Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C110
C110C110
Chương 110: Cuộc đời lầm lỡ của tiểu mỹ thụ (12)
Xích Miên không phản ứng lại với nụ cười ấm áp của Qui Túc, cô châm chậm bước đến bên cạnh anh: “Chúng ta cưới nhau đi, anh thấy sao?”
Qui Túc vẫn mỉm cười ấm áp như vậy, tâm mắt luôn ngắm nhìn Xích Miên đang bước tới bên cạnh mình. Dường như, xuyên qua được thế xác của chàng thanh niên trẻ tuổi này.
Qui Túc có thể nhìn thấy được hình bóng của người con gái anh hằng tâm niệm: “Tất nhiên. Mọi điều em muốn, thậm chí là tính mạng của tôi, tôi đều cho em. Xích Miên mím chặt môi không nói, cô ngoảnh mặt vê ánh Mặt Trời. Xế chiêu, những đám mây vàng, đỏ, trắng, xanh đang lơ lửng treo trên cao. Ánh nắng vàng hoe của buổi chiều tà cứ thế soi rọi khắp vạn vật trên thế gian. Lòng người, dường như buôn man mác.
Vài ngày sau, Xích Miên và Qui Túc liên bay qua Châu u để đăng ký kết hôn. Vì ở đất nước của nguyên chủ vẫn chưa thông qua việc kết hôn đồng giới. Bay qua nước ngoài đăng ký kết hôn, hai người sẵn tiện xem đó là tuần trăng mật.
Tạm thời buông bỏ mọi thứ, rong chơi một chút để xua đi đôi phần ngang trái của cuộc đời. Bấy giờ, Xích Miên không còn là một Thượng tiên, một Chiến Thần, một kẻ cống hiến cả đời cho Tiên giới nhưng lại bị phản bội. Hiện còn đang gánh trên lưng mối thù phải báo, cứ mãi đau đáu trong lòng. Qui Túc cũng không còn là Ma thượng của Ma giới, không khiến cho Xích Miên dè đặt và đề phòng. Qui Túc nắm tay Xích Miên, hai người cùng nhau đi dạo trên bãi biển xanh, có cát vàng, có ánh nắng ấm áp tựa như trong lòng của hai người lúc này.
Không chỉ là biển, có rất nhiều nơi đã in bóng dáng của hai người. Có một sáng nọ, Xích Miên và Qui Túc còn cùng nhau leo núi để ngắm bình minh. Xích Miên lim dim mắt, tựa đầu vào vai của Qui Túc. Khi ấy, trong đầu Xích Miên bỗng hiện lên một suy nghĩ hoang đường rằng khoảnh khắc này có thể mãi mãi dừng lại.
Ánh mắt Qui Túc tựa như đang vỗ về Xích Miên, tuy biểu hiện của anh rất điềm nhiên nhưng trong lòng không khỏi có chút lo lắng. Hiện tại, Xích Miên đã thu thập được bốn tia hồn niệm. Lũ người trên Tiên giới, mũi rất thính. Khi Xích Miên thu thập được gần một nửa hồn niệm của cô, bọn họ nhất định sẽ biết Xích Miên vẫn còn sống. Lúc đó, quả thật rất phiên phức. Xích Miên không hề biết rằng, sau khi Qui Túc thoát ra khỏi phong ấn của cô đã bị thương.
Thực lực của Ma thượng Ma giới đương nhiên chẳng thể xem thường. Khi Xích Miên bắt đầu phong ấn anh, trong người Qui Túc liên kích phát ra sức mạnh tiềm ẩn tự bảo vệ. Nhưng vì người phong ấn anh là Xích Miên nên Qui Túc không thể để sức mạnh ấy tràn ra bên ngoài.
Do đó, Qui Túc đành tự ngộ thương chính mình. Cũng vì lẽ đó mà thời gian anh khá giải phong ấn của Xích Miên mới lâu như vậy. Mà do vết thương ấy, hiện tại đến những thế giới có pháp thuật kỳ bí, thực lực của anh đều sẽ bị hạn chế. Nếu không, thiên địa ở thế giới đó nhất định không để yên cho anh.
Một khi đối đầu trực tiếp với thiên địa, Qui Túc có nguy cơ bị trục xuất. Nếu vậy, anh không thể ở bên cạnh tiếp tục hỗ trợ Xích Miên, ấy mới là điều Qui Túc lo lắng nhất. Đám người của Tiên giới, chính là có tiên khí trên người. Thiên địa sẽ không trừng phạt bọn họ dù bọn họ có thể hiện thực lực ra đi chăng nữa.
Đó chính là điều khác biệt giữa Tiên giới và Ma giới. Trên thực tế, không tự nhiên lại có câu nói: "Tà khó mà thắng được chánh”" Bởi lẽ chính thiên địa - thứ sức mạnh được tạo ra từ thuở khai thiên lập địa cũng nghiêng về Tiên giới hơn.
Vì vậy, dù trong bất cứ môi trường nào thì sự bất công vẫn là thứ luôn luôn tôn tại. Điều chúng ta có thể làm chỉ là tiến vê phía trước, không được bỏ cuộc. Nếu chỉ biết than vãn, cuộc đời cứ thế xem như là thất bại. Chẳng còn đường cứu vẫn.
Dù thế nào thì những tháng ngày vui chơi của Xích Miên và Qui Túc vẫn sẽ đến hồi kết thúc. Trở về thành phố Z, thái độ của Xích Miên lại trở vê như trước. Không xa cách không thân thiết, cứ nhàn nhạt mà chung đụng với nhau.
Đối với điều này, Qui Túc làm như không hề hay biết. Vẫn ân cần, dịu dàng với Xích Miên như vậy. Hôn lễ của hai người diễn ra, khiến cánh nhà báo đúng là tốn không ít giấy mực. Một nhân vật nổi tiếng như Qui Túc, người đàn ông hoàng kim trong mắt mọi cô gái là người đồng tính.
Ấy như một cú nổ lớn, thậm chí khi tin tức vừa được công bố ra bên ngoài thì ngay cả mạng xã hội cũng bị đơ mất một lúc vì quá tải. Đối với người ngoài, tày đình là thế nhưng đổi lại, người trong cuộc là Xích Miên và Qui Túc luôn rất bình tĩnh.
Xích Miên cũng không khách khí, khi tin tức được công bố đã dọn đến ở cùng với Qui Túc. Đối với những lời thiên hạ nói, như cô đã lọt vào hố vàng hay một bước lên cao, Xích Miên đều không hề quan tâm. Điều đó khiến cho quản gia và người giúp việc trong biệt thự bỗng không khỏi xem trọng Xích Miên hơn.
Xích Miên cũng không thích quá rình rang. Nhất là trong tình hình thành phố của nguyên chủ chưa hoàn toàn ủng hộ giới tính thứ ba. Tuy Xích Miên không ngại, nhưng Qui Túc là người trên thương trường. Giao thiệp rộng, cái nào giảm được thì cũng không cân thêm làm gì. Chỉ sợ có ai buông lời quá quắt, Qui Túc khó kiêm chế lại gây ra họa lớn. Khi ấy thì thật sự là phiên phức. Qui Túc vốn dĩ không hề quan tâm đến những việc đó. Đối với anh, chỉ cân Xích Miên muốn là được.
Nhưng vì Xích Miên đã lên tiếng nên Qui Túc cũng ngầm hiểu cô không muốn thêm chuyện. Do đó, hôn lễ của cả hai tổ chức không quá lớn. Chỉ gói gọn chưa đến năm mươi bàn. Chủ yếu là mời những đối tác làm ăn của Qui Túc và bạn bè Đại học của Xích Miễn.
Trên tay Qui Túc cầm chiếc nhẫn cưới của cả hai, gương mặt khó nén nụ cười hạnh phúc. Tuy chỉ là ở thế giới này, anh và Xích Miên ở bên trong hai thân xác hoàn toàn xa lạ nhưng thâm tâm của Qui Túc vẫn rất vui sướng vì hôn lễ này. Nếu không phải nhân dịp này, Qui Túc khó có thể tưởng tượng được là khi nào anh mới có thể cưới Xích Miên. Thấy Xích Miên đang nằm trên giường xem tivi, Qui Túc đi đến bên cạnh cô: “Miên, em có hồi hộp không?”
Xích Miên không đáp cũng không nhìn Qui Túc. Cho đến khi hai nhân vật chính trong phim đều bị nhân vật phản diện xử tử, Xích Miên mới bĩu môi nhìn anh: “Hồi hộp cái gì? Anh nghĩ tôi và anh cưới nhau thật đấy à? Hơn nữa, giấy kết hôn cũng đã làm, tuân trăng mật cũng đã đi, tôi và anh có thể xem là vợ chồng già rồi đấy."
Qui Túc tự động lược bỏ những lời nói vô tình của Xích Miên, trong đầu chỉ giữ lại câu cuối cùng của cô. Anh buồn cười: “Vợ chồng già thật ư? Em có thấy vợ chồng già nào mà chưa động phòng với nhau không?” Hai mắt Xích Miên híp lại, không hề khách khí nhấc chân đạp mạnh vào ngực Qui Túc: “Đừng có mà suy nghĩ lung tung. Tôi hiện tại là nam đấy, hay anh thật sự bị cong rồi? Hử?”
"Được rồi, chịu thua em luôn đấy. Anh không hề cong, chân tình của anh là dành cho em đấy." Qui Túc đưa hai tay lên tỏ ý đầu hàng. Hai người trò chuyện câu được câu không, đến khi Qui Túc hỏi Xích Miên ngày mai muốn ăn gì thì đã thấy cô chợp mắt từ khi nào.
*xx*x*% 110 *xx*x*
Chương 110: Cuộc đời lầm lỡ của tiểu mỹ thụ (12)
Xích Miên không phản ứng lại với nụ cười ấm áp của Qui Túc, cô châm chậm bước đến bên cạnh anh: “Chúng ta cưới nhau đi, anh thấy sao?”
Qui Túc vẫn mỉm cười ấm áp như vậy, tâm mắt luôn ngắm nhìn Xích Miên đang bước tới bên cạnh mình. Dường như, xuyên qua được thế xác của chàng thanh niên trẻ tuổi này.
Qui Túc có thể nhìn thấy được hình bóng của người con gái anh hằng tâm niệm: “Tất nhiên. Mọi điều em muốn, thậm chí là tính mạng của tôi, tôi đều cho em. Xích Miên mím chặt môi không nói, cô ngoảnh mặt vê ánh Mặt Trời. Xế chiêu, những đám mây vàng, đỏ, trắng, xanh đang lơ lửng treo trên cao. Ánh nắng vàng hoe của buổi chiều tà cứ thế soi rọi khắp vạn vật trên thế gian. Lòng người, dường như buôn man mác.
Vài ngày sau, Xích Miên và Qui Túc liên bay qua Châu u để đăng ký kết hôn. Vì ở đất nước của nguyên chủ vẫn chưa thông qua việc kết hôn đồng giới. Bay qua nước ngoài đăng ký kết hôn, hai người sẵn tiện xem đó là tuần trăng mật.
Tạm thời buông bỏ mọi thứ, rong chơi một chút để xua đi đôi phần ngang trái của cuộc đời. Bấy giờ, Xích Miên không còn là một Thượng tiên, một Chiến Thần, một kẻ cống hiến cả đời cho Tiên giới nhưng lại bị phản bội. Hiện còn đang gánh trên lưng mối thù phải báo, cứ mãi đau đáu trong lòng. Qui Túc cũng không còn là Ma thượng của Ma giới, không khiến cho Xích Miên dè đặt và đề phòng. Qui Túc nắm tay Xích Miên, hai người cùng nhau đi dạo trên bãi biển xanh, có cát vàng, có ánh nắng ấm áp tựa như trong lòng của hai người lúc này.
Không chỉ là biển, có rất nhiều nơi đã in bóng dáng của hai người. Có một sáng nọ, Xích Miên và Qui Túc còn cùng nhau leo núi để ngắm bình minh. Xích Miên lim dim mắt, tựa đầu vào vai của Qui Túc. Khi ấy, trong đầu Xích Miên bỗng hiện lên một suy nghĩ hoang đường rằng khoảnh khắc này có thể mãi mãi dừng lại.
Ánh mắt Qui Túc tựa như đang vỗ về Xích Miên, tuy biểu hiện của anh rất điềm nhiên nhưng trong lòng không khỏi có chút lo lắng. Hiện tại, Xích Miên đã thu thập được bốn tia hồn niệm. Lũ người trên Tiên giới, mũi rất thính. Khi Xích Miên thu thập được gần một nửa hồn niệm của cô, bọn họ nhất định sẽ biết Xích Miên vẫn còn sống. Lúc đó, quả thật rất phiên phức. Xích Miên không hề biết rằng, sau khi Qui Túc thoát ra khỏi phong ấn của cô đã bị thương.
Thực lực của Ma thượng Ma giới đương nhiên chẳng thể xem thường. Khi Xích Miên bắt đầu phong ấn anh, trong người Qui Túc liên kích phát ra sức mạnh tiềm ẩn tự bảo vệ. Nhưng vì người phong ấn anh là Xích Miên nên Qui Túc không thể để sức mạnh ấy tràn ra bên ngoài.
Do đó, Qui Túc đành tự ngộ thương chính mình. Cũng vì lẽ đó mà thời gian anh khá giải phong ấn của Xích Miên mới lâu như vậy. Mà do vết thương ấy, hiện tại đến những thế giới có pháp thuật kỳ bí, thực lực của anh đều sẽ bị hạn chế. Nếu không, thiên địa ở thế giới đó nhất định không để yên cho anh.
Một khi đối đầu trực tiếp với thiên địa, Qui Túc có nguy cơ bị trục xuất. Nếu vậy, anh không thể ở bên cạnh tiếp tục hỗ trợ Xích Miên, ấy mới là điều Qui Túc lo lắng nhất. Đám người của Tiên giới, chính là có tiên khí trên người. Thiên địa sẽ không trừng phạt bọn họ dù bọn họ có thể hiện thực lực ra đi chăng nữa.
Đó chính là điều khác biệt giữa Tiên giới và Ma giới. Trên thực tế, không tự nhiên lại có câu nói: "Tà khó mà thắng được chánh”" Bởi lẽ chính thiên địa - thứ sức mạnh được tạo ra từ thuở khai thiên lập địa cũng nghiêng về Tiên giới hơn.
Vì vậy, dù trong bất cứ môi trường nào thì sự bất công vẫn là thứ luôn luôn tôn tại. Điều chúng ta có thể làm chỉ là tiến vê phía trước, không được bỏ cuộc. Nếu chỉ biết than vãn, cuộc đời cứ thế xem như là thất bại. Chẳng còn đường cứu vẫn.
Dù thế nào thì những tháng ngày vui chơi của Xích Miên và Qui Túc vẫn sẽ đến hồi kết thúc. Trở về thành phố Z, thái độ của Xích Miên lại trở vê như trước. Không xa cách không thân thiết, cứ nhàn nhạt mà chung đụng với nhau.
Đối với điều này, Qui Túc làm như không hề hay biết. Vẫn ân cần, dịu dàng với Xích Miên như vậy. Hôn lễ của hai người diễn ra, khiến cánh nhà báo đúng là tốn không ít giấy mực. Một nhân vật nổi tiếng như Qui Túc, người đàn ông hoàng kim trong mắt mọi cô gái là người đồng tính.
Ấy như một cú nổ lớn, thậm chí khi tin tức vừa được công bố ra bên ngoài thì ngay cả mạng xã hội cũng bị đơ mất một lúc vì quá tải. Đối với người ngoài, tày đình là thế nhưng đổi lại, người trong cuộc là Xích Miên và Qui Túc luôn rất bình tĩnh.
Xích Miên cũng không khách khí, khi tin tức được công bố đã dọn đến ở cùng với Qui Túc. Đối với những lời thiên hạ nói, như cô đã lọt vào hố vàng hay một bước lên cao, Xích Miên đều không hề quan tâm. Điều đó khiến cho quản gia và người giúp việc trong biệt thự bỗng không khỏi xem trọng Xích Miên hơn.
Xích Miên cũng không thích quá rình rang. Nhất là trong tình hình thành phố của nguyên chủ chưa hoàn toàn ủng hộ giới tính thứ ba. Tuy Xích Miên không ngại, nhưng Qui Túc là người trên thương trường. Giao thiệp rộng, cái nào giảm được thì cũng không cân thêm làm gì. Chỉ sợ có ai buông lời quá quắt, Qui Túc khó kiêm chế lại gây ra họa lớn. Khi ấy thì thật sự là phiên phức. Qui Túc vốn dĩ không hề quan tâm đến những việc đó. Đối với anh, chỉ cân Xích Miên muốn là được.
Nhưng vì Xích Miên đã lên tiếng nên Qui Túc cũng ngầm hiểu cô không muốn thêm chuyện. Do đó, hôn lễ của cả hai tổ chức không quá lớn. Chỉ gói gọn chưa đến năm mươi bàn. Chủ yếu là mời những đối tác làm ăn của Qui Túc và bạn bè Đại học của Xích Miễn.
Trên tay Qui Túc cầm chiếc nhẫn cưới của cả hai, gương mặt khó nén nụ cười hạnh phúc. Tuy chỉ là ở thế giới này, anh và Xích Miên ở bên trong hai thân xác hoàn toàn xa lạ nhưng thâm tâm của Qui Túc vẫn rất vui sướng vì hôn lễ này. Nếu không phải nhân dịp này, Qui Túc khó có thể tưởng tượng được là khi nào anh mới có thể cưới Xích Miên. Thấy Xích Miên đang nằm trên giường xem tivi, Qui Túc đi đến bên cạnh cô: “Miên, em có hồi hộp không?”
Xích Miên không đáp cũng không nhìn Qui Túc. Cho đến khi hai nhân vật chính trong phim đều bị nhân vật phản diện xử tử, Xích Miên mới bĩu môi nhìn anh: “Hồi hộp cái gì? Anh nghĩ tôi và anh cưới nhau thật đấy à? Hơn nữa, giấy kết hôn cũng đã làm, tuân trăng mật cũng đã đi, tôi và anh có thể xem là vợ chồng già rồi đấy."
Qui Túc tự động lược bỏ những lời nói vô tình của Xích Miên, trong đầu chỉ giữ lại câu cuối cùng của cô. Anh buồn cười: “Vợ chồng già thật ư? Em có thấy vợ chồng già nào mà chưa động phòng với nhau không?” Hai mắt Xích Miên híp lại, không hề khách khí nhấc chân đạp mạnh vào ngực Qui Túc: “Đừng có mà suy nghĩ lung tung. Tôi hiện tại là nam đấy, hay anh thật sự bị cong rồi? Hử?”
"Được rồi, chịu thua em luôn đấy. Anh không hề cong, chân tình của anh là dành cho em đấy." Qui Túc đưa hai tay lên tỏ ý đầu hàng. Hai người trò chuyện câu được câu không, đến khi Qui Túc hỏi Xích Miên ngày mai muốn ăn gì thì đã thấy cô chợp mắt từ khi nào.
*xx*x*% 110 *xx*x*
Bạn cần đăng nhập để bình luận