Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
c36
c36c36
Chương 36: Cô vợ kế của lão đại (23)
Cả người Xích Miên cứng đờ, đôi tay run run, hai mắt mở to nhìn Bách Cận đang dần dần ửng đỏ. Thấy Xích Miên muốn đứng dậy, Bạc Cận nhanh chóng tiến tới đỡ cô. Xích Miên dang tay ôm Bách Cận vào lòng, nước mắt từng giọt từng giọt nối đuôi nhau lăn dài xuống bờ vai của Bách Cận, ướt đẫm: “Thật tốt quá, con trai ngoan của mẹ. Thật tốt quá rồi. Tốt lắm.”
Bách Tân đứng tại góc khuất cách đó không xa cũng vui mừng mỉm cười, vậy là được rồi. Ông chỉ sợ Bách Cận mãi không nghĩ thông được, điêu đó sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến Bách Cận sau này và cả tình cảm của hai cha con bọn họ nữa. Không có bất cứ một người cha nào có đủ bao dung cho việc con trai ruột lại đi có tình cảm với vợ của mình được. Vài tháng sau khi Bách Cận đi du học thì bụng của Xích Miên cũng có tin vui. Bách Cận đã gọi điện vê nhà để chúc mừng sau khi nghe quản gia thông báo tin mừng ấy, vì gọi video nên Xích Miên và Bách Tân đều thấy rất rõ vẻ ngời ngời, hứng khởi của tuổi trẻ trên người của Bách Cận.
Sự thoải mái và nồng nhiệt xuất phát từ tuổi trẻ của Bách Cận làm cho Xích Miên và Bách Tân hiểu được rằng Bách Cận đã hoàn toàn thông suốt và bắt đâu sống một cuộc sống mới. Bây giờ, Bách Cận đã có thể cháy hết mình với thanh xuân và những điều mới mẻ đang chờ đợi phía trước.
Mang thai chín tháng mười ngày, Xích Miên liền sinh cho Bách Tân một cô con gái vô cùng kháu khỉnh, đáng yêu. Hơn một năm sau, khi con gái của hai người bắt đâu cứng cáp đôi chút thì Xích Miên lại có tin vui. Chín tháng mười ngày sau, Xích Miên sinh ra một cậu con trai dễ thương, mạnh khỏe. Cũng từ đó, hai người đã quyết định không sinh đẻ nữa, Bách Tân chủ động lo liệu vào bệnh viện thắt ống dẫn tinh.
Thực ra thì từ lúc Xích Miên sinh xong đứa đầu tiên, Bách Tân đã không muốn Xích Miên sinh đẻ nữa vì sức khỏe của cô quá yếu. Thế nhưng dựa theo tâm nguyện thứ hai của nguyên chủ, Xích Miên muốn trả thù Cải Thảo một cách triệt để nên đã cố chấp muốn sinh thêm đứa thứ hai. Có nếp có tẻ lại được chồng con yêu thương đủ đây, Xích Miên không nghĩ là sau khi nghe tin xong thì Cải Thảo còn có thể bình tĩnh được. Bởi cơ thể của Xích Miên không những bẩm sinh yếu ớt mà còn từng trải qua một lần sảy thai, hơn nữa lại là thai mới thụ được. Sinh hai đứa nhỏ đã khiến cho sức khỏe của Xích Miên trông yếu đi rất nhiên, dù bảo dưỡng và ở cữ đầy đủ sau khi sinh nhưng cũng không thể cải thiện được quá nhiều tình trạng sức khỏe của cô.
Việc Bách Tân đi thắt ống dẫn tinh không biết tại sao lại rò rÍ ra ngoài gây nên một trận náo động lớn, nhất là ở trên mạng xã hội. Bởi hành động đó ít người đàn ông nào có thể làm được, thông thường đều sẽ để phụ nữ đi thắt ống dẫn trứng hay phổ thông hơn là áp dụng các biện pháp ngừa thai khác như đặt vòng, uống thuốc...
Từ đó, Bách Tân được ca ngợi là bạch mã hoàng tử trong mơ của các cô gái, còn Xích Miên chính là cô công chúa lọ lem may mắn. Nghe những lời đồn đại đó và lên mạng xã hội đọc những lời nhận xét, bàn tán vê bản thân và chồng mình thì Xích Miên chỉ cười nhạt cho qua.
Chẳng qua là Bách Tân cảm thấy có lỗi với cô mà thôi, xem ra vụ sảy thai lân đó đã khiến cho Bách Tân ám ảnh không ít. Mấy năm trời đã trôi qua, cô cũng đã sinh cho ông ấy hai đứa con rồi nhưng Bách Tân vẫn luôn luôn bảo vệ cô rất nghiêm ngặt và đối xử với cô rất tỉ mỉ, cưng chiều.
Chỉ là từ sự kiện sảy thai đó, cả Xích Miên và Bách Tân đều cảm nhận được giữa hai người có một bức tường mong manh nào đó. Tuy không dày nhưng không thể phá vỡ, tuy không cao nhưng chẳng thể lần mò ra cách để vượt qua. Nói hay không nói, cuối cùng cũng chỉ là một ý niệm cộng thêm chút lòng dũng cảm mà thôi. Mấy chục năm sau. Vào một buổi chiều thu khi hai người đi dạo trên một con phố cổ ở nước ngoài thì Bách Tân bỗng ngừng lại và hỏi Xích Miên: “Em vẫn còn trách anh đúng không Nhụy?”
Xích Miên đưa tay xoa xoa chiếc áo choàng trên cổ: “Thực ra em chưa từng trách anh Tân à. Em chỉ mong muốn từ anh một lời xin lỗi, đó là với đứa con chưa chào đời của chúng ta. Vợ cũ của anh làm biết bao nhiêu chuyện như vậy, nhưng anh vẫn bỏ qua cho bà ta. Ngay tại thời điểm máu chảy dài xuống chân em, tim em như chết lặng và em tự hỏi có phải em sẽ là một cô gái tiếp theo bị vợ cũ của anh hại chất vì không đủ sức lực tự vào vệ bản thân mình?” Cả người Bách Tân thoáng run run, ông xoay người ôm Xích Miên vào lòng: “Anh xin lỗi. Anh xin lỗi đứa bé chưa chào đời của chúng ta, anh xin lỗi em rất nhiều và đồng thời, anh cũng xin lỗi em vì đã nói ra lời xin lỗi muộn màng thế này. Mất chục năm rồi... anh thật sự không dám mở miệng, can đảm không đủ... nên anh đành lặng thinh. Anh xin lỗi em”
Xích Miên đưa tay vỗ vỗ lưng Bách Tân: “Không sao đâu Tân. Em vẫn luôn chờ anh đấy thôi. Em chờ mấy chục năm, cuối cùng cũng chờ được rồi.”
Hơn hai năm sau thì Bách Tân mất, ông ra đi vì tuổi già chứ không phải bị bệnh tật quấn thân. Tuy hơn hai năm đó là một khoảng thời gian ngắn ngủi so với mấy chục năm trời hai người chung sống cùng với nhau, nhưng đối với cả hai thì khoảng thời gian hơn hai năm này vẫn là khoảng thời gian trọn vẹn nhất trong đời của bọn họ.
Số tài sản mà Bách Tân để lại trong di chúc cho Xích Miên là không hề ít. Tuy nhiên thì Bách Cận cũng không hề có ý kiến gì với việc đó, hiện tại cậu ta đã là một người đàn ông trung niên thành đạt, có cơ ngơi riêng hẳn hoi do một tay cậu ta tự lập nghiệp mà nên chứ không hề dựa dẫm gia đình. Còn vê hai đứa con của Xích Miên và Bách Tân thì cũng nhận được một số tài sản khủng của Bách Tân để lại. Do đó, số tài sản mà Bách Tân để lại riêng cho Xích Miên thì hầu như cô đều không dùng đến. Bởi hai đứa con rất có hiếu, lo lắng chu toàn cho Xích Miên từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Nhắc đến Xích Miên, chính là nhắc đến người phụ nữ được đa số phái nữ hâm mộ và ngưỡng mộ.
Vì cuộc sống của Xích Miên phải nói là quá đủ đầy và viên mãn. Chồng thì thương yêu, chiêu chuộng Xích Miên như một viên ngọc quý, có thể ví như ngậm trong miệng thì sợ tan còn câm trên tay thì sợ rơi mất. Cho đến cuối đời thì ông Bách Tân vẫn muốn hôn Xích Miên một cái trước khi trút hơi thở cuối cùng.
Còn con riêng của chồng thì vô cùng ngoan ngoãn gọi Xích Miên một tiếng mẹ, hiếu thảo và cung kính đối đãi với cô y như mẹ ruột. Hai đứa con đủ nếp đủ tẻ vô cùng tuấn tú, xinh đẹp. Tài giỏi không thua kém ai, hiếu thảo không cần bàn cãi.
Xích Miên lại là người rất biết hưởng thụ, một năm đi du lịch vài lần theo chế độ nghỉ dưỡng với những gói phục vụ đắt đỏ nhất. Tuy nhiên Xích Miên không hê khinh người cũng không hê hoang phí, đó là điểm chẳng mấy ai làm được nên cô được đông đảo phụ nữ trong giới thượng lưu ngưỡng mộ.
Còn Cải Thảo ngày ngày trải qua cuộc sống trong cảnh ngục tù tối tăm, đau khổ và ghen tị, hận giày vò bà ta mỗi ngày. Nhất là khi nghe tin Xích Miên thành công sinh ra đứa nhỏ thứ hai - cũng là một đứa con trai thì nội tâm của Cải Thảo gân như càng trở nên điên cuồng.
*xx** 36 *xx**
Chương 36: Cô vợ kế của lão đại (23)
Cả người Xích Miên cứng đờ, đôi tay run run, hai mắt mở to nhìn Bách Cận đang dần dần ửng đỏ. Thấy Xích Miên muốn đứng dậy, Bạc Cận nhanh chóng tiến tới đỡ cô. Xích Miên dang tay ôm Bách Cận vào lòng, nước mắt từng giọt từng giọt nối đuôi nhau lăn dài xuống bờ vai của Bách Cận, ướt đẫm: “Thật tốt quá, con trai ngoan của mẹ. Thật tốt quá rồi. Tốt lắm.”
Bách Tân đứng tại góc khuất cách đó không xa cũng vui mừng mỉm cười, vậy là được rồi. Ông chỉ sợ Bách Cận mãi không nghĩ thông được, điêu đó sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến Bách Cận sau này và cả tình cảm của hai cha con bọn họ nữa. Không có bất cứ một người cha nào có đủ bao dung cho việc con trai ruột lại đi có tình cảm với vợ của mình được. Vài tháng sau khi Bách Cận đi du học thì bụng của Xích Miên cũng có tin vui. Bách Cận đã gọi điện vê nhà để chúc mừng sau khi nghe quản gia thông báo tin mừng ấy, vì gọi video nên Xích Miên và Bách Tân đều thấy rất rõ vẻ ngời ngời, hứng khởi của tuổi trẻ trên người của Bách Cận.
Sự thoải mái và nồng nhiệt xuất phát từ tuổi trẻ của Bách Cận làm cho Xích Miên và Bách Tân hiểu được rằng Bách Cận đã hoàn toàn thông suốt và bắt đâu sống một cuộc sống mới. Bây giờ, Bách Cận đã có thể cháy hết mình với thanh xuân và những điều mới mẻ đang chờ đợi phía trước.
Mang thai chín tháng mười ngày, Xích Miên liền sinh cho Bách Tân một cô con gái vô cùng kháu khỉnh, đáng yêu. Hơn một năm sau, khi con gái của hai người bắt đâu cứng cáp đôi chút thì Xích Miên lại có tin vui. Chín tháng mười ngày sau, Xích Miên sinh ra một cậu con trai dễ thương, mạnh khỏe. Cũng từ đó, hai người đã quyết định không sinh đẻ nữa, Bách Tân chủ động lo liệu vào bệnh viện thắt ống dẫn tinh.
Thực ra thì từ lúc Xích Miên sinh xong đứa đầu tiên, Bách Tân đã không muốn Xích Miên sinh đẻ nữa vì sức khỏe của cô quá yếu. Thế nhưng dựa theo tâm nguyện thứ hai của nguyên chủ, Xích Miên muốn trả thù Cải Thảo một cách triệt để nên đã cố chấp muốn sinh thêm đứa thứ hai. Có nếp có tẻ lại được chồng con yêu thương đủ đây, Xích Miên không nghĩ là sau khi nghe tin xong thì Cải Thảo còn có thể bình tĩnh được. Bởi cơ thể của Xích Miên không những bẩm sinh yếu ớt mà còn từng trải qua một lần sảy thai, hơn nữa lại là thai mới thụ được. Sinh hai đứa nhỏ đã khiến cho sức khỏe của Xích Miên trông yếu đi rất nhiên, dù bảo dưỡng và ở cữ đầy đủ sau khi sinh nhưng cũng không thể cải thiện được quá nhiều tình trạng sức khỏe của cô.
Việc Bách Tân đi thắt ống dẫn tinh không biết tại sao lại rò rÍ ra ngoài gây nên một trận náo động lớn, nhất là ở trên mạng xã hội. Bởi hành động đó ít người đàn ông nào có thể làm được, thông thường đều sẽ để phụ nữ đi thắt ống dẫn trứng hay phổ thông hơn là áp dụng các biện pháp ngừa thai khác như đặt vòng, uống thuốc...
Từ đó, Bách Tân được ca ngợi là bạch mã hoàng tử trong mơ của các cô gái, còn Xích Miên chính là cô công chúa lọ lem may mắn. Nghe những lời đồn đại đó và lên mạng xã hội đọc những lời nhận xét, bàn tán vê bản thân và chồng mình thì Xích Miên chỉ cười nhạt cho qua.
Chẳng qua là Bách Tân cảm thấy có lỗi với cô mà thôi, xem ra vụ sảy thai lân đó đã khiến cho Bách Tân ám ảnh không ít. Mấy năm trời đã trôi qua, cô cũng đã sinh cho ông ấy hai đứa con rồi nhưng Bách Tân vẫn luôn luôn bảo vệ cô rất nghiêm ngặt và đối xử với cô rất tỉ mỉ, cưng chiều.
Chỉ là từ sự kiện sảy thai đó, cả Xích Miên và Bách Tân đều cảm nhận được giữa hai người có một bức tường mong manh nào đó. Tuy không dày nhưng không thể phá vỡ, tuy không cao nhưng chẳng thể lần mò ra cách để vượt qua. Nói hay không nói, cuối cùng cũng chỉ là một ý niệm cộng thêm chút lòng dũng cảm mà thôi. Mấy chục năm sau. Vào một buổi chiều thu khi hai người đi dạo trên một con phố cổ ở nước ngoài thì Bách Tân bỗng ngừng lại và hỏi Xích Miên: “Em vẫn còn trách anh đúng không Nhụy?”
Xích Miên đưa tay xoa xoa chiếc áo choàng trên cổ: “Thực ra em chưa từng trách anh Tân à. Em chỉ mong muốn từ anh một lời xin lỗi, đó là với đứa con chưa chào đời của chúng ta. Vợ cũ của anh làm biết bao nhiêu chuyện như vậy, nhưng anh vẫn bỏ qua cho bà ta. Ngay tại thời điểm máu chảy dài xuống chân em, tim em như chết lặng và em tự hỏi có phải em sẽ là một cô gái tiếp theo bị vợ cũ của anh hại chất vì không đủ sức lực tự vào vệ bản thân mình?” Cả người Bách Tân thoáng run run, ông xoay người ôm Xích Miên vào lòng: “Anh xin lỗi. Anh xin lỗi đứa bé chưa chào đời của chúng ta, anh xin lỗi em rất nhiều và đồng thời, anh cũng xin lỗi em vì đã nói ra lời xin lỗi muộn màng thế này. Mất chục năm rồi... anh thật sự không dám mở miệng, can đảm không đủ... nên anh đành lặng thinh. Anh xin lỗi em”
Xích Miên đưa tay vỗ vỗ lưng Bách Tân: “Không sao đâu Tân. Em vẫn luôn chờ anh đấy thôi. Em chờ mấy chục năm, cuối cùng cũng chờ được rồi.”
Hơn hai năm sau thì Bách Tân mất, ông ra đi vì tuổi già chứ không phải bị bệnh tật quấn thân. Tuy hơn hai năm đó là một khoảng thời gian ngắn ngủi so với mấy chục năm trời hai người chung sống cùng với nhau, nhưng đối với cả hai thì khoảng thời gian hơn hai năm này vẫn là khoảng thời gian trọn vẹn nhất trong đời của bọn họ.
Số tài sản mà Bách Tân để lại trong di chúc cho Xích Miên là không hề ít. Tuy nhiên thì Bách Cận cũng không hề có ý kiến gì với việc đó, hiện tại cậu ta đã là một người đàn ông trung niên thành đạt, có cơ ngơi riêng hẳn hoi do một tay cậu ta tự lập nghiệp mà nên chứ không hề dựa dẫm gia đình. Còn vê hai đứa con của Xích Miên và Bách Tân thì cũng nhận được một số tài sản khủng của Bách Tân để lại. Do đó, số tài sản mà Bách Tân để lại riêng cho Xích Miên thì hầu như cô đều không dùng đến. Bởi hai đứa con rất có hiếu, lo lắng chu toàn cho Xích Miên từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Nhắc đến Xích Miên, chính là nhắc đến người phụ nữ được đa số phái nữ hâm mộ và ngưỡng mộ.
Vì cuộc sống của Xích Miên phải nói là quá đủ đầy và viên mãn. Chồng thì thương yêu, chiêu chuộng Xích Miên như một viên ngọc quý, có thể ví như ngậm trong miệng thì sợ tan còn câm trên tay thì sợ rơi mất. Cho đến cuối đời thì ông Bách Tân vẫn muốn hôn Xích Miên một cái trước khi trút hơi thở cuối cùng.
Còn con riêng của chồng thì vô cùng ngoan ngoãn gọi Xích Miên một tiếng mẹ, hiếu thảo và cung kính đối đãi với cô y như mẹ ruột. Hai đứa con đủ nếp đủ tẻ vô cùng tuấn tú, xinh đẹp. Tài giỏi không thua kém ai, hiếu thảo không cần bàn cãi.
Xích Miên lại là người rất biết hưởng thụ, một năm đi du lịch vài lần theo chế độ nghỉ dưỡng với những gói phục vụ đắt đỏ nhất. Tuy nhiên Xích Miên không hê khinh người cũng không hê hoang phí, đó là điểm chẳng mấy ai làm được nên cô được đông đảo phụ nữ trong giới thượng lưu ngưỡng mộ.
Còn Cải Thảo ngày ngày trải qua cuộc sống trong cảnh ngục tù tối tăm, đau khổ và ghen tị, hận giày vò bà ta mỗi ngày. Nhất là khi nghe tin Xích Miên thành công sinh ra đứa nhỏ thứ hai - cũng là một đứa con trai thì nội tâm của Cải Thảo gân như càng trở nên điên cuồng.
*xx** 36 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận