Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!

Chương 44:, thần linh đã chết di tích (nhỏ đổi )

Chương 44: Di tích nơi thần linh đã chết (chỉnh sửa nhỏ) Lục Việt hữu quyền được một tầng dịch màng óng ánh trong suốt bao bọc lại, nóng bỏng hừng hực như nham tương, đó chính là biểu hiện thận khí dịch hóa.
Oành!
Một quyền đánh vào vị trí thứ hai bên trái vào ngực người trúng tà.
Sau lưng người kia sinh ra từng tầng hư ảnh, thân ảnh thanh niên quỷ nửa ẩn nửa hiện.
"Làm sao có thể, ngươi làm sao có thể biết rõ ta phụ ở trên người hắn." Người trúng tà không phát hiện chút tổn hao nào, nhưng thanh âm thanh niên quỷ lại tràn đầy khó tin cùng kinh hoàng.
"Ngươi đoán?"
Với quả đấm hiện tại của Lục Việt, nếu như không phải vì bức quỷ phụ thân phải thu lực, thì ít nhất đánh chết một người bình thường nhẹ nhàng như trở bàn tay.
"Không thể nào, đây nhất định là trùng hợp!!!!"
Mấy chục người hung tợn nhìn chằm chằm Lục Việt.
Lục Việt khẽ cau mày, dù không nhìn thấy trực quan, nhưng giác quan thứ sáu tự nói với mình, quỷ phụ thân kia không còn ở trên người như trước đó.
Vô Tâm quỷ này thực lực không tính là quá mạnh, nhiều nhất cũng chỉ là cấp thi cẩu cấp hai, nhưng thủ đoạn quả thật quỷ dị, cái gọi là nó 'ở trên người' chính là thay thế hồn phách đã mất của những người trúng tà đó.
Nhìn từ bên ngoài, người trúng tà cùng Quỷ Vật không khác gì nhau.
"Ngươi không tìm được ta, ngươi không tìm được ta!!!!"
"Ngươi đang nhìn cái gì, ngươi nhìn bên trái làm gì?! ! !"
Lúc này, thanh niên quỷ ẩn mình trên người phát hiện tầm mắt Lục Việt không ở trên mấy chục người, mà là nhìn về phía khoảng đất trống một bên, cảnh tượng quỷ dị như vậy khiến nó có chút bất an.
Lục Việt cười.
Dòng phụ đề trên đầu lão đạo trưởng lại được làm mới.
"Người thứ tư bên trái, thêm nặng nửa phần lực."
"Ngươi cười cái gì!!!!" Thanh âm thanh niên trở nên the thé.
"Cười ngươi muốn chết!!!"
Oành!
Lại là một quyền, uy lực khi Lục Việt vung quyền mạnh hơn trước gấp rưỡi, dòng thận khí cuồn cuộn giống như sông lớn trào dâng, một tia ý thức khơi thông vào trong cơ thể người trúng tà.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thanh niên phụ thân bị đau từ người trốn ra.
"Ngươi đã làm thế nào?! ! !" Trong thanh âm thanh niên quỷ tràn đầy không cam lòng cùng phẫn nộ, hai mắt bốc lửa, độc địa nhìn chằm chằm Lục Việt.
"Thì không nói cho ngươi, ngươi thấy có tức không?"
Thanh niên lửa giận bùng lên, một làn khói đen phun ra, trong cơn giận dữ muốn phản kháng, nhưng Lục Việt thừa dịp bắt được thanh niên quỷ, nham tương nóng bỏng tóm chặt lấy cổ tay đối phương.
Cổ tay đối phương trong nháy mắt bị đốt cháy đen.
Thanh niên quỷ kinh hãi.
Trong tình thế cấp bách đứt cổ tay để cầu sinh, lại lần nữa nhập vào người trúng tà.
Lần này nó khôn ngoan hơn, không mở miệng nói chuyện, mà là khống chế mười mấy người này chạy tản loạn, nó không tin, Lục Việt có thể lần nữa tìm được nó.
Nhưng chuyện khiến nó kinh sợ đã xảy ra.
Lục Việt lại bay thẳng về phía nó đang bỏ chạy mà xông tới.
"Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể chạy thoát?"
Giờ phút này, toàn thân Lục Việt được bao phủ bởi một màng mỏng hình người cao hơn ba mét, được ánh tà dương chiếu rọi lấp lánh, tựa như một vị Thần Linh từ trên trời giáng xuống.
Pháp tướng màu sương mù biến thành pháp tướng dạng lỏng.
Ầm!
Một quyền đánh văng thanh niên quỷ đang nhập vào người, hơi nóng cuồn cuộn va chạm không khí, đốt cháy một cánh tay khác của đối phương, và tốc độ lan tỏa có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Thanh niên quỷ vạn phần hoảng sợ, bắt đầu chặt tay để cầu sinh.
Lại nhập vào một người trúng tà khác.
Lục Việt không chút hoang mang liếc nhìn phụ đề trên đầu lão đạo trưởng, bình tĩnh xông đến một người trong số đó, lại lần nữa đánh bay Quỷ thân.
Thanh niên quỷ phụ thân bỏ chạy... Đoạn cổ tay để cầu sinh...
Thanh niên quỷ phụ thân bỏ chạy... Đoạn cánh tay để cầu sinh...
Thanh niên quỷ phụ thân bỏ chạy... Đoạn chân trái để cầu sinh...
"Lão đạo trưởng đứng bình tĩnh ở một bên, bất kể thanh niên quỷ phụ vào người nào, đều bị chỉ ra ngay lập tức, hơn nữa phụ đề liên tục thay đổi."
Còn thanh niên quỷ trong tuyệt vọng chạy trốn tứ phía, phụ thân vào người khác rồi lại bị đánh văng ra...
Cứ lặp lại như vậy đến khi nó mất đi ý thức.
Oành!
Cuối cùng, chỉ còn lại cái đầu của thanh niên quỷ bị Lục Việt một chưởng đánh bay, trong nham tương thận khí bao trùm, hóa thành hư vô.
Tổng cộng thu được mười lăm sợi Nguyên Khí.
Lục Việt mừng rỡ.
Nhưng nhớ ra còn có người bên cạnh, vì vậy liền lấy điện thoại di động ra.
"Ngươi đang làm gì?" Phụ đề hiện trên đầu lão đạo trưởng.
Lục Việt: "Ta đang tra xem Đạo Môn hành lễ thế nào."
Lão đạo trưởng: "Đạo pháp Tự Nhiên, không cần lễ nghi rườm rà."
Lục Việt cảm thấy kính nể, đây mới thực sự là cao nhân!!!
Xem xong điện thoại, lúc này hành một cái Tử Ngọ quyết tiêu chuẩn, để bày tỏ thành ý.
Ngón cái tay phải chỉ vào ngón áp út tay trái, ngón giữa phải và ngón cái móc thành vòng, tự nhiên ôm quyền tạo thành hình Thái Cực, đây chính là Tử Ngọ quyết.
Không nói đến việc tu hành ở nhà lão đạo trưởng không mất phí, chỉ bằng chuyện đối phương giúp mình tìm ra quỷ phụ thân, cũng đã đáng được tôn trọng.
Phụ đề trên đầu lão đạo trưởng lại một lần nữa hiện lên.
"Những người trúng tà này, phách của thi cẩu đã rời khỏi thân thể, nếu như ngươi có thời gian, thì giúp ta trông chừng một chút, lát nữa ta sẽ sắp xếp người đến đưa họ về đạo quán để chiêu phách."
Lục Việt khiếp sợ.
Tốc độ gõ chữ của lão đạo trưởng thật nhanh.
Cũng không biết là dùng kiểu gõ 9 phím hay 26 phím.
Đối với chuyện nhỏ này, Lục Việt đương nhiên đồng ý.
Sau đó trong khi chờ đợi, Lục Việt vô cùng tò mò đối với việc khói hóa thành hình, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía lão đạo trưởng đang nhắm mắt ngồi tĩnh tọa.
Hỏi trực tiếp thì có vẻ không lễ phép, Lục Việt nghĩ hay là mua cho lão đạo trưởng ít dưa hấu giải khát, sau đó lân la làm quen, nhưng không biết rằng hơi khói hóa hình lão đạo trưởng có ăn được hay không.
"Ngươi muốn hỏi ta tại sao lại có thể hơi khói hóa thành hình?" Lão đạo trưởng đang tĩnh tọa đột nhiên lại phát phụ đề, rõ ràng đã chú ý tới ánh mắt lén nhìn của Lục Việt.
"Ngươi biết Siêu Phàm giả không?"
Lục Việt gật đầu biểu thị biết, Siêu Phàm giả về bản chất mà nói chính là những dị nhân kỳ sĩ thức tỉnh các loại năng lực, nắm giữ lực lượng đối kháng linh dị.
"Kể từ khi di tích xâm lấn lần đầu tiên, mở màn cho linh dị phục hồi, Siêu Phàm giả xuất hiện, dần dần tạo thành đủ loại thế lực, như là Đạo Môn, sau đó trải qua mấy ngàn năm hưng suy, đời này tiếp đời khác kéo dài, đến cận đại, đối với đời sau của Siêu Phàm giả, có một tỷ lệ nhất định sẽ thừa hưởng năng lực siêu phàm của tổ tiên..."
Lục Việt bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn hiểu biết về Siêu Phàm giả chỉ là đám người mới thức tỉnh gần đây, nhưng Lý Hạo bên phía quan phương đã từng nói, Siêu Phàm giả đã có từ xưa rồi.
Đối với Siêu Phàm giả của Đạo Môn mà nói, đời này tiếp đời khác, trải qua sự rèn giũa của thời gian, Siêu Phàm giả hậu bối có khả năng lĩnh ngộ nhiều thứ hơn, từ phù lục, đan đỉnh, chiêm nghiệm cho đến cản thi...!
Điều này giải thích cho sự nghi ngờ sâu trong lòng Lục Việt.
Chính vì trước đó đã có Siêu Phàm giả của Đạo Môn, mới có những kinh điển, sách vở Đạo Môn do Siêu Phàm giả đó viết ra, quy luật nhân quả không thể đảo lộn, người đời sau dù có làm theo kinh điển mà tu luyện thì cũng chỉ là múc nước dưới đáy giếng, vô ích.
Có một số thứ từ khi sinh ra đã được định sẵn.
Năng lực bốc hơi thành hình của hắn chẳng qua chỉ là thủ đoạn chiêu hồn bình thường của Đạo Môn.
Nhưng lão đạo trưởng thực lực cường hãn, có thể hóa thành hình.
Hơn nữa, Lục Việt còn biết được một thông tin mấu chốt.
Linh khí khôi phục không chỉ một lần, về bản chất đều là do di tích xâm lấn quấy phá.
Lục Việt bỗng nhiên nhớ lại khoảng thời gian này gặp gỡ Vô Tâm quỷ.
Nhân lúc lão đạo trưởng vui vẻ giải thích, tranh thủ hỏi luôn.
"Đạo trưởng, ta còn một vấn đề, Vô Tâm quỷ xuất hiện như thế nào?"
"Di tích xâm phạm thế giới hiện thực, một loại người có thiên phú dị bẩm, vì có sự cộng hưởng hoặc là độ phù hợp cực cao với di tích mà sẽ được thu nhận vào trong di tích trước thời hạn."
"Loại người này khá may mắn, có thể chiếm trước cơ hội."
Lục Việt phản ứng lại ngay.
"Cái này giống như việc thử nghiệm phiên bản trong trò chơi, chọn một vài người chơi có ưu đãi hơn vào chơi, phải đến lúc mở chính thức thì những người chơi bình thường mới có thể tham gia?"
Lão đạo trưởng ngẩn người, ngay sau đó gật đầu.
"Tuy không chính xác lắm, nhưng ngươi có thể hiểu như vậy."
"Còn về Siêu Phàm giả mà đã bỏ lỡ cơ hội, thì cái Vô Tâm quỷ ngươi gặp là trường hợp ngược lại, bọn chúng muốn nhanh chóng rời khỏi bên trong, đến thế giới hiện thực để hãm hại người khác, và chúng chỉ có một biện pháp là tìm được tiết điểm của di tích."
"Di tích xâm lấn thế giới thực, sẽ khiến cho một khu vực trong thực tế xuất hiện chồng chéo, đây chính là tiết điểm của di tích."
"Chỉ cần tìm được một tiết điểm, có thể quay trở lại thế giới hiện thực."
Lục Việt hỏi tiếp: "Đạo trưởng, trước đây ta gặp một Vô Tâm quỷ, là một bà bác bán thức ăn, trong ảo giác mà nó tạo ra, ta thấy một người cổ xưa không có trái tim, người đó...có chút giống Tỷ Can trong lịch sử, ta muốn biết chuyện này có thật không?"
Lần này, trên đầu lão đạo trưởng không có dòng phụ đề nào hiện ra.
Tựa như là đang suy nghĩ, hay như là máy đang load.
"Nếu như ngươi nói là về tướng mạo, thì đúng là Tỷ Can, cũng chính là ngọn nguồn di tích xâm phạm Thái Thành, đồng thời là nguyên nhân mở màn linh khí phục hồi của Thái Thành."
Lục Việt kinh hãi.
Tỷ Can bị moi tim ra thì thành người không tim, bởi vì không tim không tư lợi nên công bằng chính trực, được hậu thế phụng làm Tài Thần, được dân gian sùng bái làm Văn Tài Thần, cũng được xưng là Tài Thần Công Bình.
Đây là một vị thần linh được tín ngưỡng!!!
Nhưng rất nhanh, hắn lại chú ý tới từ 'tướng mạo'.
"Ngươi chắc cũng đã nghe người khác nói, trong di tích có rất nhiều cơ duyên, là nơi Siêu Phàm giả có thể xoay người, theo lý mà nói những nơi như vậy được gọi là Tiên Cảnh cũng không quá đáng, nhưng tại sao cuối cùng lại bị gọi là di tích?"
Lục Việt lại tiếp tục lắc đầu.
Lão đạo trưởng ơi đừng chơi chữ nữa, mau ra phụ đề đi.
"Bởi vì thần linh đã chết, nơi từng là đất lành biến thành di tích."
"Vậy đó không phải là Tài Thần, mà là quỷ của cải."
Da đầu Lục Việt tê rần.
Thần linh không phải trường sinh bất tử sao, làm sao có thể chết?
Nói vậy, di tích Khởi Nguyên Chi Địa cũng là mộ địa của thần linh sao?
"Lão đạo trưởng, di tích ở đâu, những vị thần linh kia chết như thế nào?"
Bỗng nhiên, Lục Việt phát hiện hình thái của lão đạo trưởng bắt đầu nhạt dần.
Cho đến khi hoàn toàn biến mất.
"Lão đạo trưởng, ngài vẫn còn đó chứ?"
Lục Việt nhìn quanh bốn phía, đợi rất lâu mà cũng không thấy lão đạo trưởng xuất hiện, cho đến khi từ phía xa, một đám đạo sĩ trẻ tuổi đi xe tới nhanh chóng, mặc đạo bào, bước chân vội vàng.
Sau khi giải thích sơ qua về mục đích, cả đám người cùng nhau hợp sức, cẩn thận đưa mười mấy người đang hôn mê bất tỉnh lên xe, nhanh chóng rời đi, chỉ để lại một vệt bụi mờ dần ở phía xa.
Giờ phút này, trong đạo quán Thanh Sơn Thanh Hư.
Nam tử trúng tà đã tỉnh, ba nén nhang ngậm trong miệng cũng đã cháy hết.
Lão đạo trưởng lấy điện thoại di động ra.
Trong group, mọi người đang phân phát tổng kết tin tức về sự kiện cao ốc.
"Siêu Phàm giả thiên tài dân gian Lục Việt, thức tỉnh được một tháng, thực lực Thần Tàng tam trọng thiên, tiêu diệt Vô Tâm Quỷ Vương bị ô nhiễm ở Bill, ngoài ra còn có một vài Quỷ Vật cấp một, cấp hai..."
2024091
Bạn cần đăng nhập để bình luận