Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!
Chương 276:, Phúc Lộc Thọ mộ viên cùng nhặt cốt sư
Chương 276: Phúc Lộc Thọ mộ viên và nhặt cốt sư.
Phúc Lộc Thọ mộ viên vừa vặn có những đặc thù như vậy. Hơn nữa, mộ viên này an táng không phải tro cốt mà là di thể.
Tìm kiếm thông tin liên quan đến Phúc Lộc Thọ mộ viên trên mạng, có thể phát hiện một vài manh mối trên một số kênh truyền thông không chính thức. Có người nói trong mộ viên ma quỷ lộng hành, không ít mộ thất bị quỷ vật đào bới, một số bộ phận xương cốt biến mất một cách kỳ lạ, nhưng cũng không gây ra sự chú ý nào.
Khi Lục Việt đến hiện trường, vừa thấy bên ngoài Phúc Lộc Thọ có dán thông báo tuyển dụng trên cột điện, giống với thông tin Lôi Binh thấy, lương tháng cao đến một hai vạn, nội dung công việc là tuần tra, còn có tiền thưởng.
Để tránh những phiền toái không cần thiết, Lục Việt quyết định xin vào làm công việc này. Không ngờ công việc này lại được săn đón đến vậy, vẫn có một đám người chen nhau tranh giành. Khi người phụ trách đến địa điểm tuyển dụng, Lục Việt đối mặt với đám thí sinh bị mức lương cao làm cho mờ mắt, lạnh nhạt nói: "Ta chỉ cần mức lương tháng thấp nhất của thành phố."
Vừa dứt lời, người phụ trách lập tức quyết định tuyển Lục Việt. Không chỉ vì mức lương Lục Việt đưa ra thấp. Mà còn vì ánh mắt Lục Việt sáng ngời có thần, tinh thần phấn chấn, huyết khí mạnh mẽ. Nhìn một cái đã thấy là người trời sinh để làm nhân viên tuần tra ở nghĩa trang.
Sau đó, người phụ trách báo cho Lục Việt ngày đến làm, có thời gian thử việc ba ngày, trong thời gian này tiền lương vẫn được thanh toán đầy đủ. Ba ngày sau sẽ ký hợp đồng chính thức.
Lục Việt đương nhiên không có ý kiến gì, dù sao hắn cũng không thật sự cần công việc này. Tiếp đó, người phụ trách dẫn Lục Việt và một nhân viên tuần tra lớn tuổi khác đến nhận bàn giao công việc. Công việc tuần tra ở nghĩa trang vốn cần hai người, một người làm ca ngày một người trực đêm, thay phiên nhau canh giữ. Bất quá từ khi cậu trai trẻ trực đêm đột nhiên nghỉ việc nửa tháng trước, chỉ còn lại một mình lão nhân này cố thủ.
Chờ người phụ trách rời đi, Lục Việt nói chuyện với nhân viên kỳ cựu này. Được biết lão nhân tên Triệu Đại Sơn, năm nay đã hơn sáu mươi tuổi. Trước đây làm việc ở công trường, nhưng do hai năm gần đây sức khỏe không được tốt, nên tìm công việc tương đối dễ dàng này để dưỡng lão. Không sai, đây là nguyên văn lời của đối phương.
Dưỡng lão ở đây... Cũng không biết có phải vì nghĩa trang không tuyển được người nên mới hạ giá hay không. Lòng Lục Việt không khỏi thầm giễu cợt, dù sao hắn cũng biết mộ ở nơi này ít thì mấy chục ngàn, nhiều thì trên một triệu, người bình thường thật sự không chết nổi.
Sau đó, nhân viên kỳ cựu dẫn nhân viên mới làm quen với môi trường, Lục Việt cũng nhân cơ hội nắm rõ địa hình. Khi mới vừa quen thuộc được một nửa, Triệu Đại gia đột nhiên lên tiếng nói: "Người trẻ tuổi, nếu ta là ngươi, ta sẽ không đến đây tìm việc, nơi này buổi tối không sạch sẽ đâu."
Lục Việt: "Không sao, thật ra ta cũng không phải người thích sạch sẽ gì cho cam."
