Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

c21

c21c21
Chương 21: Cô vợ kế của lão đại (8)
“Thứ hai, cô có quyên làm chủ cuộc sống của bản thân nên trò không có quyền ép buộc cô phải làm điêu đó. Nếu muốn, hãy về nói chuyện với cha của trò và thuyết phục ông ấy rời đi, khi ấy cô cam đoan sẽ không quấy rây hay đeo bám.”
Xích Miên vuốt tóc: “Trò còn điều gì muốn nói với cô nữa không?”
Nhìn thấy Bách Cận chậm chạp lắc đầu, Xích Miên nhẹ bước rời đi: “Thế cô về đây. Trò cũng về nhà sớm đi, tới giờ cơm chiều rồi đấy, thật là đói mà.” Biệt thự nhà họ Nguyễn. Bách Tân híp mắt uống một ngụm trà. Lúc này, vệ sĩ cũng đã báo cáo xong những việc cần báo cáo: “Ông chủ còn gì dặn dò nữa không ạ?”
Bách Tân xoa cằm: “Cậu cảm thấy bà chủ của các cậu có phải là quá thông minh rồi không?”
Vệ sĩ đứng im không dám thốt ra lời nào. Tuy Bách Tân trông có vẻ hiên lành thế thôi, nhưng tuyệt đối là người rất nghiêm nghị. Nếu nói sai nửa lời, vệ sĩ sợ ngay cả cái mạng cũng khó mà lành lặn chứ đừng nói đến công việc hiện tại. Nghề của bọn họ, ăn cơm chúa thì phải múa tối ngày. Mà đại ky chính là dám bàn luận vê chuyện của ông chủ.
Bởi Bách Tân cũng không phải là một ông chủ nhà giàu bình thường. Khi cậu vừa mới sinh ra, nằm trong tã lót khóc oe oe thì Bách Tân đã sớm bồn ba ngang dọc, từ từ gây dựng thế lực riêng. Dùng cả máu và nước mắt của ông ấy để gây dựng nên một băng đảng khét tiếng mà ai nghe cũng không nhịn được tái mặt.
Quản gia thấy vậy liền xua tay, vệ sĩ cảm kích vô cùng cúi đầu thật sâu với quản gia một cái. Dù trong phòng khách của biệt thự có điều hòa rất mát mẻ, nhưng vệ sĩ lại đưa tay lên lau cái trán đang ướt đẫm mồ hôi của mình, nhanh chóng biến khỏi tâm nhìn của Bách Tân.
Quản gia không khỏi thở dài. Ông biết rõ Bách Tân không phải đang cố ý làm khó cậu vệ sĩ đó mà là do Bách Tân đang khá phấn khích với tin tức vừa nhận được, cho nên mới vô thức thốt ra một câu hỏi ở trong lòng ra.
Quản gia hiểu rõ như vậy là bởi ông cũng không phải là một quản gia làm công ăn lương bình thường. Khi xưa, lúc Bách Tân vẫn còn tung hoành ngang dọc ở thế giới ngâm thì ông chính là một trong những cánh tay đắc lực nhất mà Bách Tân tin tưởng.
Về sau, quản gia còn đỡ thay Bách Tân phát súng trong một trận ẩu đả do người của băng đảng đối lập gây ra. Từ khi đó, Bách Tân liền xem quản gia là một người anh em cùng ông vào sinh ra tử, dùng chân tình để đối đãi chứ không đơn giản chỉ là đàn em dưới trướng mình nữa.
Quản gia vỗ vỗ vai Bách Tân: “Cuối cùng, ông chủ cũng tìm đúng người rồi. Tôi đã mong ngày này rất lâu, từ khi...”
Nghe lời của quản gia nói, Bách Tân không khỏi cau mày khi nghĩ đến đoạn chuyện trong quá khứ. Đó cũng là chuyện khiến cho Bách Tân luôn luôn bị ám ảnh và cho tới hiện tại thì ông vẫn lựa chọn sự độc thân.
Cuộc đời của Bách Tân quả thật là có đủ thăng đủ trâm. Thuở xưa, sau khi bôn ba ngoài xã hội, không màng đến tánh mạng thì Bách Tân cũng gây dựng được một cơ ngơi riêng của mình - băng đảng Đinh Bạc.
Khi ấy, mỗi lân ai nghe đến băng đảng Đinh Bạc đều rất dè chừng. Đương nhiên, song song đó thì cũng có rất nhiêu kẻ liêu mạng khác tự thành lập nên băng đảng riêng, sự đối đầu giữa các băng đảng cũng bắt đầu diễn ra.
Bách Tân làm lão đại, làm đủ mọi chuyện phi pháp được vài chục năm thì ông gặp phải một chuyện khó có thể quên được trong đời. Lúc ấy, Bách Tân cũng quen được một cô gái, những tưởng sẽ có thể lâu dài bên cạnh nhau nhưng Bách Tân đã không thể bảo vệ cô gái đó được.
Vào một đêm mưa tâm tã, cô gái đó bị băng đảng Búa Vàng - băng đảng đối lập với băng đảng Đinh Bạc bắt cóc và cưỡng hiếp cô ấy ngay giữa con đường lớn. Khi Bách Tân nhận được tin chạy tới thì khắp người cô gái đã sớm ngập tràn máu me, đôi mắt mở to không thể nhắm lại được.
Rõ ràng là sau khi luân phiên cưỡng hiếp cô gái thì băng đảng Búa Vàng đã thay nhau hành hạ cô đến chết, một cái chết vô cùng tức tưởi. Sau đó, náo loạn xảy ra, người của hai bên băng đảng nhào vào nhau như có thù hằn gì rất sâu nặng từ kiếp trước, hung hăng đánh giết đối phương.
Bấy giờ, lý trí của Bách Tân cũng không còn tỉnh táo được nữa, ông lê chân đến đâu thì liền giết người đến đó, chủ yếu là vì ông muốn đến bên cạnh thân xác của người con gái ấy mà thôi.
Nhưng từ đẳng xa, tên lão đại của băng đảng Búa Vàng đã cầm súng và lên đạn sẵn, ngắm thật kỹ mục tiêu rồi ra tay. Ngay lúc Bách Tân còn chưa kịp định thần là có chuyện gì xảy ra thì ông cảm nhận được có người nhào tới đè trước thân thể của mình, nhìn kỹ hơn thì Bách Tân hiểu được, một người tâm phúc dưới trướng của ông đã thay ông đỡ một viên đạn cách tim có vài milimet.
Sau khi sự kiện đẫm máu đó xảy ra, bên băng đảng Đinh Bạc tổn thấy không ít người, còn bên băng đảng Búa Vàng cũng không khá hơn là bao. Mà Bách Tân lại không hê nương tay, nhân cơ hội đó lẻn vào địa bàn của băng đảng Búa Vàng chôn rất nhiều thuốc nổ. Cuối cùng, địa bàn của băng đảng Búa Vàng bị một trận nổ vô cùng lớn san bằng tất thảy, cái tên Búa Vàng cũng biến mất khỏi giang hồ từ đó. Mà Bách Tân, vì trải qua chuyện quá thương tâm cộng thêm việc chính phủ cũng đang dần thắt chặt luật pháp nên rửa tay gác kiếm, bắt đầu kinh doanh và làm ăn hợp pháp.
Thế nhưng cho đến hiện tại thì sự việc đó cũng ám ảnh Bách Tân rất nhiều. Do đó, ông muốn tìm một cô gái thông minh và có biết cách tự bảo vệ bản thân. Bách Tân không muốn chuyện cũ lại tái diễn một lân nữa.
Ngày hôm sau, khi Xích Miên dạy xong thì đi thẳng ra trước cổng trường mà không đi vào nhà xe để lấy xe như mọi hôm. Bởi lúc sáng, Bách Tân đã gọi cho Xích Miên, ông ấy nói muốn mời cô đi ăn sau buổi dạy. Bách Tân bước khỏi chiếc BMW, lịch thiệp mở cửa xe cho Xích Miên. Chiếc xe BMW nhanh chóng lướt đi. Phía sau, ánh mắt của Bách Cận đau đáu nhìn theo, thân sắc có chút thất vọng và bất lực. Trên xe, dẫu Bách Tân và Xích Miên đều thấy rất rõ hình ảnh đó của Bách Cận nhưng cả hai đều ăn ý không nói đến, chỉ chậm rãi trò chuyện với nhau.
Hôm nay Bách Tân không hẹn Xích Miên đi ăn ở bên ngoài mà trực tiếp đưa cô về biệt thự nhà họ Nguyễn. Mắt Xích Miên khẽ híp lại, nhưng nụ cười dịu dàng trên môi vẫn giữ nguyên không đổi, nhẹ nhàng đi bên cạnh Bách Tân vào bên trong.
Quản gia châm trà cho Bách Tân và Xích Miên sau đó lắng lặng đứng qua một bên, trông Bách Tân hiện tại đang rất vui vẻ, ông cũng đoán được phần nào về lý do. Ban đầu khi Xích Miên bước vào biệt thự, cô đã không hề ngó nghiêng dòm ngó tứ phía. Khi ăn uống cũng rất nhã nhặn, không hê bị cuống bởi những gì đang diễn ra. Xét về bê ngoài, tính tình hay cách cư xử đều không chê đi đâu được. Hôm nay Bách Tân dẫn Xích Miên vê biệt thự, có lẽ cũng đã có quyết định riêng của mình rồi. Ăn gần xong bữa thì Bách Tân có điện thoại, Xích Miên cũng không hề nề nà gật đầu, kêu Bách Tân nên đi giải quyết công việc trước. Quản gia thấy Xích Miên có chút ngẩn người thì liền cười hiên bắt chuyện: “Lần đầu tới chơi, cô giáo thấy đồ ăn ở biệt thự hợp khẩu vị chứ ạ?”
*xx** 21 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận