Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!

Chương 179:, có mã liền ngươi mã cùng chết!

Chương 179: "Có ngựa thì ngươi và ngựa cùng ch·ết!" "Vương Đại Phúc, mở cửa, nên lên đường rồi..." Ngoài cửa, âm thanh kia từng hồi một vọng lại, mang theo cảm giác cấp bách không thể nghi ngờ. Ánh mắt Lục Việt híp lại thành khe nhỏ, một bên lặng lẽ không tiếng động hướng cửa ép tới gần, một bên lên tiếng dụ dỗ: "Ngươi tìm ai?" "Vương Đại Phúc, hắn nên lên đường." Ngoài cửa đáp lời, giọng nói trống rỗng lạnh lẽo. "Vương cái gì Phúc?" "Vương Đại Phúc." "Cái gì Đại Phúc?" "Vương Đại Phúc." "Vương Đại cái gì?" "Vương Đại Phúc..." Lời còn chưa dứt, Lục Việt đã như báo săn vồ tới trước cửa. "Nơi này không có Vương Đại Phúc, chỉ có nắm đấm to!" Tay phải đột ngột đẩy mạnh, cánh cửa bật mở, cùng lúc đó, tay trái ngưng tụ toàn bộ sức mạnh, quyền như sấm rền. Keng! Một quyền này phảng phất như chày nặng nện vào lớp hợp kim đặc biệt dày hơn mười thước, thân ảnh ngoài cửa bị chấn loạng choạng lùi về sau, nắm đấm của Lục Việt cũng truyền tới cảm giác tê dại nhẹ. Cái thứ quỷ gì đây? Cứng như vậy? ! ! ! ! Trước mắt bất ngờ xuất hiện một bộ người lớn đại Tiểu Khô Lâu, xương cốt đủ màu, trắng xám, khô héo, đen kịt xiên xẹo, phảng phất do các hài cốt khác nhau ghép lại mà thành, hơn nữa cả người ướt nhẹp, hiển nhiên là vừa mới từ trong sông bò ra ngoài. Càng làm người ta rợn tóc gáy hơn là, bộ khô lâu này quanh thân quấn lấy ngọn lửa xanh lam sẫm. Nó giống như quỷ hỏa trong truyền thuyết dân gian. Về quỷ hỏa thực ra có một loại giải thích khoa học, "Quỷ hỏa" chủ yếu do khí metan hoặc lân hóa hydro đốt cháy trong những điều kiện nhất định sinh ra, những khí này thường xuất phát từ thực vật thối rữa, ao đầm, xác chết chôn trong đất đang thối rữa sinh ra chất lân hóa. Lục Việt không rõ ngọn quỷ hỏa trước mắt có thể giải thích bằng khoa học hay không. Vậy nên bộ xương khô này tính là gì? Ghost Rider bốc lửa xanh lam, hay là loại không có ngựa? "Truyền thuyết Ghost Rider bất tử bất diệt, ta ngược lại muốn xem thử có đúng là thật không." Hai tay Lục Việt nhanh chóng kết ấn, Cửu Tự Chân Ngôn "Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành" hóa thành từng đạo dấu tay vàng kim, như mưa giông bão táp đánh về phía Ghost Rider. Ghost Rider trong nháy mắt bị phân giải, nhưng cũng nhanh chóng dựng lại. Sức sống ương ngạnh khiến người ta phải hít hà kinh ngạc. Cửu Tự Chân Ngôn hàng ma khu Tà Ấn về bản chất thực ra là một loại công kích mang thuộc tính Tru Tà, chứ không phải là loại vật lý thông thường. Nó có sát thương lớn nhất đối với quỷ vật là năng lượng thể. Nhưng nếu đối đãi với những quỷ vật có thật thể thì hiệu quả sẽ yếu đi không ít. Dù là như vậy, lợi dụng Cửu Tự Chân Ngôn hàng ma khu Tà Ấn cũng có thể từ từ mài cho con Ghost Rider không có ngựa này c·h·ết, nhưng hành động này quá tốn thời gian, hoàn toàn không cần thiết. Ánh mắt Lục Việt chợt lóe lên, quyết định đổi cách khác. "Được thôi, cho ta xem xem, là xương ngươi cứng, hay là Thanh Đồng Việt lợi hại hơn!" Thanh Đồng Việt ở trong tay, hàn quang bắn ra bốn phía, Lục Việt thân hình nhảy lên, như chim ưng vồ thỏ, Thanh Đồng Việt vạch lên không trung một đạo quỹ tích chói mắt. Người khô lâu giơ hai cánh tay đan chéo, ngọn lửa lam rừng rực, muốn dùng xương cốt cứng rắn ngăn cản. Ầm! Rắc rắc! Thanh Đồng Việt vô cùng sắc bén, dễ dàng phá nát, ngọn lửa lam bị phủ khí đánh tan, hai cánh tay khô lâu người cũng bị Việt chém đứt thành từng khúc, cả quá trình chỉ diễn ra trong nháy mắt. "Chất xương xốp vậy, ngươi nên bổ sung canxi rồi! ! !" "Còn nữa... là Ghost Rider bốc lửa lam, vậy ngựa của ngươi đâu?" "Ta hỏi ngươi, ngựa đâu! ! ! ! !" Lúc này, trong nhà hai sinh viên hết lên lại xuống, căng thẳng nép vào khe cửa quan s·á·t tình hình chiến đấu bên ngoài. "Anh Lục Việt đang nói gì vậy?" "Lục cố vấn đang hỏi thăm mẹ của bộ xương khô kia." "Hả, người xương khô cũng có mẹ sao?" Nữ sinh viên kinh ngạc không thôi. "Chuyện này... tôi cũng không rõ, nhìn dáng vẻ chắc không có mẹ." Nam sinh viên gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc. "Ầm! Ầm!" Hai bóng người kịch chiến, như hai ngôi sao băng va vào nhau trong trời đêm, người khô lâu khi đối mặt với Lục Việt tay cầm Thanh Đồng Việt đầy sát khí, thiết cốt bị chém tóe ra Hỏa Tinh, liên tục có mảnh vụn nứt vỡ. Tiếng nổ liên tiếp vang lên, Lục Việt tấn công như thủy triều, hoàn toàn áp chế đối phương. Ghost Rider liên tục bại lui, một đường gãy tay gãy chân... Ngay lúc Lục Việt sắp tung nhát búa chí mạng thì từ xa truyền đến tiếng bước chân nặng nề. Thình thịch... thình thịch... Một bộ xương ngựa toàn thân bốc lam quang như một bóng ma lao tới, toàn thân nó ướt nhẹp, rõ ràng cũng từ dưới sông bơi lên, hơn nữa trên mình ngựa đúng là do xương cốt của nhiều người khác nhau ghép thành, đầu ngựa càng dữ tợn đáng sợ, nó thực ra là một cái đầu người. Con Ghost Rider t·àn p·h·ế kia lập tức nhảy lên lưng ngựa hoảng hốt chạy trốn. "Thì ra ngươi thật sự có ngựa à?" Lục Việt hô lên, nhưng giây tiếp theo sắc mặt đột biến. "Có ngựa cũng vô dụng, đến cả ngươi lẫn ngựa cùng ch·ết!" Phủ Ảnh Sâm La! Một nhát búa chém ra, trong màn đêm đen hiện lên hơn mười đạo quang mang búa lớn màu đồng, như thiên la địa võng hướng Ghost Rider đánh tới, lưới búa ép sát đến trong nháy mắt, sát chiêu ẩn trong đó ầm ầm hạ xuống. Ầm! ! ! ! Theo tiếng nổ lớn, cả ngựa lẫn người đều cùng nhau bỏ m·ạ·ng. Trong toàn bộ quá trình, trong đầu Lục Việt vang lên âm thanh nhắc nhở của sổ sách, mang vẻ hơi cáu kỉnh. Mất Linh Mã cung cấp năm sợi. Ghost Rider cung cấp ba mươi bốn sợi. Hai lần cộng lại, Nguyên Khí sắp đạt tới một con thi cẩu Ngũ Giai Quỷ Vật. Thu hồi Thanh Đồng Việt, trở về phòng khách. Lúc này, hai sinh viên kia nhìn Lục Việt đầy khiếp sợ và sùng kính. Lục Việt cũng không để ý, dù sao người sùng bái hắn nhiều vô kể, hắn sớm quen với loại ánh mắt này, bất kể là ba nhân viên dòng chính của Trấn Ma Tư, hay những người quen biết trước kia. Người ta hay nói gì nhỉ? Quen rồi thì thành tự nhiên. Sau đó, hai sinh viên nam nữ, nhân chứng đã xem Lục Việt xuất thủ, vô cùng ân cần chuẩn bị nước cho thần tượng Lục Việt rửa mặt ở nhà bếp! Lục Việt đi tới phòng ngủ của ba người nhà Vương Lão Tam để kiểm tra tình hình, vừa định mở miệng hỏi, thì hai anh em Vương Lão Tam đã đi tới, ấp úng nói mấy câu, rồi bỗng ụp xuống đất, khiến hắn giật mình. "Ân nhân, là ta có lỗi với ngươi, đều là tại ta sai, đêm đó là do ta sắp xếp muội muội ta..." Vương Lão Tam mặt đầy xấu hổ và hối hận. "Không, là em tự nguyện, không liên quan gì tới anh." Muội muội Vương Lão Tam cãi lại. Thấy hai anh em giành nhận lỗi, Lục Việt nhướng mày, không cần nghĩ cũng biết nhất định là đang nói tới chuyện đêm hôm đó. Xem ra chuyện này quả nhiên có ẩn tình. Lục Việt đỡ hai người dậy, lúc này mới hiểu rõ ngọn nguồn sự việc. Đúng là do Vương Lão Tam nghĩ kế, mà em gái hắn cũng là tự nguyện. Tất cả mọi chuyện đều là vì cứu cha của họ, người đang gặp nguy hiểm nghìn cân treo sợi tóc. Quy định ở Khổ Hải Thôn là không được phép chống lại, ngay vào ngày Lục Việt tới, hai anh em này thực ra đã bàn bạc kế hoạch cứu cha. Hủ tục ở Khổ Hải Thôn đã kéo dài năm mươi năm. Họ từ nhỏ đã nghe những điều tai nghe mắt thấy, trong đầu đã thấm nhuần cái giá của việc vi phạm ý Hà Thần, họ rất hiểu cái hủ tục ở Khổ Hải Thôn đáng sợ đến mức nào, cho dù là cự tuyệt, báo c·ảnh s·át, hay các cách khác, thì chỉ càng khiến sự tình thêm tệ, không thể nào thay đổi sự thực trước mắt. Cuối cùng hai người chỉ còn cách dùng một m·ạng đổi một m·ạng. Vương Lão Tam trước hết nói sẽ hy sinh mình, nhưng nếu Vương Lão Tam c·h·ết thì trong nhà chỉ còn lại một người cha già yếu 50 tuổi và một người con gái, trong nhà không còn người đàn ông trụ cột, sinh sống ở thôn chỉ càng thêm gian khổ. Muội muội Vương Lão Tam nói sẽ dùng m·ạng mình để đổi lấy m·ạng cha. Vương Lão Tam không đồng ý. Hai người bọn họ cũng không còn cách nào khác, phải nghĩ tới dùng tính m·ạng của người khác trong thôn để thay thế, nhưng đối với hủ tục ở Khổ Hải Thôn này, ai trong thôn cũng đều rõ ràng cả, đó chính là lý do tại sao những người thôn dân và cả cảnh sát địa phương đều nhìn Lục Việt như vậy ngày hôm đó. Hơn nữa, vốn là một người nông dân chất phác, Vương Lão Tam cũng không dám g·iết người, cho tới khi Lục Việt đến, mới mang đến cho họ một tia hy vọng. Kế hoạch của họ không phải là dùng m·ạng của Lục Việt đổi m·ạng cha. Mà muốn dùng một cách không giống bình thường, chính là để em gái mang thai, sau đó sẽ đi cầu thần linh dùng một mạng sống mới sinh ra để thay cho người cha lẽ ra bị s·ống chôn. Nghe tới đó, mí mắt Lục Việt giật giật. Không thể không nói, đúng là một ý kiến tồi tệ. Nếu quả thật đúng theo như lời Vương Lão Tam nói, số dân trong thôn luôn được giữ ở 177 người, thì cứ theo đó, khi trẻ sơ sinh ra đời thì Vương Đại Phúc phải c·hết thì mới giữ được thăng bằng. Dù cho đêm hôm đó muội muội hắn trúng chiêu, rồi cầu xin thần linh lấy đi thì chỉ là tăng thêm một người và bớt đi một người trong tổng 177 người, căn bản không hề ảnh hưởng tới sinh t·ử của cha hắn. Đây là một bài toán đơn giản mà học sinh tiểu học đều hiểu. Nhưng hai anh em Vương Lão Tam bị dồn vào đường cùng lại làm như vậy. Có lẽ đối với những người không có học thức mà nói, cầu xin thần linh thương xót, có thể dùng một m·ạng đổi một m·ạng đã là điều mà họ có thể thành tâm làm nhất. Nhưng, một mạng đổi một mạng có thực sự hiệu quả hay không, trên thế gian này có thực sự có Hà Thần hay không, người được Hà Thần chọn có vì lựa chọn của con người mà thay đổi hay không? Hà Thần có lòng thương xót hay không? Nếu Hà Thần thương xót thế nhân, tại sao lại đặt ra cái quy tắc t·àn nhẫn này? Trong đầu Lục Việt hiện lên một loạt các vấn đề, sau đó lại nhớ tới những gì đã từng trải qua, hình ảnh Âm Thần Tỷ Can đang thẩm phán, hình ảnh núi thây giảng kinh thê thảm trên Mộc Miên Cà Sa... Hắn càng nghĩ càng nhức đầu, dứt khoát không nghĩ thêm nữa. Sau khi hiểu lầm được hóa giải, cả Vương Lão Tam và em gái đều không bị thiệt hại gì, Lục Việt cũng không muốn trở thành đạo đức giả, đứng trên điểm cao đạo đức chỉ trích Vương Lão Tam về hành động của hắn. Chuyện này coi như cho qua. Tuy nhiên có những lời mà hắn chưa nói cho hai người biết. Hắn luôn cảm thấy tên Ghost Rider kia hình như không phải là kẻ cầm đầu gây ra hủ tục ở Khổ Hải Thôn, cũng không phải là Hà Thần mà người dân cầu khấn. Nhưng đây chỉ là trực giác của hắn, không có chứng cứ xác thực. Lúc này, Lục Việt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng nghĩ rằng đã qua lâu như vậy rồi, chung quan chấm thi tại sao còn chưa về, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không, mình có nên nhanh chóng đến xem thử không? Vừa quay người chuẩn bị đi tìm hai sinh viên kia bảo gọi điện hỏi thăm chung quan chấm thi, thì đã thấy nam và nữ sinh viên bê chậu rửa mặt, nhưng lại lộ ra hai con mắt đang từ trên xuống dưới đánh giá hắn. Hai người này hình như đã nghe trộm toàn bộ sự việc vừa xảy ra. Trong mắt họ đang lóe lên ngọn lửa bát quái nồng nặc. Lục Việt trong lòng lo lắng. Xong rồi, hình tượng của mình có vẻ sắp bị hủy rồi. May đúng lúc này, chung quan chấm thi đã trở lại. Lục Việt còn nhìn thấy người kia mang theo một bộ xương khô ướt nhẹp, quấn quanh rong rêu, giống với bộ hắn vừa mới chém, cả người xương cốt mới cũ lẫn lộn, đều là ghép lại thành. (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận