Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C120
C120C120
Chương 120: Nàng geisha bạc mệnh (7)
Do đó, Xích Miên có thể nói chuyện với ông ta dễ dàng hơn.
Dù sao Xích Miên cũng không cần bất cứ điều gì từ Satomi, hơn nữa còn cung cấp cho ông ta một tin tình báo quan trọng từ kẻ nằm vùng. Không phải cái lợi đều về phía Satomi à? Ông ta có là kẻ bị thiểu năng mới không chấp nhận gặp cô đấy.
Sau khi nắm được đây đủ tin tức, Xích Miên không hê chân chờ chi tiên cho một người kéo xe, nhờ cậu ta đưa bức thư này đến căn biệt thự phía Đông giúp mình. Trong bức thư ấy cũng không có gì quá quan trọng đến mức sợ người khác đọc được. Bởi Xích Miên chỉ viết một bài thơ, bày tỏ muốn gặp mặt Satomi vì lần gặp tình cờ vào vài ngày trước. Và rằng cô có thứ ông ta cân, ông ta cũng cần cô. Bên ngoài, nó chỉ là một bức thư xuân đơn thuần.
Thế nhưng với một người trong Chính phủ như Satomi, cách ghép chữ theo kiểu giải mật mã rồi tạo ra một thông điệp bí ẩn. Đó hẳn là điều không quá khó khăn, hoặc giả cố vấn của Satomi sẽ thay ông ta làm chuyện đó. Thời này, bất cứ một quan chức nào trong bộ máy Chính phủ đều có riêng cho mình một cố vấn.
Vì vậy, Xích Miên không hề lo lắng rằng Satomi không hiểu được ý tứ của cô trong bức thư ấy. Quả thật không ngoài dự đoán của Xích Miên, chỉ một ngày sau thì Satomi đã đến khu phố hoa. Ông ta tìm bà chủ, chỉ đích danh của cô và bỏ ra một số tiền không nhỏ để thuê cô cả buổi tối. Xích Miên trang điểm nhẹ nhàng, mặc lên người một chiếc váy lụa rồi đi gặp Satomi. Cửa kéo ra, Xích Miên liền nhìn thấy một người đàn ông độ trung niên đang ngồi bên trong. Dẫu là ở độ tuổi trung niên là thế, nhưng bê ngoài của người đàn ông đó vẫn vô cùng phong độ. Vẻ điển trai thời trẻ còn tồn tại rất rõ ràng trên gương mặt.
Thân thể còn tráng kiện hơn cả khối người đàn ông trẻ tuổi khác. Vừa nhìn liên thấy bất phàm: “Xin chào ngài Satomii, tôi là Shukiko, rất hân hạnh được gặp ngài.
"Xin chào cô Shukiko, mời cô ngôi." Xích Miên vừa tiến đến gần liền mở to mắt, người đàn ông này... thấy ánh mắt của Xích Miên, người đàn ông chỉ lạnh nhạt phân phó người của mình: “Các người ra ngoài cả đi." Dạ một tiếng, tất thảy mọi người liền nhanh chóng lui ra bên ngoài. Bấy giờ, người đàn ông mới nhìn Xích Miên nở nụ cười: “Sao nào? Bây giờ mới nhận ra anh ư? Có nhớ anh không?”
Xích Miên cảm nhận được trái tim bên trong lông ngực của cô đang vui vẻ đến nhảy múa. Thế nhưng bên ngoài chỉ là một bĩu môi: “Xùy, tôi còn tưởng anh bị cô nào ở Ma giới bắt cóc rồi đấy. Chẳng thấy tăm tích của anh đâu, giờ mới xuất hiện đấy. Còn vờ thân bí cơ.”
Qui Túc chỉ đành cười bất đắc dĩ, anh cũng muốn gặp Xích Miên sớm hơn. Có điều ở thế giới này thì thân phận của anh có chút phức tạp. Đợi đến khi giải quyết tạm ổn thỏa, anh mới có thể gặp cô được. Dù hiện tại gặp nhau, Qui Túc cũng phải cẩn thận từng chút một. Nếu có việc gì, anh chỉ sợ Xích Miên gặp nguy hiểm. Trên hết, lo lắng bản thân không thể tiếp tục dõi theo cô, giúp đỡ cô. Nhìn dáng vẻ mất tự nhiên của Qui Túc, Xích Miên cũng đoán được đôi phần.
Hơn ai hết, Xích Miên hiểu rõ Qui Túc đối với cô thế nào. Nếu có thể gặp cô sớm, chắc chắn Qui Túc sẽ không chân chờ. Xem ra là đã có chuyện gì đó xảy ra, nhưng tên ngu ngốc cố chấp này lại cứ giấu trong lòng mà không nói ra.
Qui Túc thấy không khí có phần trâm trọng như vậy liên cười hê hề: “Đâu nào có. Không có bất cứ cô nào ở Ma giới bắt cóc được anh cả. Chỉ có một cô nàng ở Tiên giới không muốn bắt cóc mà anh vẫn cứ dính cô ấy như sam mà thôi.” Bỗng bấy giờ, trong thâm tâm của Xích Miên lại xuất hiện một câu nói: “Trọn đời trọn kiếp chẳng mong gì hơn là có thể gặp được một người chấp nhận vì mình mà làm tất cả, âm thầm chịu đựng tất thảy nhưng lại không bao giờ bỏ cuộc.”
Hiện tại, không phải Xích Miên cô đã gặp được một người như thế sao? Mà trái tim của cô, sớm... sớm không thể tiếp tục giữ vững. Xích Miên không phải sỏi đá, cô thấy tất cả, chứng kiến tất thảy. Nhưng... chung quy vẫn là không muốn liên lụy đến Qui Túc. Người đàn ông này, đã phải chịu đựng bao nhiêu để có thể xuất hiện ở đây, luôn nói những điều quan tâm cô như thế chứ? Xích Miên hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh lại tâm tình đang bị dao động. Không thể đâu Xích Miên, đừng làm liên lụy đến anh ấy thêm nữa... Xích Miên bàn bạc với Qui Túc về kế hoạch của cô. Đồng thời, Qui Túc cũng nói cho Xích Miên biết tia hôn niệm thứ sáu của cô chính là người ở cùng đất nước với tên nằm vùng Yukil kia. Thực ra Chính phủ Hoành Tân đã sớm chú ý đến Yukil từ lâu, nhưng bọn họ chưa tìm được bằng chứng nên đành án binh bất động.
Hiện tại, Xích Miên có bằng chứng đây đủ thế này thì Yukil xác định sẽ xong đời. Cứ thế, nhiệm vụ của cô chắc chắn sẽ hoàn thành: “Hơn nữa em đừng lo lắng. Đợi sau khi xử lý xong tên Yukil ấy, anh sẽ mang em đi tìm tia hồn niệm thứ sáu kia. Đây là thời chiến tranh liên miên, em một thân một mình không có gì để phòng thân cả. Ngàn vạn lân không thể làm loạn, để anh giúp em có được không? Xem như là anh xin em đấy.” Xích Miên hít vào thở ra vài hơi, cố ổn định cảm xúc rôi gật nhẹ đầu. Qui Túc thấy vậy liền mỉm cười nhẹ nhõm giống như vừa trút được một nỗi lo gì đó rất lớn. Mi mắt Xích Miên có chút cay cay, thâm tâm bỗng cảm thấy đắng chát.
Vì Xích Miên đã dựa vào ký ức của nguyên chủ cung cấp phương thức tìm bằng chứng nội gián của Yukil. Do đó, bên kia Qui Túc điều tra cũng rất suôn sẻ. Về phân Xích Miên, sau khi nói chuyện với Qui Túc xong, cô bỗng cảm thấy an tâm đến lạ.
Điều này khiến cho nội tâm của Xích Miên không khỏi vang lên một hồi chuông cảnh báo. Người tự lập tự cường như Xích Miên, đương nhiên hiểu rõ đây là dấu hiệu của việc gì. Cô... đã bắt đầu có đôi phần phụ thuộc và tin tưởng vào Qui Túc rồi. Dù sao Qui Túc cũng đã vì cô mà làm đến non nước này, Xích Miên không động tâm thì có khi lại mang sứ mệnh thiên sát cô tinh giống như Bạch Phong Thượng tiên rồi cũng nên. Nhưng cô không phải, do đó cô đã động chân tình trước những điều Qui Túc làm.
Yukil cũng nhận ra dường như Xích Miên đang muốn kéo dài thời gian. Do đó, hắn lập tức thúc giục. Liên tục hai ngày như thế, cuối cùng Xích Miên cũng nhận được tin tức của Qui Túc rằng anh đã thu thập xong xuôi các chứng cứ về tên nằm vùng Yukil.
Tối đêm thứ ba, Xích Miên cũng không trì hoãn thêm nữa, nhanh chóng gật đầu đồng ý. Với trực giác của một kẻ nội gián, Yukil vốn đã đánh hơi được có điều gì đó khác thường ở đây. Nhưng khi thấy Xích Miên gục vào lòng mình khóc lóc, Yukil liền bỏ qua sự nghi ngờ đó.
Một geisha yếu ớt như Xích Miên thì có thể làm ra chuyện gì chứ? Hơn nữa, kế hoạch này Yukil hắn đã tốn thời gian vài năm trời để sắp đặt. Chỉ cần lân này hắn thành công, bản thân sẽ không cần phải mạo hiểm bao ba ở đất nước của kẻ thù nằm vùng. Mà sau khi trở vê đất nước của mình, chức vị của hắn còn nằm ở hàng cấp cao vì lập được đại công.
*xx** 120 *xx**%
Chương 120: Nàng geisha bạc mệnh (7)
Do đó, Xích Miên có thể nói chuyện với ông ta dễ dàng hơn.
Dù sao Xích Miên cũng không cần bất cứ điều gì từ Satomi, hơn nữa còn cung cấp cho ông ta một tin tình báo quan trọng từ kẻ nằm vùng. Không phải cái lợi đều về phía Satomi à? Ông ta có là kẻ bị thiểu năng mới không chấp nhận gặp cô đấy.
Sau khi nắm được đây đủ tin tức, Xích Miên không hê chân chờ chi tiên cho một người kéo xe, nhờ cậu ta đưa bức thư này đến căn biệt thự phía Đông giúp mình. Trong bức thư ấy cũng không có gì quá quan trọng đến mức sợ người khác đọc được. Bởi Xích Miên chỉ viết một bài thơ, bày tỏ muốn gặp mặt Satomi vì lần gặp tình cờ vào vài ngày trước. Và rằng cô có thứ ông ta cân, ông ta cũng cần cô. Bên ngoài, nó chỉ là một bức thư xuân đơn thuần.
Thế nhưng với một người trong Chính phủ như Satomi, cách ghép chữ theo kiểu giải mật mã rồi tạo ra một thông điệp bí ẩn. Đó hẳn là điều không quá khó khăn, hoặc giả cố vấn của Satomi sẽ thay ông ta làm chuyện đó. Thời này, bất cứ một quan chức nào trong bộ máy Chính phủ đều có riêng cho mình một cố vấn.
Vì vậy, Xích Miên không hề lo lắng rằng Satomi không hiểu được ý tứ của cô trong bức thư ấy. Quả thật không ngoài dự đoán của Xích Miên, chỉ một ngày sau thì Satomi đã đến khu phố hoa. Ông ta tìm bà chủ, chỉ đích danh của cô và bỏ ra một số tiền không nhỏ để thuê cô cả buổi tối. Xích Miên trang điểm nhẹ nhàng, mặc lên người một chiếc váy lụa rồi đi gặp Satomi. Cửa kéo ra, Xích Miên liền nhìn thấy một người đàn ông độ trung niên đang ngồi bên trong. Dẫu là ở độ tuổi trung niên là thế, nhưng bê ngoài của người đàn ông đó vẫn vô cùng phong độ. Vẻ điển trai thời trẻ còn tồn tại rất rõ ràng trên gương mặt.
Thân thể còn tráng kiện hơn cả khối người đàn ông trẻ tuổi khác. Vừa nhìn liên thấy bất phàm: “Xin chào ngài Satomii, tôi là Shukiko, rất hân hạnh được gặp ngài.
"Xin chào cô Shukiko, mời cô ngôi." Xích Miên vừa tiến đến gần liền mở to mắt, người đàn ông này... thấy ánh mắt của Xích Miên, người đàn ông chỉ lạnh nhạt phân phó người của mình: “Các người ra ngoài cả đi." Dạ một tiếng, tất thảy mọi người liền nhanh chóng lui ra bên ngoài. Bấy giờ, người đàn ông mới nhìn Xích Miên nở nụ cười: “Sao nào? Bây giờ mới nhận ra anh ư? Có nhớ anh không?”
Xích Miên cảm nhận được trái tim bên trong lông ngực của cô đang vui vẻ đến nhảy múa. Thế nhưng bên ngoài chỉ là một bĩu môi: “Xùy, tôi còn tưởng anh bị cô nào ở Ma giới bắt cóc rồi đấy. Chẳng thấy tăm tích của anh đâu, giờ mới xuất hiện đấy. Còn vờ thân bí cơ.”
Qui Túc chỉ đành cười bất đắc dĩ, anh cũng muốn gặp Xích Miên sớm hơn. Có điều ở thế giới này thì thân phận của anh có chút phức tạp. Đợi đến khi giải quyết tạm ổn thỏa, anh mới có thể gặp cô được. Dù hiện tại gặp nhau, Qui Túc cũng phải cẩn thận từng chút một. Nếu có việc gì, anh chỉ sợ Xích Miên gặp nguy hiểm. Trên hết, lo lắng bản thân không thể tiếp tục dõi theo cô, giúp đỡ cô. Nhìn dáng vẻ mất tự nhiên của Qui Túc, Xích Miên cũng đoán được đôi phần.
Hơn ai hết, Xích Miên hiểu rõ Qui Túc đối với cô thế nào. Nếu có thể gặp cô sớm, chắc chắn Qui Túc sẽ không chân chờ. Xem ra là đã có chuyện gì đó xảy ra, nhưng tên ngu ngốc cố chấp này lại cứ giấu trong lòng mà không nói ra.
Qui Túc thấy không khí có phần trâm trọng như vậy liên cười hê hề: “Đâu nào có. Không có bất cứ cô nào ở Ma giới bắt cóc được anh cả. Chỉ có một cô nàng ở Tiên giới không muốn bắt cóc mà anh vẫn cứ dính cô ấy như sam mà thôi.” Bỗng bấy giờ, trong thâm tâm của Xích Miên lại xuất hiện một câu nói: “Trọn đời trọn kiếp chẳng mong gì hơn là có thể gặp được một người chấp nhận vì mình mà làm tất cả, âm thầm chịu đựng tất thảy nhưng lại không bao giờ bỏ cuộc.”
Hiện tại, không phải Xích Miên cô đã gặp được một người như thế sao? Mà trái tim của cô, sớm... sớm không thể tiếp tục giữ vững. Xích Miên không phải sỏi đá, cô thấy tất cả, chứng kiến tất thảy. Nhưng... chung quy vẫn là không muốn liên lụy đến Qui Túc. Người đàn ông này, đã phải chịu đựng bao nhiêu để có thể xuất hiện ở đây, luôn nói những điều quan tâm cô như thế chứ? Xích Miên hít một hơi thật sâu, cố gắng điều chỉnh lại tâm tình đang bị dao động. Không thể đâu Xích Miên, đừng làm liên lụy đến anh ấy thêm nữa... Xích Miên bàn bạc với Qui Túc về kế hoạch của cô. Đồng thời, Qui Túc cũng nói cho Xích Miên biết tia hôn niệm thứ sáu của cô chính là người ở cùng đất nước với tên nằm vùng Yukil kia. Thực ra Chính phủ Hoành Tân đã sớm chú ý đến Yukil từ lâu, nhưng bọn họ chưa tìm được bằng chứng nên đành án binh bất động.
Hiện tại, Xích Miên có bằng chứng đây đủ thế này thì Yukil xác định sẽ xong đời. Cứ thế, nhiệm vụ của cô chắc chắn sẽ hoàn thành: “Hơn nữa em đừng lo lắng. Đợi sau khi xử lý xong tên Yukil ấy, anh sẽ mang em đi tìm tia hồn niệm thứ sáu kia. Đây là thời chiến tranh liên miên, em một thân một mình không có gì để phòng thân cả. Ngàn vạn lân không thể làm loạn, để anh giúp em có được không? Xem như là anh xin em đấy.” Xích Miên hít vào thở ra vài hơi, cố ổn định cảm xúc rôi gật nhẹ đầu. Qui Túc thấy vậy liền mỉm cười nhẹ nhõm giống như vừa trút được một nỗi lo gì đó rất lớn. Mi mắt Xích Miên có chút cay cay, thâm tâm bỗng cảm thấy đắng chát.
Vì Xích Miên đã dựa vào ký ức của nguyên chủ cung cấp phương thức tìm bằng chứng nội gián của Yukil. Do đó, bên kia Qui Túc điều tra cũng rất suôn sẻ. Về phân Xích Miên, sau khi nói chuyện với Qui Túc xong, cô bỗng cảm thấy an tâm đến lạ.
Điều này khiến cho nội tâm của Xích Miên không khỏi vang lên một hồi chuông cảnh báo. Người tự lập tự cường như Xích Miên, đương nhiên hiểu rõ đây là dấu hiệu của việc gì. Cô... đã bắt đầu có đôi phần phụ thuộc và tin tưởng vào Qui Túc rồi. Dù sao Qui Túc cũng đã vì cô mà làm đến non nước này, Xích Miên không động tâm thì có khi lại mang sứ mệnh thiên sát cô tinh giống như Bạch Phong Thượng tiên rồi cũng nên. Nhưng cô không phải, do đó cô đã động chân tình trước những điều Qui Túc làm.
Yukil cũng nhận ra dường như Xích Miên đang muốn kéo dài thời gian. Do đó, hắn lập tức thúc giục. Liên tục hai ngày như thế, cuối cùng Xích Miên cũng nhận được tin tức của Qui Túc rằng anh đã thu thập xong xuôi các chứng cứ về tên nằm vùng Yukil.
Tối đêm thứ ba, Xích Miên cũng không trì hoãn thêm nữa, nhanh chóng gật đầu đồng ý. Với trực giác của một kẻ nội gián, Yukil vốn đã đánh hơi được có điều gì đó khác thường ở đây. Nhưng khi thấy Xích Miên gục vào lòng mình khóc lóc, Yukil liền bỏ qua sự nghi ngờ đó.
Một geisha yếu ớt như Xích Miên thì có thể làm ra chuyện gì chứ? Hơn nữa, kế hoạch này Yukil hắn đã tốn thời gian vài năm trời để sắp đặt. Chỉ cần lân này hắn thành công, bản thân sẽ không cần phải mạo hiểm bao ba ở đất nước của kẻ thù nằm vùng. Mà sau khi trở vê đất nước của mình, chức vị của hắn còn nằm ở hàng cấp cao vì lập được đại công.
*xx** 120 *xx**%
Bạn cần đăng nhập để bình luận