Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!

Chương 122:, hai tháng trước chuyện xảy ra

"Chương 122: Chuyện xảy ra hai tháng trước. Tên thủ thôn này là đang theo bước cờ lớn." "Kết quả gặp phải một tên trộm rượu, trộm thịt ăn trộm, cái tên đáng chết kia không chỉ ngay trước mặt ta ăn, còn gặm cây, gặm xong cây còn cầm bao bố bỏ túi, mỗi ngày đều muốn đến! ! !" Thanh Đồng Cự Miết vô cùng tức giận."Tự mình ăn coi như xong rồi, lại còn cho những người cổ đó ăn, những thứ kia quy tắc sản vật biết cái gì là thiên tài địa bảo, cho bọn hắn ăn chính là lãng phí!" "Đời ta ghét nhất chính là hai tên trộm, người kia đoán xem." Lục Việt ở bên trong cái bọc đựng xác gần đó cũng có thể cảm nhận được sự phẫn nộ và sát ý ngút trời của Thanh Đồng Cự Miết, tên trộm này nói nghe có vẻ giống Trương Nhã Linh. "Với thực lực của ngươi tại sao không động thủ?" Đầu bếp hỏi. Thanh Đồng Cự Miết tiếp tục bò về phía bậc thang, chậm rãi mở miệng nói: "Bởi vì kẻ bỏ túi ăn trộm đó chính là nữ nhân kia, Tỷ Can Tông Miếu người của nó cũng tan vỡ, ngay cả Tỷ Can cũng không ngăn được nàng, cho dù ta chiếm được thân thể này, cũng không chắc là đối thủ của nàng." Đầu bếp trong lòng cười ha ha, đây rõ ràng là nhát gan. "Sau đó nữ nhân kia biến mất, đây cũng là một chuyện tốt, nhưng toàn bộ di tích trở nên ác liệt ngày càng nghiêm trọng, không chỉ thức ăn trong khắp thành giảm bớt, ngay cả Linh tửu, thịt muối sản xuất cũng giảm." "Mặc dù thân thể cổ này của ta dính máu của Tỷ Can, sớm biết được một ít bí mật, chiếm lĩnh tiên cơ, nhưng là bởi vì quy tắc lực lượng, ta bị buộc ở trong vũng rượu rừng thịt không cách nào rời đi, thậm chí dù linh hồn xuất khiếu lần nữa, cũng không cách nào đoạt xác, thậm chí không cách nào rời đi lâu được." "Nhắc tới đây cũng là điều ta không nghĩ tới, ta hôm nay có thể đứng ở đây, còn may có tên bỏ thuốc tặc đáng chết thứ hai, nếu như không phải hắn đưa tới nhiều cổ nhân như vậy, dù ta có mưu đồ, cũng không thể nào áp dụng." "Chờ ta thành thần sau này, ta muốn để cho tất cả mọi người cưỡi lên đầu của hắn đi ỉa đái, sau đó treo ở cửa động vật để triển lãm..." Đầu bếp nhíu mày, có chút không rõ là ai đã chọc đến vị thủ thôn này. Nhìn Thanh Đồng Cự Miết không ngừng đưa ra tiền, đầu bếp tiếp tục hỏi "Những đồng bối này rốt cuộc là cái gì?" Thanh Đồng Cự Miết cười gian một tiếng nói: "Đồng bối này có thể là đồ tốt, ta chiếm được thân thể con ba ba thanh đồng thần này, có thể mơ hồ cảm ứng theo một quy tắc biến hóa." "Sau khi những Siêu Phàm giả bên trong di tích chết, linh hồn của họ cũng sẽ bị di tích thu về chế tác thành đồng bối, một Siêu Phàm giả giống như là một quả đồng bối, hơn nữa vì quy tắc di tích tan vỡ, bản thân những đồng bối này còn dung hợp theo một quy tắc." "Tỷ Can được gọi là Tài Thần, muốn có được Thất Khiếu Linh Lung Tâm, nhất định phải dùng tiền lót đường, những đồng bối này mới là thủ đoạn để thông đường thành thần." Lúc này đầu bếp cuối cùng cũng hiểu rõ vị thủ thôn này mưu hại, từ hai tháng trước đã bắt đầu mưu đồ hết thảy những chuyện này, vì viên Thất Khiếu Linh Lung Tâm này hắn đã chuẩn bị đủ cả. "Mặc dù ta không cách nào rời khỏi vũng rượu rừng thịt, không thể giống như Tẩu Âm người dùng linh hồn giết người, nhưng thông qua không ngừng thôi miên đóng dấu, để những Siêu Phàm giả này giết lẫn nhau, sau đó lợi dụng Linh tửu, thịt muối thu mua những đồng bối đó." "Toàn bộ di tích không ai so với ta càng hiểu rõ tác dụng của đồng bối, ta góp nhặt hai tháng, mới để dành được con đường thông đến thành thần..." Thanh Đồng Cự Miết lời nói tràn đầy đắc ý, nhưng ngay khi sắp tiến đến gần Thất Khiếu Linh Lung Tâm ba mét thì con ba ba trong xác cũng không nhả ra đồng bối nữa. "Không..." Toàn bộ đại điện đều quanh quẩn tiếng kêu thảm thiết của Thanh Đồng Cự Miết. Còn kém mấy bước nữa... còn kém mấy bước nữa hắn đã có thể thành thần! ! !"Tên bỏ thuốc tặc đáng chết, ta muốn ăn thịt ngươi, gặm xương ngươi, dẫm đạp ngươi thành thịt nát..." Thanh Đồng Cự Miết ngửa mặt lên trời thét dài, nếu như không phải mấy ngày nay, tên trẻ tuổi đáng chết kia trộm rượu của hắn còn ép giá, hắn đã không chỉ kém mấy bước này. Mà mất đi đồng bối lót đường, bậc thang đường lui phía sau cũng đã tiêu tan. Thanh Đồng Cự Miết thất bại trong gang tấc, uỳnh một tiếng ngã xuống đất, lật ngửa. Đầu bếp nhìn Thanh Đồng Cự Miết nổi giận không nói gì, mặc dù hắn không sợ đối phương, nhưng cũng không nhất định phải đi chế giễu lúc này, tránh rước họa vào thân, nếu như đối phương không lấy đi được Thất Khiếu Linh Lung Tâm, hắn sẽ còn cơ hội."Ta nghe thấy một con rùa già đang kêu, hình như ở ngay chỗ này.""Ta cũng nghe thấy tiếng rùa già kêu." Tiếng kêu này của Thanh Đồng Cự Miết lập tức hấp dẫn không ít người, nhưng lúc này Thanh Đồng Cự Miết đang nổi giận không còn cách nào giữ lý trí, đem cơn giận đối với tên bỏ thuốc tặc trút hết lên những Siêu Phàm giả chạy tới."Có phải là ngươi không, có phải ngươi đã trộm rượu của ta?" "Trả lời ta, có phải là ngươi không! ! !" "Không phải ngươi, tại sao không phải ngươi..." "Bỏ thuốc tặc, đi ra, ngươi ra đây cho ta! ! !" Thanh Đồng Cự Miết giẫm bốn chân chạy tới, những Siêu Phàm giả rối rít gặp độc thủ, thậm chí còn chưa thấy rõ mặt địch đã bị đánh bay trọng thương."Sao quả tim này lại lơ lửng giữa không trung, cảm giác thật lạ." Có một Siêu Phàm giả vừa đến nhìn thấy quả tim đang lơ lửng mà kinh hô. "Thật kỳ lạ, chẳng lẽ là bảo vật gì?" "Hẳn là đại cơ duyên.""..." Sau khi phát tiết xong Thanh Đồng Cự Miết rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, thấy người vây xem ngày càng nhiều, lo lắng bí mật của Thất Khiếu Linh Lung Tâm bị bại lộ nên hắn chuẩn bị ra tay giết hết những Siêu Phàm giả đó. Nhưng đúng lúc này, đầu bếp đứng dậy, cản ở trước mặt hắn. "Ngươi muốn làm gì?" Thanh Đồng Cự Miết cảm thấy có chút không ổn. "Bảo tàng di tích, người người có phần, mỗi người dựa vào thực lực, ai có thể được Thất Khiếu Linh Lung Tâm này người đó có thể trở thành thần đời tiếp theo, cơ duyên lớn như vậy mà ngươi muốn nuốt một mình?" "Ngươi có biết mình đang nói gì không! ! !" Thanh Đồng Cự Miết tức giận nói, nhưng rõ ràng là đã muộn. "Cái gì, có được Thất Khiếu Linh Lung Tâm liền có thể thành thần?" "Mẹ kiếp, đây chính là thành thần a! ! !" "Thất Khiếu Linh Lung Tâm này có duyên với ta." Tin tức về Thất Khiếu Linh Lung Tâm trong nháy mắt lan ra khắp cả cung điện thanh đồng, một đại cơ duyên hóa ra ở ngay trong đại điện, không ai có thể từ chối cám dỗ của việc thành thần. Mặc dù vị trí thành thần chỉ có một, nhưng người đó tại sao không thể là mình? Lúc này, ánh mắt của Lục Việt mai phục trong cái bọc đựng xác đảo qua, trong đại điện đã tụ tập hơn mười Siêu Phàm giả, mà những người ở vòng ngoài quan sát cũng không ít. Thanh Đồng Cự Miết cũng ý thức được mình không thể nào ngăn cản, dứt khoát đứng sang một bên thờ ơ lạnh nhạt, không biết đang suy nghĩ điều gì. Một số Siêu Phàm giả gan dạ thấy Thanh Đồng Cự Miết không có động tĩnh, rối rít tiến lại gần quả tim, nhưng rất nhanh sau đó lại sắc mặt thay đổi mà lùi lại."Chỉ cần lại gần một chút thôi cũng đã cảm thấy tim đang cộng hưởng, càng lúc càng nhanh.""Thật tà môn, với thực lực của chúng ta sao có thể đến gần được."(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận