Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

C19

C19C19
Chương 19: Cô vợ kế ‹ Câu nói của Bách Tân chẹ người vừa ăn vừa chuyệt hòa hợp và thoải mái. C\ chứng minh cho Xích Mié thích đồ ăn của cô bằng : ăn không còn sót lại dù c nhiên, người đàn ông lịcF người xung phong rửa ché Trên đường ởi tới bệnh vié sẻ. Bởi xe của Bách Tân phụ nữ hay nói rõ hơn, ng Bách Tân đụng trúng rồi : nhân vật đó chính là Cải T: Xích Miễn không đợi Bách Tân xem xét trước thì liên nhanh chóng tự mở cửa xe đi xuống với bộ dáng hoang mang. Cô di chuyển đến ngay đầu xe thì liên thấy một người phụ nữ trang điểm vô cùng lòe loẹt, mặc đồ theo kiểu hoa lá hẹ và đeo trên người rất nhiều vàng lẫn kim cương.
Chỉ có điều không cần nhìn rõ, chỉ cần liếc mắt sơ qua một cái thì liền biết tất cả những thứ đó chỉ là đồ giả mà thôi, bởi trông nó giả trân vô cùng. Xích Miên mím môi, cô nghĩ là bộ dạng thuở xưa của Cải Thảo không phải thế này đúng chứ? Cô không nghĩ là khẩu vị của Bách Tán lại mặn mòi đến nhường này.
Xích Miên mỉm cười nhẹ nhìn Cải Thảo: “Tài xế của người yêu con lỡ đụng trúng dì rồi, thành thật xin lỗi dì rất nhiều. Để con kiểm tra giúp dì xem trên người của dì có bị trầy xước gì không nhé?” Cải Thảo nghe những lời của Xích Miên nói thì máu nóng lập tức dâng lên trên não. Con nhỏ nhãi nhép này dám kêu bà bằng dì ư? Hơn nữa còn tự xưng là người yêu của Bách Tân? Tuy lúc này là chưa đến thời điểm để bà có thể gặp lại Bách Cận, nên tin tức trong nhà bà chưa nắm được rõ ràng.
Thế nhưng Cải Thảo biết chắc chắn một điều là Bách Tân và con nhỏ nhãi nhép này chỉ vừa mới quen nhau chưa lâu, nay nó lại tự xưng là người yêu của Bách Tân, quả thật là khiến cho Cải Thảo vừa sợ vừa giận: “Cái con điên này, mày vừa nói gì đấy? Bách Tân là gì của mày hả? Mày dám tự mạo danh là người yêu của Bách Tân à? Bố tổ con nhãi nhép này...”
Bấy giờ, Bách Tân cũng nhanh chóng bước ra khỏi xe đi theo Xích Miên xem cụ thể là đã có chuyện gì. Vừa bước ra bên ngoài thì Bách Tân liên nghe thấy âm thanh chửi bới vô cùng thô tục. Hơn nữa, giọng nói này có vẻ khá quen thuộc.
Mày của Bách Tân không nhịn được cau lại, ông di chuyển ra trước đầu xe thì liền thấy Xích Miên bị đẩy một cái rất mạnh. Bách Tân không kịp suy nghĩ thêm điều gì, theo bản năng nhanh chóng dịch đến đỡ Xích Miên. Có điều Bách Tân vẫn không kịp, Xích Miên bị té xuống đường và rách một mảng da không nhỏ, máu tươi chảy ngay lập tức.
Xích Miên không nhịn được kêu lên một tiếng vì đau đớn, gương mặt tinh xảo nhăn lại, dáng vẻ vừa đáng thương lại vừa đáng yêu. Bách Tân tiến đến đỡ Xích Miên dậy, thấy tay cô chảy máu nhiều như thế thì tâm trạng cũng trở nên không được tốt, ông cởi chiếc áo sơ mi mỏng mình đang mặc ra quấn đỡ lên tay của Xích Miên, nhẹ giọng trấn an cô. Xích Miên có chút mếu máo nhưng vẫn tỏ ra mạnh mẽ: “Tôi không sao đâu, cảm ơn anh.”
Cải Thảo đứng chống nạnh ở một bên nhìn hai người tình cảm cũng không chịu nổi: “Hứ, tao khinh mày cái con hồ ly tinh này. Còn dám giả bộ nữa thì tao cho mày xuống lỗ luôn bây giờ đấy.”
Xích Miên lắc đầu, giọng mêm mỏng: “Dì ơi, dường như dì có hiểu lầm gì đó với con rồi. Con chỉ muốn lại gân kiểm tra xem trên người dì có bị vết thương gì nghiêm trọng không, chứ không có ý gì hết.”
Cải Thảo hếch cằm lên: “Ê cái con hồ ly tỉnh, mày đừng có mà bịa đặt. Rõ ràng là ban nãy....
Cải Thảo chưa nói dứt lời thì tiếng quát giận dữ của Bách Tân liền vang lên: “Thôi đủ rồi, tôi không ngờ bà còn chưa chết tâm, lại cứ liên tục đeo bám thế này. Lần này tôi chính thức cảnh cáo bà, nếu còn một lần nữa thì đừng trách tôi không niệm tình xưa.
Xích Miên kinh ngạc nhìn Bách Tân và Cải Thảo, thân sắc hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bách Tân thấy vậy thì cảm thấy có lỗi muôn phần: “Xin lỗi cô giáo, đây là người quen cũ của tôi. Nay làm liên lụy, khiến cho cô giáo bị thương quả thật là hổ thẹn.”
Xích Miên còn chưa lên tiếng thì Cải Thảo liên oang oang: “Trời đất ơi, ông đúng là ngu dốt nên mới bị con hồ ly tinh này lừa. Ban nấy nó còn thách thức tôi cơ đấy, còn dám xưng là người yêu ông nữa. Chọc tôi tức điên lên thì tôi mới đẩy nó, mà tôi đẩy rất nhẹ nhé, làm gì chảy máu lênh láng thế kia. Ối giời.. Xích Miên mím môi, yếu ớt nhìn Bách Tân. Không đợi Xích Miên nói gì thêm, Bách Tân nhanh chóng dìu Xích Miên vào xe: “Chúng ta đi, mặc kệ người đàn bà không được bình thường này.'
Cải Thảo còn chưa kịp phản ứng thì chiếc BMW đã sớm lướt đi như một cơn gió, bà ta nhìn theo mà giận đến tím người. Xem ra con nhỏ này thật sự chính là hồ ly tinh rồi, cũng không phải dạng vừa đâu. Những tưởng lần gặp đầu tiên này, bà ta có thể dẫn mặt Xích Miên, ra tay phủ đầu cô ta nhưng không ngờ bà ta lại còn bị Xích Miên cho ăn hành. Đời trước, khi nguyên chủ gặp Cải Thảo quả thật là cũng bị bà ta cho ăn hành. Cải Thảo thấy nguyên chủ hiên lành nên mới được nước làm tới, chửi mắng không ngừng. Lần này, Xích Miên muốn cho Cải Thảo hiểu được cái gì là trộm gà không xong còn mất cả nắm gạo. Cải Thảo muốn dẳằn mặt Xích Miên, không những không thành công mà còn khiến cho Bách Tân ghét bà ta hơn. Cũng để cho Bách Tân hiểu rõ rằng Cải Thảo là một kẻ đeo bám, đang có ý phá đám cuộc sống của ông. Sau này, có chuyện gì xảy ra tiếp theo thì chắc chắn Bách Tân sẽ chẳng còn tin bà ta nữa. Đó mới là điêu Xích Miên mong muốn.
Vết thương rách cả một mảng da lớn đông rất ghê rợn, Xích Miên mím môi, dáng vẻ có chút mệt mỏi dựa vào ghế, Bách Tân bên cạnh không tránh khỏi sốt ruột. Có lẽ Xích Miên đã sợ? Hoặc thấy phiên phức rồi ư?
Thấy dáng vẻ đó của Bách Tân, Xích Miên vờ cựa quậy sau đó nghiêng đầu qua một bên. Bách Tân nhanh chóng đưa vai qua cho Xích Miên ngã đầu vào, tóc của Xích Miên có mùi hoa cỏ, khiến cho tâm tình Bách Tân bỗng trở nên an nhiên vô cùng. Hai tuân hơn lặng lẽ trôi qua. Trong khoảng thời gian này, Xích Miên và Bách Tân đã sớm triển khai đến giai đoạn tìm hiểu. Ngày nào cũng nhắn cho nhau, tối nào cũng gọi điện chuyện trò, giống như một đôi tình nhân đang có những rung động vừa chớm nở.
Bấy giờ, vì chú ý rất kỹ nhất cử nhất động của Bách Cận nên khi Cải Thảo vừa bắt đầu tìm gặp cậu ta thì Xích Miên cũng biết được ngay lập tức. Chiêu hôm ấy, sau khi tan học thì Bách Cận liên chặn Xích Miên ở ngay lối ra vào: “Cô có chuyện gì muốn nói với tôi không?”
Xích Miên ngước mắt nhìn Bách Cận, giọng điệu thản nhiên: “Trò muốn nghe cô nói gì?”
Vẻ mặt Bách Cận trở nên vô cùng phức tạp trước thái độ thản nhiên của Xích Miên. Sau khi nghe những lời Cải Thảo nói, tâm tình Bách Cận trở nên rối rắm ngay lập tức. Chỉ cân nghĩ đến việc Xích Miên dùng cậu ta làm cầu nối để tiếp cận Bách Tân thì Bách Cận khó mà kiêm chế được lửa giận đang dâng lên trong lòng.
*xx**% 19 *xx**%
Bạn cần đăng nhập để bình luận