Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!
Chương 40:, Trương Nhã Linh rửa tiền
Chương 40: Trương Nhã Linh rửa tiền
Thái Thành, cao ốc Trấn Ma Tư.
Đây là một kiến trúc không hề được đánh dấu trên bản đồ.
Nơi này đang trong thời gian tiến hành một cuộc họp khẩn cấp, trừ một vài người không thể đến kịp, toàn bộ phòng họp chật kín các đội phó, đội trưởng và mười mấy vị Siêu Phàm giả khác.
Phía trước màn hình lớn đang phát lại hiện trường bên trong tòa cao ốc, phần lớn đều là thi thể Quỷ Vật, người nào người nấy đều ở trong trạng thái vô cùng thê thảm.
"Cấp trên có việc đột xuất, lần này hội nghị ta tạm thời thay mặt." Một giọng nói quen thuộc vang lên, nữ quan chấm thi dáng vẻ oai phong đứng ở trên bục.
"Đây đều là thi thể Quỷ Vật chúng ta phát hiện ở trong tòa cao ốc sau chuyện kia, chúng rải rác ở khắp các tầng lầu, chết thảm khốc như vậy, lúc còn sống thực lực phần lớn đều là cấp một, cấp hai."
Một vị đội trưởng mặt chữ quốc trong số đó lộ vẻ kinh ngạc nói: "Ngươi nói những thứ này đều là do một người đánh chết, hơn nữa còn là ở trong cao ốc?"
Mặc dù thực lực của những Quỷ Vật này không cao, nhưng việc tìm thấy và đánh chết chúng thành công trong tòa cao ốc đầy tà khí không phải Siêu Phàm giả bình thường có thể làm được, gần như đến bọn họ cũng có chút khó khăn khi hoàn thành thao tác này.
"Là người nội bộ của chúng ta?"
"Không phải, là Siêu Phàm giả dân gian tham gia cứu viện."
"Không ngờ trong giới Siêu Phàm giả dân gian lại có thiên tài, người như vậy phải chiêu mộ, bồi dưỡng cho tốt, tổ chúng ta đang thiếu vị trí, hãy đưa tài liệu của hắn cho ta."
Lúc này Lưu đội phó chen vào nói: "Trước đó, Lý Hạo trong tổ của ta đã hai lần gửi lời mời, nhưng đều bị hắn cự tuyệt rồi."
Bên trong phòng họp im lặng vài giây.
"Người trẻ tuổi luôn có ý nghĩ riêng, thiên phú quan trọng thật, nhưng không có tài nguyên bồi dưỡng hậu kỳ, cuối cùng khó có thể thành danh, nếu đã mời hai lần mà vẫn từ chối, vậy thì tùy hắn vậy, chỉ cần không làm chuyện gì gây nguy hại cho dân."
"Không ai có thể khiến Trấn Ma Tư phải phát lời mời nhiều lần, cứ để hắn ở ngoài chịu khổ một chút, đến lúc đó nếu tính cách không thay đổi, có thể xem xét lại."
"Thiên tài... trong Trấn Ma Tư chúng ta không bao giờ thiếu thiên tài."
Mấy vị đội trưởng đồng loạt lắc đầu, tiếp đó một vị đội trưởng trong số đó cau mày nói: "Nếu chỉ vì chuyện này thì không cần thiết phải triệu tập chúng ta họp chứ?"
"Đương nhiên, trọng điểm của cuộc họp tối nay là sự kiện mất dương khí có nguồn gốc từ Quỷ Vô Tâm, cũng chính là con quỷ trốn thoát từ di tích."
Vị đội trưởng mặt chữ quốc thần tình nghiêm túc nói: "Thực lực của con quỷ này đại khái ở cấp Bốn, sức mạnh rất khủng bố, có thể tạo ra ảo ảnh, khống chế tinh thần, lực lượng kinh người..."
"Cho dù chúng ta tham gia bao vây nhưng vẫn khiến nó bị trọng thương trốn thoát, bây giờ không rõ đã trốn đi đâu, đây là do chúng ta chưa hoàn thành nhiệm vụ."
Nữ quan chấm thi ngừng lại một chút nói: "Con quỷ đó sau khi trốn thoát đã đến một tòa cao ốc, muốn kích nổ tà khí trong tòa nhà."
Vừa nói ra, sắc mặt các đội trưởng liền biến đổi lớn.
Bỏ qua Quỷ Vô Tâm, bản thân cao ốc đã là một quả bom hẹn giờ, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà bọn họ không dám tùy tiện hành động.
Nếu tà khí thật sự bị nổ tung, dân cư trong vòng bán kính vài cây số sẽ gặp tai nạn.
Rất nhanh, một vị đội trưởng phản ứng lại kịp, nếu quả thật bị nổ, bây giờ bọn họ sẽ không ngồi ở chỗ này, vì vậy thở phào nhẹ nhõm nói: "May mà các người đã ngăn cản nó, nếu không thì sự tình sẽ nghiêm trọng rồi."
Nữ quan chấm thi lắc đầu ấn xuống điều khiển TV.
Hình ảnh trên màn hình đổi sang hiện trường cái chết của một cô bán đồ ăn.
"Không, chúng ta đã thất bại trong việc ngăn chặn, con Quỷ Vật đó đã trốn vào tòa cao ốc, sau khi giải tán hết dân cư phụ cận thì chúng ta chạy tới hiện trường, chỉ phát hiện xác của nó trên sân thượng."
Lần này, tất cả các đội trưởng và Siêu Phàm giả khác đều kinh hãi.
Là ai đã làm? ! ! !
Ngay cả các đội phó ở lại cũng không thể ngăn cản.
Chẳng lẽ ở hiện trường còn có cao thủ bí ẩn nào sao?
Nữ quan chấm thi lúc này lại ấn vào điều khiển TV, phát ra một hình ảnh khác.
Trong hình là một nam tử trẻ tuổi ôm bụng đứng bên đường đón taxi, nhưng chắn hết mấy chiếc xe taxi vẫn không có tài xế nào chịu chở, cuối cùng nam thanh niên kia đặt xe trực tuyến bằng điện thoại di động mới rời khỏi hiện trường.
"Có lẽ trong dữ liệu theo dõi này có thể tìm được đáp án, hắn tên là Lục Việt, cũng là một trong những Tiểu Tổ Trưởng tham gia cứu viện, ta nghi ngờ những Quỷ Vật ở các tầng lầu kia chính là do hắn giết chết, điểm này Lưu đội phó có thể làm chứng."
Lưu đội phó gật đầu, nhớ tới thao tác ra ra vào vào của Lục Việt.
Cũng chỉ có hắn mới có thời gian, năng lực hoàn thành được hết tất cả mọi việc.
"Khoan đã, vì sao mấy chiếc taxi kia đều từ chối chở?" Một đội phó nghi ngờ hỏi.
Nữ quan chấm thi: "Ta đã xác nhận với mấy tài xế đó, bọn họ thật sự đã từ chối chở, lý do là người thanh niên kia trông như là đã uống quá nhiều, sợ bị nôn trên xe."
Mọi người: "... . . ."
Uống cái gì mà uống nhiều, rõ ràng là bị thương! ! !
Bất quá chuyện này có quan hệ gì tới vị cao nhân thần bí giải quyết Quỷ Vô Tâm kia chứ?
"Bộ kỹ thuật đã phân tích, từ dấu vết chiến đấu tại hiện trường mà xem, thời gian chết của Quỷ Vô Tâm trùng khớp với thời gian hắn rời khỏi tòa cao ốc, thủ pháp cũng tương tự, chúng ta nghi ngờ hắn chính là vị cao thủ giết chết Quỷ Vô Tâm."
"Ngươi chắc chắn không nói sai?"
"Nếu chỉ là mấy Quỷ cấp một, cấp hai đó thì vị thiên tài tên Lục Việt có lẽ thật sự làm được, điểm này ta không phủ nhận, nhưng ngươi lại nói hắn đánh chết Quỷ Vương Vô Tâm, cho dù khi đó Quỷ Vương Vô Tâm bị thương nặng, ta không tin."
Có người không tin tưởng, mãi cho đến khi bộ kỹ thuật phía sau cung cấp ra rất nhiều chứng cứ.
Lục Việt có 99% khả năng chính là vị cao thủ bí ẩn đó.
Cao thủ ở dân gian... thì ra câu này là thật! ! !
Bên trong phòng họp lại một lần nữa im lặng, mãi đến khi một vị đội trưởng lên tiếng.
"Ta rút lại lời vừa rồi, Trấn Ma Tư Thái Thành đang trong quá trình xây dựng, có một số quy tắc không phải là không thể thay đổi, tỷ như việc phát thư mời lần thứ ba, nhân tài đặc thù cần đối đãi đặc biệt."
"Nếu người thanh niên đó bị thương quá nặng, có thể sắp xếp giường bệnh đặc biệt ở khu nội trú."
"Sự kiện linh dị xảy ra liên tục, biên chế tiểu tổ nên được mở rộng, ta thấy thanh niên Lục Việt có lòng hăng hái, có tinh thần trách nhiệm, làm đội phó là dư sức, để Lý Hạo liên hệ lại, hỏi ý kiến của cậu ta."
"Ta không có ý kiến."
"Ta cũng không ý kiến."
"Bây giờ thảo luận một chuyện, liên quan đến di tích bị ô nhiễm..."
Bầu trời trong sáng, lại một ngày mới bắt đầu.
Tấm chăn bị vén lên, điều hòa được tắt đi.
Lục Việt từ trong tu hành thoát ra, chỉ cảm thấy tinh thần phấn chấn, sức lực dồi dào gấp bội, nội thương tối hôm qua đã hoàn toàn khôi phục.
Tu hành quả nhiên là một việc vui vẻ.
Nghĩ tới Nguyên Khí còn dư trong đầu, Lục Việt lựa chọn trực tiếp thanh trừ toàn bộ.
Tay cầm «Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh Thận Khí Thiên» và bản gốc «Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh».
Trong lòng lẩm nhẩm ta muốn Thận Khí, ta muốn Thận Khí, ta muốn Thận Khí...
Diễn hóa thành công, đúng như dự đoán biến thành Thận Khí Thiên.
Hai quyển hợp nhất.
«Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh Thận Khí Thiên Xuất Bản Lần Hai» mới vừa ra lò.
Phẩm chất được nâng lên.
Hiệu suất tu hành quả nhiên tăng gấp bội!
Sau đó theo thứ tự thử các công pháp khác, tất cả đều được hợp nhất.
«Hàng Long Thập Bát Chưởng Long Ngâm Kinh Xuất Bản Lần Hai»... Phẩm chất được nâng lên.
Lần này, ngoại trừ «Tiên Thiên Sạc Điện Cọc» mới vừa học ra, thì tất cả công pháp còn lại đều được nâng cấp lên bản xuất bản lần hai.
Nhưng mà Lục Việt còn vui mừng quá sớm.
Vấn đề xảy ra khi nâng cấp «Tam Xích Khí Tường Phản Thương Công Đệ Nhị Bản».
Tiêu hao 20 sợi Nguyên Khí diễn hóa «Tam Xích Khí Tường Phản Thương Công» nhưng lại không cách nào hợp thành trang thứ ba với bản xuất bản lần hai.
Lục Việt không dám tin tưởng, nhưng sau nhiều lần thử, vẫn không thể nào hợp thành được.
Chẳng lẽ là do một bản là đệ nhất bản còn một bản là xuất bản lần hai?
Cũng giống như trang bị trong game cần phải có cùng phẩm chất mới hợp thành được, đồ trắng ghép với đồ trắng, {đồ xanh} ghép với {đồ xanh}.
Lục Việt hít ngược một hơi khí lạnh, quy tắc hợp thành này quá ác rồi.
Đồ trắng sao lại không thể hợp với thần trang! ! ! !
Nếu tính như vậy, muốn có được công pháp phẩm chất trang thứ ba cần phải có hai quyển công pháp chất lượng xuất bản lần hai.!
Vốn cho là hơn 100 sợi Nguyên Khí đủ để tu hành một thời gian.
Bây giờ nhìn lại, mình còn cần cố gắng.
Thu hồi tâm tình, Lục Việt rời khỏi phòng, chuẩn bị trước đi đổi tiền vàng bạc dính máu, sau đó tìm một thánh địa tu hành để tăng tốc độ luyện tập những bí tịch mới học được.
Nếu không thể dựa vào việc nâng phẩm chất để tăng tốc độ, vậy thì tìm thánh địa.
Hiệu quả có kém hơn một chút, quan trọng là không cần dùng Nguyên Khí.
Đi ngang qua phòng khách.
Đúng như dự đoán, Trương Nhã Linh đang vùi đầu ngủ trong chiếc bọc đựng xác.
Lúc này Lục Việt khẽ kêu một tiếng.
Hắn phát hiện y phục dính máu của mình lại đang được phơi ở sân thượng.
Hơn nữa sạch sẽ, không còn nửa điểm vết máu.
Vốn dĩ hắn còn dự định lên nhóm Nô lệ Công ty thức đêm để hỏi cư dân mạng xem có loại nước giặt nào tẩy được vết máu không, không ngờ bây giờ lại không cần nữa.
Không cần nghĩ cũng biết, đây nhất định là do Trương Nhã Linh làm.
Sau đó kiểm tra một chút... phát hiện bột giặt bị hao hụt.
Sau này mình không thể tránh khỏi tiếp xúc nhiều sự kiện linh dị, việc làm bẩn quần áo sẽ thường xuyên xảy ra, cứ như vậy thì Trương Nhã Linh cũng coi như là đã giúp mình tiết kiệm không ít tiền.
Tiền?
Chờ một chút! ! !
Lục Việt lặp đi lặp lại dụi mắt, hắn hoài nghi mình nhìn lầm rồi.
Trên ban công sao lại treo từng tờ tiền giấy! ! !
Tiền giấy dính máu mà mình mang về tối hôm qua đi đâu mất rồi?
Là ở trên ban công đang phơi kia sao?
Đầu óc Lục Việt như treo máy.
Mấy tờ tiền giấy kia sẽ không phải là cũng dùng bột giặt để rửa đó chứ?
"Trương Nhã Linh, đồ vật này ngươi giặt, dùng loại bột giặt bình thường sao?"
Lục Việt dùng thân mình che ánh nắng, kéo nhẹ khóa kéo bọc đựng xác, chỉ để lộ đôi mắt to trong suốt thuần khiết của Trương Nhã Linh đang chớp chớp.
"Ừm."
"Tiền trong túi cũng là do ngươi giặt, dùng bột giặt?"
"Ừm."
"Ngươi làm bằng cách nào vậy?"
Lục Việt thật sự kinh hãi.
"Thủ pháp." Trương Nhã Linh nhàn nhạt trả lời hai chữ.
Đầu óc Lục Việt như bị ong đốt, loạng choạng dựa vào tường, hắn chỉ cảm thấy có người đã đem suy nghĩ của mình lấy ra bỏ vào chậu, thêm bột giặt vào mà giặt, thật lâu không thể nào hoàn hồn lại.
Thủ pháp này quá kinh khủng, căn bản không hề khoa học.
À... thì ra là quỷ rửa, như vậy thì liền khoa học rồi.
"Còn có việc gì sao?"
"Không có, ngươi ngủ tiếp đi, không quấy rầy ngươi nữa."
"Ừ, kéo khóa giúp ta."
Lục Việt gật đầu kéo khóa lên.
Đang muốn đứng lên thì đột nhiên nhớ tới điều gì đó, lại lần nữa kéo khóa xuống.
"Cảm ơn."
Trương Nhã Linh: "..."
Trương Nhã Linh này không chỉ biết dọn dẹp vệ sinh, cung cấp Nguyên Khí, còn có thể rửa tiền! ! !
Lục Việt ánh mắt lộ ra vẻ kính phục, ngay sau đó ánh mắt nhìn xuống phía dưới.
Việc đối phương cứ ngủ trong chiếc bọc đựng xác cũ nát không biết bao nhiêu tay kia không phải là kế hoạch lâu dài, để khen thưởng đối phương Lục Việt quyết định lên mạng tìm mua túi ngủ mới.
Vì lo lắng Trương Nhã Linh không quen với túi ngủ mới.
Vì vậy, Lục Việt cố tình tìm loại túi ngủ mô phỏng theo hình dáng của bọc đựng xác.
Cuối cùng cũng chọn được một cửa hàng.
Tỷ lệ khen ngợi cao đến 99%.
"Túi ngủ này chất liệu mềm mại, thoáng mát, thiết kế ôm sát người, buổi tối có động cũng không sợ bị lật, thoải mái dễ chịu, hơn nữa còn có hương thơm tự nhiên, bảo vệ môi trường và tốt cho sức khỏe, hết lòng đề cử."
"Rất thoải mái, cả nhà chúng tôi đều đang dùng."
"..."
Lục Việt trực tiếp đặt hàng... mỗi màu một cái.
Đủ màu sắc, thế nào cũng có một màu mà Trương Nhã Linh thích.
Ngược lại nếu dùng không thoải mái thì có thể trả lại.
Sau đó tới lượt chọn một thánh địa tu hành, thử xem hiệu quả tu luyện «Võ Đang Tam Thập Lục Công Tiên Thiên Sung Điện Thung» có thể tăng lên được bao nhiêu.
Võ Đang là một trong những nhánh của Đạo Giáo.
Lấy điện thoại ra tìm kiếm những địa điểm có liên quan đến đạo gia, kết quả hiện ra rất nhiều, trải qua một hồi sàn lọc Lục Việt cuối cùng chọn một địa điểm.
Thanh Hư Đạo Quán.
Lên đường! !
Thái Thành, cao ốc Trấn Ma Tư.
Đây là một kiến trúc không hề được đánh dấu trên bản đồ.
Nơi này đang trong thời gian tiến hành một cuộc họp khẩn cấp, trừ một vài người không thể đến kịp, toàn bộ phòng họp chật kín các đội phó, đội trưởng và mười mấy vị Siêu Phàm giả khác.
Phía trước màn hình lớn đang phát lại hiện trường bên trong tòa cao ốc, phần lớn đều là thi thể Quỷ Vật, người nào người nấy đều ở trong trạng thái vô cùng thê thảm.
"Cấp trên có việc đột xuất, lần này hội nghị ta tạm thời thay mặt." Một giọng nói quen thuộc vang lên, nữ quan chấm thi dáng vẻ oai phong đứng ở trên bục.
"Đây đều là thi thể Quỷ Vật chúng ta phát hiện ở trong tòa cao ốc sau chuyện kia, chúng rải rác ở khắp các tầng lầu, chết thảm khốc như vậy, lúc còn sống thực lực phần lớn đều là cấp một, cấp hai."
Một vị đội trưởng mặt chữ quốc trong số đó lộ vẻ kinh ngạc nói: "Ngươi nói những thứ này đều là do một người đánh chết, hơn nữa còn là ở trong cao ốc?"
Mặc dù thực lực của những Quỷ Vật này không cao, nhưng việc tìm thấy và đánh chết chúng thành công trong tòa cao ốc đầy tà khí không phải Siêu Phàm giả bình thường có thể làm được, gần như đến bọn họ cũng có chút khó khăn khi hoàn thành thao tác này.
"Là người nội bộ của chúng ta?"
"Không phải, là Siêu Phàm giả dân gian tham gia cứu viện."
"Không ngờ trong giới Siêu Phàm giả dân gian lại có thiên tài, người như vậy phải chiêu mộ, bồi dưỡng cho tốt, tổ chúng ta đang thiếu vị trí, hãy đưa tài liệu của hắn cho ta."
Lúc này Lưu đội phó chen vào nói: "Trước đó, Lý Hạo trong tổ của ta đã hai lần gửi lời mời, nhưng đều bị hắn cự tuyệt rồi."
Bên trong phòng họp im lặng vài giây.
"Người trẻ tuổi luôn có ý nghĩ riêng, thiên phú quan trọng thật, nhưng không có tài nguyên bồi dưỡng hậu kỳ, cuối cùng khó có thể thành danh, nếu đã mời hai lần mà vẫn từ chối, vậy thì tùy hắn vậy, chỉ cần không làm chuyện gì gây nguy hại cho dân."
"Không ai có thể khiến Trấn Ma Tư phải phát lời mời nhiều lần, cứ để hắn ở ngoài chịu khổ một chút, đến lúc đó nếu tính cách không thay đổi, có thể xem xét lại."
"Thiên tài... trong Trấn Ma Tư chúng ta không bao giờ thiếu thiên tài."
Mấy vị đội trưởng đồng loạt lắc đầu, tiếp đó một vị đội trưởng trong số đó cau mày nói: "Nếu chỉ vì chuyện này thì không cần thiết phải triệu tập chúng ta họp chứ?"
"Đương nhiên, trọng điểm của cuộc họp tối nay là sự kiện mất dương khí có nguồn gốc từ Quỷ Vô Tâm, cũng chính là con quỷ trốn thoát từ di tích."
Vị đội trưởng mặt chữ quốc thần tình nghiêm túc nói: "Thực lực của con quỷ này đại khái ở cấp Bốn, sức mạnh rất khủng bố, có thể tạo ra ảo ảnh, khống chế tinh thần, lực lượng kinh người..."
"Cho dù chúng ta tham gia bao vây nhưng vẫn khiến nó bị trọng thương trốn thoát, bây giờ không rõ đã trốn đi đâu, đây là do chúng ta chưa hoàn thành nhiệm vụ."
Nữ quan chấm thi ngừng lại một chút nói: "Con quỷ đó sau khi trốn thoát đã đến một tòa cao ốc, muốn kích nổ tà khí trong tòa nhà."
Vừa nói ra, sắc mặt các đội trưởng liền biến đổi lớn.
Bỏ qua Quỷ Vô Tâm, bản thân cao ốc đã là một quả bom hẹn giờ, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà bọn họ không dám tùy tiện hành động.
Nếu tà khí thật sự bị nổ tung, dân cư trong vòng bán kính vài cây số sẽ gặp tai nạn.
Rất nhanh, một vị đội trưởng phản ứng lại kịp, nếu quả thật bị nổ, bây giờ bọn họ sẽ không ngồi ở chỗ này, vì vậy thở phào nhẹ nhõm nói: "May mà các người đã ngăn cản nó, nếu không thì sự tình sẽ nghiêm trọng rồi."
Nữ quan chấm thi lắc đầu ấn xuống điều khiển TV.
Hình ảnh trên màn hình đổi sang hiện trường cái chết của một cô bán đồ ăn.
"Không, chúng ta đã thất bại trong việc ngăn chặn, con Quỷ Vật đó đã trốn vào tòa cao ốc, sau khi giải tán hết dân cư phụ cận thì chúng ta chạy tới hiện trường, chỉ phát hiện xác của nó trên sân thượng."
Lần này, tất cả các đội trưởng và Siêu Phàm giả khác đều kinh hãi.
Là ai đã làm? ! ! !
Ngay cả các đội phó ở lại cũng không thể ngăn cản.
Chẳng lẽ ở hiện trường còn có cao thủ bí ẩn nào sao?
Nữ quan chấm thi lúc này lại ấn vào điều khiển TV, phát ra một hình ảnh khác.
Trong hình là một nam tử trẻ tuổi ôm bụng đứng bên đường đón taxi, nhưng chắn hết mấy chiếc xe taxi vẫn không có tài xế nào chịu chở, cuối cùng nam thanh niên kia đặt xe trực tuyến bằng điện thoại di động mới rời khỏi hiện trường.
"Có lẽ trong dữ liệu theo dõi này có thể tìm được đáp án, hắn tên là Lục Việt, cũng là một trong những Tiểu Tổ Trưởng tham gia cứu viện, ta nghi ngờ những Quỷ Vật ở các tầng lầu kia chính là do hắn giết chết, điểm này Lưu đội phó có thể làm chứng."
Lưu đội phó gật đầu, nhớ tới thao tác ra ra vào vào của Lục Việt.
Cũng chỉ có hắn mới có thời gian, năng lực hoàn thành được hết tất cả mọi việc.
"Khoan đã, vì sao mấy chiếc taxi kia đều từ chối chở?" Một đội phó nghi ngờ hỏi.
Nữ quan chấm thi: "Ta đã xác nhận với mấy tài xế đó, bọn họ thật sự đã từ chối chở, lý do là người thanh niên kia trông như là đã uống quá nhiều, sợ bị nôn trên xe."
Mọi người: "... . . ."
Uống cái gì mà uống nhiều, rõ ràng là bị thương! ! !
Bất quá chuyện này có quan hệ gì tới vị cao nhân thần bí giải quyết Quỷ Vô Tâm kia chứ?
"Bộ kỹ thuật đã phân tích, từ dấu vết chiến đấu tại hiện trường mà xem, thời gian chết của Quỷ Vô Tâm trùng khớp với thời gian hắn rời khỏi tòa cao ốc, thủ pháp cũng tương tự, chúng ta nghi ngờ hắn chính là vị cao thủ giết chết Quỷ Vô Tâm."
"Ngươi chắc chắn không nói sai?"
"Nếu chỉ là mấy Quỷ cấp một, cấp hai đó thì vị thiên tài tên Lục Việt có lẽ thật sự làm được, điểm này ta không phủ nhận, nhưng ngươi lại nói hắn đánh chết Quỷ Vương Vô Tâm, cho dù khi đó Quỷ Vương Vô Tâm bị thương nặng, ta không tin."
Có người không tin tưởng, mãi cho đến khi bộ kỹ thuật phía sau cung cấp ra rất nhiều chứng cứ.
Lục Việt có 99% khả năng chính là vị cao thủ bí ẩn đó.
Cao thủ ở dân gian... thì ra câu này là thật! ! !
Bên trong phòng họp lại một lần nữa im lặng, mãi đến khi một vị đội trưởng lên tiếng.
"Ta rút lại lời vừa rồi, Trấn Ma Tư Thái Thành đang trong quá trình xây dựng, có một số quy tắc không phải là không thể thay đổi, tỷ như việc phát thư mời lần thứ ba, nhân tài đặc thù cần đối đãi đặc biệt."
"Nếu người thanh niên đó bị thương quá nặng, có thể sắp xếp giường bệnh đặc biệt ở khu nội trú."
"Sự kiện linh dị xảy ra liên tục, biên chế tiểu tổ nên được mở rộng, ta thấy thanh niên Lục Việt có lòng hăng hái, có tinh thần trách nhiệm, làm đội phó là dư sức, để Lý Hạo liên hệ lại, hỏi ý kiến của cậu ta."
"Ta không có ý kiến."
"Ta cũng không ý kiến."
"Bây giờ thảo luận một chuyện, liên quan đến di tích bị ô nhiễm..."
Bầu trời trong sáng, lại một ngày mới bắt đầu.
Tấm chăn bị vén lên, điều hòa được tắt đi.
Lục Việt từ trong tu hành thoát ra, chỉ cảm thấy tinh thần phấn chấn, sức lực dồi dào gấp bội, nội thương tối hôm qua đã hoàn toàn khôi phục.
Tu hành quả nhiên là một việc vui vẻ.
Nghĩ tới Nguyên Khí còn dư trong đầu, Lục Việt lựa chọn trực tiếp thanh trừ toàn bộ.
Tay cầm «Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh Thận Khí Thiên» và bản gốc «Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh».
Trong lòng lẩm nhẩm ta muốn Thận Khí, ta muốn Thận Khí, ta muốn Thận Khí...
Diễn hóa thành công, đúng như dự đoán biến thành Thận Khí Thiên.
Hai quyển hợp nhất.
«Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh Thận Khí Thiên Xuất Bản Lần Hai» mới vừa ra lò.
Phẩm chất được nâng lên.
Hiệu suất tu hành quả nhiên tăng gấp bội!
Sau đó theo thứ tự thử các công pháp khác, tất cả đều được hợp nhất.
«Hàng Long Thập Bát Chưởng Long Ngâm Kinh Xuất Bản Lần Hai»... Phẩm chất được nâng lên.
Lần này, ngoại trừ «Tiên Thiên Sạc Điện Cọc» mới vừa học ra, thì tất cả công pháp còn lại đều được nâng cấp lên bản xuất bản lần hai.
Nhưng mà Lục Việt còn vui mừng quá sớm.
Vấn đề xảy ra khi nâng cấp «Tam Xích Khí Tường Phản Thương Công Đệ Nhị Bản».
Tiêu hao 20 sợi Nguyên Khí diễn hóa «Tam Xích Khí Tường Phản Thương Công» nhưng lại không cách nào hợp thành trang thứ ba với bản xuất bản lần hai.
Lục Việt không dám tin tưởng, nhưng sau nhiều lần thử, vẫn không thể nào hợp thành được.
Chẳng lẽ là do một bản là đệ nhất bản còn một bản là xuất bản lần hai?
Cũng giống như trang bị trong game cần phải có cùng phẩm chất mới hợp thành được, đồ trắng ghép với đồ trắng, {đồ xanh} ghép với {đồ xanh}.
Lục Việt hít ngược một hơi khí lạnh, quy tắc hợp thành này quá ác rồi.
Đồ trắng sao lại không thể hợp với thần trang! ! ! !
Nếu tính như vậy, muốn có được công pháp phẩm chất trang thứ ba cần phải có hai quyển công pháp chất lượng xuất bản lần hai.!
Vốn cho là hơn 100 sợi Nguyên Khí đủ để tu hành một thời gian.
Bây giờ nhìn lại, mình còn cần cố gắng.
Thu hồi tâm tình, Lục Việt rời khỏi phòng, chuẩn bị trước đi đổi tiền vàng bạc dính máu, sau đó tìm một thánh địa tu hành để tăng tốc độ luyện tập những bí tịch mới học được.
Nếu không thể dựa vào việc nâng phẩm chất để tăng tốc độ, vậy thì tìm thánh địa.
Hiệu quả có kém hơn một chút, quan trọng là không cần dùng Nguyên Khí.
Đi ngang qua phòng khách.
Đúng như dự đoán, Trương Nhã Linh đang vùi đầu ngủ trong chiếc bọc đựng xác.
Lúc này Lục Việt khẽ kêu một tiếng.
Hắn phát hiện y phục dính máu của mình lại đang được phơi ở sân thượng.
Hơn nữa sạch sẽ, không còn nửa điểm vết máu.
Vốn dĩ hắn còn dự định lên nhóm Nô lệ Công ty thức đêm để hỏi cư dân mạng xem có loại nước giặt nào tẩy được vết máu không, không ngờ bây giờ lại không cần nữa.
Không cần nghĩ cũng biết, đây nhất định là do Trương Nhã Linh làm.
Sau đó kiểm tra một chút... phát hiện bột giặt bị hao hụt.
Sau này mình không thể tránh khỏi tiếp xúc nhiều sự kiện linh dị, việc làm bẩn quần áo sẽ thường xuyên xảy ra, cứ như vậy thì Trương Nhã Linh cũng coi như là đã giúp mình tiết kiệm không ít tiền.
Tiền?
Chờ một chút! ! !
Lục Việt lặp đi lặp lại dụi mắt, hắn hoài nghi mình nhìn lầm rồi.
Trên ban công sao lại treo từng tờ tiền giấy! ! !
Tiền giấy dính máu mà mình mang về tối hôm qua đi đâu mất rồi?
Là ở trên ban công đang phơi kia sao?
Đầu óc Lục Việt như treo máy.
Mấy tờ tiền giấy kia sẽ không phải là cũng dùng bột giặt để rửa đó chứ?
"Trương Nhã Linh, đồ vật này ngươi giặt, dùng loại bột giặt bình thường sao?"
Lục Việt dùng thân mình che ánh nắng, kéo nhẹ khóa kéo bọc đựng xác, chỉ để lộ đôi mắt to trong suốt thuần khiết của Trương Nhã Linh đang chớp chớp.
"Ừm."
"Tiền trong túi cũng là do ngươi giặt, dùng bột giặt?"
"Ừm."
"Ngươi làm bằng cách nào vậy?"
Lục Việt thật sự kinh hãi.
"Thủ pháp." Trương Nhã Linh nhàn nhạt trả lời hai chữ.
Đầu óc Lục Việt như bị ong đốt, loạng choạng dựa vào tường, hắn chỉ cảm thấy có người đã đem suy nghĩ của mình lấy ra bỏ vào chậu, thêm bột giặt vào mà giặt, thật lâu không thể nào hoàn hồn lại.
Thủ pháp này quá kinh khủng, căn bản không hề khoa học.
À... thì ra là quỷ rửa, như vậy thì liền khoa học rồi.
"Còn có việc gì sao?"
"Không có, ngươi ngủ tiếp đi, không quấy rầy ngươi nữa."
"Ừ, kéo khóa giúp ta."
Lục Việt gật đầu kéo khóa lên.
Đang muốn đứng lên thì đột nhiên nhớ tới điều gì đó, lại lần nữa kéo khóa xuống.
"Cảm ơn."
Trương Nhã Linh: "..."
Trương Nhã Linh này không chỉ biết dọn dẹp vệ sinh, cung cấp Nguyên Khí, còn có thể rửa tiền! ! !
Lục Việt ánh mắt lộ ra vẻ kính phục, ngay sau đó ánh mắt nhìn xuống phía dưới.
Việc đối phương cứ ngủ trong chiếc bọc đựng xác cũ nát không biết bao nhiêu tay kia không phải là kế hoạch lâu dài, để khen thưởng đối phương Lục Việt quyết định lên mạng tìm mua túi ngủ mới.
Vì lo lắng Trương Nhã Linh không quen với túi ngủ mới.
Vì vậy, Lục Việt cố tình tìm loại túi ngủ mô phỏng theo hình dáng của bọc đựng xác.
Cuối cùng cũng chọn được một cửa hàng.
Tỷ lệ khen ngợi cao đến 99%.
"Túi ngủ này chất liệu mềm mại, thoáng mát, thiết kế ôm sát người, buổi tối có động cũng không sợ bị lật, thoải mái dễ chịu, hơn nữa còn có hương thơm tự nhiên, bảo vệ môi trường và tốt cho sức khỏe, hết lòng đề cử."
"Rất thoải mái, cả nhà chúng tôi đều đang dùng."
"..."
Lục Việt trực tiếp đặt hàng... mỗi màu một cái.
Đủ màu sắc, thế nào cũng có một màu mà Trương Nhã Linh thích.
Ngược lại nếu dùng không thoải mái thì có thể trả lại.
Sau đó tới lượt chọn một thánh địa tu hành, thử xem hiệu quả tu luyện «Võ Đang Tam Thập Lục Công Tiên Thiên Sung Điện Thung» có thể tăng lên được bao nhiêu.
Võ Đang là một trong những nhánh của Đạo Giáo.
Lấy điện thoại ra tìm kiếm những địa điểm có liên quan đến đạo gia, kết quả hiện ra rất nhiều, trải qua một hồi sàn lọc Lục Việt cuối cùng chọn một địa điểm.
Thanh Hư Đạo Quán.
Lên đường! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận