Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
c47
c47c47
Chương 47: Nữ pháp sư xinh đẹp (11)
Mà trên người Xích Miên lại còn có tiên khí nên sự khách khí tăng lên gấp bội. Hai quỷ sai cười hề hề, không hề quan tâm mọi người xung quanh mà cứ thế tiến lên bắt chuyện với Xích Miên: “Thục Hoanh xinh đẹp lại giúp hôn ma đi đầu thai à? Lân này cô còn không dùng bùa, thật quá lợi hại rồi.”
Bấy giờ, Xích Miên đang lấy miếng keo cá nhân trong túi của mình ra để dán lên ngón tay trỏ câm máu. Vì hôm nay cô phải vẽ ấn ký để mở cửa âm nên máu tiêu tốn rất nhiều, không thể để nó chảy thêm được nữa. Xích Miên ngước đầu lên gật đầu với quỷ sai: “Đúng vậy, tôi muốn giúp ma nữ này đi đầu thai chuyển kiếp. Hai anh kiểm tra xem có được không?”
Nếu muốn đi đầu thai được thì linh hồn phải hoàn toàn tinh khiết, không được vướng bụi trân, không được vấn vương lại càng không thể tồn tại oán khí. Đó là lý do ban nãy Xích Miên đã niệm khẩu quyết và vẽ ra hai lá bùa để tẩy uế cho ma nữ này.
Từ trước đến nay, Xích Miên cũng đã đưa không ít linh hồn đi đầu thai, cô đều làm rất ổn thỏa và không hề có ý gian dối. Do đó, trong lòng của hai quỷ sai cũng không muốn kiểm tra nhằm muốn tăng điểm thân thiện trong mắt của Xích Miên.
Có điều quy tắc thì vẫn là quy tắc, nên kiểm tra thì vẫn phải kiểm tra lại. Một quỷ sai thì đi tới bên cạnh ma nữ để kiểm tra hồn phách xem có thật sự tinh khiết hay không, còn quỷ sai kia thì mở cuốn sổ trong tay ra, hỏi thông tin của ma nữ rồi bắt đầu tra số.
Cuốn sổ màu đỏ đen này cũng không phải là sổ sinh tử mà nó chỉ là sổ tử, chuyên ghi chép về người đã chết và những việc mà họ đã làm sau khi trở thành linh hồn. Sở dĩ cuốn sổ tử này biết rõ được là do hai bên vai vác có Quỷ Thần ngự trị, sẽ ghi lại hết rất cả những việc mà một người đã làm.
Tuy nhiên thì Quỷ Thần hai vai cũng chia ra làm hai loại. Một là hai bên vai vác khi còn sống, những sự việc khi còn sống sẽ được cung cấp thông tin trực tiếp vào sổ sinh tử do Diêm vương nắm giữ. Hai là sau khi mất, hai bên vai vác sẽ cung cấp thông tin trực tiếp vào sổ tử, đó là những việc sau khi chết. Dù là chia thành hai loại nhưng mỗi người cũng chỉ có một Quỷ Thần hai vai mà thôi. Chủ yếu là chia ra để ghi chép và thông báo cho Diêm vương. Sổ tử này là dùng để xét duyệt xem một linh hồn có tư cách để đi đầu thai chuyển kiếp hay không. Còn việc đầu thai chuyển kiếp vào vòng luân hồi nào thì phải do Diêm vương phân xử, điêu đó phụ thuộc vào sổ sinh tử.
Thế mới nói rằng, ở đời đừng nên làm điều gì xấu xa, bẩn thỉu. Bởi dù cho có lừa mình, giấu người được thì hai bên vai vác đã sớm có Quỷ Thần ghi lại tất thảy. Nên nhớ, con người ta chết cũng chẳng phải là hết. Những tội nghiệt do bản thân từng gây ra thì đều sẽ phải trả giá dù là còn sống hay đã chất.
Ấy là còn chưa nói đến việc sẽ liên lụy đến con cháu đời sau. Đơn giản là mọi việc đều đã được ghi chép lại rất kỹ càng và tường tận, muốn lươn lẹo để thoát thân bằng bất cứ cách thức nào đi chăng nữa cũng đều là hoài công phí sức vô ích mà thôi. Vì lẽ đó nên mới sinh ra cái câu: “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước.”
Nhân quả luân hồi, chưa từng bỏ sót một ai. Lưới trời lông lộng, tuy thưa mà khó thoát là vậy. Sau khi kiểm tra xong, hai quỷ sai cười hê hề với Xích Miên: “Xong rôi, ma nữ họ Trần này có thể được đi đầu thai. Thực ra chúng tôi tin tưởng cô lắm đấy, nhưng quy tắc dưới Địa phủ đã đưa ra, chúng tôi cũng không thể không tuân theo. Mong cô thông cảm.” Xích Miên xua tay: “Hai người quá khách khí rôi. Chuyện gì nên làm thì vẫn phải làm thôi, điều đó tôi hiểu. Vậy hai người vê phụng mệnh đi nhé, tạm biệt.” Hai quỷ sai rối rít chào tạm biệt Xích Miên rồi dẫn ma nữ di chuyển vê Địa phủ. Bóng dáng cả ba vừa khuất thì vài tiếng nặng nề lại vang lên, cánh cửa màu đen cũ kỹ nhanh chóng đóng chặt rồi biến mất tăm như chưa từng xuất hiện.
Tuy nói đầu thai vào vòng luân hồi nào thì còn là do Diêm vương tra sổ sinh tử rôi quyết định, nhưng nếu được đường đường chính chính đi xuống Địa phủ bằng cửa âm mà không phải bị quỷ sai bắt về là có đãi ngộ rất khác biệt.
Bởi một khi được đường hoàng đi xuống Địa phủ bằng cửa âm thì nhất định sẽ có thể đầu thai thành người và trên hết là không cân phải chờ đợi mà được dẫn thẳng đến chỗ Diêm vương, để cho Diêm vương phán xử rồi sau đó đi đầu thai luôn. Còn về việc đầu thai vào gia đình nghèo, giàu hay hạnh phúc, đau khổ ra sao là phải dựa vào sổ sinh tử. Căn cứ vào âm đức cũng như là công đức mà người đó đã làm khi còn sống ở trên trân thế. Do đó, nếu muốn tiến vào cửa âm để đi xuống Địa phủ cân có linh hồn tinh khiết và từ khi chết đến nay chưa từng ra tay làm hại bất cứ người nào trên dương gian thì mới đủ điều kiện để tiến vào.
Nói chung mọi việc đều đã có quy trình rõ ràng, cho dù muốn đổi trắng thay đen cũng không thể nào làm được. Nhưng chỉ cần sống không thẹn với lòng, trong thâm tâm không có quỷ thì chẳng việc gì phải sợ cả. Cây ngây không sợ chết đứng là thế.
Trở lại với thực tại thì tất cả mọi người trong sân đều đang ngây người với sự kiện vừa diễn ra. Nhưng dù sao Vân Cư cũng là một pháp sư có thâm niên, không quá lâu sau đó thì bà cũng đã hoàn hồn lại được và liếc nhìn sang những vị ban giám khảo khác.
Trao đổi ánh mắt với nhau một lúc, Vân Cư nhanh chóng mở miệng nói với Xích Miên quyết định của mình. Vì thời gian có hạn, người ghi danh lại vô cùng nhiều. Trên hết là ánh mắt của những người xung quanh nhìn Xích Miên đang biến đổi chóng mặt.
Ban đầu là hoài nghi, sau đó là kinh ngạc và cuối cùng là ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, sùng bái. Dường như một giây sau mà thôi, bọn họ sẽ nhảy bổ tới Xích Miên để ăn tươi nuốt sống cô luôn: “Cô hãy đi đến bàn bàn ghi danh cuối cùng, gân cửa biệt thự. Ở đó có một cô gái mặc bộ váy màu trắng, cô ấy sẽ dẫn cô đến địa điểm khảo sát tiếp theo.” Xích Miên cũng không gặng hỏi ngay là tại sao cô phải làm như vậy trong khi cô đã vượt qua được khả sát. Đáng lẽ cô phải đến bàn ghi danh tiếp theo mới đúng.
Nhưng Xích Miên không hề làm vậy, dẫu có khó hiểu thì cô vẫn đáp lại một tiếng rồi hành động theo lời hướng dẫn của Vân Cư, nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh bàn ghi danh cuối để tìm cô gái mặc bộ váy trắng như Vân Cư đã mô tả ban nãy.
Bấy giờ, Vân Cư và những giám khảo khác nhanh chóng mở lời để thu hút sự chú ý của mọi người, tiếp tục ghi danh. Nếu không, với số lượng người thế này chắc phải đến tối hoặc mai mới xong. Nhưng tâm mắt của mọi người trong sân đều bám chặt theo Xích Miên, cho tới khi bóng dáng của cô khuất sau cánh cửa lớn thì mọi người mới thu hồi tâm mắt. Thấy phản ứng của mọi người như vậy, Vân Cư cũng hiểu rất rõ. Bởi ngay cả bà cũng giật mình và sửng sốt vô cùng. Bởi những đề dùng để khảo sát thí sinh đến ghi danh đều đã được các ban giám khảo bàn bạc kỹ lưỡng. Vòng đầu tiên này quả thật không hề kiểm tra thực lực mà là kiểm tra khả năng ứng biến. *xx** 47 *xx**
Chương 47: Nữ pháp sư xinh đẹp (11)
Mà trên người Xích Miên lại còn có tiên khí nên sự khách khí tăng lên gấp bội. Hai quỷ sai cười hề hề, không hề quan tâm mọi người xung quanh mà cứ thế tiến lên bắt chuyện với Xích Miên: “Thục Hoanh xinh đẹp lại giúp hôn ma đi đầu thai à? Lân này cô còn không dùng bùa, thật quá lợi hại rồi.”
Bấy giờ, Xích Miên đang lấy miếng keo cá nhân trong túi của mình ra để dán lên ngón tay trỏ câm máu. Vì hôm nay cô phải vẽ ấn ký để mở cửa âm nên máu tiêu tốn rất nhiều, không thể để nó chảy thêm được nữa. Xích Miên ngước đầu lên gật đầu với quỷ sai: “Đúng vậy, tôi muốn giúp ma nữ này đi đầu thai chuyển kiếp. Hai anh kiểm tra xem có được không?”
Nếu muốn đi đầu thai được thì linh hồn phải hoàn toàn tinh khiết, không được vướng bụi trân, không được vấn vương lại càng không thể tồn tại oán khí. Đó là lý do ban nãy Xích Miên đã niệm khẩu quyết và vẽ ra hai lá bùa để tẩy uế cho ma nữ này.
Từ trước đến nay, Xích Miên cũng đã đưa không ít linh hồn đi đầu thai, cô đều làm rất ổn thỏa và không hề có ý gian dối. Do đó, trong lòng của hai quỷ sai cũng không muốn kiểm tra nhằm muốn tăng điểm thân thiện trong mắt của Xích Miên.
Có điều quy tắc thì vẫn là quy tắc, nên kiểm tra thì vẫn phải kiểm tra lại. Một quỷ sai thì đi tới bên cạnh ma nữ để kiểm tra hồn phách xem có thật sự tinh khiết hay không, còn quỷ sai kia thì mở cuốn sổ trong tay ra, hỏi thông tin của ma nữ rồi bắt đầu tra số.
Cuốn sổ màu đỏ đen này cũng không phải là sổ sinh tử mà nó chỉ là sổ tử, chuyên ghi chép về người đã chết và những việc mà họ đã làm sau khi trở thành linh hồn. Sở dĩ cuốn sổ tử này biết rõ được là do hai bên vai vác có Quỷ Thần ngự trị, sẽ ghi lại hết rất cả những việc mà một người đã làm.
Tuy nhiên thì Quỷ Thần hai vai cũng chia ra làm hai loại. Một là hai bên vai vác khi còn sống, những sự việc khi còn sống sẽ được cung cấp thông tin trực tiếp vào sổ sinh tử do Diêm vương nắm giữ. Hai là sau khi mất, hai bên vai vác sẽ cung cấp thông tin trực tiếp vào sổ tử, đó là những việc sau khi chết. Dù là chia thành hai loại nhưng mỗi người cũng chỉ có một Quỷ Thần hai vai mà thôi. Chủ yếu là chia ra để ghi chép và thông báo cho Diêm vương. Sổ tử này là dùng để xét duyệt xem một linh hồn có tư cách để đi đầu thai chuyển kiếp hay không. Còn việc đầu thai chuyển kiếp vào vòng luân hồi nào thì phải do Diêm vương phân xử, điêu đó phụ thuộc vào sổ sinh tử.
Thế mới nói rằng, ở đời đừng nên làm điều gì xấu xa, bẩn thỉu. Bởi dù cho có lừa mình, giấu người được thì hai bên vai vác đã sớm có Quỷ Thần ghi lại tất thảy. Nên nhớ, con người ta chết cũng chẳng phải là hết. Những tội nghiệt do bản thân từng gây ra thì đều sẽ phải trả giá dù là còn sống hay đã chất.
Ấy là còn chưa nói đến việc sẽ liên lụy đến con cháu đời sau. Đơn giản là mọi việc đều đã được ghi chép lại rất kỹ càng và tường tận, muốn lươn lẹo để thoát thân bằng bất cứ cách thức nào đi chăng nữa cũng đều là hoài công phí sức vô ích mà thôi. Vì lẽ đó nên mới sinh ra cái câu: “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước.”
Nhân quả luân hồi, chưa từng bỏ sót một ai. Lưới trời lông lộng, tuy thưa mà khó thoát là vậy. Sau khi kiểm tra xong, hai quỷ sai cười hê hề với Xích Miên: “Xong rôi, ma nữ họ Trần này có thể được đi đầu thai. Thực ra chúng tôi tin tưởng cô lắm đấy, nhưng quy tắc dưới Địa phủ đã đưa ra, chúng tôi cũng không thể không tuân theo. Mong cô thông cảm.” Xích Miên xua tay: “Hai người quá khách khí rôi. Chuyện gì nên làm thì vẫn phải làm thôi, điều đó tôi hiểu. Vậy hai người vê phụng mệnh đi nhé, tạm biệt.” Hai quỷ sai rối rít chào tạm biệt Xích Miên rồi dẫn ma nữ di chuyển vê Địa phủ. Bóng dáng cả ba vừa khuất thì vài tiếng nặng nề lại vang lên, cánh cửa màu đen cũ kỹ nhanh chóng đóng chặt rồi biến mất tăm như chưa từng xuất hiện.
Tuy nói đầu thai vào vòng luân hồi nào thì còn là do Diêm vương tra sổ sinh tử rôi quyết định, nhưng nếu được đường đường chính chính đi xuống Địa phủ bằng cửa âm mà không phải bị quỷ sai bắt về là có đãi ngộ rất khác biệt.
Bởi một khi được đường hoàng đi xuống Địa phủ bằng cửa âm thì nhất định sẽ có thể đầu thai thành người và trên hết là không cân phải chờ đợi mà được dẫn thẳng đến chỗ Diêm vương, để cho Diêm vương phán xử rồi sau đó đi đầu thai luôn. Còn về việc đầu thai vào gia đình nghèo, giàu hay hạnh phúc, đau khổ ra sao là phải dựa vào sổ sinh tử. Căn cứ vào âm đức cũng như là công đức mà người đó đã làm khi còn sống ở trên trân thế. Do đó, nếu muốn tiến vào cửa âm để đi xuống Địa phủ cân có linh hồn tinh khiết và từ khi chết đến nay chưa từng ra tay làm hại bất cứ người nào trên dương gian thì mới đủ điều kiện để tiến vào.
Nói chung mọi việc đều đã có quy trình rõ ràng, cho dù muốn đổi trắng thay đen cũng không thể nào làm được. Nhưng chỉ cần sống không thẹn với lòng, trong thâm tâm không có quỷ thì chẳng việc gì phải sợ cả. Cây ngây không sợ chết đứng là thế.
Trở lại với thực tại thì tất cả mọi người trong sân đều đang ngây người với sự kiện vừa diễn ra. Nhưng dù sao Vân Cư cũng là một pháp sư có thâm niên, không quá lâu sau đó thì bà cũng đã hoàn hồn lại được và liếc nhìn sang những vị ban giám khảo khác.
Trao đổi ánh mắt với nhau một lúc, Vân Cư nhanh chóng mở miệng nói với Xích Miên quyết định của mình. Vì thời gian có hạn, người ghi danh lại vô cùng nhiều. Trên hết là ánh mắt của những người xung quanh nhìn Xích Miên đang biến đổi chóng mặt.
Ban đầu là hoài nghi, sau đó là kinh ngạc và cuối cùng là ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, sùng bái. Dường như một giây sau mà thôi, bọn họ sẽ nhảy bổ tới Xích Miên để ăn tươi nuốt sống cô luôn: “Cô hãy đi đến bàn bàn ghi danh cuối cùng, gân cửa biệt thự. Ở đó có một cô gái mặc bộ váy màu trắng, cô ấy sẽ dẫn cô đến địa điểm khảo sát tiếp theo.” Xích Miên cũng không gặng hỏi ngay là tại sao cô phải làm như vậy trong khi cô đã vượt qua được khả sát. Đáng lẽ cô phải đến bàn ghi danh tiếp theo mới đúng.
Nhưng Xích Miên không hề làm vậy, dẫu có khó hiểu thì cô vẫn đáp lại một tiếng rồi hành động theo lời hướng dẫn của Vân Cư, nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh bàn ghi danh cuối để tìm cô gái mặc bộ váy trắng như Vân Cư đã mô tả ban nãy.
Bấy giờ, Vân Cư và những giám khảo khác nhanh chóng mở lời để thu hút sự chú ý của mọi người, tiếp tục ghi danh. Nếu không, với số lượng người thế này chắc phải đến tối hoặc mai mới xong. Nhưng tâm mắt của mọi người trong sân đều bám chặt theo Xích Miên, cho tới khi bóng dáng của cô khuất sau cánh cửa lớn thì mọi người mới thu hồi tâm mắt. Thấy phản ứng của mọi người như vậy, Vân Cư cũng hiểu rất rõ. Bởi ngay cả bà cũng giật mình và sửng sốt vô cùng. Bởi những đề dùng để khảo sát thí sinh đến ghi danh đều đã được các ban giám khảo bàn bạc kỹ lưỡng. Vòng đầu tiên này quả thật không hề kiểm tra thực lực mà là kiểm tra khả năng ứng biến. *xx** 47 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận