Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

€ 116

€ 116€ 116
Chương 116: Nàng geisha bạc mệnh (3) Xích Miên biết Zhike đang muốn dùng mình để che mắt thiên hạ. Mục đích của một geisha đứng đầu đào tạo người kế nhiệm là việc quá đỗi bình thường. Đó như một việc hiển nhiên, là điều ai cũng có thể hiểu.
Nhưng với thân phận là một gián điệp cảm tử, hà cớ gì Zhike lại phải suy tính đến chuyện đó? Một khi không suy tính đến thì tại sao cô ta lại phải làm vậy. Còn chẳng phải là để che mắt thiên hạ ư? Điều đó cũng tương tự việc người đàn ông kia lừa gạt tình cảm của nguyên chủ vậy. Đều là dùng việc khác nhằm tránh khỏi tai mắt của Chính phủ Hoành Tân. Đợi Xích Miên chuẩn bị xong mọi thứ, cô đưa mắt nhìn Zhike đã sớm thấp thỏm không yên: “Cảm ơn các chị đã giúp em, quý hóa quá ạ. Bây giờ, em mong có thể dành chút thời gian để nói chuyện với chị Zhike một chút. Em ra mắt mọi người thế này cũng xem như không phụ công sức dạy dỗ của chị ấy”
Các geisha hiểu ý, cười nói đi ra khỏi phòng. Zhike nghe vậy, cả người có chút sựng lại. Xích Miên mỉm cười nhẹ nhàng: “Chị Zhike à, dường như chị có chút nôn nóng ạ? Có chuyện gì sao chị? Chị không vui vì hôm nay em được ra mặt mọi người rôi ư?” Nụ cười thường trực trên mặt của Zhike có chút cứng lại. Hiện tại, nhìn dáng vẻ của Xích Miên giống như cô mới là geisha đứng đầu nơi này, vừa kiêu ngạo vừa lạnh nhạt. Hơn nữa, lời nói của Xích Miên không khỏi khiến cho Zhike chột dạ. Nhưng tốt xấu gì bản thân cũng làm gián điệp đã hơn hai mươi năm, Zhike cố điều chỉnh lại cảm xúc. Cô ta hất cằm nhìn Xích Miên: “Em nói thế là sao đây Shukiko? Em đang muốn ám chỉ điều gì vậy? Em đây là đang muốn tra hỏi chị sao?”
Xích Miên cười giòn một tiếng: “Có vẻ như chị Zhike nghĩ hơi nhiều rôi đấy ạ. Em chỉ là đang quan tâm, muốn hỏi han chị một câu mà thôi. Chị nói như vậy, khác nào có tật nên mới giật mình? Sao thế ạ? Thật là kỳ lạ đó.”
Ngay lập tức, nụ cười thường trực trên môi của Zhike không thể giữ được nữa. Đây rõ ràng là một Shukiko khác biệt hoàn toàn với ngày thường. Tuy dáng vẻ vẫn điêm tĩnh, nụ cười nhạt vẫn như thế nhưng kiểu cách nói chuyện sắc bén này và sự kiêu ngạo chẳng buồn kìm nén ấy lại vô cùng xa lạ. Nhưng Zhike chưa kịp lên tiếng, Xích Miên liền nhanh như chớp tiến tới bên cạnh cô ta. Thu hồn niệm trở vê xong, Xích Miên không hề chần chờ câm con dao găm rạch một đường sâu lên tay mình. Ống tay áo của cô cũng vì thế mà trở nên tả tơi.v i p t r u y e n f u l l . n e t - doc truyen mien phi
Xích Miên cố ý kêu lên một tiếng không nhỏ không lớn, cô đưa tay lên vò tóc và chiếc váy trên người mình để khiến chúng trở nên lộn xôn. Sau đó Xích Miên di chuyển đến chiếc bàn ở giữa phòng rồi ném nó ra cửa sau.
Chiếc bàn vừa bay ra làm thủng cửa sau, Xích Miên liên ngã ngồi xuống sàn kêu gào một tiếng. Các geisha đang đứng bên ngoài nghe vậy thì lập tức xông vào, thấy tình cảnh đó ai nấy đều không nhịn được ngẩn người. Xích Miên đưa mắt nhìn ra bên ngoài, trên đường lớn đang có không ít người tập trung lại tìm kiếm sau đó phân công nhau ra để tìm kiếm. Đó còn không phải là thủ vệ trà trộn vào khách hàng ở khu phố hoa này vào mỗi đêm để canh giữ ư?
Xích Miên thu lại ánh mắt, dáng vẻ vừa đau đớn vừa bất ngờ. Cả người bỗng đáng thương vô cùng, các geisha thấy vậy lập tức đỡ cô dậy, hỏi han không ngừng. Bà chủ rất nhanh đã tới sau khi nhận được tin tức. Bà ta quét mắt qua cảnh tượng trong phòng rôi híp mắt nhìn chằm chằm dáng vẻ của Xích Miên. 'Shukiko, cô mau nói tôi nghe là đã có chuyện gì xảy ra? Zhike đâu?" Xích Miên mím chặt môi, dáng vẻ quật cường lại có nét đau lòng. Bà chủ vừa định há miệng nói tiếp thì một geisha đã thở dài cắt ngang. “Ai da, bà chủ à! Hiện tại cũng sắp tới giờ Shukiko ra mắt mọi người rồi. Chuyện này... bà chủ cũng đoán được phần nào. Thôi cứ để Shukiko ra bên ngoài đã, chuyện này nói sau cũng không muộn. Dù sao người cũng không còn nữa.”
Các geisha khác cũng gật đầu đồng ý. Hôm nay khách kéo đến quá đông, nếu bên bọn họ có điều gì sơ xuất nhất định sẽ xảy ra phiền toái lớn. Dù thế nào cũng không thể đắc tội với khách được, vẫn phải làm ăn đấy.
Bà chủ ngậm chặt miệng, bà ta biết bản thân đã bị tức giận làm cho mụ mị| trong giây lát. Bà chủ thở dài một hơi, nhướng mày nhìn Xích Miên: “Shukiko mau chóng chuẩn bị, chỉnh trang mọi thứ còn ra bên ngoài. Các cô liệu mà sắp xếp.” Các geisha vâng dạ, bọn họ sớm đã quen với thái độ lạnh nhạt, không hề có chút tình cảm nào của bà chủ. Ở khu phố hoa này có biết bao nhiêu là geisha, nhưng không hề có geisha nào được bà ta đối xử đặc biệt hay nói lấy một câu gọi là nhẹ nhàng.
Cứ thế, Xích Miên được trang điểm, búi tóc và thay y phục lại một cách nhanh chóng. Xích Miên nhìn bản thân bên trong gương, thời kỳ này cũng thật là hóm hỉnh. Tô gương mặt trắng toát thế này, tối đến nhìn nhau còn không sợ ma ư?
Tuy là nói thế, nhưng trên thực tế thì geisha chỉ tô mặt trắng toát khi ra mặt khách hàng hoặc đi trên con đường hoa và diễu hành khắp khu phố hoa để trình diện khách hàng trong những dịp lễ. Đương nhiên đó là vinh dự mà những geisha đứng đầu khu phố hoa mới có thể thực hiện được. Xích miên bước châm chậm ra bên ngoài. Bên dưới sân khấu, từng hàng người một đang cật lực chen chúc nhau để có thể ngắm nhìn dung mạo của geisha mới. Rốt cuộc thì đệ tử của Zhike sẽ có dung mạo thế nào, tài nghệ ra sao.
Những ngọn đèn lồng đỏ đen bay phấp phới trong gió trong làn gió nhẹ nhàng. Bấy giờ, sắc đẹp của Xích Miên dường như đang khiến tất thảy mọi người có mặt ở đây cảm thấy choáng ngợp.
Xích miên châm chậm ngồi xuống chiếc ghế dài trên sân khấu đã được chuẩn bị sẵn cho cô. Lúc này, lập tức có một geisha đi đến đưa cho chiếc đàn trông vô cùng tinh xảo.
Từng ngón tay nõn nà của Xích Miên dường như đang lướt nhẹ trên chiếc đàn ấy. Thậm chí có nhiều người còn thấy được những ngón tay đó hệt như đang nhảy múa, vui ca. Một giai điệu da diết vang lên, linh hôn của tất cả những người ở đây hầu như đều bị câu đi bởi giai điệu do Xích Miên tạo ra.
Bấy giờ, bà chủ đứng sau tấm màn nhung nhìn thấy tất cả. Đôi mắt có những nét chân chim do thời gian để lại của bà ta khẽ híp lại. Xem ra là suy nghĩ của bà ta không hề sai. Xích miên quả thật có thể làm nên chuyện lớn, chính là một người có khả năng đứng đầu khu phố hoa này.
Các geisha khác ở bên dưới nhìn thấy cảnh tượng này cũng lấy lòng ghen tị. Nhưng bọn họ còn có thể làm gì khác được đây? Vẻ ngoài bản thân vốn không bằng Xích Miên, tài nghệ cũng có chút thua kém, chung quy chẳng thể đấu lại cô.
Hiện tại có ghen ty thì đây cũng như chuyện đã rồi. Zhike hiện tại hành xử như vậy, tạm thời không nói đến cô ta nữa thì người tiếp theo đứng đầu khu phố hoa này chẳng phải Xích Miên đang ở trên sân khấu thì sẽ là ai khác nữa?
Sau màn biểu diễn ấy, tất cả mọi người bên dưới dân khấu dường như đều bị ngẩn ngơ hết cả. Cho đến khi bọn họ hoàn hồn, tiếng vỗ tay bên dưới sân khấu vang lên như trẩy hội. Bà chủ chớp mắt một cái, sau đó không nói không rằng xoay người rời đi. Hiện tại Xích Miên là như thế, xem như đã thành công tốt đẹp. Nhưng bà ta còn phải nghĩ cách để cô nói ra được chuyện của Zhike. Nếu không ông chủ sẽ không để yên cho bà ta như vậy. Nhìn dáng vẻ ban nãy của Xích Miên, có vẻ cô đang định bảo vệ cho Zhike dù đã bị cô ta đả thương không nhẹ. *xxk* 116 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận