Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!
Chương 282:, Tiên Mộc xảy ra chuyện
Chương 282: Tiên Mộc xảy ra chuyện Cuối cùng, Lục Việt vẫn đồng ý kế hoạch của Bành Tổ. Đưa hắn trở lại Thái Thành, sau khi giao Chung đội trưởng cho người Trương Thần Y phái đến, thì khi hướng về tiểu khu đã là mười một giờ sáng.
Dọc theo đường đi, Lục Việt cũng tỏ ra rất trầm mặc, trở lại trước cửa, cắm chìa khóa nhẹ nhàng xoay, khóa cửa vang lên tiếng mở, chỉ thấy bên trong nhà một mảnh ảm đạm.
Để tránh lúc chia ly thêm lưu luyến, Bành Tổ đã trước một bước mang Trương Nhã Linh đi, cho nên khi hắn trở về nhà, cũng không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Lúc này trên sân thượng truyền đến tiếng va chạm.
Trị an gấu con đang thức đêm làm thêm giờ bảo trì hòa bình thế giới, mình trần như nhộng, tay khiêng Gatling, rón rén nhảy qua cửa sổ mà vào, tựa hồ sợ quấy rầy Trương Nhã Linh, rồi bị nhét vào trong chậu đỏ xoa nắn, lại treo ở ban công phơi khô.
"Trương Nhã Linh đã đi rồi."
"Bình an, từ nay về sau trong phòng này chỉ có hai người chúng ta thôi."
Nghe nói Trương Nhã Linh không có ở đây, trị an gấu con ngẩng đầu ưỡn ngực, lập tức bước những bước lục thân bất nhận, tùy tiện giẫm lên sàn nhà những dấu chân lấm lem bùn đất.
Lục Việt: "..."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Lục Việt nghiêng đầu nhìn, phát hiện người bước vào đúng là Trương Nhã Linh.
Trương Nhã Linh chớp đôi mắt linh hoạt, nhìn về phía Lục Việt.
Lục Việt cũng ngưng mắt nhìn đối phương, vô cùng ngạc nhiên.
Trương Nhã Linh không phải đã đi rồi sao, tại sao lại trở lại?
Lúc này, Bành Tổ xuất hiện ở cửa, giải thích mọi chuyện.
Thì ra là Bành Tổ nói với Trương Nhã Linh rằng Lục Việt muốn nàng đi cùng mình, Trương Nhã Linh cũng không hề do dự, trực tiếp đi theo Bành Tổ "chưa từng gặp mặt" kia, nhưng trên đường đi Trương Nhã Linh nói đói bụng rồi, vì vậy Bành Tổ liền dẫn nàng đến nhà hàng sang trọng ăn cơm, đang ăn thì Trương Nhã Linh nói muốn đi vệ sinh.
Sau đó Bành Tổ cứ chờ, cứ chờ mãi... Cho đến khi có người không nhìn nổi, nói với hắn là cô gái ăn cơm kia đã chạy rồi.
Hơn nữa còn chê Bành Tổ vừa già vừa xấu, vẽ ra hình dáng Thọ tinh đơn giản là một khuôn đúc đi ra.
Với tướng mạo này thì đừng hòng hẹn được cô gái nào.
Lục Việt nghe xong thì khóe mắt co giật, đúng là Trương Nhã Linh, thấy người lạ mang đi, giả vờ như dễ gạt, ăn một bữa cơm sau đó mới lén lút bỏ đi.
Lúc này Lục Việt quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy Trương Nhã Linh thuần thục xốc trị an gấu con lên, ném vào trong chậu đỏ, trong phòng vệ sinh lại vang lên tiếng gào thét giãy giụa của trị an gấu con.
Chờ sau khi Trương Nhã Linh tắm xong, Lục Việt mới nói rõ lợi hại cho Trương Nhã Linh hiểu.
Nói rõ Bành Tổ không phải là kẻ lừa đảo, là bạn cũ của nàng.
Để cho Trương Nhã Linh tạm thời cùng Bành Tổ rời khỏi nơi này.
Trương Nhã Linh nghe xong sửng sốt một chút.
Sau đó yên lặng gật đầu, lấy ra chìa khóa cùng điện thoại di động, trả lại cho Lục Việt.
Lục Việt lắc đầu không nhận lấy.
"Nơi này vĩnh viễn là nhà của ngươi."
"Chỉ là hiện tại căn nhà này rất nguy hiểm, bất quá thời gian này sẽ không quá dài."
"Ngươi ở bên ngoài nghe lời, tránh xong sóng gió, không bao lâu ta sẽ đi đón ngươi."
Nghe vậy, Trương Nhã Linh, thu lại chìa khóa, vắt khô con trị an gấu con đã được giặt sạch rồi treo lên, cuối cùng quyến luyến nhìn một cái nơi đã từng sinh hoạt hơn nửa năm, mới xoay người rời đi.
Đưa Trương Nhã Linh ra ngoài tiểu khu, nhìn theo bóng dáng đối phương rời đi, Lục Việt lúc này mới xoay người vào nhà, nhưng vừa mới vào đến cửa, liền thấy Trương Nhã Linh từ trên sân thượng lật vào một cách thuần thục.
"Ngươi... Sao... Ta..."
Hắn rõ ràng đã nhìn thấy Trương Nhã Linh rời đi, sao đối phương lại về nhà trước cả hắn thế này.
Lúc này, tiếng Bành Tổ nóng nảy truyền tới.
"Lục Việt, Trương Nhã Linh lại biến mất rồi, chỉ vừa qua có cái đèn xanh đèn đỏ thôi mà..."
Lục Việt da mặt co giật, trả lời Bành Tổ là không có gì, Trương Nhã Linh đã về nhà rồi.
Trương Nhã Linh: "Trong tủ lạnh có đồ ăn, trong nồi có cơm, nhắc nhở ngươi một chút, đừng quên..."
Thì ra là vì nhắc nhở ta chuyện phải ăn cơm đúng giờ nên ngươi mới quay lại?
Lục Việt có chút dở khóc dở cười.
"Ta sẽ nhớ ăn cơm mà."
Trương Nhã Linh gật đầu nói: "Tốt lắm, quà vặt trong phòng ta mang hết đi."
Nói xong, trong ánh mắt kinh hãi của Lục Việt, Trương Nhã Linh nhanh nhẹn đem tất cả quà vặt trong nhà bỏ túi, không để lại một gói nào, tất cả đều bỏ vào cái túi phân đạm, sau đó mới hài lòng nhảy qua cửa sổ đi.
Lục Việt đưa mắt nhìn theo, mãi đến khi bóng dáng đối phương biến mất.
Lần này, Trương Nhã Linh thật sự đã rời đi.
Lục Việt lắc đầu một cái, hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra.
Hắn phải mau chóng tăng cường thực lực.
Trước mắt số lượng Nguyên Khí chỉ có một trăm bốn mươi mốt sợi.
Cách phiên bản tiếp theo của « bất hủ kim cương quyết » chỉ còn thiếu chín sợi.
Vì vậy, trong hai ngày kế tiếp, Lục Việt đến khu nội trú phụ cận để cọ Nguyên Khí, để tiết kiệm thời gian, hắn thông qua quan hệ, trưng dụng trạm an ninh cạnh khu nội trú, vừa tu luyện công pháp, vừa cọ Nguyên Khí.
Rốt cuộc cũng gom đủ chín sợi Nguyên Khí.
Đầu tiên, Lục Việt tiến hành diễn luyện, hợp thành.
« bất hủ kim cương quyết phiên bản lần hai » công pháp vừa ra lò.
Toàn bộ quá trình diễn ra hết sức suôn sẻ, ngay tối đó liền công phá được.
Hoàn toàn lĩnh ngộ tầng hai càn khôn huyễn biến.
Càn khôn huyễn biến trong khi đối địch, không chỉ có thể chống đỡ công kích của đối phương, mà còn có thể dời đi công kích của đối phương, bắn ngược hoặc thay đổi phương hướng, đồng thời có thể hấp thụ năng lượng công kích của đối phương, chuyển hóa thành lực lượng phòng ngự của bản thân.
Như vậy, ít nhất hắn đã có đủ sức lực để giao đấu chính diện với cường giả Thần tàng bát trọng thiên hoặc là cao hơn, gần nhất thì nếu đối phó với phân thân của vị Âm Ti nương nương kia, cũng có thể bảo đảm là không bị giết chết trong tình huống đơn đấu.
Tiếp theo là hai môn thần cấp công pháp của ngũ tạng.
Đây là căn bản, không thể xem nhẹ.
Lại trải qua mấy ngày bế quan khổ tu, cắm đầu phát triển.
« Thất Khiếu Thần Tâm Quyết » « Thọ Nguyên thận Thần bí điển » đều có hiệu quả rõ rệt.
Kình thiên pháp tướng đã ngưng tụ được tim có kích cỡ tương đương với quả đào.
Cùng với thận tạng lớn bằng móng tay.
Ngoài ra, Kim Long cũng đã nở ra con thứ tám.
Mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt....
... ...
Ngày này, Lục Việt mới từ nơi tu hành đi ra, suy nghĩ hồi lâu không thấy thăm Trương Thần Y, vì vậy bèn đổi hướng đi đến trung y quán, đợi Trương Thần Y xem xong một ít bệnh nhân rồi mới từ từ tiến lên lên tiếng gọi.
Sau đó nói về chuyện trang viên âm phủ.
Cũng hỏi thăm xem có phải cuối cùng là người của trụ sở chính ra tay cứu bọn họ hay không.
Trương Thần Y trầm ổn đáp lời: "Trụ sở chính truyền đến tin tức, là bọn họ ra tay."
"Vậy chuyện phong ấn thì sao?" Lục Việt truy hỏi.
"Chuyện phong ấn thì đã có người của trụ sở chính lên kế hoạch, kết quả lần này cũng nằm trong dự liệu, bên trụ sở chính có phương án ứng phó tiếp theo."
Nghe đến đây, tảng đá lớn trong lòng Lục Việt rốt cuộc cũng đã hạ xuống.
Hai người lại nói chuyện thêm một lát, Trương Thần Y ân cần hỏi thăm về tình hình hiện tại của Trương Nhã Linh.
Lục Việt cho biết, để đảm bảo Trương Nhã Linh không có bất cứ sơ hở nào, Bành Tổ đã ẩn giấu nàng ở một nơi cực kỳ bí mật, vị trí cụ thể thì ngay cả hắn cũng không biết rõ, dù sao thì cũng đang trốn tránh vị Âm Ti nương nương kia, càng ít người biết càng an toàn.
Trương Thần Y tỏ vẻ đồng ý với điều này.
Đổi đề tài, Lục Việt lại hỏi chuyện siêu phàm giả bị ảnh hưởng linh hồn.
Trương Thần Y bỗng nhiên nói: "Nói đến chuyện này, còn phải cám ơn ngươi."
"Cám ơn ta?"
Lục Việt vẻ mặt mờ mịt, lúc đó hắn đang cùng Bành Tổ kịch chiến với phân thân của nương nương mà.
"Gần đây ở Thái Thành đang lưu truyền một tổ chức Hồng Hoa Hội, ngươi có biết không?"
Lục Việt gật đầu tỏ vẻ biết, chuyện di tích xâm lấn dẹp loạn đã lâu, nhưng ở Thái Thành lại xuất hiện rất nhiều siêu phàm giả mới nổi, liên tục ra đường làm việc tốt, giúp đỡ người khác, trước đó hắn còn muốn để cho trị an gấu con tra xem lai lịch của đám người này, để ngừa là tà giáo gây rối.
"Ngày đó ta mở tiệc mời siêu phàm giả của Trấn Ma Tư Thái Thành, một lưới bắt hết, biết được ngoài siêu phàm giả của Trấn Ma Tư bị ảnh hưởng ra, còn có một vài siêu phàm giả dân gian cũng bị ảnh hưởng, những người này đã ra đường gây sự, giết người gây ra hỗn loạn..."
"Lúc này ta muốn phái người ngăn cản đã không kịp nữa, cũng may cuối cùng những siêu phàm giả gây rối này đều bị một đám thành viên Hồng Hoa Hội chế phục."
"Về tổ chức này, Trấn Ma Tư Thái Thành vẫn luôn âm thầm quan sát, thế lực của tổ chức này hiện tại đã có hơn một trăm người, còn đông hơn cả nhân viên công chức của Trấn Ma Tư, hơn nữa tổ chức này có quan hệ sâu xa với ngươi đấy."
Trương Thần Y nói ra những lời kinh người.
Lục Việt liền vội vàng làm rõ, hắn thề với trời, thân là một công dân tuân thủ pháp luật, chưa bao giờ kéo bè kết phái, âm thầm phát triển thế lực.
Trương Thần Y cười một tiếng, sau đó nói ra chân tướng.
"Nhà ngươi có một cái Tà Khí tự nhiên, chính là hình tượng của trị an Tiểu Hùng, người của Trấn Ma Tư Thái Thành đã quan sát, phát hiện ra năng lực của nó, nó có thể giúp người có tinh thần chính nghĩa thức tỉnh, nên đây chính là nguyên nhân khiến ở Thái Thành xuất hiện nhiều siêu phàm giả đến như vậy."
Lục Việt có chút kinh ngạc.
Hắn không ngờ trị an gấu con ngoài Tẩu Âm ra còn có năng lực này.
Dọc theo đường đi, Lục Việt cũng tỏ ra rất trầm mặc, trở lại trước cửa, cắm chìa khóa nhẹ nhàng xoay, khóa cửa vang lên tiếng mở, chỉ thấy bên trong nhà một mảnh ảm đạm.
Để tránh lúc chia ly thêm lưu luyến, Bành Tổ đã trước một bước mang Trương Nhã Linh đi, cho nên khi hắn trở về nhà, cũng không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Lúc này trên sân thượng truyền đến tiếng va chạm.
Trị an gấu con đang thức đêm làm thêm giờ bảo trì hòa bình thế giới, mình trần như nhộng, tay khiêng Gatling, rón rén nhảy qua cửa sổ mà vào, tựa hồ sợ quấy rầy Trương Nhã Linh, rồi bị nhét vào trong chậu đỏ xoa nắn, lại treo ở ban công phơi khô.
"Trương Nhã Linh đã đi rồi."
"Bình an, từ nay về sau trong phòng này chỉ có hai người chúng ta thôi."
Nghe nói Trương Nhã Linh không có ở đây, trị an gấu con ngẩng đầu ưỡn ngực, lập tức bước những bước lục thân bất nhận, tùy tiện giẫm lên sàn nhà những dấu chân lấm lem bùn đất.
Lục Việt: "..."
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Lục Việt nghiêng đầu nhìn, phát hiện người bước vào đúng là Trương Nhã Linh.
Trương Nhã Linh chớp đôi mắt linh hoạt, nhìn về phía Lục Việt.
Lục Việt cũng ngưng mắt nhìn đối phương, vô cùng ngạc nhiên.
Trương Nhã Linh không phải đã đi rồi sao, tại sao lại trở lại?
Lúc này, Bành Tổ xuất hiện ở cửa, giải thích mọi chuyện.
Thì ra là Bành Tổ nói với Trương Nhã Linh rằng Lục Việt muốn nàng đi cùng mình, Trương Nhã Linh cũng không hề do dự, trực tiếp đi theo Bành Tổ "chưa từng gặp mặt" kia, nhưng trên đường đi Trương Nhã Linh nói đói bụng rồi, vì vậy Bành Tổ liền dẫn nàng đến nhà hàng sang trọng ăn cơm, đang ăn thì Trương Nhã Linh nói muốn đi vệ sinh.
Sau đó Bành Tổ cứ chờ, cứ chờ mãi... Cho đến khi có người không nhìn nổi, nói với hắn là cô gái ăn cơm kia đã chạy rồi.
Hơn nữa còn chê Bành Tổ vừa già vừa xấu, vẽ ra hình dáng Thọ tinh đơn giản là một khuôn đúc đi ra.
Với tướng mạo này thì đừng hòng hẹn được cô gái nào.
Lục Việt nghe xong thì khóe mắt co giật, đúng là Trương Nhã Linh, thấy người lạ mang đi, giả vờ như dễ gạt, ăn một bữa cơm sau đó mới lén lút bỏ đi.
Lúc này Lục Việt quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy Trương Nhã Linh thuần thục xốc trị an gấu con lên, ném vào trong chậu đỏ, trong phòng vệ sinh lại vang lên tiếng gào thét giãy giụa của trị an gấu con.
Chờ sau khi Trương Nhã Linh tắm xong, Lục Việt mới nói rõ lợi hại cho Trương Nhã Linh hiểu.
Nói rõ Bành Tổ không phải là kẻ lừa đảo, là bạn cũ của nàng.
Để cho Trương Nhã Linh tạm thời cùng Bành Tổ rời khỏi nơi này.
Trương Nhã Linh nghe xong sửng sốt một chút.
Sau đó yên lặng gật đầu, lấy ra chìa khóa cùng điện thoại di động, trả lại cho Lục Việt.
Lục Việt lắc đầu không nhận lấy.
"Nơi này vĩnh viễn là nhà của ngươi."
"Chỉ là hiện tại căn nhà này rất nguy hiểm, bất quá thời gian này sẽ không quá dài."
"Ngươi ở bên ngoài nghe lời, tránh xong sóng gió, không bao lâu ta sẽ đi đón ngươi."
Nghe vậy, Trương Nhã Linh, thu lại chìa khóa, vắt khô con trị an gấu con đã được giặt sạch rồi treo lên, cuối cùng quyến luyến nhìn một cái nơi đã từng sinh hoạt hơn nửa năm, mới xoay người rời đi.
Đưa Trương Nhã Linh ra ngoài tiểu khu, nhìn theo bóng dáng đối phương rời đi, Lục Việt lúc này mới xoay người vào nhà, nhưng vừa mới vào đến cửa, liền thấy Trương Nhã Linh từ trên sân thượng lật vào một cách thuần thục.
"Ngươi... Sao... Ta..."
Hắn rõ ràng đã nhìn thấy Trương Nhã Linh rời đi, sao đối phương lại về nhà trước cả hắn thế này.
Lúc này, tiếng Bành Tổ nóng nảy truyền tới.
"Lục Việt, Trương Nhã Linh lại biến mất rồi, chỉ vừa qua có cái đèn xanh đèn đỏ thôi mà..."
Lục Việt da mặt co giật, trả lời Bành Tổ là không có gì, Trương Nhã Linh đã về nhà rồi.
Trương Nhã Linh: "Trong tủ lạnh có đồ ăn, trong nồi có cơm, nhắc nhở ngươi một chút, đừng quên..."
Thì ra là vì nhắc nhở ta chuyện phải ăn cơm đúng giờ nên ngươi mới quay lại?
Lục Việt có chút dở khóc dở cười.
"Ta sẽ nhớ ăn cơm mà."
Trương Nhã Linh gật đầu nói: "Tốt lắm, quà vặt trong phòng ta mang hết đi."
Nói xong, trong ánh mắt kinh hãi của Lục Việt, Trương Nhã Linh nhanh nhẹn đem tất cả quà vặt trong nhà bỏ túi, không để lại một gói nào, tất cả đều bỏ vào cái túi phân đạm, sau đó mới hài lòng nhảy qua cửa sổ đi.
Lục Việt đưa mắt nhìn theo, mãi đến khi bóng dáng đối phương biến mất.
Lần này, Trương Nhã Linh thật sự đã rời đi.
Lục Việt lắc đầu một cái, hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra.
Hắn phải mau chóng tăng cường thực lực.
Trước mắt số lượng Nguyên Khí chỉ có một trăm bốn mươi mốt sợi.
Cách phiên bản tiếp theo của « bất hủ kim cương quyết » chỉ còn thiếu chín sợi.
Vì vậy, trong hai ngày kế tiếp, Lục Việt đến khu nội trú phụ cận để cọ Nguyên Khí, để tiết kiệm thời gian, hắn thông qua quan hệ, trưng dụng trạm an ninh cạnh khu nội trú, vừa tu luyện công pháp, vừa cọ Nguyên Khí.
Rốt cuộc cũng gom đủ chín sợi Nguyên Khí.
Đầu tiên, Lục Việt tiến hành diễn luyện, hợp thành.
« bất hủ kim cương quyết phiên bản lần hai » công pháp vừa ra lò.
Toàn bộ quá trình diễn ra hết sức suôn sẻ, ngay tối đó liền công phá được.
Hoàn toàn lĩnh ngộ tầng hai càn khôn huyễn biến.
Càn khôn huyễn biến trong khi đối địch, không chỉ có thể chống đỡ công kích của đối phương, mà còn có thể dời đi công kích của đối phương, bắn ngược hoặc thay đổi phương hướng, đồng thời có thể hấp thụ năng lượng công kích của đối phương, chuyển hóa thành lực lượng phòng ngự của bản thân.
Như vậy, ít nhất hắn đã có đủ sức lực để giao đấu chính diện với cường giả Thần tàng bát trọng thiên hoặc là cao hơn, gần nhất thì nếu đối phó với phân thân của vị Âm Ti nương nương kia, cũng có thể bảo đảm là không bị giết chết trong tình huống đơn đấu.
Tiếp theo là hai môn thần cấp công pháp của ngũ tạng.
Đây là căn bản, không thể xem nhẹ.
Lại trải qua mấy ngày bế quan khổ tu, cắm đầu phát triển.
« Thất Khiếu Thần Tâm Quyết » « Thọ Nguyên thận Thần bí điển » đều có hiệu quả rõ rệt.
Kình thiên pháp tướng đã ngưng tụ được tim có kích cỡ tương đương với quả đào.
Cùng với thận tạng lớn bằng móng tay.
Ngoài ra, Kim Long cũng đã nở ra con thứ tám.
Mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt....
... ...
Ngày này, Lục Việt mới từ nơi tu hành đi ra, suy nghĩ hồi lâu không thấy thăm Trương Thần Y, vì vậy bèn đổi hướng đi đến trung y quán, đợi Trương Thần Y xem xong một ít bệnh nhân rồi mới từ từ tiến lên lên tiếng gọi.
Sau đó nói về chuyện trang viên âm phủ.
Cũng hỏi thăm xem có phải cuối cùng là người của trụ sở chính ra tay cứu bọn họ hay không.
Trương Thần Y trầm ổn đáp lời: "Trụ sở chính truyền đến tin tức, là bọn họ ra tay."
"Vậy chuyện phong ấn thì sao?" Lục Việt truy hỏi.
"Chuyện phong ấn thì đã có người của trụ sở chính lên kế hoạch, kết quả lần này cũng nằm trong dự liệu, bên trụ sở chính có phương án ứng phó tiếp theo."
Nghe đến đây, tảng đá lớn trong lòng Lục Việt rốt cuộc cũng đã hạ xuống.
Hai người lại nói chuyện thêm một lát, Trương Thần Y ân cần hỏi thăm về tình hình hiện tại của Trương Nhã Linh.
Lục Việt cho biết, để đảm bảo Trương Nhã Linh không có bất cứ sơ hở nào, Bành Tổ đã ẩn giấu nàng ở một nơi cực kỳ bí mật, vị trí cụ thể thì ngay cả hắn cũng không biết rõ, dù sao thì cũng đang trốn tránh vị Âm Ti nương nương kia, càng ít người biết càng an toàn.
Trương Thần Y tỏ vẻ đồng ý với điều này.
Đổi đề tài, Lục Việt lại hỏi chuyện siêu phàm giả bị ảnh hưởng linh hồn.
Trương Thần Y bỗng nhiên nói: "Nói đến chuyện này, còn phải cám ơn ngươi."
"Cám ơn ta?"
Lục Việt vẻ mặt mờ mịt, lúc đó hắn đang cùng Bành Tổ kịch chiến với phân thân của nương nương mà.
"Gần đây ở Thái Thành đang lưu truyền một tổ chức Hồng Hoa Hội, ngươi có biết không?"
Lục Việt gật đầu tỏ vẻ biết, chuyện di tích xâm lấn dẹp loạn đã lâu, nhưng ở Thái Thành lại xuất hiện rất nhiều siêu phàm giả mới nổi, liên tục ra đường làm việc tốt, giúp đỡ người khác, trước đó hắn còn muốn để cho trị an gấu con tra xem lai lịch của đám người này, để ngừa là tà giáo gây rối.
"Ngày đó ta mở tiệc mời siêu phàm giả của Trấn Ma Tư Thái Thành, một lưới bắt hết, biết được ngoài siêu phàm giả của Trấn Ma Tư bị ảnh hưởng ra, còn có một vài siêu phàm giả dân gian cũng bị ảnh hưởng, những người này đã ra đường gây sự, giết người gây ra hỗn loạn..."
"Lúc này ta muốn phái người ngăn cản đã không kịp nữa, cũng may cuối cùng những siêu phàm giả gây rối này đều bị một đám thành viên Hồng Hoa Hội chế phục."
"Về tổ chức này, Trấn Ma Tư Thái Thành vẫn luôn âm thầm quan sát, thế lực của tổ chức này hiện tại đã có hơn một trăm người, còn đông hơn cả nhân viên công chức của Trấn Ma Tư, hơn nữa tổ chức này có quan hệ sâu xa với ngươi đấy."
Trương Thần Y nói ra những lời kinh người.
Lục Việt liền vội vàng làm rõ, hắn thề với trời, thân là một công dân tuân thủ pháp luật, chưa bao giờ kéo bè kết phái, âm thầm phát triển thế lực.
Trương Thần Y cười một tiếng, sau đó nói ra chân tướng.
"Nhà ngươi có một cái Tà Khí tự nhiên, chính là hình tượng của trị an Tiểu Hùng, người của Trấn Ma Tư Thái Thành đã quan sát, phát hiện ra năng lực của nó, nó có thể giúp người có tinh thần chính nghĩa thức tỉnh, nên đây chính là nguyên nhân khiến ở Thái Thành xuất hiện nhiều siêu phàm giả đến như vậy."
Lục Việt có chút kinh ngạc.
Hắn không ngờ trị an gấu con ngoài Tẩu Âm ra còn có năng lực này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận