chức một bữa tiệc chưa đến năm mươi bàn.” “Thế mà nhà hàng Violet Palace của các người không canh gác kỹ lưỡng, để cho một con mụ điên nào đó xông vào đây thế này. Làm sao nhà hàng Violet Palace của các người tồn tại được đến bây giờ vậy? Có cần tôi dạy miễn phí một khóa nghiệp vụ và chăm sóc khách hàng không?”
Lời nói của Xích Miên khiến cho nhân viên đang câm điện thoại quay lại sượng cứng. Muốn buông xuống không được mà giữ nguyên cũng không xong, cuối cùng vẫn phải dừng quay, xóa hết mọi thứ rồi cúi gập người lớn tiếng xin lỗi.
Ở trong căn phòng được bày trí xa hoa lộng lẫy này đều là những người có tiên tài, có địa vị. Thấy chuyện rắc rối của chủ tiệc tất nhiên sẽ không mang điện thoại ra quay lại. Có lẽ là ngại địa vị, hoặc giả là ngại mất mặt. Sau cùng là bọn họ cũng không muốn đắc tội với Qui Túc. Bấy giờ, mọi người đều thở phào một hơi vì bản thân không hành động như vậy. Nếu không, không biết Xích Miên sẽ mở miệng ra châm chọc đến mức nào. Có lẽ sẽ khiến cho bọn họ triệt để đắc tội với Qui Túc luôn không chừng.
Xích Miên quét mắt khắp trên dưới người của Tịnh Vy: “Này bà cô chanh chua, bà cô đã tốt nghiệp Đại học chưa? Tại sao nay cả những điều lịch sự cơ bản nhất khi đối xử với người khác và ngay cả các phép tắc cơ bản nhất giữa người với người lại không biết được vậy?”
“Hôm nay cao thấp gì cũng là buổi tiệc rượu nhỏ để thông báo về hôn nhân của chúng tôi. Bà cô này, bà cô y hệt một mụ đàn bà chanh chua mặc váy cưới xông vào đây vừa chửi mắng vừa hạ thấp người khác còn vừa xúi giục người khác vứt bỏ luôn người bạn đời của người ta. Bà cô kia, có biết nhục nhã không? Lương tri, đạo đức gì đó của bà cô đều bị chó gặm rồi à?”
“Tiên quyên đều không hề thiếu à? Vậy cho tôi xin hỏi các vị đang có mặt ở ngay tại buổi tiệc này. Các vị vừa có chức vừa có quyền như vậy, chẳng lẽ đều sẽ cư xử giống bà cô đang mặc váy cưới này ư?” Mọi người không khỏi thâm rủa một tiếng, bọn họ chỉ là đứng xem kịch cũng bị trúng đạn là sao đây? Ai nấy đều chĩa ánh mắt không hề thiện cảm nhìn Tịnh Vy, chẳng hẹn mà cùng nhau đồng loạt lắc đầu.
Xích Miên cười nhẹ một tiếng, đưa tay vuốt tóc trông đẹp trai, phong độ ngời ngời. Sau đó cô dùng ánh mắt thách thức nhìn Tịnh Vy. Ngay cả người trên Thiên đình đêu chào thua với miệng lưỡi của cô, Tịnh Vy này là cái thá gì chứ? Tịnh Vy bị Xích Miên nói đến không còn lời nào có thể đối đáp lại được. Ngẩng đầu nhìn lên sân khấu, Xích Liên một bộ vest trắng phong độ cùng với Qui Túc một bộ vest đen lịch lãm, bỗng xứng đôi đến không ngờ.
Trong lòng Tịnh Vy vô cùng tức tối, Xích Miên lại dám làm cô ta xấu mặt như vậy. Tịnh Vy này, từ xưa đến nay đi đâu cũng đều được người khác săn đón. Hơn nữa, cô ta còn là con gái rượu của ông trùm bất động sản, ai nấy đều phải nể mặt cô ta.
Nhưng hôm nay, Xích Miên dám nhục mạ cô ta đến nhường này. Tịnh Vy tức đến phát khóc, khó kiêm chế được cứ thế há miệng gào thét, mắng to: “Các người... các người điên hết rồi. Các người biết cha của tôi là ai không? Cha tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu.' Lời nói không suy nghĩ của Tịnh Vy phút chốc đã đắc tội với rất nhiều người ở đây. Ở tại buổi tiệc này, không có bất cứ một ai là phải e sợ Tịnh Hồng - cha của Tịnh Vy. Bất quá cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác tôi và anh cùng kiếm lời.
*xx** 1 1 1 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận