Chương 291: Không đúng, nơi này có yêu khí! ! ! (2) đủ ngươi đại triển quyền cước, muốn bắt bao nhiêu bắt bấy nhiêu..." Rốt cuộc, trải qua vài phút Lục Việt PUA. Trị an gấu con nghĩa chính ngôn từ trả lời: "Địa ngục chưa trống, thề không thành Phật." Lục Việt giơ ngón tay cái lên, ngay khi hắn chuẩn bị mang đi trị an gấu con thì trị an gấu con lại kêu lên: "Hỏa lực chưa đủ, hỏa lực chưa đủ..." Lục Việt: "..." Vì vậy tiếp theo thời gian, Lục Việt trước mang trị an gấu con đi cửa hàng đồ chơi. Mua một ít đồ chơi nhỏ, bao gồm nhưng không giới hạn bổ sung đạn Gatling, lựu đạn mini, ống phóng rốc-két, đầu đạn hạt nhân bỏ túi... Sau mấy tiếng, ở đèn báo hiệu của trị an gấu con lóe lên, lối đi vào âm phủ được mở ra, Lục Việt thành công bước vào địa phận âm phủ. So với lần trước dưới sự hướng dẫn của hai tên hắc bạch sồ chỉ quanh quẩn ở địa giới Thái Thành, lần này, Lục Việt rốt cuộc đã ra khỏi Thái Thành, chuẩn bị đi sâu vào thủ phủ âm phủ. Mặc dù đây cũng là lần đầu hắn bước ra khỏi địa giới Thái Thành, nhưng ngay trong lúc bổ sung đạn dược, hắn đã dành thời gian gọi điện thoại cho Trương Thần Y, từ chỗ đối phương lấy được một ít tình báo liên quan tới âm phủ. Âm phủ chia làm vòng ngoài và nội vi. Bên ngoài nhất chính là hình chiếu của mỗi thành phố. Ở chỗ này căn bản sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì. Nhưng nếu như rời khỏi thành phố âm phủ, đi đến dã ngoại vào sâu bên trong âm phủ, vậy thì sẽ vô cùng nguy hiểm, dễ dàng khiến người ta bị lạc phương hướng, hơn nữa ở nơi đó còn du đãng một ít Quỷ Vật ngoài ý muốn bị kẹt lại âm phủ. Còn về việc làm sao đi vào sâu trong âm phủ có rất nhiều cách, nhưng cân nhắc đến tính cấp bách thời gian của Lục Việt, Trương Thần Y đã nói cho hắn một phương pháp đơn giản nhất. Lợi dụng loại giấy vàng mà hắc bạch sồ giao cho. Loại giấy vàng này có tài liệu chế tạo xuất xứ từ sâu trong âm phủ, đốt thì có thể truyền tin tức, mà khi không đốt, thì có thể gấp thành hình máy bay giấy, chỉ cần ném lên trời, nó sẽ bị từ trường bên trong âm phủ sâu hút vào. Đầu máy bay chỉ hướng nào, thì đó chính là âm phủ sâu bên trong! Làm như vậy có thể tránh bị đi nhầm đường ở mức lớn nhất. Không bao lâu Lục Việt đã ra khỏi địa giới Thái Thành, nhìn thấy bên ngoài một màn sương mù mịt, căn bản không thấy rõ phương hướng, vì vậy lập tức lấy ra giấy vàng, gấp thành hình máy bay giấy, hướng về phía đầu máy bay khẽ hà một hơi, sau đó nhẹ nhàng ném một cái. Chiếc máy bay giấy vàng trên không trung phiên phiên bay lên, xoay tròn mấy vòng, dường như đã xác định phương hướng, hướng về một phía bay nhanh đi, không bao lâu chậm rãi rơi xuống. Cứ như vậy Lục Việt bằng phương pháp có vẻ vụng về này, mang theo trị an gấu con hướng sâu bên trong âm phủ xuất phát. Trong mười mấy tiếng đi đường sau đó, Lục Việt đều chỉ có một mình, cũng may trị an gấu con cái AI trí tuệ siêu cường đại có thể phát ra những lời hài hước giúp hắn giải khuây, ngược lại cũng không đến nỗi quá mức vô vị. Lại đi tiếp mấy giờ, trong sương mù phía trước đột nhiên hiện ra một hàng dài quanh co, Lục Việt nhìn chăm chú quan sát, chỉ thấy "hàng dài" này đúng là do hơn mười người tay cầm đèn dầu, nến cùng với rất nhiều đạo cụ kỳ quái cổ quái tạo thành. Khi không biết rõ đường, đi theo những nơi đông người là chuẩn không sai. Vì vậy Lục Việt thu hồi giấy vàng, bỏ vào trong bao vải hòm thuốc, đồng thời đem trị an gấu con áp sát vào ngoài bao bố, giống như một món đồ trang sức. Sau đó bước nhanh về phía trước xin gia nhập đoàn đội. Quá trình gia nhập rất đơn giản. Đội ngũ này chỉ cần xác thực Lục Việt là người sống là đồng ý. Đội ngũ cứ thế đi về phía trước, dọc đường số người đều đang dần dần tăng lên. Không ít những người hành hiệp đơn độc giống Lục Việt gia nhập vào đội ngũ. Chậm rãi đội ngũ cũng trở nên náo nhiệt, có cả tiếng trò chuyện. "Ta đi, sao nhiều người như vậy, chẳng phải nói âm phủ rất ít người sống sao?" "Ngươi nói vậy là trước kia rồi, hiện tại Địa Phủ tái hiện, nghe nói bên trong có cơ duyên trường sinh bất tử, ai mà không muốn đến thử xem chứ? Để vào được âm phủ, ta đã tốn một triệu tìm Tẩu Âm mua một món đạo cụ vào âm phủ rồi." "Ngươi mới có một triệu? Thế mà ta tốn mười triệu!" Câu này vừa nói ra, trong nháy mắt thu hút ánh mắt của những người xung quanh. Mọi người đều nhìn về phía tên ngốc bị hớ kia. "Mười triệu thì ngươi đúng là bị hố rồi... Không đúng, thật ra chúng ta đều bị hố, mấy người Tẩu Âm đó tim đen như mực, đạo cụ Tẩu Âm thường ngày làm ra cũng chỉ vài chục ngàn tệ, hiện giờ có tin Địa Phủ nổi lên, giá cả trực tiếp tăng gấp mấy chục lần, vậy mà còn không có hàng để mua, hơn nữa lại làm vội vàng như vậy, không biết chất lượng có vấn đề không nữa..." "Cũng chẳng có cách nào, người Tẩu Âm phải dựa vào đó mà kiếm ăn, ta nghe kể có mấy người Siêu Phàm của Âm Môn Hành Nghiệp nghe nói ở đây có thể giải quyết vấn đề huyết mạch, trực tiếp bao xe, chi nhiều tiền mời người Tẩu Âm dẫn họ tiến vào âm phủ làm hướng đạo, so với những người như chúng ta tự mình bỏ tiền ra mua đạo cụ dò đường thì an toàn hơn nhiều." Lục Việt dọc theo đường đi cũng rất khiêm tốn, nghe lén đủ loại tin tức. Ai ngờ lúc này, một người Siêu Phàm tay cầm đèn dầu thi chú ý đến Lục Việt, tò mò hỏi: "Ồ, anh bạn, ngươi làm sao tới được đây vậy, sao ta không thấy trong tay ngươi có đạo cụ của Tẩu Âm?" "Đi vào khu vực sâu bên trong âm phủ không thể so với vòng ngoài, nơi này nếu không có đạo cụ của người Tẩu Âm, một khi bị lạc phương hướng, cả đời này sẽ bị mắc kẹt lại ở chỗ này đấy." Lục Việt ngửi thấy mùi dầu thi gay mũi kia, khẽ nhíu mày nói: "Vấn đề này ngươi hỏi rất hay, vậy ta hỏi ngươi, ngươi ngồi xổm trong hầm cầu hít một hơi sâu, là thơm hay là thối?" "Biết rõ còn hỏi, tất nhiên là thối rồi!" Lục Việt buông tay nói: "Ngươi nói đúng đấy, cái này chẳng phải là ngươi biết rõ còn hỏi sao, quay lại câu hỏi vừa nãy, ta không có đạo cụ Tẩu Âm vẫn có thể vào âm phủ được, ngươi còn chưa biết sao?" Người kia bừng tỉnh hiểu ra, hét lớn: "Ngươi là người Tẩu Âm!" Tiếng gầm này, nhất thời thu hút ánh mắt của không ít người xung quanh. Lục Việt lắc đầu một cái, nhàn nhạt nói: "Ta không phải là người Tẩu Âm, nhưng ta không cần đạo cụ Tẩu Âm vẫn có thể tiến vào âm phủ, ngươi muốn nghe phương pháp của ta không?" Vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều dựng tai lên. Bởi vì phương pháp này ít nhất cũng phải đáng giá một triệu tệ. Lục Việt vẻ mặt thành thật nói: "Gần đây thế giới hiện thực xuất hiện Quỷ Sai, chỉ cần giết chết nó, thì sẽ có tỷ lệ thay thế thân phận của chúng, tự do ra vào âm phủ." Những người còn lại nghe vậy thì cau mày, bọn họ quả thật đã nghe qua chuyện Quỷ Sai. Có người hỏi: "Giết Quỷ Sai, vậy chẳng phải là rất nguy hiểm à?" Lục Việt mặt không đổi sắc nói: "Mười bông hoa sen thì cũng chỉ còn lại một bông thôi." Người kia gãi đầu không hiểu, hỏi lại Lục Việt: "Hái chín đóa liên?" Người kia vẻ mặt ngơ ngác, lặp đi lặp lại lẩm bẩm "hái chín đóa liên" là có ý gì, từ từ hắn nhận ra đây lại là đồng âm – thích ăn luyện nhiều. Lục Việt sở dĩ nói vậy, không phải là muốn tung tin vịt. Không sai, chính là tung tin vịt! Một khi tin nhảm này lan truyền ra, những người ở thế giới hiện thực không đủ tiền chi trả những khoản chi phí khổng lồ nhưng vẫn muốn vào âm phủ sẽ tự giác hỗ trợ xử lý Quỷ Sai. Khiến cho việc câu hồn đoạt mạng của Quỷ Sai giảm xuống mức thấp nhất. Nếu có thể, bớt chết được một người thì cố hết sức để bớt một người chết. Ngược lại đối với Lục Việt mà nói, cũng chỉ là thuận miệng tạo ra chút chuyện mà thôi. Đội ngũ tiếp tục tiến vào. Cũng không lâu lắm Lục Việt liền liếc thấy phía trước người người nhốn nháo. Đợi đến khi hắn tới hiện trường, phát hiện xung quanh đã tụ tập hơn trăm người rồi. Ngay phía trước còn có một tòa miếu nhỏ. Chỉ là ngôi miếu này so với những nơi Lục Việt từng thấy trước đây không lớn, chỉ tầm mấy mét vuông, bên trong thờ một tượng đá vô danh. Miếu nhỏ rách nát tồi tàn, giống như đã bị bỏ hoang lâu rồi. Một đám Siêu Phàm giả bàn tán đánh giá ngôi miếu nhỏ này, ồn ào, vẻ mặt vừa khẩn trương vừa tràn đầy hiếu kỳ, rõ ràng, đại đa số mọi người đều là lần đầu tiên đi sâu vào âm phủ, mà cũng đều vì Địa Phủ mà tới. Nói một cách chính xác hơn, là vì trường sinh bất tử. "Đây là cái miếu gì, nhìn âm u quá, chẳng lẽ có ma à?" "Đây là âm phủ, âm phủ không có ma mới đáng sợ, đây nhìn thế này chính là mấy miếu Tà Thần, ta nghĩ chúng ta tốt nhất là tránh nó ra, tiếp tục đi về phía trước có lẽ sẽ tìm thấy được Địa Phủ." Những người có suy nghĩ như vậy không phải số ít. Miếu nhỏ gió lớn! Đối với ngôi miếu nhỏ này, tốt nhất là nên tránh thì hơn. Chỉ là ngay lúc này, trong sương mù phía trước xuất hiện một nhóm người. "Không ra được, chúng ta vừa thử xong rồi, dù đi về hướng nào, cũng sẽ quay trở lại, đạo cụ của người Tẩu Âm cũng không có tác dụng, nơi này có cổ quái, chúng ta hình như bị quỷ dẫn đường rồi." Nghe những lời này, mọi người có mặt tại hiện trường đều hoảng sợ. "Chẳng lẽ là cái tượng đá kia đang giở trò quỷ?" "Có lý, vậy hay là phá hủy nó đi?" "Được." Có một vài Siêu Phàm giả không sợ trời không sợ đất, đang chuẩn bị cưỡng ép phá miếu. Lúc này, một trong số những người Siêu Phàm vừa tới hiện trường lên tiếng. "Nếu ta là các ngươi thì ta sẽ không nghĩ đến chuyện phá miếu." "Đây là Địa Phủ trạm của âm phủ, là trạm đầu tiên Thổ Địa Miếu." (Hết chương này)