Phiên Bản Của Môn Công Pháp Này Có Cái Gì Không Đúng!
Chương 21:, linh khí thuỷ triều thời đại
Chương 21: Thời đại linh khí thuỷ triều Đoàng đoàng đoàng...
Các nhân viên trị an tại hiện trường hóa thân thành Thần Xạ Thủ, đạn dày đặc bắn về phía người phụ nữ.
Người xuất hiện ở phía trước, không mặc đồng phục, chính là Lý Hạo. Lúc này, sắc mặt hắn đang ngưng trọng, chăm chú nhìn vào chiếc chuông đồng mini trên tay.
Làm sao phân biệt được Quỷ Vật đã thoát đi trong sự kiện mất dương khí ở khu Tây Thành vẫn luôn là một điểm khó khăn. Ngoại trừ những Siêu Phàm giả có thiên phú dị bẩm như Lục Việt có thể ngửi được ban vị, còn lại các Siêu Phàm giả chỉ có thể dùng vũ lực đối phó. Điều này rất có thể tạo thành những thương vong không cần thiết!
Thật may là vấn đề này giờ cuối cùng cũng đã được giải quyết. Ngay lúc nãy, hắn đã nhận được một đạo cụ do Trấn Ma Tư phát, là một loại pháp khí đặc biệt được chế tạo riêng tại căn cứ nghiên cứu nội trú của bệnh viện thành phố.
Chuông đồng mini, một loại pháp khí được chế tạo riêng dùng cho những Siêu Phàm giả không ngửi được ban vị như bọn hắn. Một khi có Quỷ Vật mang ban vị đến gần, chiếc chuông đồng trong tay sẽ vang lên đinh đang. Càng đến gần, cảm giác rung động này lại càng mạnh.
Nhưng sau khi loạt đạn được bắn ra làm sạch hiện trường, Lý Hạo tiến lên kiểm tra lại phát hiện người phụ nữ mặc đồ trắng ngã xuống đất không có phản ứng gì. Điều này sao có thể, đạn thường sao có thể giết chết Quỷ Vật được?
Trong lòng Lý Hạo bỗng hụt hẫng, dù sao thì pháp khí này mới vừa nghiên cứu ra, hắn cũng là lần đầu tiên dùng. Chẳng lẽ pháp khí đã suy đoán sai lầm, có khi nào mình đã giết nhầm người rồi?
Nhìn dấu đạn chi chít trên thi thể trước mắt, Lý Hạo cắn răng một cái chuẩn bị Xuất Khiếu linh hồn, tự mình trải nghiệm mưa bom bão đạn để phán đoán xem đối phương rốt cuộc có phải là Quỷ Vật hay không.
Đúng lúc này, tiếng bước chân từ xa vọng lại, Lục Việt cuối cùng cũng đã chạy tới hiện trường. Vừa thấy thi thể người phụ nữ, không chút do dự, hắn ôm lấy tảng đá phân luồng nặng hơn trăm cân bên cạnh, khom người ném mạnh về phía người phụ nữ nằm trên đất.
Các nhân viên trị an và cả Lý Hạo đều bối rối. Nhưng rất nhanh sau đó, họ đã thấy người phụ nữ vốn đã chết mở bừng hai mắt, da mặt chợt giật mạnh, xoay mình nhảy lên, giống như một con hươu con bị giật mình, hoảng hốt chạy trối chết khỏi hiện trường.
"Không phải giả chết sao? Tiếp tục giả vờ đi!!!"
Ánh mắt Lục Việt sáng quắc, thân hình nhanh nhẹn, hóa thân thành báo săn đuổi theo con mồi.
"Tại sao ngươi cứ đuổi theo ta mãi!!!" Trong thanh âm của nữ quỷ mặc đồ trắng mang theo kinh hoảng thất thố, nức nở.
"Bởi vì ta đang theo dõi ngươi mà!!!"
Nữ quỷ mặc đồ trắng đang chạy trốn bỗng phun ra một ngụm máu, tiếp theo, tiếng van xin khổ sở, tràn đầy tuyệt vọng: "Ta sai rồi, bỏ qua cho ta có được không!"
"Ngươi dừng lại ta sẽ bỏ qua cho ngươi."
"Không... Ta dừng lại ngươi sẽ giết ta."
"Biết vậy mà ngươi còn hỏi!"
Lục Việt một đường không ngừng bám sát, cho đến khi cách xa phạm vi tầm mắt của đám Lý Hạo, khoảng cách giữa hắn và nữ quỷ cũng đang dần dần rút ngắn, có thể chạm tay tới. Ngay lúc Lục Việt đang tính toán xem có thể mò được bao nhiêu Nguyên Khí từ trên người đối phương thì hắn đột ngột tăng tốc, rẽ qua góc phố rồi bất ngờ đi vào một con đường vắng vẻ, tĩnh lặng không một bóng người.
Bóng dáng nữ quỷ lại biến mất một cách kỳ lạ. Lục Việt dừng bước, cau mày, ánh mắt sắc bén như đuốc quét nhìn xung quanh. Thứ ban vị cay mũi đột nhiên trở nên hỗn loạn không có quy luật. Bốn phía con đường bị bóng tối dày đặc bao phủ, tựa như đang lạc vào một thế giới tận cùng.
"Lại là ảo ảnh quỷ đả tường!"
Giây tiếp theo, khí thế của Lục Việt tăng vọt. Hai tay nhanh chóng kết ấn thành chưởng, kim quang lóe lên trong lòng bàn tay, phảng phất như có tiếng rồng ngâm đang vang vọng. Tất cả trước mắt như tấm gương vỡ tan tành.
Lục Việt liếc mắt đã thấy nữ quỷ què chân đang lảo đảo nhân cơ hội này bỏ chạy.
"Còn muốn chạy, hỏi ý kiến của ta đã nào!"
Kim Long trong lòng bàn tay đột nhiên lăn lộn, lao về phía mục tiêu, kim sắc quang mang phá tan bóng tối. Nữ quỷ bị kim quang thiêu đốt, kêu thảm thiết. Thân hình vội vàng thối lui, định bay lên nóc nhà để trốn tránh nhưng Kim Long lại như hình với bóng, không ngừng bám theo, cuối cùng trực tiếp xuyên thấu qua người nữ quỷ.
Bóng dáng nữ quỷ bành trướng, nứt nẻ, tỏa ra vô số kim quang.
Oành một tiếng, kim quang tràn ra, tựa như pháo hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm.
Nữ quỷ tan thành mây khói. Tổng cộng là mười hai sợi Nguyên Khí do chính mình mang đến.
Thứ này tương đương với một lần cơ hội suy diễn!!!
Lục Việt lộ vẻ mừng rỡ như điên, lúc này Lý Hạo ở sau lưng vội vàng chạy đến hiện trường, chuẩn bị chiến đấu.
"Lục Việt huynh đệ, ta đến giúp ngươi, con quỷ kia đâu?"
Lục Việt thu nụ cười trên mặt, thản nhiên chỉ xuống dưới chân Lý Hạo.
Lý Hạo cúi đầu thu chân lại, phát hiện mình đang giẫm lên một mảnh váy vụn, trong lòng run lên, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Chuyện trước sau cũng chỉ mấy phút, hắn đã giải quyết xong một con quỷ.
Con quỷ này ít nhất cũng phải là thi cẩu cấp hai! Mà những thành viên chiến đấu trong bộ phận của họ cũng chỉ cỡ đó thôi.
Mới có mấy ngày mà hắn đã có thể sánh ngang với những người dựa lưng vào chính quyền, được hưởng tài nguyên chất lượng cộng thêm sự chỉ dạy của danh sư chuyên gia. Chẳng lẽ phía sau Lục Việt có tổ chức Siêu Phàm giả nào đó sao? Nhưng theo điều tra thì Lục Việt lại không có bối cảnh xã hội phức tạp nào. Dường như mọi thứ Lục Việt có được đều dựa vào thiên phú!!!
Thiên phú này cũng quá đáng sợ!!!!
Giải quyết dễ dàng như vậy, thực lực này ít nhất cũng phải là Thần Tàng Nhị Trọng thiên.
Lý Hạo liên tưởng đến tình huống của bản thân mình. Mỗi một Siêu Phàm giả so với người bình thường khác đều là những thiên chi kiêu tử! Bản thân hắn trở thành Siêu Phàm giả cũng chỉ mới bốn tháng. Ban ngày vẫn ẩn mình dưới thân phận một shipper bình thường. Buổi tối thì mua bộ đồng phục Super Hero free ship trên một app mua sắm nào đó rồi hành hiệp trượng nghĩa. Ở khu vực của hắn cũng có chút tiếng tăm. Nhưng đi đêm nhiều rồi cũng có ngày gặp ma. Cứ lạm dụng năng lực, không biết làm sao để tăng lên nên một lần đi giao đồ ăn khuya trên đường bị nữ quỷ khách hàng kéo vào phòng, tuyên bố muốn làm chuyện kia...
Hắn hết sức phản kháng nhưng lại bị con quỷ kia cười nhạo. Nó thích kiểu đàn ông có chút dã tính như hắn. Thật may là những Siêu Phàm giả thuộc ban ngành có liên quan đã kịp thời cứu hắn, nếu không danh tiếng của hắn coi như xong. Sau đó, vì năng lực đặc biệt, Xuất Khiếu linh hồn đặc biệt thích hợp cho việc điều tra phá án các vụ án linh dị nên sau khi gia nhập Thái Thành Trấn Ma Tư, tài nguyên hắn được hưởng không ngừng tăng lên, gần đây thành công tấn thăng lên Thần Tàng Nhị Trọng thiên.
Lúc này, hắn mới biết, đối với những người thức tỉnh Siêu Phàm giả mà không có bất kỳ bối cảnh gì như bọn hắn mà nói thì việc dựa vào một cây đại thụ lớn để hưởng những tài nguyên ưu ái lớn đến mức nào.
"Lục Việt huynh đệ, ta không nói đùa, nếu lấy thiên phú của ngươi mà gia nhập Trấn Ma Tư thì tu hành nhất định sẽ tăng nhanh chóng mặt!" Lý Hạo nói chắc như đinh đóng cột.
Thành viên chính quyền nắm trong tay tài nguyên không chỉ có vật chất mà còn có những thứ khác như danh sư chỉ dẫn thực chiến, kinh nghiệm của tiền bối, thông tin trực tiếp, đãi ngộ trực hệ... Đặc biệt là hiện tại địa phương Thái Thành vừa nhận được công văn của Trấn Ma Tư ở trụ sở chính. Phân bộ ở đây mới vừa được xây dựng không lâu, có thể nói, gia nhập vào chính quyền chẳng khác nào một người đắc đạo, gà chó lên trời.
"Có một số lời do thân phận hạn chế nên ta không tiện nói nhiều nhưng biến cục tương lai rất lớn. Căn cứ những gì ta nhận được, không chỉ ở Thái Thành mà các thành phố khác trong nước và thậm chí cả nước ngoài đều đang ở trong giai đoạn linh khí thuỷ triều phun trào..."
"Để ta cân nhắc. Đúng rồi, các ngươi tiếp theo có hành động gì?" Lục Việt uyển chuyển từ chối, đồng thời đổi chủ đề.
Về bản chất mà nói, mình là người xuyên không, sự hiểu biết của mình về thế giới này chưa được một tháng. Bí mật trên người quá nhiều. Nếu như không phải thật sự cần thiết thì vẫn không nên tiếp xúc thân mật với ban ngành có liên quan thì hơn.
"Nhiệm vụ của ta là thanh trừ những Quỷ Vật đặc thù từ khu Tây Thành thoát đến khu Đông Thành. Bây giờ có pháp khí này thì chuyện tìm Quỷ Vật của ta và đồng nghiệp sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Là một người trưởng thành, làm sao Lý Hạo lại không nghe ra ý tứ trong giọng nói của Lục Việt, nhưng hắn tin chắc, trong cuộc sống tiếp xúc với các chuyện linh dị, quan niệm của Lục Việt sẽ thay đổi.
"Nếu có thời gian và không nhận được mệnh lệnh mới, thì chúng tôi sẽ tiện tay phụ trách các vụ việc linh dị còn lại trong khu vực thành phố này. Dạo gần đây cục trị an đăng lên rất nhiều vụ linh dị hư hư thật thật, có một vài Quỷ Vật hình như rất thích trộm đồ vật..."
"Vậy chuyện khu Tây Thành có tiến triển gì không?" Sự chú ý của Lục Việt luôn đặt ở khu Tây Thành, dù sao đó cũng là một vụ linh dị kéo dài suốt một tháng.
Lý Hạo trầm ngâm một chút rồi nói: "Chắc không có vấn đề gì lớn đâu. Trước mắt đã nghiên cứu ra đạo cụ tìm ra ngọn nguồn. Hơn nữa, có thể xác định là có liên quan đến Vô Tâm Quỷ. Hiện tại đang tìm kiếm khắp thành phố để truy tìm ngọn nguồn cuối cùng thông qua người bị hại..."
Mặc dù Lý Hạo không tiết lộ nhiều thông tin, nhưng Lục Việt vẫn có một dự cảm rằng, vụ mất dương khí này sắp kết thúc rồi. Một khi tìm được kẻ đứng sau màn thì cũng có nghĩa là sẽ có quyết chiến.
Cần mau chóng tăng cường thực lực lên rồi đi khu Tây Thành xem thử, biết đâu sẽ kiếm được chút Nguyên Khí.
Trong lòng Lục Việt đã có kế hoạch, cảm giác cấp bách lại một lần nữa trào lên.
Sau khi tạm biệt Lý Hạo, Lục Việt vội vã trở về nhà.
Đêm đã khuya khi Lục Việt trở về đến tiểu khu. Khi Lục Việt vừa mở cửa bước vào nhà thì cả người ngây ra.
Đập vào mắt là một khung cảnh sáng sủa khác hẳn. Góc khuất cũng được quét dọn và lau bóng như mới. Bước vào bếp thì đúng như dự đoán... rượu không còn.
Trương Nhã Linh lại thừa lúc mình đi vắng để xuất hiện!!!
Lần này cũng là một tờ giấy, nhưng có tới hai tờ.
Hai tờ đều là giấy nợ. Đúng như tên gọi, cả hai đều viết hai chữ "Giấy nợ".
Lục Việt vội vàng kiểm tra phòng bếp. Cuối cùng, hắn phát hiện... lạc trong bếp không cánh mà bay.
Trương Nhã Linh này... đúng là biết ăn quá!!!
(Hết chương này)
Các nhân viên trị an tại hiện trường hóa thân thành Thần Xạ Thủ, đạn dày đặc bắn về phía người phụ nữ.
Người xuất hiện ở phía trước, không mặc đồng phục, chính là Lý Hạo. Lúc này, sắc mặt hắn đang ngưng trọng, chăm chú nhìn vào chiếc chuông đồng mini trên tay.
Làm sao phân biệt được Quỷ Vật đã thoát đi trong sự kiện mất dương khí ở khu Tây Thành vẫn luôn là một điểm khó khăn. Ngoại trừ những Siêu Phàm giả có thiên phú dị bẩm như Lục Việt có thể ngửi được ban vị, còn lại các Siêu Phàm giả chỉ có thể dùng vũ lực đối phó. Điều này rất có thể tạo thành những thương vong không cần thiết!
Thật may là vấn đề này giờ cuối cùng cũng đã được giải quyết. Ngay lúc nãy, hắn đã nhận được một đạo cụ do Trấn Ma Tư phát, là một loại pháp khí đặc biệt được chế tạo riêng tại căn cứ nghiên cứu nội trú của bệnh viện thành phố.
Chuông đồng mini, một loại pháp khí được chế tạo riêng dùng cho những Siêu Phàm giả không ngửi được ban vị như bọn hắn. Một khi có Quỷ Vật mang ban vị đến gần, chiếc chuông đồng trong tay sẽ vang lên đinh đang. Càng đến gần, cảm giác rung động này lại càng mạnh.
Nhưng sau khi loạt đạn được bắn ra làm sạch hiện trường, Lý Hạo tiến lên kiểm tra lại phát hiện người phụ nữ mặc đồ trắng ngã xuống đất không có phản ứng gì. Điều này sao có thể, đạn thường sao có thể giết chết Quỷ Vật được?
Trong lòng Lý Hạo bỗng hụt hẫng, dù sao thì pháp khí này mới vừa nghiên cứu ra, hắn cũng là lần đầu tiên dùng. Chẳng lẽ pháp khí đã suy đoán sai lầm, có khi nào mình đã giết nhầm người rồi?
