Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi !
c41
c41c41
Chương 41: Nữ pháp sư xinh đẹp (5)
Một tuân đầu tiên, Xích Miên giống như người vừa nhập xác. Cả người mệt mỏi rã rời đến nỗi khó có thể cử động được. Một tuần sau thì tình trạng đau khổ ấy vẫn diễn ra, thế nhưng Xích Miên chẳng buôn than vấn lấy một lời, vẫn tiếp tục cắn răng vùng vẫy trong sự mệt nhoài mỗi ngày.
Thế nhưng hai vợ chồng Thục Phốc lại không thể không buồn quan tâm được. Trái ngược lại với tâm lý cắn răng chịu trận của Xích Miên, bọn họ vô cùng lo lắng. Tuy xưa nay con bé không phải là một người ham ăn nhác làm nhưng lại cực kỳ lười biếng, không hề có ý chí quyết tâm cao. Nay, phải rèn luyện với cường độ mạnh thế này đúng là chuyện lạ bốn phương. Trên thực tế thì phân lớn cũng là do từ nhỏ con bé không chịu luyện tập, nếu như chịu chăm chỉ từ nhỏ thì bây giờ xương cốt đã sớm quen thuộc với sự rèn luyện từ lâu, nào phải vất vả thế này.
Vợ chồng Thục Phốc không hẹn mà cùng nhau thâm khẳng định ở trong lòng, cao lắm là một tuần nữa thôi là con gái của bọn họ sẽ giơ tay đầu hàng ngay. Hai tuân qua xem ra đã ra sự cố gắng cực hạn đến từ vị trí của con bé rồi.
Bấy giờ, Xích Miên vừa run run đứng tấn vừa đưa tay gấp lấy miếng thịt trên bàn ăn. Xích Miên thở dốc một hồi rôi nhanh chóng ăn cho xong bữa cơm, cô còn phải tranh thủ nghỉ ngơi . Trước khi rời khỏi bàn ăn, ánh mắt của cô thoáng liếc qua những người trên bàn một lượt. Xích Miên nghỉ ngơi được một tiếng đồng hồ, ngay cả đô cô còn không thèm nhìn xem là màu gì, cứ thế mặc vào sau khi vừa tắm xong rôi nhanh chóng trèo lên giường ngủ một mạch. Đến khi chuông báo thức réo rắt vang lên thì Xích Miên nhanh chóng bật dậy vệ sinh cá nhân rồi chạy nhanh ra ngoài vườn để tiếp tục đứng tấn.
Trên đầu Xích Miên có một chồng tập sách, hai bên tay câm hai thùng nước cỡ vừa và bên dưới mông còn có một cây nhang đang cháy âm ỉ. Thục Phốc thấy dáng vẻ cắn răng gắng gượng của con gái thì liên tục thở dài, đi ra đi vào cửa nhà đến nỗi muốn chóng mặt. Còn Tú Hảo thì mím môi, mắt đảo tới đảo lui, cũng không biết bà đang suy nghĩ điều gì. Thời gian châm chậm trôi qua, ấy vậy mà chớp mắt đây cũng một tuần nữa trôi qua. Bấy giờ, Xích Miên đã bắt đầu quen dân với việc đứng tấn hau vận động với cường độ không hề thấp như thế. Đương nhiên là nỗi mệt nhọc như sắp chết đi cũng vơi đi rất nhiều.
Hai vợ chồng của Thục Phốc vô cùng ngạc nhiên, chỉ là khi nhớ lại thân sắc của Xích Miên lúc vừa tỉnh dậy ở bệnh viện thì hai vợ chồng Thục Phốc chỉ lẳng lặng đưa mắt nhìn nhau không nói thêm điều gì. Khi ấy Xích Miên trông phẫn nộ và quyết tâm như vậy, bọn họ còn tưởng cô bé chỉ nổi giận thế mà thôi.
Không ngờ kiên trì như vậy, còn có thể kiên trì một mạch gân cả tháng trời. Song song với sự ngạc nhiên đến há hốc miệng thì vợ chông Thục Phốc cũng vô cùng vui mừng với điều này. Con gái của bọn họ cuối cùng cũng đã nên người rồi đấy sao? Dẫu vậy thì Tú Hảo không phải Thục Phốc, bà là một người phụ nữ. Do đó, hiện tại Tú Hảo lại có một nỗi lo khác. Nhỡ đâu vì sự kiện đây ám ảnh lần này mà tâm trí của Xích Miên bị kích động mạnh, sau này không thể yêu đương nữa thì làm thế nào đây? Thời này cũng không còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Hơn nữa với tính nết của con gái nhà như họ Thục này thì chẳng thể nào bảo ban con bé được. Nếu con bé thật sự không dám yêu đương nữa thì đúng là một mối họa lớn rồi.
Lại nói, kén dâu thì dễ kén rể thì khó. Ban đầu khi con gái chưa biết yêu đương, Tú Hảo sợ không thể lựa chọn được cho con bé một tấm chồng tốt. Còn bây giờ bà phải sợ đến vấn đề con bé không thèm cả lấy chồng. Quả thật là nhà có con gái lớn như hũ mắm treo đầu giường mà. Nửa năm sau.
Xích Miên leo lên một cái cây cao ngó vào căn nhà hai tâng sau tán cây rậm rạp, cô xoa xoa hai tay rồi nhảy tọt xuống đất. Đã xác định được một tiêu đang ở đây, Xích Miên rút vài lá bùa ra, cô niệm chú lên lân lượt từng lá rôi phi từ từ mỗi lá vào trong căn nhà hai tâng
Tiếng cửa sổ vỡ nát vang lên. Tiếp theo đó là tiếng kêu to hoảng sợ của người trong nhà vì gió mạnh từ đầu thổi tới, lùa vào nhà làm vương vãi hết tất thảy đồ đạc trong nhà bởi cánh cửa sổ đã bị vỡ tan tành. Xích Miên đưa tay chỉnh lấy tà áo pháp sư màu vàng của mình rồi tiến lên bấm chuông.
Bên trong nhà có người hớt hải chạy ra, dáng vẻ thập phần hoang mang và sợ hãi. Xích Miên nắng giọng một cái, không đợi người đàn ông đang đứng trước mặt mình lên tiếng thì cô liên nói trước: “Tôi là pháp sư trừ ma. Hiện tại thì tôi có đuổi bắt một hồn ma, đuổi đến đây thì nó biến mất. Tôi lấy la bàn soi thì thấy được nó đang ở trong nhà ông.”
Lê Mông nghe vậy thì giật mình đồm độp. Có khi nào những lời cô gái này nói chính là sự thật hay không? Lê Mông cũng là người làm ăn và thuộc diện khá giả, đương nhiên là có chút tin vào tướng số phong thủy. Căn nhà này tuy chỉ có hai tâng, nhưng lại xây dựng vô cùng tinh tế. Chủ yếu là do phù hợp với mạng của Lê Mông, còn đất trống xung quanh thì vẫn còn rất nhiều.
Trước lúc xây nhà, Lê Mông đi xem thầy và xây dựng, thiết kế căn nhà theo bày trí của ông thây phong thủy ấy. Từ trước đến nay, mọi sự trong nhà đều rất bình an, thế nhưng nay lại xảy ra hiện tượng dữ dội thế này. Môi Lê Mông có hơi run rẩy, ánh mắt rơi trên chiếc áo pháp sư màu vàng chóe dài đến chân của Xích Miên: “Vậy... vậy pháp sư vào xem dùm tôi. Ban nãy nhà tôi vừa mới xảy ra hiện tượng lạ.”
Xích Miên gật đầu, không nói không rằng đi thẳng vào bên trong. Ban nãy, khi nhìn vào ngôi nhà này thì cô đã biết chủ nhân của căn nhà có niêm tin vào phong thủy. Từ cách bày trí sân vườn rộng thênh thang hay hướng của căn nhà đều được sắp xếp rất tinh xảo và có chủ ý rõ ràng.
Do đó Xích Miên mới giở chút thủ đoạn nho nhỏ nhằm muốn dọa chủ nhân của căn nhà, không ngờ hiệu quả lại lớn như vậy. Cô còn chưa ba hoa thêm bất cứ điều gì thì chủ nhà đã mời cô vào luôn rồi. Nhưng ngoài việc thêm thắt chút thủ đoạn thì những gì Xích Miên nói đều là thật. Hiện tại, Xích Miên thật sự đang truy đuổi một hồn ma. Tính đến nay thì Xích Miên cũng đã học đạo thuật được nửa năm. Trước khi tiến vào giai đoạn Cúc Kỳ thì cô phải làm một bài kiểm tra để chứng tỏ bản thân đã hoàn toàn hoàn thành xong giai đoạn Sơ Kỳ.
Sau khi phổ biến xong nhiệm vụ hôm nay thì Thục Phốc không nói thêm bất kỳ điều gì, cứ thế mà thả một con ma nữ có đạo hạnh trăm năm ra để nó bay đi mất. Xích Miên không thể làm gì khác hơn là đuổi theo, ngay vả cơ hội cò kè mặc cả cũng không có. Thực ra về vấn đề này, Thục Phốc cũng đang có nỗi khổ tâm riêng. Đạo thuật chánh tông của bọn bọ chủ yếu là có ba thời kỳ mấu chốt cần phải vượt qua. Đầu tiên là Sơ Kỳ, thời kỳ này chủ yếu là luyện tập thể chất, rèn luyện sức khỏe và đứng tấn để tạo điều kiện cho khí có thể tụ vào đan điền một cách dễ dàng hơn. Sau đó mới luyện tập cách lấy khí vào đan điền, đợi khi khí tụ đan điền rồi thì bắt đầu học những điều cơ bản nhất trong đạo thuật và một vài câu khẩu quyết đơn giản.
xx**% 41 *xx**
Chương 41: Nữ pháp sư xinh đẹp (5)
Một tuân đầu tiên, Xích Miên giống như người vừa nhập xác. Cả người mệt mỏi rã rời đến nỗi khó có thể cử động được. Một tuần sau thì tình trạng đau khổ ấy vẫn diễn ra, thế nhưng Xích Miên chẳng buôn than vấn lấy một lời, vẫn tiếp tục cắn răng vùng vẫy trong sự mệt nhoài mỗi ngày.
Thế nhưng hai vợ chồng Thục Phốc lại không thể không buồn quan tâm được. Trái ngược lại với tâm lý cắn răng chịu trận của Xích Miên, bọn họ vô cùng lo lắng. Tuy xưa nay con bé không phải là một người ham ăn nhác làm nhưng lại cực kỳ lười biếng, không hề có ý chí quyết tâm cao. Nay, phải rèn luyện với cường độ mạnh thế này đúng là chuyện lạ bốn phương. Trên thực tế thì phân lớn cũng là do từ nhỏ con bé không chịu luyện tập, nếu như chịu chăm chỉ từ nhỏ thì bây giờ xương cốt đã sớm quen thuộc với sự rèn luyện từ lâu, nào phải vất vả thế này.
Vợ chồng Thục Phốc không hẹn mà cùng nhau thâm khẳng định ở trong lòng, cao lắm là một tuần nữa thôi là con gái của bọn họ sẽ giơ tay đầu hàng ngay. Hai tuân qua xem ra đã ra sự cố gắng cực hạn đến từ vị trí của con bé rồi.
Bấy giờ, Xích Miên vừa run run đứng tấn vừa đưa tay gấp lấy miếng thịt trên bàn ăn. Xích Miên thở dốc một hồi rôi nhanh chóng ăn cho xong bữa cơm, cô còn phải tranh thủ nghỉ ngơi . Trước khi rời khỏi bàn ăn, ánh mắt của cô thoáng liếc qua những người trên bàn một lượt. Xích Miên nghỉ ngơi được một tiếng đồng hồ, ngay cả đô cô còn không thèm nhìn xem là màu gì, cứ thế mặc vào sau khi vừa tắm xong rôi nhanh chóng trèo lên giường ngủ một mạch. Đến khi chuông báo thức réo rắt vang lên thì Xích Miên nhanh chóng bật dậy vệ sinh cá nhân rồi chạy nhanh ra ngoài vườn để tiếp tục đứng tấn.
Trên đầu Xích Miên có một chồng tập sách, hai bên tay câm hai thùng nước cỡ vừa và bên dưới mông còn có một cây nhang đang cháy âm ỉ. Thục Phốc thấy dáng vẻ cắn răng gắng gượng của con gái thì liên tục thở dài, đi ra đi vào cửa nhà đến nỗi muốn chóng mặt. Còn Tú Hảo thì mím môi, mắt đảo tới đảo lui, cũng không biết bà đang suy nghĩ điều gì. Thời gian châm chậm trôi qua, ấy vậy mà chớp mắt đây cũng một tuần nữa trôi qua. Bấy giờ, Xích Miên đã bắt đầu quen dân với việc đứng tấn hau vận động với cường độ không hề thấp như thế. Đương nhiên là nỗi mệt nhọc như sắp chết đi cũng vơi đi rất nhiều.
Hai vợ chồng của Thục Phốc vô cùng ngạc nhiên, chỉ là khi nhớ lại thân sắc của Xích Miên lúc vừa tỉnh dậy ở bệnh viện thì hai vợ chồng Thục Phốc chỉ lẳng lặng đưa mắt nhìn nhau không nói thêm điều gì. Khi ấy Xích Miên trông phẫn nộ và quyết tâm như vậy, bọn họ còn tưởng cô bé chỉ nổi giận thế mà thôi.
Không ngờ kiên trì như vậy, còn có thể kiên trì một mạch gân cả tháng trời. Song song với sự ngạc nhiên đến há hốc miệng thì vợ chông Thục Phốc cũng vô cùng vui mừng với điều này. Con gái của bọn họ cuối cùng cũng đã nên người rồi đấy sao? Dẫu vậy thì Tú Hảo không phải Thục Phốc, bà là một người phụ nữ. Do đó, hiện tại Tú Hảo lại có một nỗi lo khác. Nhỡ đâu vì sự kiện đây ám ảnh lần này mà tâm trí của Xích Miên bị kích động mạnh, sau này không thể yêu đương nữa thì làm thế nào đây? Thời này cũng không còn chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Hơn nữa với tính nết của con gái nhà như họ Thục này thì chẳng thể nào bảo ban con bé được. Nếu con bé thật sự không dám yêu đương nữa thì đúng là một mối họa lớn rồi.
Lại nói, kén dâu thì dễ kén rể thì khó. Ban đầu khi con gái chưa biết yêu đương, Tú Hảo sợ không thể lựa chọn được cho con bé một tấm chồng tốt. Còn bây giờ bà phải sợ đến vấn đề con bé không thèm cả lấy chồng. Quả thật là nhà có con gái lớn như hũ mắm treo đầu giường mà. Nửa năm sau.
Xích Miên leo lên một cái cây cao ngó vào căn nhà hai tâng sau tán cây rậm rạp, cô xoa xoa hai tay rồi nhảy tọt xuống đất. Đã xác định được một tiêu đang ở đây, Xích Miên rút vài lá bùa ra, cô niệm chú lên lân lượt từng lá rôi phi từ từ mỗi lá vào trong căn nhà hai tâng
Tiếng cửa sổ vỡ nát vang lên. Tiếp theo đó là tiếng kêu to hoảng sợ của người trong nhà vì gió mạnh từ đầu thổi tới, lùa vào nhà làm vương vãi hết tất thảy đồ đạc trong nhà bởi cánh cửa sổ đã bị vỡ tan tành. Xích Miên đưa tay chỉnh lấy tà áo pháp sư màu vàng của mình rồi tiến lên bấm chuông.
Bên trong nhà có người hớt hải chạy ra, dáng vẻ thập phần hoang mang và sợ hãi. Xích Miên nắng giọng một cái, không đợi người đàn ông đang đứng trước mặt mình lên tiếng thì cô liên nói trước: “Tôi là pháp sư trừ ma. Hiện tại thì tôi có đuổi bắt một hồn ma, đuổi đến đây thì nó biến mất. Tôi lấy la bàn soi thì thấy được nó đang ở trong nhà ông.”
Lê Mông nghe vậy thì giật mình đồm độp. Có khi nào những lời cô gái này nói chính là sự thật hay không? Lê Mông cũng là người làm ăn và thuộc diện khá giả, đương nhiên là có chút tin vào tướng số phong thủy. Căn nhà này tuy chỉ có hai tâng, nhưng lại xây dựng vô cùng tinh tế. Chủ yếu là do phù hợp với mạng của Lê Mông, còn đất trống xung quanh thì vẫn còn rất nhiều.
Trước lúc xây nhà, Lê Mông đi xem thầy và xây dựng, thiết kế căn nhà theo bày trí của ông thây phong thủy ấy. Từ trước đến nay, mọi sự trong nhà đều rất bình an, thế nhưng nay lại xảy ra hiện tượng dữ dội thế này. Môi Lê Mông có hơi run rẩy, ánh mắt rơi trên chiếc áo pháp sư màu vàng chóe dài đến chân của Xích Miên: “Vậy... vậy pháp sư vào xem dùm tôi. Ban nãy nhà tôi vừa mới xảy ra hiện tượng lạ.”
Xích Miên gật đầu, không nói không rằng đi thẳng vào bên trong. Ban nãy, khi nhìn vào ngôi nhà này thì cô đã biết chủ nhân của căn nhà có niêm tin vào phong thủy. Từ cách bày trí sân vườn rộng thênh thang hay hướng của căn nhà đều được sắp xếp rất tinh xảo và có chủ ý rõ ràng.
Do đó Xích Miên mới giở chút thủ đoạn nho nhỏ nhằm muốn dọa chủ nhân của căn nhà, không ngờ hiệu quả lại lớn như vậy. Cô còn chưa ba hoa thêm bất cứ điều gì thì chủ nhà đã mời cô vào luôn rồi. Nhưng ngoài việc thêm thắt chút thủ đoạn thì những gì Xích Miên nói đều là thật. Hiện tại, Xích Miên thật sự đang truy đuổi một hồn ma. Tính đến nay thì Xích Miên cũng đã học đạo thuật được nửa năm. Trước khi tiến vào giai đoạn Cúc Kỳ thì cô phải làm một bài kiểm tra để chứng tỏ bản thân đã hoàn toàn hoàn thành xong giai đoạn Sơ Kỳ.
Sau khi phổ biến xong nhiệm vụ hôm nay thì Thục Phốc không nói thêm bất kỳ điều gì, cứ thế mà thả một con ma nữ có đạo hạnh trăm năm ra để nó bay đi mất. Xích Miên không thể làm gì khác hơn là đuổi theo, ngay vả cơ hội cò kè mặc cả cũng không có. Thực ra về vấn đề này, Thục Phốc cũng đang có nỗi khổ tâm riêng. Đạo thuật chánh tông của bọn bọ chủ yếu là có ba thời kỳ mấu chốt cần phải vượt qua. Đầu tiên là Sơ Kỳ, thời kỳ này chủ yếu là luyện tập thể chất, rèn luyện sức khỏe và đứng tấn để tạo điều kiện cho khí có thể tụ vào đan điền một cách dễ dàng hơn. Sau đó mới luyện tập cách lấy khí vào đan điền, đợi khi khí tụ đan điền rồi thì bắt đầu học những điều cơ bản nhất trong đạo thuật và một vài câu khẩu quyết đơn giản.
xx**% 41 *xx**
Bạn cần đăng nhập để bình luận