Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!

Chương 92:, cửa âm nghề nội mạc

Chương 92: Cửa Âm Nghề Nội Mạc. Hồ Nhạc Độ, một khách trọ trong thôn.
Sau khi tiễn Trát Chỉ Tượng đi, Lục Việt nhẹ nhàng khép cửa phòng, tắt đèn, kéo rèm cửa sổ. Đầu tiên, hắn mở điện thoại di động lên, dùng chức năng chụp ảnh quét một lượt quanh phòng, sau đó lại dùng đèn pin rọi vào những chỗ nghi ngờ có lỗ nhỏ.
Khi một người ở bên ngoài thuê trọ, luôn phải cẩn thận đề phòng, bởi vì không chừng ở một góc khuất hay ổ cắm điện nào đó có máy quay lén, bí mật ghi lại hết mọi hành động, sau đó phát lên các trang web đen. Các cô gái độc thân phải đặc biệt chú ý. Đàn ông độc thân cũng không thể lơ là. Và cả những Siêu Phàm Giả nữa!
Sở dĩ Lục Việt cẩn trọng như vậy, chủ yếu là do hắn từng chứng kiến cảnh những video đen chất lượng cao của Siêu Phàm Giả thường xuyên được đăng tải lên bởi một số tập đoàn buôn người. Các ngươi có thật sự nghĩ rằng Siêu Phàm Giả dễ dàng để người khác quay lén mình hay sao?
Trong số đó có những video rõ ràng được quay bằng camera siêu nhỏ gắn kín đáo. Ngay cả Siêu Phàm Giả cũng không phát hiện ra, có thể tưởng tượng được mức độ nghiêm trọng của việc rò rỉ thông tin cá nhân.
Cũng may sau khi Lục Việt kiểm tra một lượt, không hề phát hiện máy quay lén. Vì vậy hắn mới yên tâm mở một phần mềm chat lên, vào trang công chúng của Trấn Ma Tư Thái Thành, bấm vào mục "Pháp khí Trấn Ma Tư sản xuất". Sau đó nhập số seri của bình nước để tra cứu.
Sau khi tải thành công, Lục Việt xem được các thông tin như thời gian bán ra, giá cả, lịch sử sửa chữa của món pháp khí đặc chế này.
Bình nước này có tên đầy đủ là "Bình Nước Chiến Thuật Siêu Phàm Giả". Nó là một pháp khí hỗ trợ cấp thấp. Lục Việt bấm vào dòng chữ xanh nhỏ "phổ cập kiến thức pháp khí".
Sau một hồi tìm hiểu, hắn nắm được một số kiến thức cơ bản về pháp khí. Pháp khí do Siêu Phàm Giả chế tạo có thể chia làm các cấp bậc: cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Các cấp độ cao hơn thì chưa rõ, nhưng đại khái nó sẽ tương ứng với cấp bậc Siêu Phàm Giả.
Siêu Phàm Giả cấp thấp ở Thần Tàng nhất trọng thiên đến Thần Tàng tam trọng thiên.
Siêu Phàm Giả trung cấp ở Thần Tàng tứ trọng thiên đến Thần Tàng lục trọng thiên.
Siêu Phàm Giả cao cấp ở Thần Tàng thất trọng thiên đến Thần Tàng cửu trọng thiên.
Mỗi cấp pháp khí mang lại sự tăng phúc sức mạnh khác nhau đối với Siêu Phàm Giả. Nếu Siêu Phàm Giả cao cấp sử dụng pháp khí cấp thấp, tác dụng sẽ không đáng kể. Ngược lại, Siêu Phàm Giả cấp thấp cũng không thể sử dụng pháp khí cấp cao hay trung cấp, bởi vì sử dụng pháp khí phải tiêu hao linh khí, cấp bậc càng cao, linh khí tiêu hao càng lớn. Điều này đã có từ xưa đến nay.
Bình nước trong tay Lục Việt là pháp khí hỗ trợ cấp thấp, có tính thông dụng, không có năng lực công kích. Hơn nữa nó là sản phẩm mới nhất của viện nghiên cứu Trấn Ma Tư, một loại pháp khí hiếm có không cần thúc giục linh khí mà vẫn có thể sử dụng. Điểm này cho thấy tầm nhìn xa và khả năng sáng tạo của Trấn Ma Tư, khi muốn chế tạo pháp khí mà người thường cũng có thể sử dụng.
Chức năng của bình nước cũng rất đơn giản, đó là có thể chứa đồ, đặc biệt là khả năng chứa được nhiều hơn thể tích thực của nó. Bên ngoài nhìn chỉ chứa tối đa khoảng một nghìn ml, nhưng thực tế có thể chứa được năm mươi cân nước. Ngoài ra nó còn có chức năng thanh tẩy, có thể chứa nước, rượu, thậm chí xăng.
Trên trang công chúng còn có mục định giá thu mua đồ cũ. Lục Việt thử bấm vào, dựa vào các tiêu chí như độ hư hại bề mặt, số lần sử dụng, kiểm tra chức năng, còn bảo hành hay không,... rồi chọn các mục thích hợp. Kết quả cho thấy, nếu hoàn lại bình, mức giá lên đến 700.000, cao hơn 10% so với giá mua ban đầu.
Bỏ ra mười nghìn thu về bảy trăm nghìn. Đáng giá!
Sau khi nghịch bình nước vài chục phút, Lục Việt bắt đầu tập trung vào tu hành. Bởi các công pháp khác thuộc về quá trình chậm rãi, chuyện cần kíp trước mắt là phải đột phá Ngọc Thể.
Tu luyện « Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh Ngọc Thể Thiên Đệ Nhị Bản ».
Một đêm trôi qua bình yên.
Ngày thứ hai, Lục Việt thoát ra khỏi trạng thái tu luyện, lắc đầu liên tục.
Bản thứ hai hoàn toàn không đáp ứng điều kiện để đột phá. Theo đánh giá của Lục Việt, ít nhất cũng phải nâng cấp thêm hai bản nữa mới có thể trong vài ngày ngắn ngủi đạt được đột phá, điều này đồng nghĩa cần có sáu mươi sợi Nguyên Khí.
Nhưng hiện tại, Nguyên Khí của hắn chỉ có mười lăm sợi. Quả thực, thời gian để sử dụng Nguyên Khí còn quá ít.
Lục Việt nhớ đến những vong hồn mình nhìn thấy tối qua ở ven hồ, cái hồ nước chết người này cũng tương đương với một mỏ bảo tàng quét Nguyên Khí. Vấn đề duy nhất là làm sao để đảm bảo an toàn cho bản thân.
Chiến đấu dưới nước không phải thế mạnh của hắn. Chẳng lẽ phải học một môn bí pháp có thể tự do hô hấp dưới nước sao? Đừng nói đến chuyện có thể tìm được hay không, cho dù tìm được thì lấy Nguyên Khí đâu để diễn luyện. Hơn nữa, dưới nước rộng lớn như vậy, lỡ vong hồn kia bỏ chạy thì mình cũng không chắc có thể đuổi kịp.
Còn một việc nữa, lời nói của Trát Chỉ Tượng về kinh hỉ tối qua là gì. Nghĩ mãi không ra, Lục Việt đành rời khỏi phòng, tiện đường mua một cái bánh rán trái cây để ăn sáng rồi đến bờ hồ.
Khi Lục Việt tới nơi đã hơn bảy giờ rưỡi, có lẽ do đến sớm nên hắn không thấy bóng dáng Trát Chỉ Tượng đâu. So với tối qua, số Siêu Phàm Giả tụ tập ở bờ hồ đã tăng lên gần gấp đôi, gần một trăm người, có vẻ nhộn nhịp hơn bình thường.
Đột nhiên, một tiếng kêu cứu dồn dập phá tan sự yên tĩnh của mặt hồ. Khi Lục Việt chạy đến thì biết sự tình. Hóa ra một người mới đến bờ, ỷ vào mình bơi giỏi, muốn bơi sang đối diện. Kết quả bơi được giữa chừng thì đột nhiên bất động. Từ xa, một thân hình cứng đờ đang trôi lềnh bềnh.
Lúc này, một thiếu gia nhà giàu mặc hàng hiệu cùng bạn mình lớn tiếng cầu cứu, mong có người ra tay giúp đỡ. Nhưng xung quanh, những Siêu Phàm Giả đều lạnh lùng, không ai muốn cứu giúp.
Chuyện này cũng hợp tình hợp lý, mặt hồ này hiểm ác vô cùng, tất cả đều là người xa lạ, ai có thể vì cứu người mà mạo hiểm tính mạng của mình.
"Ta trả một triệu, ai đồng ý cứu bạn ta?" Thiếu gia kia hét giá lên, lập tức thu hút không ít ánh mắt của Siêu Phàm Giả.
Đúng lúc này, mặt hồ dậy sóng khác thường, lại có người từ dưới nước bơi lên. Lần này lại khiến mọi người kinh ngạc. Một người đàn ông sắc mặt tái nhợt, phù nề đi tới, bỏ ngoài tai mọi tiếng ồn ào, đi về phía người đang ra giá: "Bạn của ngươi chết rồi, nếu chỉ là vớt xác, đưa ta chín trăm ngàn, ta giúp ngươi vớt xác lên."
Có người nhận ra người đàn ông này, phát hiện hắn chính là người chuyên vớt xác. Thiếu gia kia gấp đến độ đầu vã mồ hôi, cuối cùng cắn răng đồng ý.
Lúc này, Lục Việt cũng chen vào đám người quan sát.
Vớt một cái xác đã có chín trăm ngàn. Người có tiền quả thực rất nhiều. Quả nhiên, tiền kiếm từ người chết vẫn là dễ dàng nhất.
Tiếp đó, Lục Việt thấy người vớt xác lặn xuống nước, hướng ra giữa hồ, và những vong hồn dưới đáy hồ đánh hơi được người sống bắt đầu tụ tập. Chẳng bao lâu sau, giữa hồ dậy lên một màu máu, dường như một cuộc chiến đang diễn ra.
Khi mọi người nghĩ rằng người vớt xác gặp dữ nhiều hơn lành thì hắn lại một lần nữa trở lại bờ, kéo theo một cái xác không còn nguyên vẹn.
Thiếu gia thấy vậy, không ngần ngại, chuyển tiền ngay tại chỗ.
Người vớt xác nhận được tiền liền tiếp tục nói: "Xác chết không còn nguyên vẹn, đang trong quá trình biến thi, ta khuyên ngươi tìm người khâu vá xác lại, hóa giải oán khí."
Thiếu gia ngẩn người, rồi hỏi những người xung quanh.
"Có ai vá xác không?"
"Ta là người vá xác." Không ngờ có người đáp lời.
Một ông lão sau khi kiểm tra thi thể nói: "Đúng là đang thi biến thành ác quỷ, ta có ba loại chỉ kim, loại thứ nhất là chỉ khâu y tế thông thường, loại thứ hai là dây đồng, loại thứ ba là kim tuyến, ngươi chọn loại nào?"
Thiếu gia nhà giàu hoang mang, hỏi sự khác biệt của ba loại chỉ.
"Chỉ khâu bình thường, có thể đảm bảo trong vòng một tháng không thi biến ác quỷ."
"Chỉ đồng, khả năng thi biến thành ác quỷ thấp."
"Chỉ kim, không bao giờ thi biến."
"Ta chọn chỉ kim." Thiếu gia cắn răng nói!
"Một trăm ngàn một chỗ vá."
"Được."
Xung quanh Siêu Phàm Giả không khỏi hít một hơi khí lạnh, cái giá này thật quá đắt.
Người vá xác cũng không nói nhiều, lấy đồ nghề ra vá xác ngay tại chỗ. Quá trình có phần rùng rợn khiến không ít Siêu Phàm Giả biến sắc, suýt chút nữa nôn mửa.
Một bên, Lục Việt ăn bánh rán trái cây, quan sát toàn bộ quá trình vá xác. Tiền nào của nấy quả không sai. Rõ ràng, thi thể đang trong quá trình thi biến nhưng sau khi được vá lại thì oán khí đã tiêu tan.
Thấy công việc đã xong, người vá xác nhận tiền xong cũng không vội đi mà nhìn xác chết rồi nói: "Nếu cần mang xác về nhà, ngươi có thể tìm người Cản Thi Nhân hoặc là khiêng tượng xác."
Chưa kịp để người kia lên tiếng, trong đám đông vang lên một giọng nói.
"Ta, Cản Thi Nhân, có thể làm cho thi thể tự do đi lại về quê hương."
"Ta, khiêng tượng xác, có thể khiến cho thi thể mở miệng nói lời trăn trối."
Một bên Lục Việt: "..."
Không hổ là Siêu Phàm Giả trong giới âm môn. Khi bắt đầu kiếm tiền thì người một nhà đều vào làm cả. Lục Việt thậm chí có chút nghi ngờ rằng có phải những người này đã bàn bạc từ trước, cùng nhau moi tiền của vị thiếu gia này hay không, nhưng hắn không tìm ra bằng chứng.
Mà bạn của vị thiếu gia nhà giàu có chút lúng túng, nhưng sau khi nghe giải thích tỉ mỉ về năng lực của hai người thì cuối cùng lại tiêu tốn thêm năm trăm ngàn nữa, mời cả hai người ra tay. Để cho người chết hành tẩu, và có thể mở miệng trăn trối.
Lần này, những Siêu Phàm Giả xung quanh đánh hơi được cơ hội kiếm tiền.
"Tổ tiên ta là người đặc biệt tắm rửa cho thi thể."
"Ta cạo đầu, có thể cạo hết lông toàn thân."
"Ta làm quan tài, độ thoải mái của quan tài đối với người chết rất quan trọng..."
"Ta thổi kèn Xô-na, có thể làm nguôi ngoai những cảm xúc còn lại của người chết..."
Lục Việt liếc mắt, khóe miệng co giật, trên mạng hay truyền nhau về các ngành nghề hot trong tương lai, ngoài bệnh viện ra còn có tang lễ, quả nhiên là có lý.
Một bộ này thôi đã mất gần hai triệu, nếu không người ta sẽ không dám nhắc tới chữ “chết”.
Đương nhiên, Lục Việt hết sức nghi ngờ những dịch vụ này đang “chặt chém” khách hàng quá nghiêm trọng.
"Ta... Tổ tiên ta là Trát Chỉ Tượng, nếu như người chết cô đơn phía dưới, ta có thể làm hình nhân giấy, nhận làm theo yêu cầu, mua một tặng một, tặng kèm biệt thự, xe thể thao, điện thoại di động... Đây đều là những thứ đang cần..."
Trong đám người, Lục Việt nghe thấy giọng nói quen thuộc. Chính là Trát Chỉ Tượng người đã chuộc lại vợ mình. Giờ khắc này, Lục Việt bỗng nhiên cảm thấy thế giới này rất ảo ma.
Không lâu sau, vị thiếu gia nhà giàu nói đã làm đủ lễ cho người chết rồi, không cần thêm nữa. Những Siêu Phàm Giả vây quanh lúc này mới tản ra. Lúc này Trát Chỉ Tượng cũng từ trong đám người chen ra ngoài, nhìn thấy bóng dáng Lục Việt thì nhanh chân chạy tới, trên mặt tràn đầy vui mừng không giấu nổi, rõ ràng là trong lúc kêu gọi đầu tư ban nãy hắn đã trúng thầu rồi.
Lục Việt tò mò hỏi đối phương kiếm được bao nhiêu tiền từ vụ này, Trát Chỉ Tượng cười toe toét cả nửa ngày: "Cũng không nhiều, hơn mười nghìn thôi, chủ yếu là phí vật liệu với chút công làm thủ công, tối về mình thức đêm làm thêm, làm người giấy xinh đẹp, cả nhà, xe nữa..."
Lục Việt kinh ngạc nói: "Chỉ có mười nghìn?"
"Huynh đệ Lục Việt, ánh mắt của ngươi có gì không đúng vậy, ta nói hết cho ngươi biết, mặc dù ta kiếm tiền từ người chết nhưng từ trước tới giờ giá cả của ta rất hợp lý, cứ hỏi người trong nghề xem có ai không biết Trương Siêu của Trát Chỉ Tượng này." Trát Chỉ Tượng vỗ ngực tự tin.
"Ta làm ăn lâu dài chứ không giống đám vớt xác gian xảo kia, bất quá nói vậy cũng không đúng, vị kia vớt xác kia cũng thật mạo hiểm, dám xuống cái hồ chết người này vớt xác, không chừng có ngày sẽ gặp nạn trong đó."
"Thật sự gian xảo thì phải kể đến người vá xác kia, bọn ta làm ăn gần như không có bí mật gì, ba loại chỉ kia thật ra cũng giống nhau thôi, có trừ được oán khí hay không thì phải xem thực lực của người đó."
Tiếp theo, Trát Chỉ Tượng kể thêm nhiều chuyện nội bộ thâm cung bí sử trong nghề. Phần lớn đều là những thủ đoạn đen tối mà người trong giới âm môn không muốn cho người khác biết...
Ví dụ, vào những thời điểm nhất định, người Cản Thi Nhân sẽ tham gia buôn bán xác chết, chọn những thi thể thích hợp để bán cho những người giàu có, có sở thích đặc biệt muốn cất giấu xác chết, còn với người nhà thì thông báo rằng xác chết đã bị thi biến và tiêu diệt.
Hay ví dụ, khi nâng quan tài, những người có vai trò "khiêng quan" sẽ cố ý đánh rơi quan tài, chứng minh thi thể trong quan tài rất hung hiểm rồi tha hồ hét giá,...
Lục Việt nghe xong mà ngẩn người. Chỉ có thể nói, đôi khi những người làm trong giới âm môn bị người ta ghét cũng có nguyên do của nó.
Đương nhiên... Những điều này chỉ là một phần nhỏ, không thể vơ đũa cả nắm. Không có nghề tà đạo, chỉ có những người tà đạo mà thôi.
"Đúng rồi, ngươi nói kinh hỉ tối qua là cái gì?" Lục Việt hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là phương pháp qua hồ rồi." Trát Chỉ Tượng thần thần bí bí nói, đồng thời chăm chú quan sát phản ứng của Lục Việt, nhưng lại thấy đối phương không hề có chút rung động.
Điều này sao có thể! ! ! !
Siêu Phàm Giả đến đây không phải là vì vào di tích tìm cơ duyên hay sao? Mà hồ chết người lại là một cửa ải lớn, sao đối phương lại không tỏ ra cao hứng khi nghe nói có phương pháp vượt hồ, lại còn tỏ vẻ rất bình tĩnh thế kia?
Lục Việt không chỉ bình tĩnh mà còn có chút đau đầu. Trong tay hắn đã có giấy phép của quan phương vào khu vực di tích rồi, nếu chỉ là đơn thuần vượt hồ thì lại không thành vấn đề, phương pháp vượt sông của ngươi chẳng lẽ lại đáng tin hơn cả quan phương hay sao?
Bất quá, đối phương cũng là xuất phát từ ý tốt, hơn nữa còn dùng một món pháp khí để chuộc vợ mình về, Lục Việt hít sâu một hơi, giơ ngón tay cái lên làm vẻ mặt ngạc nhiên: "Thật ư, vậy ngươi quá tuyệt vời!"
Vừa lúc đó, một đám người khác lại tới bờ hồ. Không biết ai đã hô lên một tiếng: "Phương pháp qua hồ đây rồi! ! ! !"
Nhất thời, những Siêu Phàm Giả đang nấp sau lưng bên bờ hồ như ong vỡ tổ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận