Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !

€ 101

€ 101€ 101
Chương 101: Cuộc đời lầm lỡ của tiểu mỹ thụ (3)
Nói đến loại suy nghĩ này của nguyên chủ, chính là do Nhị Quyên dạy dỗ từ khi còn nhỏ. Cái gì mà: “Trời ưu ái cho chúng ta nhan sắc để làm gì chứ? Còn không phải là tặng chúng ta một thứ giúp nuôi sống bản thân ư?”
“Đàn ông, chính là thích sự thảo mai của mày. Lời nói thẳng nói thật, vốn dĩ chẳng thằng nào chịu nhét vào tai cả. Mày thật thà là mày thiệt, mày hiểu không con?”
“Quyến rũ đàn ông cũng là nghệ thuật, mày quyến rũ đàn ông thành công thì chính là một nghệ nhân. Hãy lấy đó làm vui, lấy vốn liếng để trải qua một cuộc sống sảng khoái, việc gì phải cắm đầu cắm cổ chịu khổ?”
Nói đến nguyên chủ, có lẽ từ đâu đến với Kính Ưu thì nguyên chủ cũng có tình cảm với anh ta. Nhưng vì những suy nghĩ sai trái, có mới nới cũ đã bén rễ quá sâu trong lòng nguyên chủ. Do đó, cho tới khi chết đi, nguyên chủ mới nhận ra tình cảm lẫn sai lâm của bản thân.
Ấy là còn chưa nói đến nguyên chủ còn là trà xanh, tiểu tam giật chồng của người ta. Gieo nhân nào thì gặt quả đó, có lẽ kết cục định sẵn đã là như vậy chăng? Tuy hôn nhân của Kính Ưu và vợ của anh ta là một cuộc hôn nhân kinh tế, không có tình cảm, chỉ có lợi ích. Nhưng xen vào gia đình của người khác, ấy cũng là một cái nghiệp của nguyên chủ. Mà Kính Ưu, ban đầu lén lút qua lại với nguyên chủ lừa dối vợ mình, quả thật không thể đồng tình nổi. Bởi dù cho có ra sao, đừng bao giờ dùng cái cớ tình yêu' để biện minh cho sự suy đồi đạo đức của bản thân mình. Nguyên chủ tuy lắm mưu nhiều mẹo, đầu óc nhanh nhạy trong việc đối nhân xử thế. Nhưng việc học hành quả thật là tệ hại đến mức chẳng thể tệ hại hơn. Một phân là do nguyên chủ không hứng thú học tập.
Suốt ngày nghe Nhị Quyên giảng giải về cái gọi là nghệ thuật quyến rũ đàn ông để có thể trở thành một nghệ nhân theo lời bà ta đã nói. Phần còn lại do sự ỷ y đâm ra lười biếng của nguyên chủ. Bởi từ nhỏ, nguyên chủ đã có trong đầu suy nghĩ dùng thân xác để tiến thân và thâu tóm mọi thứ. Do đó, bản thân nguyên chủ cảm thấy việc học hành là thứ không cần thiết và vô bổ.
Xích Miễn không ăn cơm vội, cô nhào lên giường đánh một giấc tới tối rôi mới tỉnh dậy. Nấu nước ấm, tấm một trận rồi Xích Miên mở hộp cơm ra. Nhìn hai cuộn trứng và vài cọng rau muống luộc bên trong, Xích Miên không khỏi nhìn hộp cơm hồi lâu.
Xích Miên vào bếp, bình gas thì không còn gas, mắm muối đường bột ngọt cũng chẳng còn nốt. Xích Miên thở dài một hơi, cuối cùng ỉu xìu lê thân ra bên ngoài, mở lại hộp cơm. Xích Miên xưa nay đều không phải là một người có tính kén chọn, nhất là trong hoàn cảnh đang làm nhiệm vụ thế này. Chỉ là Xích Miên luôn rất chấp nhất với mỹ thực. Bản tính câu toàn của cô dường như đều tập trung tất cả vào những món ăn. Nhưng hiện tại, không phải sống để ăn và thưởng thức như trước mà là cô đang phải ăn để sống.
Ăn xong bữa cơm, Xích Miên không ngăn được tiếng thở dài. Thức ăn ở đây còn kém ngon hơn ở Ngục Lưu Vong, quả thật là một điều đáng buôn của Xích Miên. Nhưng đổi lại, bên trong tủ lạnh có một ít trái cây và nước ngọt các loại, Xích Miên lấy vài thứ ra nhằm muốn cân bằng lại tâm lý mất mát lúc nấy.
Sau khi ăn uống, Xích Miên liền ngôi vào bàn học. Đối với thực lực của cô hiện tại, đừng nói là học hành, ngay cả đánh vài người đàn ông khỏe mạnh cũng không thành vấn đề. Vừa mở máy tính lên, Xích Miên liên thấy có mail được gửi đến từ chiều: “Đề thi cuối năm...”
Là mail từ Võ Tuấn, hắn ta gửi đề thi cuối năm đến. Bên trong còn có lời giải rất rõ ràng, đây đủ. Xích Miên nhấp chuột vào, xem xét toàn bộ đề thi. Tại sao cô lại từ chối chứ? Đương nhiên là không thể rồi.
Dù sao đề thi cuối kỳ lần này cũng là do nguyên chủ dùng vài lần đại chiến để đổi lấy. Hiện tại, Võ Tuấn gửi cũng đã gửi tới, Xích Miên còn sĩ diện xóa đi rồi nói bản thân không cân thì nhất định là có bệnh. Tài nguyên có sẵn, nhất định phải dùng.
Nhưng đương nhiên là Xích Miên sẽ không học thuộc lòng rồi dựa theo lời giải trong mail để làm. Cô sẽ tự tìm hiểu bài học, tiếp thu rõ ràng, rành mạch. Sau đó dùng cách thức khác để làm bài thi. Hiện tại, đây chính là bước đầu tiên để thực hiện nguyện vọng thứ nhất của nguyên chủ.
Còn về nguyện vọng thứ hai, theo như tính toán của Xích Miên thì sau khi nguyên chủ vào Đại học, Kính Ưu mới gặp nhà họ Phí để bàn chuyện cưới hỏi theo lợi ích của công ty. Bởi nhà họ Phí là chủ sở hữu của một tập đoàn gôm một loạt các chuỗi cửa hàng đá quý trải rộng khắp miền Bắc.
Nhà họ Kính là chủ sở hữu của tập đoàn gồm một loạt các chuỗi cửa hàng đá quý trải rộng khắp miền Nam. Nếu hai nhà liên hôn, cuộc hôn nhân ấy sẽ giúp hai nhà Phí, Kính thâu tóm chặt chế được thị trường đá quý toàn quốc. Thậm chí, muốn vươn ra nước ngoài là chuyện trong nay mai, dễ dàng vô cùng. Do đó, hiện tại Xích Miên cứ hoàn thành nguyện vọng thứ nhất của nguyên chủ đã. Tiếp theo, nắm bắt thời cơ tiếp cận Kính Ưu là được. Ở thế giới này, Xích Miên phải hóa thân thành một L¡ Cân thật sự. Bởi lẽ, Kính Ưu yêu, chính là con người thật của nguyên chủ. Mà con người thật của nguyên chủ, chính là vừa thảo mai vừa dâ.m loạn như vậy. Hơn nữa còn không bao giờ nói lý. Điểm cần khắc phục, đương nhiên là tính khinh thường người khác của nguyên chủ.
Đối với tính tình ấy, Kính Ưu cũng đã nhắc nhở nguyên chủ rất nhiều lần. Chỉ là nguyên chủ bướng bỉnh như một con ngựa non háu đá, nên Kính Ưu đành bất lực chấp nhận. Bởi bản tính của Kính Ưu, dù là thương nhân nhưng không hề đánh mất nhân tính. Suốt cuộc đời của Kính Ưu, anh ta thừa nhận bản thân chỉ sai một việc ấy là lừa dối và phản bội vợ mình - Phí Tiên. Trước khi giết nguyên chủ và tự sát, Kính Ưu đã viết di chúc để lại năm mươi phần trăm tài sản cho Phí Tiên toàn quyên thừa kế.
Năm mươi phần trăm còn lại, Kính Ưu chính là quyên góp cho quỹ từ thiện của Chính phủ nước nhà. Trong di chúc, Kính Ưu lời ít ý nhiều, chân thành chúc Phí Tiên sẽ sống thật tốt.
Sớm ngày tìm được một người đàn ông xứng đáng với bản thân và nếu có thể, anh ta mong Phí Tiên hãy tha thứ cho lỗi lâm của mình. Do đó, nếu muốn nhanh chóng thu hút được Kính Ưu hay thậm chí là sống đời cùng anh ta. Tính tình nhất định không thể quá càn quấy tránh việc cơm không lành canh không ngọt. Một tuân sau.
Tú Hiển ngước mắt nhìn Xích Miên đang ngồi húp mì trong canteen trường. Bỗng dưng cậu ta cảm thấy, một tuần trở lại đây Xích Miên càng ngày càng có sức thu hút. Dường như có phần chín chắn hơn trước, mị lực tăng cao.
Bấy giờ, Võ Tuấn ngôi trong khu vực của giáo viên trong canteen cũng đang đưa mắt nhìn chằm chằm Xích Miên. Người tình bé nhỏ của Võ Tuấn dạo này cứ luôn trốn tránh hắn ta, điều đó làm cho hắn ta rất khó chịu.
Hơn nữa, nhìn Xích Miên như đã tăng thêm mị lực, trong lòng của Võ Tuấn lại càng ngứa ngáy. Dù cho ở nhà có cùng vợ lăn lộn đến mức nào đi chăng nữa, hắn ta vẫn luôn cảm thấy không đủ. Đối với Võ Tuấn, người tình bé nhỏ này giống như một thuốc phiện. Càng dùng càng khó cai, càng rời xa càng muốn chiếm hữu. Bao nhiêu cũng không đủ. *xx** 101 *xx**%
Bạn cần đăng nhập để bình luận