Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
C68
C68C68
Chương 68: Vũng nước đục của làng giải trí (8)
Ngẫm nghĩ lúc lâu, bỗng hai mắt Xích Miên mở to, cô có chút không chắc chắn dò hỏi: “Ma thượng Qui Túc ư?”
Gương mặt Qui Túc lộ ra tươi cười: “Cuối cùng Miên cũng nhớ ra anh. Em thật sự quá vô tình, không nói một lời đã phong ấn anh. Sau khi anh phá bỏ được phong ấn thì hay tin em bị lũ người Tiên giới hãm hại. Vốn dĩ anh định báo thù cho em nhưng sợ em tức giận, vì vậy anh liên tới tìm em. Thế nhưng em không hề nhớ đến anh... Xích Miên có chút đau đầu, lúc nãy Qui Túc xưng hô xa lạ cô còn không dám chắc chắn. Nhưng hiện tại thì Xích Miên đã có thể khẳng định người đàn ông trước mắt này là ai. Dáng vẻ của cô vợ nhỏ cộng với cách xưng hô buồn nôn này, quả thật không ai khác ngoài tên Qui Túc chập mạch ấy.
Qui Túc là Ma thượng của Ma giới. Vốn dĩ Qui Túc không hê có ý muốn đối đầu với Tiên giới, thế nhưng cô không biết vì cớ gì, Qui Túc luôn kêu gào muốn gả vào nhà cô. Mỗi ngày đều lăn lê bò lết không màng thể diện đến khóc lóc, tỏ vẻ đáng thương muốn cô trở thành Ma hậu của mình.
Điều đó khiến cho Xích Miên cảm thấy rất phiên toái. Tuy mối quan hệ của Ma giới và Tiên giới không đến mức gió tanh mưa máu, thế nhưng Ma tộc lại cùng Tiên giới đối đâu. Do đó mối quan hệ của Ma giới và Tiên giới cũng khá nhạy cảm. Tuy Ma tộc thuộc Ma giới, nhưng Ma tộc là những người cực ác nên mới bị Ma giới đọa xuống và trở thành Ma tộc. Ma tộc tuy không dám tân công Ma giới nhưng lại đi gây hấn với các dòng tộc khác. Tiên giới vốn đại diện cho chính nghĩa, do đó Xích Miên đã đứng ra dẹp loạn Ma tộc.
Lúc ấy, vì thấy Qui Túc quá phiên phức nên Xích Miên tiện tay ném Qui Túc vào bên trong phong ấn luôn một thể. Sau đó cô trở về Tiên giới rồi bị Tiên giới trở mặt, cuối cùng Qui Túc phá được phong ấn, thoát ra tìm đến cô.
Nói đi thì cũng phải nói lại, nếu Xích Miên không tiện tay ném Qui Túc vào nơi phong ấn thì ngay cả một sợi tóc của cô, Tiên giới cũng không động đến được. Thế nhưng Xích Miên chưa từng hối hận vì điều đó, Xích Miên cô xưa nay, vốn dĩ không muốn mắc nợ ân tình của bất cứ một ai. Cách xưng hô buôn nôn của Qui Túc, Xích Miên nghe sớm đã quen tai từ lâu. Cô chẳng buồn nói đến, chỉ liếc mắt nhìn Qui Túc: “Sao tôi lại giận anh? Hơn nữa, lúc tôi đang tiếp thu ký ức của nguyên chủ thì bị gián đoạn. Việc đó có liên quan gì đến anh không?”
Qui Túc có chút chột dạ, lén lút nhìn Xích Miên: “Thù của em, em sẽ tự báo. Nếu anh xen vào chuyện của em, nhất định sẽ bị em giận. Còn việc... việc đó quả thật là do anh. Tên Định Xương đáng hận đó không chịu cho anh vào nên anh đã trói hắn lại rôi tự vào Linh Thư Túy. Vì vậy làm ảnh hưởng đến em, anh xin lỗi, em đừng giận anh có được không?”
Ngoài việc Xích Miên bị bất ngờ bởi Qui Túc luôn hiểu rõ tính tình cô đến như vậy thì Xích Miên cũng hiểu lý do tại sao quá trình tiếp thu ký ức của cô lại bị gián đoạn. Bởi Định Xương là chủ nhân của Linh Thư Túy, nếu không có sự cho phép của Định Xương thì khó lòng mà vào được bên trong.
Thế nhưng thực lực của Qui Túc rất cao thâm, nên anh có thể cưỡng chế Linh Thư Túy mở ra. Nhưng vì không có khí tức chủ nhân của nó là Định Xương, vì vậy Linh Thư Túy mới bị ảnh hưởng như vậy. Xích Miên nhìn dáng vẻ cô vợ nhỏ của Qui Túc, bỗng trong thâm tâm không kìm được cảm thấy chút ấm áp đang len lỏi: “Tại sao lân đó anh không phản kháng?”
"Anh không dám. Khi đó em đang thi triển phép thuật, nếu anh phản kháng, có khả năng em sẽ bị phản phệ dẫn đến trọng thương.' Thực lực của Qui Túc rất cao cường, điều đó Xích Miên biết rõ. Thậm chí là còn thâm sâu hơn cả thực lực của cô, thế nhưng lần đó cô tiện tay ném Qui Tức một cái, anh liền ngoan ngoãn để bản thân bị phong ấn. Điều đó khiến cho Xích Miên nghĩ lại vẫn có chút không thoải mái.
Tuy nói Qui Túc rất phiên, mấy trăm năm luôn dai dẳng đeo bám theo Xích Miên. Thế nhưng Qui Túc chưa từng làm điều gì hại đến cô, hơn nữa còn khắp nơi che chở cô mặc cho người khác cười chê. Dẫu Xích Muôn luôn thốt ra những lời nói khó nghe, không động tay thì cũng động chân khiến Qui Túc mắt bầm, máu mũi cũng phun trào không ít.
Qui Túc vẫn như cũ bảo vệ và che chở Xích Miên, không một lời oán than: “Vì cái gì?”
Nghe câu hỏi của Xích Miên, Qui Túc xoay đầu đi nơi khác không dám nhìn cô. Từ xưa đến nay, Qui Túc không hề cự tuyệt Xích Miên bất cứ điều gì. Thế nhưng chỉ có một câu hỏi ấy, Xích Miên đã hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần. Tại sao Qui Túc lại đối xử tốt với cô như vậy? Tại sao lại bao dung cô vô điều kiện như thế? Tại sao lại là cô?
Xích Miên chỉ cân một lý do, muốn nghe nguyên nhân từ Qui Túc. Nhưng anh chưa bao giờ trả lời cô, mỗi lần cô hỏi thì cứ luôn trốn tránh như vậy. Thấy Qui Túc lại có ý trốn tránh như mọi lần, Xích Miên đưa chân đá Qui Túc một cái: “Anh đi chết đi.”
Qui Túc méo mặt, nhìn bóng dáng Xích Miên thở phì phò ngồi trên ghế sofa. Anh thật sự cũng rất muốn nói cho Xích Miên hiểu, nhưng chuyện đó quá mất mặt. Mất mặt đến nỗi, mỗi khi anh muốn mở lời liên không thốt ra được bất kể một lời nào.
Khi xưa, lúc Qui Túc còn nhỏ vô cùng nghịch ngợm. Có lần hậu đậu rơi xuống trần gian, thế nhưng lại bị một con thủy quái nuốt vào trong bụng. Thân là con trai Ma thượng của Ma giới, đương nhiên Qui Túc không thể nào mất mạng được. Chỉ là cũng chẳng thể nào thoát ra khỏi bụng con thủy quái ấy.
Vài ngày sau, có người đã giết con thủy quái rồi cứu Qui Túc ra bên ngoài. Khi ấy, vì quá sợ hãi nên Qui Túc khóc lóc vô cùng thảm thiết. Xích Miên thấy vậy liên tiến tới ôm anh vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành một lúc lâu.
Tuy Qui Túc lớn hơn Xích Miên hẳn một trăm tuổi, nhưng vì ham chơi nhát học nên bề ngoài vẫn còn ú ú tròn tròn. So với Xích Miên phải tự lực tự cường từ khi vừa mới lọt lòng, quả thật như hai chị em vậy. Xích Miên đưa cho Qui Túc một mảnh ngọc phù, kêu anh bóp nát mảnh ngọc phù ấy rồi nhớ tới nhà của mình là có thể trở vê. Trước khi trở về Ma giới, Qui Túc đã hỏi tên của Xích Miên. Khi ấy, cô mỉm cười dịu dàng: “Chị tên là Xích Miên, người trên Tiên giới.
Trở vê Ma giới, Qui Túc cho người đi tìm hiểu thì mới biết được hoàn cảnh của Xích Miên. Khi ấy, Qui Túc vừa cảm thấy ngưỡng mộ lại vừa cảm thấy thương cho Xích Miên. Do đó, anh tự thê trong lòng. Nhất định phải dốc sức tu luyện để bảo vệ Xích Miên, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.
Đợi sau khi Qui Túc tu luyện có được chút thành tựu thì đã là chuyện của mấy trăm năm sau. Dáng vẻ của đôi bên cũng đã thay đổi không ít, hơn nữa Xích Miên không hề đem chuyện đó đặt trong lòng, bởi ngày đêm cô đều liêu mạng tu luyện. Do đó, khi gặp lại Qui Túc, Xích Miên không hề nhớ tới việc hai người đã từng gặp nhau. Còn Qui Túc, vì không muốn ý trung nhân của mình biết được anh đã từng mất mặt đến như thế nên không bao giờ nói ra. Qui Túc cứ vậy mà theo đuổi Xích Miên, mặt dày theo đuổi cô mấy trăm năm nhưng tuyệt nhiên không dám hé răng nửa lời về quá khứ.
*xx**% 68 *xx*x*%
Chương 68: Vũng nước đục của làng giải trí (8)
Ngẫm nghĩ lúc lâu, bỗng hai mắt Xích Miên mở to, cô có chút không chắc chắn dò hỏi: “Ma thượng Qui Túc ư?”
Gương mặt Qui Túc lộ ra tươi cười: “Cuối cùng Miên cũng nhớ ra anh. Em thật sự quá vô tình, không nói một lời đã phong ấn anh. Sau khi anh phá bỏ được phong ấn thì hay tin em bị lũ người Tiên giới hãm hại. Vốn dĩ anh định báo thù cho em nhưng sợ em tức giận, vì vậy anh liên tới tìm em. Thế nhưng em không hề nhớ đến anh... Xích Miên có chút đau đầu, lúc nãy Qui Túc xưng hô xa lạ cô còn không dám chắc chắn. Nhưng hiện tại thì Xích Miên đã có thể khẳng định người đàn ông trước mắt này là ai. Dáng vẻ của cô vợ nhỏ cộng với cách xưng hô buồn nôn này, quả thật không ai khác ngoài tên Qui Túc chập mạch ấy.
Qui Túc là Ma thượng của Ma giới. Vốn dĩ Qui Túc không hê có ý muốn đối đầu với Tiên giới, thế nhưng cô không biết vì cớ gì, Qui Túc luôn kêu gào muốn gả vào nhà cô. Mỗi ngày đều lăn lê bò lết không màng thể diện đến khóc lóc, tỏ vẻ đáng thương muốn cô trở thành Ma hậu của mình.
Điều đó khiến cho Xích Miên cảm thấy rất phiên toái. Tuy mối quan hệ của Ma giới và Tiên giới không đến mức gió tanh mưa máu, thế nhưng Ma tộc lại cùng Tiên giới đối đâu. Do đó mối quan hệ của Ma giới và Tiên giới cũng khá nhạy cảm. Tuy Ma tộc thuộc Ma giới, nhưng Ma tộc là những người cực ác nên mới bị Ma giới đọa xuống và trở thành Ma tộc. Ma tộc tuy không dám tân công Ma giới nhưng lại đi gây hấn với các dòng tộc khác. Tiên giới vốn đại diện cho chính nghĩa, do đó Xích Miên đã đứng ra dẹp loạn Ma tộc.
Lúc ấy, vì thấy Qui Túc quá phiên phức nên Xích Miên tiện tay ném Qui Túc vào bên trong phong ấn luôn một thể. Sau đó cô trở về Tiên giới rồi bị Tiên giới trở mặt, cuối cùng Qui Túc phá được phong ấn, thoát ra tìm đến cô.
Nói đi thì cũng phải nói lại, nếu Xích Miên không tiện tay ném Qui Túc vào nơi phong ấn thì ngay cả một sợi tóc của cô, Tiên giới cũng không động đến được. Thế nhưng Xích Miên chưa từng hối hận vì điều đó, Xích Miên cô xưa nay, vốn dĩ không muốn mắc nợ ân tình của bất cứ một ai. Cách xưng hô buôn nôn của Qui Túc, Xích Miên nghe sớm đã quen tai từ lâu. Cô chẳng buồn nói đến, chỉ liếc mắt nhìn Qui Túc: “Sao tôi lại giận anh? Hơn nữa, lúc tôi đang tiếp thu ký ức của nguyên chủ thì bị gián đoạn. Việc đó có liên quan gì đến anh không?”
Qui Túc có chút chột dạ, lén lút nhìn Xích Miên: “Thù của em, em sẽ tự báo. Nếu anh xen vào chuyện của em, nhất định sẽ bị em giận. Còn việc... việc đó quả thật là do anh. Tên Định Xương đáng hận đó không chịu cho anh vào nên anh đã trói hắn lại rôi tự vào Linh Thư Túy. Vì vậy làm ảnh hưởng đến em, anh xin lỗi, em đừng giận anh có được không?”
Ngoài việc Xích Miên bị bất ngờ bởi Qui Túc luôn hiểu rõ tính tình cô đến như vậy thì Xích Miên cũng hiểu lý do tại sao quá trình tiếp thu ký ức của cô lại bị gián đoạn. Bởi Định Xương là chủ nhân của Linh Thư Túy, nếu không có sự cho phép của Định Xương thì khó lòng mà vào được bên trong.
Thế nhưng thực lực của Qui Túc rất cao thâm, nên anh có thể cưỡng chế Linh Thư Túy mở ra. Nhưng vì không có khí tức chủ nhân của nó là Định Xương, vì vậy Linh Thư Túy mới bị ảnh hưởng như vậy. Xích Miên nhìn dáng vẻ cô vợ nhỏ của Qui Túc, bỗng trong thâm tâm không kìm được cảm thấy chút ấm áp đang len lỏi: “Tại sao lân đó anh không phản kháng?”
"Anh không dám. Khi đó em đang thi triển phép thuật, nếu anh phản kháng, có khả năng em sẽ bị phản phệ dẫn đến trọng thương.' Thực lực của Qui Túc rất cao cường, điều đó Xích Miên biết rõ. Thậm chí là còn thâm sâu hơn cả thực lực của cô, thế nhưng lần đó cô tiện tay ném Qui Tức một cái, anh liền ngoan ngoãn để bản thân bị phong ấn. Điều đó khiến cho Xích Miên nghĩ lại vẫn có chút không thoải mái.
Tuy nói Qui Túc rất phiên, mấy trăm năm luôn dai dẳng đeo bám theo Xích Miên. Thế nhưng Qui Túc chưa từng làm điều gì hại đến cô, hơn nữa còn khắp nơi che chở cô mặc cho người khác cười chê. Dẫu Xích Muôn luôn thốt ra những lời nói khó nghe, không động tay thì cũng động chân khiến Qui Túc mắt bầm, máu mũi cũng phun trào không ít.
Qui Túc vẫn như cũ bảo vệ và che chở Xích Miên, không một lời oán than: “Vì cái gì?”
Nghe câu hỏi của Xích Miên, Qui Túc xoay đầu đi nơi khác không dám nhìn cô. Từ xưa đến nay, Qui Túc không hề cự tuyệt Xích Miên bất cứ điều gì. Thế nhưng chỉ có một câu hỏi ấy, Xích Miên đã hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần. Tại sao Qui Túc lại đối xử tốt với cô như vậy? Tại sao lại bao dung cô vô điều kiện như thế? Tại sao lại là cô?
Xích Miên chỉ cân một lý do, muốn nghe nguyên nhân từ Qui Túc. Nhưng anh chưa bao giờ trả lời cô, mỗi lần cô hỏi thì cứ luôn trốn tránh như vậy. Thấy Qui Túc lại có ý trốn tránh như mọi lần, Xích Miên đưa chân đá Qui Túc một cái: “Anh đi chết đi.”
Qui Túc méo mặt, nhìn bóng dáng Xích Miên thở phì phò ngồi trên ghế sofa. Anh thật sự cũng rất muốn nói cho Xích Miên hiểu, nhưng chuyện đó quá mất mặt. Mất mặt đến nỗi, mỗi khi anh muốn mở lời liên không thốt ra được bất kể một lời nào.
Khi xưa, lúc Qui Túc còn nhỏ vô cùng nghịch ngợm. Có lần hậu đậu rơi xuống trần gian, thế nhưng lại bị một con thủy quái nuốt vào trong bụng. Thân là con trai Ma thượng của Ma giới, đương nhiên Qui Túc không thể nào mất mạng được. Chỉ là cũng chẳng thể nào thoát ra khỏi bụng con thủy quái ấy.
Vài ngày sau, có người đã giết con thủy quái rồi cứu Qui Túc ra bên ngoài. Khi ấy, vì quá sợ hãi nên Qui Túc khóc lóc vô cùng thảm thiết. Xích Miên thấy vậy liên tiến tới ôm anh vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành một lúc lâu.
Tuy Qui Túc lớn hơn Xích Miên hẳn một trăm tuổi, nhưng vì ham chơi nhát học nên bề ngoài vẫn còn ú ú tròn tròn. So với Xích Miên phải tự lực tự cường từ khi vừa mới lọt lòng, quả thật như hai chị em vậy. Xích Miên đưa cho Qui Túc một mảnh ngọc phù, kêu anh bóp nát mảnh ngọc phù ấy rồi nhớ tới nhà của mình là có thể trở vê. Trước khi trở về Ma giới, Qui Túc đã hỏi tên của Xích Miên. Khi ấy, cô mỉm cười dịu dàng: “Chị tên là Xích Miên, người trên Tiên giới.
Trở vê Ma giới, Qui Túc cho người đi tìm hiểu thì mới biết được hoàn cảnh của Xích Miên. Khi ấy, Qui Túc vừa cảm thấy ngưỡng mộ lại vừa cảm thấy thương cho Xích Miên. Do đó, anh tự thê trong lòng. Nhất định phải dốc sức tu luyện để bảo vệ Xích Miên, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.
Đợi sau khi Qui Túc tu luyện có được chút thành tựu thì đã là chuyện của mấy trăm năm sau. Dáng vẻ của đôi bên cũng đã thay đổi không ít, hơn nữa Xích Miên không hề đem chuyện đó đặt trong lòng, bởi ngày đêm cô đều liêu mạng tu luyện. Do đó, khi gặp lại Qui Túc, Xích Miên không hề nhớ tới việc hai người đã từng gặp nhau. Còn Qui Túc, vì không muốn ý trung nhân của mình biết được anh đã từng mất mặt đến như thế nên không bao giờ nói ra. Qui Túc cứ vậy mà theo đuổi Xích Miên, mặt dày theo đuổi cô mấy trăm năm nhưng tuyệt nhiên không dám hé răng nửa lời về quá khứ.
*xx**% 68 *xx*x*%
Bạn cần đăng nhập để bình luận