Thấy Lục Việt không để bụng, Triệu Đại gia thẳng thắn nói: "Nơi này buổi tối ma quỷ lộng hành, cậu trai trẻ trước đó bằng tuổi ngươi không làm được bao lâu liền bỏ đi rồi."
"Ma quỷ lộng hành? Không thể nào đâu, trên đời này sao có thể có quỷ được?" Lục Việt cố ý bĩu môi tỏ vẻ nghi ngờ.
Vì vậy, Triệu Đại gia kể lại những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này. Vào mỗi đêm, trong nghĩa trang lại xuất hiện một bộ xương khô đi đào mộ lấy xương, mấy nhân viên tuần tra trực đêm trước tưởng lầm là kẻ trộm cắp xương cốt, nên đã mai phục cả đêm. Không ngờ rằng ngày thứ hai đã chết thảm trong ký túc xá, bị dọa chết tươi. Hơn nữa, thi thể trên người không có một mẩu xương nào.
Chuyện bị người đào mộ và có người chết đã gây ảnh hưởng lớn đến việc làm ăn của nghĩa trang. Dù sao buôn bán người chết rất kiếm tiền, vì vậy đại lão bản phía sau nghĩa trang đã bỏ ra một số tiền lớn để mua chuộc gia đình người chết, mỗi người được thanh toán một triệu để giải quyết việc này. Điều duy nhất coi như may mắn là vụ của người tiền nhiệm Lục Việt. Đó chính là người quay video kia, do vận khí tốt nên mới có thể chạy thoát được.
"Triệu Đại gia, sao ông không sợ?" Lục Việt tò mò hỏi.
Triệu Đại gia lắc đầu, thở dài nói: "Chuyện này chỉ xảy ra vào buổi tối thôi, ta lại làm ca ngày. Hơn nữa ta cũng sắp bảy mươi rồi, lần trước lén đi bệnh viện khám, phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối, vốn cũng chẳng còn sống được bao lâu. Vạn nhất ta chết thật, thì một triệu tiền bồi thường kia còn có thể giúp cháu trai ta mua nhà cưới vợ."
Lục Việt ngạc nhiên. Đây đúng là lấy mạng ra đánh cược, nếu không chết thì một tháng nhẹ nhàng kiếm được mười ngàn, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì thì cũng để lại một khoản bồi thường cho gia đình.
Đây là quyết định của Triệu Đại gia, Lục Việt không tiện can thiệp. Không cần thiết phải đứng trên đạo đức mà chỉ trích đối phương. Lục Việt chúc phúc cho Triệu Đại gia, ông ấy cũng không nói nhiều nữa. Đến lúc tan ca, ông ấy chỉ cảnh cáo Lục Việt rằng, buổi tối bất kể nghe thấy âm thanh gì cũng đừng nên ra ngoài, dù sao người trẻ tuổi còn có cả một quãng đời dài phía trước, sống mới là điều quan trọng nhất.
Lục Việt gật đầu, sau khi tiễn Triệu Đại gia làm ca ngày đi, hắn trở lại nhà trọ ngồi xuống. Theo thời gian trôi đi, màn đêm cuối cùng cũng buông xuống.
Trong lúc đó, Lục Việt và Trương Thần Y trao đổi tình hình, biết được kế hoạch bao vây ở Thái Thành đã có những tiến triển mới nhất. Hiện tại, các thành viên Trấn Ma Tư từ nơi khác đã vào vị trí, ngày mai Trương Thần Y sẽ tổ chức một buổi gặp mặt, thông báo cho tất cả các siêu phàm giả chính thức đến.
Mượn cơ hội này để giương oai, tóm gọn "địch nhân" một mẻ. Lục Việt vốn tưởng rằng sẽ có những kế hoạch phức tạp và tinh vi như trong phim, không ngờ lại đơn giản như vậy: Mời khách, ăn cơm, chém đầu.
Sau đó Trương Thần Y hỏi Lục Việt có yêu cầu gì bổ sung hay không. Lục Việt nửa đùa nửa thật nói: "Tuyệt đối đừng dùng cốc giấy."
Trương Thần Y: "..."
Cuối cùng, hai người trò chuyện về tiến triển ở chỗ Lục Việt. Khi biết chuyện mất trộm xương ở nghĩa trang, Trương Thần Y gửi cho Lục Việt một bài viết, đánh dấu có liên quan đến vụ án mà Lục Việt đang điều tra. Đó là một bài viết có tên « Nhặt Cốt Sư Thực Lục ».
"Trong dân gian có một nghề đáng sợ, mỗi đêm qua lại giữa những ngôi mộ và phần mộ khô cằn, giao tiếp với đủ loại thi thể thối rữa. Thậm chí đôi khi còn phải chịu đựng mùi hôi thối để cọ rửa hài cốt, đó chính là kiểm cốt sư hay còn gọi là Tống Táng Nhân, người qua lại giữa hai giới Âm Dương."
"Thời nay do hỏa táng phổ biến nên nghề này gần như tuyệt diệt. Nhặt cốt còn được gọi là nhặt vàng, rửa cốt, khai quang, khi con cháu cải táng mộ sẽ mời nhặt cốt sư để kiểm tra hài cốt. Vì vậy còn có tên là cải táng lần hai."
"Cái gọi là 'ba năm đoạn thịt, bảy năm xương rã'. Thi thể sau khi hạ táng ba năm thì thịt sẽ cơ bản phân hủy hết, sau bảy năm xương cốt sẽ không còn liên kết. Không phải ai cũng có tư cách nhặt cốt, trẻ dưới sáu tuổi chết yểu, từ sáu đến mười hai tuổi chết oan, hai loại này không thể nhặt cốt."
"Các ngươi có biết nhặt cốt sư nhặt hài cốt người chết để làm gì không..."
Ngay khi Lục Việt tiếp tục đọc thì bên tai truyền đến tiếng "két" nhỏ, một cơn gió lạnh đột ngột mở tung cửa sổ, thổi những luồng khí lạnh vào phòng. Máy điều hòa đang kêu vù vù vì khí nóng liền mất hết tác dụng trước cơn gió lạnh lẽo. Nhiệt độ cả căn phòng tụt xuống nhanh chóng, khiến người ta rùng mình.(Hết chương này)
Phúc Lộc Thọ mộ viên vừa vặn có những đặc thù như vậy. Hơn nữa, mộ viên này an táng không phải tro cốt mà là di thể.
Tìm kiếm thông tin liên quan đến Phúc Lộc Thọ mộ viên trên mạng, có thể phát hiện một vài manh mối trên một số kênh truyền thông không chính thức. Có người nói trong mộ viên ma quỷ lộng hành, không ít mộ thất bị quỷ vật đào bới, một số bộ phận xương cốt biến mất một cách kỳ lạ, nhưng cũng không gây ra sự chú ý nào.
Khi Lục Việt đến hiện trường, vừa thấy bên ngoài Phúc Lộc Thọ có dán thông báo tuyển dụng trên cột điện, giống với thông tin Lôi Binh thấy, lương tháng cao đến một hai vạn, nội dung công việc là tuần tra, còn có tiền thưởng.
Để tránh những phiền toái không cần thiết, Lục Việt quyết định xin vào làm công việc này. Không ngờ công việc này lại được săn đón đến vậy, vẫn có một đám người chen nhau tranh giành. Khi người phụ trách đến địa điểm tuyển dụng, Lục Việt đối mặt với đám thí sinh bị mức lương cao làm cho mờ mắt, lạnh nhạt nói: "Ta chỉ cần mức lương tháng thấp nhất của thành phố."
Vừa dứt lời, người phụ trách lập tức quyết định tuyển Lục Việt. Không chỉ vì mức lương Lục Việt đưa ra thấp. Mà còn vì ánh mắt Lục Việt sáng ngời có thần, tinh thần phấn chấn, huyết khí mạnh mẽ. Nhìn một cái đã thấy là người trời sinh để làm nhân viên tuần tra ở nghĩa trang.
Sau đó, người phụ trách báo cho Lục Việt ngày đến làm, có thời gian thử việc ba ngày, trong thời gian này tiền lương vẫn được thanh toán đầy đủ. Ba ngày sau sẽ ký hợp đồng chính thức.
Lục Việt đương nhiên không có ý kiến gì, dù sao hắn cũng không thật sự cần công việc này. Tiếp đó, người phụ trách dẫn Lục Việt và một nhân viên tuần tra lớn tuổi khác đến nhận bàn giao công việc. Công việc tuần tra ở nghĩa trang vốn cần hai người, một người làm ca ngày một người trực đêm, thay phiên nhau canh giữ. Bất quá từ khi cậu trai trẻ trực đêm đột nhiên nghỉ việc nửa tháng trước, chỉ còn lại một mình lão nhân này cố thủ.
Chờ người phụ trách rời đi, Lục Việt nói chuyện với nhân viên kỳ cựu này. Được biết lão nhân tên Triệu Đại Sơn, năm nay đã hơn sáu mươi tuổi. Trước đây làm việc ở công trường, nhưng do hai năm gần đây sức khỏe không được tốt, nên tìm công việc tương đối dễ dàng này để dưỡng lão. Không sai, đây là nguyên văn lời của đối phương.
Dưỡng lão ở đây... Cũng không biết có phải vì nghĩa trang không tuyển được người nên mới hạ giá hay không. Lòng Lục Việt không khỏi thầm giễu cợt, dù sao hắn cũng biết mộ ở nơi này ít thì mấy chục ngàn, nhiều thì trên một triệu, người bình thường thật sự không chết nổi.
Sau đó, nhân viên kỳ cựu dẫn nhân viên mới làm quen với môi trường, Lục Việt cũng nhân cơ hội nắm rõ địa hình. Khi mới vừa quen thuộc được một nửa, Triệu Đại gia đột nhiên lên tiếng nói: "Người trẻ tuổi, nếu ta là ngươi, ta sẽ không đến đây tìm việc, nơi này buổi tối không sạch sẽ đâu."
Lục Việt: "Không sao, thật ra ta cũng không phải người thích sạch sẽ gì cho cam."
Thấy Lục Việt không để bụng, Triệu Đại gia thẳng thắn nói: "Nơi này buổi tối ma quỷ lộng hành, cậu trai trẻ trước đó bằng tuổi ngươi không làm được bao lâu liền bỏ đi rồi."
"Ma quỷ lộng hành? Không thể nào đâu, trên đời này sao có thể có quỷ được?" Lục Việt cố ý bĩu môi tỏ vẻ nghi ngờ.
Vì vậy, Triệu Đại gia kể lại những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này. Vào mỗi đêm, trong nghĩa trang lại xuất hiện một bộ xương khô đi đào mộ lấy xương, mấy nhân viên tuần tra trực đêm trước tưởng lầm là kẻ trộm cắp xương cốt, nên đã mai phục cả đêm. Không ngờ rằng ngày thứ hai đã chết thảm trong ký túc xá, bị dọa chết tươi. Hơn nữa, thi thể trên người không có một mẩu xương nào.
Chuyện bị người đào mộ và có người chết đã gây ảnh hưởng lớn đến việc làm ăn của nghĩa trang. Dù sao buôn bán người chết rất kiếm tiền, vì vậy đại lão bản phía sau nghĩa trang đã bỏ ra một số tiền lớn để mua chuộc gia đình người chết, mỗi người được thanh toán một triệu để giải quyết việc này. Điều duy nhất coi như may mắn là vụ của người tiền nhiệm Lục Việt. Đó chính là người quay video kia, do vận khí tốt nên mới có thể chạy thoát được.
"Triệu Đại gia, sao ông không sợ?" Lục Việt tò mò hỏi.
Triệu Đại gia lắc đầu, thở dài nói: "Chuyện này chỉ xảy ra vào buổi tối thôi, ta lại làm ca ngày. Hơn nữa ta cũng sắp bảy mươi rồi, lần trước lén đi bệnh viện khám, phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối, vốn cũng chẳng còn sống được bao lâu. Vạn nhất ta chết thật, thì một triệu tiền bồi thường kia còn có thể giúp cháu trai ta mua nhà cưới vợ."
Lục Việt ngạc nhiên. Đây đúng là lấy mạng ra đánh cược, nếu không chết thì một tháng nhẹ nhàng kiếm được mười ngàn, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì thì cũng để lại một khoản bồi thường cho gia đình.
Đây là quyết định của Triệu Đại gia, Lục Việt không tiện can thiệp. Không cần thiết phải đứng trên đạo đức mà chỉ trích đối phương. Lục Việt chúc phúc cho Triệu Đại gia, ông ấy cũng không nói nhiều nữa. Đến lúc tan ca, ông ấy chỉ cảnh cáo Lục Việt rằng, buổi tối bất kể nghe thấy âm thanh gì cũng đừng nên ra ngoài, dù sao người trẻ tuổi còn có cả một quãng đời dài phía trước, sống mới là điều quan trọng nhất.
Lục Việt gật đầu, sau khi tiễn Triệu Đại gia làm ca ngày đi, hắn trở lại nhà trọ ngồi xuống. Theo thời gian trôi đi, màn đêm cuối cùng cũng buông xuống.
Trong lúc đó, Lục Việt và Trương Thần Y trao đổi tình hình, biết được kế hoạch bao vây ở Thái Thành đã có những tiến triển mới nhất. Hiện tại, các thành viên Trấn Ma Tư từ nơi khác đã vào vị trí, ngày mai Trương Thần Y sẽ tổ chức một buổi gặp mặt, thông báo cho tất cả các siêu phàm giả chính thức đến.
Mượn cơ hội này để giương oai, tóm gọn "địch nhân" một mẻ. Lục Việt vốn tưởng rằng sẽ có những kế hoạch phức tạp và tinh vi như trong phim, không ngờ lại đơn giản như vậy: Mời khách, ăn cơm, chém đầu.
Sau đó Trương Thần Y hỏi Lục Việt có yêu cầu gì bổ sung hay không. Lục Việt nửa đùa nửa thật nói: "Tuyệt đối đừng dùng cốc giấy."
Trương Thần Y: "..."
Cuối cùng, hai người trò chuyện về tiến triển ở chỗ Lục Việt. Khi biết chuyện mất trộm xương ở nghĩa trang, Trương Thần Y gửi cho Lục Việt một bài viết, đánh dấu có liên quan đến vụ án mà Lục Việt đang điều tra. Đó là một bài viết có tên « Nhặt Cốt Sư Thực Lục ».
"Trong dân gian có một nghề đáng sợ, mỗi đêm qua lại giữa những ngôi mộ và phần mộ khô cằn, giao tiếp với đủ loại thi thể thối rữa. Thậm chí đôi khi còn phải chịu đựng mùi hôi thối để cọ rửa hài cốt, đó chính là kiểm cốt sư hay còn gọi là Tống Táng Nhân, người qua lại giữa hai giới Âm Dương."
"Thời nay do hỏa táng phổ biến nên nghề này gần như tuyệt diệt. Nhặt cốt còn được gọi là nhặt vàng, rửa cốt, khai quang, khi con cháu cải táng mộ sẽ mời nhặt cốt sư để kiểm tra hài cốt. Vì vậy còn có tên là cải táng lần hai."
"Cái gọi là 'ba năm đoạn thịt, bảy năm xương rã'. Thi thể sau khi hạ táng ba năm thì thịt sẽ cơ bản phân hủy hết, sau bảy năm xương cốt sẽ không còn liên kết. Không phải ai cũng có tư cách nhặt cốt, trẻ dưới sáu tuổi chết yểu, từ sáu đến mười hai tuổi chết oan, hai loại này không thể nhặt cốt."
"Các ngươi có biết nhặt cốt sư nhặt hài cốt người chết để làm gì không..."
Ngay khi Lục Việt tiếp tục đọc thì bên tai truyền đến tiếng "két" nhỏ, một cơn gió lạnh đột ngột mở tung cửa sổ, thổi những luồng khí lạnh vào phòng. Máy điều hòa đang kêu vù vù vì khí nóng liền mất hết tác dụng trước cơn gió lạnh lẽo. Nhiệt độ cả căn phòng tụt xuống nhanh chóng, khiến người ta rùng mình.(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận