Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C115
C115C115
Chương 115: Nàng geisha bạc mệnh (2) Đào tạo ra một người kế nhiệm, chính là một phương thức khá an toàn để đảm bảo cho bản thân. Nói đến những điều này, cũng đủ để hiểu Zhike không phải một cô gái ngu xuẩn. Trái lại, cô ta rất thông minh và tinh tường, suy tính sâu xa đến nhường ấy.
Ở bất cứ nơi nào cũng vậy, nâng cao đạp thấp đều không phải là điều hiếm hoi gì. Đặc biệt, Zhike lại là người đứng đầu, một khi sa cơ thất thế sẽ có rất nhiều kẻ ganh tị đến thị uy, gây hấn. Mà kẻ đã quen với việc được dè chừng như Zhike hoàn toàn không hê muốn cảnh tượng đó diễn ra. Zhike dịu dàng với Xích Miên như vậy, một phần lý do cũng là vì thế. Sau này, khi Xích Miên ở vị trí đứng đầu rồi cũng khó lòng đối xử tệ bạc với cô ta. Nếu không nhất định sẽ gánh trên mình cái danh ăn cháo đá bát. Zhike dù sao cũng là một nửa thây của Xích Miên.
Đợi Zhike ra khỏi phòng, Xích Miên lắng lặng nằm xuống suy nghĩ một chút. Có một chuyện khá khó nhăn. Bởi trên thực tế thì Zhike chính là một tia hồn niệm của Xích Miên, nhưng nếu hiện tại cô thu tia hôn niệm này trở vê thì nhiệm vụ của nguyên chủ sẽ có phần không dễ mà hoàn thành.
Xích Miên gác tay lên trán suy nghĩ, nhất định cô phải nghĩ ra kế sách vẹn toàn. Hiện tại là thời chiến tranh, nguyên chủ lại không có tiền tài hay địa vị gì cả. Muốn hành động đơn độc ở bên ngoài cũng là việc không dễ. Khu phố hoa này trông thì đông vui, lỏng lẻo như thế. Nhưng thực ra người canh gác nhiều không đếm xuể, chỉ cần một geisha có ý định trốn đi liền sẽ bị lôi trở vê. Khi ấy, hậu quả vô cùng nặng nề, chính là trộm gà không xong còn mất luôn nắm thóc.
Tối đến, Zhike không trở vê. Xích Miên biết, ấy là do cô ta đã bị ông chủ nào đó ra giá cao. Cho tới khi trời tờ mờ sáng thì Xích Miên mới thấy Zhike trở vê phòng. Nhìn dáng đi có phân miễn cưỡng ấy, Xích Miên không hề nhìn thêm mà xoay người sang phía bên kia tiếp tục chìm vào giấc nồng.
Zhike thấy Xích Miên như vậy liên cảm thấy bản thân đã chọn đúng người, tâm trạng không tệ. Cứ thế, Xích Miên bắt đầu sự nghiệp học hành của cô. Học hành ở đây chính là học nhảy múa, học ca hát, học cách đi kiểu đứng, học điệu cười giọng nói. Đó chính là lý do mà Xích Miên thấy toàn thân của Zhike, cao thấp đều giống như một người máy được lập trình. Từ cử chỉ đến nụ cười, lời nói đều rất hoàn mỹ. Dù được Zhike nhận về dưới tay, nhưng Xích Miên đi học cũng là học cùng những geisha nhỏ tuổi khác.
Những thứ mà Zhike dạy Xích Miên, đều là những thứ cô khó lòng học được ở bất cứ nơi đâu. Bởi nó là kinh nghiệm được Zhike tích lũy từ mồ hôi nước mắt qua từng ngày từng tháng mà ra.
Xích Miên đang ngôi bên cạnh Zhike nghe cô ta giảng giải về tâm lý, cử chỉ của đàn ông. Dáng vẻ này, thật sự là đẹp như trong tranh. Lại nói vê kết cục của Zhike cũng không thật sự vui vẻ gì. Có lẽ câu "hồng nhan bạc phận" không phải tự nhiên mà có. Zhike vốn dĩ cũng là gián điệp của một nước khác đối lập với Hoành Tân. Vì nằm vùng, Zhike không tiếc cuộc sống lẫn thân thể của bản thân. Khi ấy, bỗng một ngày nọ nguyên chủ thấy Zhike biến mất khỏi khu phố hoa một cách đột ngột.
Vốn đĩ, nguyên chủ cũng không biết lý do là gì. Nhưng hiện tại, sau thời gian sống chung với Zhike thì Xích Miên lờ mờ đoán được đôi phần lý do. Zhike là một gián điệp, hơn nữa có khả năng còn là một gián điệp cảm tử.
Nhìn những gì Zhike đang làm, vốn dĩ đã sớm không màng đến thân thể và cuộc sống của bản thân. Hơn nữa, có lẽ Zhike không bao giờ nghĩ rằng Xích Miên không phải là một cô gái bé nhỏ. Do đó cô ta có phần buông lỏng cảnh giác. Chỉ bấy nhiêu đó, với sự nhạy bén và tinh tế của mình, Xích Miên cũng có thể phát hiện được chuyện gì đang diễn ra. Có thể là do Zhike nhận một nhiệm vụ gì đó, một đi không trở vê. Hoặc có thể cô ta đã trở về đất nước của mình nên không quay lại nơi này nữa. Tuy nhiên, khả năng ấy hầu như là không xảy ra.
Thời gian dần trôi, chỉ vài năm sau Xích Miên đã học được đây đủ những thứ mà một geisha cần phải có. Thậm chí, trò giỏi hơn thây. Tuy Xích Miên chưa chính thức ra mắt ở khu phố hoa nhưng dáng vẻ của cô. Chính là một geisha xinh đẹp và quyến rũ hơn Zhike gấp bội.
Dựa vào mốc thời gian, Xích Miên tính toán thì hiện tại cũng đã gần đến lúc Zhike biến mất. Gần đây, Xích Miên thấy hành tung của Zhike trở nên lạ lùng thấy rõ. Đương nhiên là Xích Miên phải ra tay trước khi Zhike rời khỏi nơi này, nếu không mọi chuyện sẽ khá phiền phức.
Thời điểm một geisha ra mắt mọi người là vào năm tròn mười sáu tuổi. Còn về vị trí đứng đầu, ấy là do tất thảy khách hàng quen thuộc ở khu phố hoa quyết định. Trùng hợp thay, cuộc bình chọn geisha đứng đầu năm nay chỉ cách vài ngày sau khi Xích Miên ra mắt mọi người.
Trước ngày Xích Miên ra mắt, bà chủ đã yêu cầu cô đến gặp bà ta. Bà chủ ở nơi này, nói rõ ràng thì cũng chỉ là một người quản lý thay ông chủ lớn chân chính đang đứng ở phía sau mà thôi. Còn như ông chủ lớn là ai, có lẽ chỉ có một mình bà chủ biết. Nhưng dù sao cũng phải là một người có tiên có quyền. Nếu không, nhất định không thể kinh doanh êm ấm giữa mưa rơi bão đạn của thời chiến tranh thế này được. Đó cũng là lý do tại sao các geisha không thể chạy trốn một cách dễ dàng được.
Bà chủ nhìn Xích Miên, ánh mắt bỗng trở nên xa xăm khó hiểu: “Thật xinh đẹp, giống...”
Xích Miên cũng không chen vào hay lên tiếng nhắc nhở bà chủ. Cô cứ lẳng lặng ngồi im đó, ánh mắt lơ đãng không nhìn thẳng cũng không liếc ngang liếc dọc. Lúc bà chủ hoàn hồn, vừa nhìn thấy dáng vẻ của Xích Miên liền cảm thấy cô gái này thật sự không đơn giản.
"Tôi kêu cô đến là để dặn dò cô một số chuyện. Dù sao cô cũng được xem như là đệ tử của Zhike, có lẽ hiểu biết không ít. Nhưng tôi muốn..." Xích Miên ngôi ngay ngắn nghe bà chủ giảng dạy. Ngay cả mắt cũng không chớp lấy một lần, dáng vẻ nghiêm túc võ cùng. Bà chủ cũng không định làm khó Xích Miên, thấy thái độ của cô như vậy thì nói xong liên phất tay cho cô trở vê. Có điều trong lòng của bà ta, đến sáu bảy phần cảm nhận được Xích Miên đích thị là geisha đứng đầu khu phố hoa này. Nếu không có sự việc gì bất ngờ xảy ra, sẽ là như thế.
Đèn lồng đỏ giăng kín khắp lối, khi màn đêm vừa buông xuống cũng là lúc khu phố hoa nổi đèn lên thật rực rỡ. Đàn ông qua qua lại lại, đa số đều cùng tập trung đến một nơi. Bởi lẽ, tối nay có geisha mới sẽ ra mắt.
Thế nhưng geisha ấy cũng không phải là một geisha vô danh. Cái danh đệ tử của Zhike sớm đã gắn chặt lên người của Xích Miên, muốn phủi cũng không được. Zhike vốn xuất sắc như vậy, đương nhiên mọi người muốn chiêm ngưỡng thật kỹ lưỡng Xích Miên - đệ tử của Zhike xem Xích Miên thực ra là có dáng vẻ thế nào.
Sập tối, Xích Miên đã được vài geisha khác trang điểm và chọn y phục giúp một tay. Khóe mắt Xích Miên liếc qua dáng vẻ có phần bôi hồi của Zhike, thân sắc cô vẫn thản nhiên như nước. Nói đến Zhike, từ khi biết cô ta là gián điệp và có ngày này xảy ra.
*x** 115 *xx**%
Chương 115: Nàng geisha bạc mệnh (2) Đào tạo ra một người kế nhiệm, chính là một phương thức khá an toàn để đảm bảo cho bản thân. Nói đến những điều này, cũng đủ để hiểu Zhike không phải một cô gái ngu xuẩn. Trái lại, cô ta rất thông minh và tinh tường, suy tính sâu xa đến nhường ấy.
Ở bất cứ nơi nào cũng vậy, nâng cao đạp thấp đều không phải là điều hiếm hoi gì. Đặc biệt, Zhike lại là người đứng đầu, một khi sa cơ thất thế sẽ có rất nhiều kẻ ganh tị đến thị uy, gây hấn. Mà kẻ đã quen với việc được dè chừng như Zhike hoàn toàn không hê muốn cảnh tượng đó diễn ra. Zhike dịu dàng với Xích Miên như vậy, một phần lý do cũng là vì thế. Sau này, khi Xích Miên ở vị trí đứng đầu rồi cũng khó lòng đối xử tệ bạc với cô ta. Nếu không nhất định sẽ gánh trên mình cái danh ăn cháo đá bát. Zhike dù sao cũng là một nửa thây của Xích Miên.
Đợi Zhike ra khỏi phòng, Xích Miên lắng lặng nằm xuống suy nghĩ một chút. Có một chuyện khá khó nhăn. Bởi trên thực tế thì Zhike chính là một tia hồn niệm của Xích Miên, nhưng nếu hiện tại cô thu tia hôn niệm này trở vê thì nhiệm vụ của nguyên chủ sẽ có phần không dễ mà hoàn thành.
Xích Miên gác tay lên trán suy nghĩ, nhất định cô phải nghĩ ra kế sách vẹn toàn. Hiện tại là thời chiến tranh, nguyên chủ lại không có tiền tài hay địa vị gì cả. Muốn hành động đơn độc ở bên ngoài cũng là việc không dễ. Khu phố hoa này trông thì đông vui, lỏng lẻo như thế. Nhưng thực ra người canh gác nhiều không đếm xuể, chỉ cần một geisha có ý định trốn đi liền sẽ bị lôi trở vê. Khi ấy, hậu quả vô cùng nặng nề, chính là trộm gà không xong còn mất luôn nắm thóc.
Tối đến, Zhike không trở vê. Xích Miên biết, ấy là do cô ta đã bị ông chủ nào đó ra giá cao. Cho tới khi trời tờ mờ sáng thì Xích Miên mới thấy Zhike trở vê phòng. Nhìn dáng đi có phân miễn cưỡng ấy, Xích Miên không hề nhìn thêm mà xoay người sang phía bên kia tiếp tục chìm vào giấc nồng.
Zhike thấy Xích Miên như vậy liên cảm thấy bản thân đã chọn đúng người, tâm trạng không tệ. Cứ thế, Xích Miên bắt đầu sự nghiệp học hành của cô. Học hành ở đây chính là học nhảy múa, học ca hát, học cách đi kiểu đứng, học điệu cười giọng nói. Đó chính là lý do mà Xích Miên thấy toàn thân của Zhike, cao thấp đều giống như một người máy được lập trình. Từ cử chỉ đến nụ cười, lời nói đều rất hoàn mỹ. Dù được Zhike nhận về dưới tay, nhưng Xích Miên đi học cũng là học cùng những geisha nhỏ tuổi khác.
Những thứ mà Zhike dạy Xích Miên, đều là những thứ cô khó lòng học được ở bất cứ nơi đâu. Bởi nó là kinh nghiệm được Zhike tích lũy từ mồ hôi nước mắt qua từng ngày từng tháng mà ra.
Xích Miên đang ngôi bên cạnh Zhike nghe cô ta giảng giải về tâm lý, cử chỉ của đàn ông. Dáng vẻ này, thật sự là đẹp như trong tranh. Lại nói vê kết cục của Zhike cũng không thật sự vui vẻ gì. Có lẽ câu "hồng nhan bạc phận" không phải tự nhiên mà có. Zhike vốn dĩ cũng là gián điệp của một nước khác đối lập với Hoành Tân. Vì nằm vùng, Zhike không tiếc cuộc sống lẫn thân thể của bản thân. Khi ấy, bỗng một ngày nọ nguyên chủ thấy Zhike biến mất khỏi khu phố hoa một cách đột ngột.
Vốn đĩ, nguyên chủ cũng không biết lý do là gì. Nhưng hiện tại, sau thời gian sống chung với Zhike thì Xích Miên lờ mờ đoán được đôi phần lý do. Zhike là một gián điệp, hơn nữa có khả năng còn là một gián điệp cảm tử.
Nhìn những gì Zhike đang làm, vốn dĩ đã sớm không màng đến thân thể và cuộc sống của bản thân. Hơn nữa, có lẽ Zhike không bao giờ nghĩ rằng Xích Miên không phải là một cô gái bé nhỏ. Do đó cô ta có phần buông lỏng cảnh giác. Chỉ bấy nhiêu đó, với sự nhạy bén và tinh tế của mình, Xích Miên cũng có thể phát hiện được chuyện gì đang diễn ra. Có thể là do Zhike nhận một nhiệm vụ gì đó, một đi không trở vê. Hoặc có thể cô ta đã trở về đất nước của mình nên không quay lại nơi này nữa. Tuy nhiên, khả năng ấy hầu như là không xảy ra.
Thời gian dần trôi, chỉ vài năm sau Xích Miên đã học được đây đủ những thứ mà một geisha cần phải có. Thậm chí, trò giỏi hơn thây. Tuy Xích Miên chưa chính thức ra mắt ở khu phố hoa nhưng dáng vẻ của cô. Chính là một geisha xinh đẹp và quyến rũ hơn Zhike gấp bội.
Dựa vào mốc thời gian, Xích Miên tính toán thì hiện tại cũng đã gần đến lúc Zhike biến mất. Gần đây, Xích Miên thấy hành tung của Zhike trở nên lạ lùng thấy rõ. Đương nhiên là Xích Miên phải ra tay trước khi Zhike rời khỏi nơi này, nếu không mọi chuyện sẽ khá phiền phức.
Thời điểm một geisha ra mắt mọi người là vào năm tròn mười sáu tuổi. Còn về vị trí đứng đầu, ấy là do tất thảy khách hàng quen thuộc ở khu phố hoa quyết định. Trùng hợp thay, cuộc bình chọn geisha đứng đầu năm nay chỉ cách vài ngày sau khi Xích Miên ra mắt mọi người.
Trước ngày Xích Miên ra mắt, bà chủ đã yêu cầu cô đến gặp bà ta. Bà chủ ở nơi này, nói rõ ràng thì cũng chỉ là một người quản lý thay ông chủ lớn chân chính đang đứng ở phía sau mà thôi. Còn như ông chủ lớn là ai, có lẽ chỉ có một mình bà chủ biết. Nhưng dù sao cũng phải là một người có tiên có quyền. Nếu không, nhất định không thể kinh doanh êm ấm giữa mưa rơi bão đạn của thời chiến tranh thế này được. Đó cũng là lý do tại sao các geisha không thể chạy trốn một cách dễ dàng được.
Bà chủ nhìn Xích Miên, ánh mắt bỗng trở nên xa xăm khó hiểu: “Thật xinh đẹp, giống...”
Xích Miên cũng không chen vào hay lên tiếng nhắc nhở bà chủ. Cô cứ lẳng lặng ngồi im đó, ánh mắt lơ đãng không nhìn thẳng cũng không liếc ngang liếc dọc. Lúc bà chủ hoàn hồn, vừa nhìn thấy dáng vẻ của Xích Miên liền cảm thấy cô gái này thật sự không đơn giản.
"Tôi kêu cô đến là để dặn dò cô một số chuyện. Dù sao cô cũng được xem như là đệ tử của Zhike, có lẽ hiểu biết không ít. Nhưng tôi muốn..." Xích Miên ngôi ngay ngắn nghe bà chủ giảng dạy. Ngay cả mắt cũng không chớp lấy một lần, dáng vẻ nghiêm túc võ cùng. Bà chủ cũng không định làm khó Xích Miên, thấy thái độ của cô như vậy thì nói xong liên phất tay cho cô trở vê. Có điều trong lòng của bà ta, đến sáu bảy phần cảm nhận được Xích Miên đích thị là geisha đứng đầu khu phố hoa này. Nếu không có sự việc gì bất ngờ xảy ra, sẽ là như thế.
Đèn lồng đỏ giăng kín khắp lối, khi màn đêm vừa buông xuống cũng là lúc khu phố hoa nổi đèn lên thật rực rỡ. Đàn ông qua qua lại lại, đa số đều cùng tập trung đến một nơi. Bởi lẽ, tối nay có geisha mới sẽ ra mắt.
Thế nhưng geisha ấy cũng không phải là một geisha vô danh. Cái danh đệ tử của Zhike sớm đã gắn chặt lên người của Xích Miên, muốn phủi cũng không được. Zhike vốn xuất sắc như vậy, đương nhiên mọi người muốn chiêm ngưỡng thật kỹ lưỡng Xích Miên - đệ tử của Zhike xem Xích Miên thực ra là có dáng vẻ thế nào.
Sập tối, Xích Miên đã được vài geisha khác trang điểm và chọn y phục giúp một tay. Khóe mắt Xích Miên liếc qua dáng vẻ có phần bôi hồi của Zhike, thân sắc cô vẫn thản nhiên như nước. Nói đến Zhike, từ khi biết cô ta là gián điệp và có ngày này xảy ra.
*x** 115 *xx**%
Bạn cần đăng nhập để bình luận