Nhìn dấu đạn chi chít trên thi thể trước mắt, Lý Hạo cắn răng một cái chuẩn bị Xuất Khiếu linh hồn, tự mình trải nghiệm mưa bom bão đạn để phán đoán xem đối phương rốt cuộc có phải là Quỷ Vật hay không.
Đúng lúc này, tiếng bước chân từ xa vọng lại, Lục Việt cuối cùng cũng đã chạy tới hiện trường. Vừa thấy thi thể người phụ nữ, không chút do dự, hắn ôm lấy tảng đá phân luồng nặng hơn trăm cân bên cạnh, khom người ném mạnh về phía người phụ nữ nằm trên đất.
Các nhân viên trị an và cả Lý Hạo đều bối rối. Nhưng rất nhanh sau đó, họ đã thấy người phụ nữ vốn đã chết mở bừng hai mắt, da mặt chợt giật mạnh, xoay mình nhảy lên, giống như một con hươu con bị giật mình, hoảng hốt chạy trối chết khỏi hiện trường.
"Không phải giả chết sao? Tiếp tục giả vờ đi!!!"
Ánh mắt Lục Việt sáng quắc, thân hình nhanh nhẹn, hóa thân thành báo săn đuổi theo con mồi.
"Tại sao ngươi cứ đuổi theo ta mãi!!!" Trong thanh âm của nữ quỷ mặc đồ trắng mang theo kinh hoảng thất thố, nức nở.
"Bởi vì ta đang theo dõi ngươi mà!!!"
Nữ quỷ mặc đồ trắng đang chạy trốn bỗng phun ra một ngụm máu, tiếp theo, tiếng van xin khổ sở, tràn đầy tuyệt vọng: "Ta sai rồi, bỏ qua cho ta có được không!"
"Ngươi dừng lại ta sẽ bỏ qua cho ngươi."
"Không... Ta dừng lại ngươi sẽ giết ta."
"Biết vậy mà ngươi còn hỏi!"
Lục Việt một đường không ngừng bám sát, cho đến khi cách xa phạm vi tầm mắt của đám Lý Hạo, khoảng cách giữa hắn và nữ quỷ cũng đang dần dần rút ngắn, có thể chạm tay tới. Ngay lúc Lục Việt đang tính toán xem có thể mò được bao nhiêu Nguyên Khí từ trên người đối phương thì hắn đột ngột tăng tốc, rẽ qua góc phố rồi bất ngờ đi vào một con đường vắng vẻ, tĩnh lặng không một bóng người.
Bóng dáng nữ quỷ lại biến mất một cách kỳ lạ. Lục Việt dừng bước, cau mày, ánh mắt sắc bén như đuốc quét nhìn xung quanh. Thứ ban vị cay mũi đột nhiên trở nên hỗn loạn không có quy luật. Bốn phía con đường bị bóng tối dày đặc bao phủ, tựa như đang lạc vào một thế giới tận cùng.
"Lại là ảo ảnh quỷ đả tường!"
Giây tiếp theo, khí thế của Lục Việt tăng vọt. Hai tay nhanh chóng kết ấn thành chưởng, kim quang lóe lên trong lòng bàn tay, phảng phất như có tiếng rồng ngâm đang vang vọng. Tất cả trước mắt như tấm gương vỡ tan tành.
Lục Việt liếc mắt đã thấy nữ quỷ què chân đang lảo đảo nhân cơ hội này bỏ chạy.
"Còn muốn chạy, hỏi ý kiến của ta đã nào!"
Kim Long trong lòng bàn tay đột nhiên lăn lộn, lao về phía mục tiêu, kim sắc quang mang phá tan bóng tối. Nữ quỷ bị kim quang thiêu đốt, kêu thảm thiết. Thân hình vội vàng thối lui, định bay lên nóc nhà để trốn tránh nhưng Kim Long lại như hình với bóng, không ngừng bám theo, cuối cùng trực tiếp xuyên thấu qua người nữ quỷ.
Bóng dáng nữ quỷ bành trướng, nứt nẻ, tỏa ra vô số kim quang.
Oành một tiếng, kim quang tràn ra, tựa như pháo hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm.
Nữ quỷ tan thành mây khói. Tổng cộng là mười hai sợi Nguyên Khí do chính mình mang đến.
Thứ này tương đương với một lần cơ hội suy diễn!!!
Lục Việt lộ vẻ mừng rỡ như điên, lúc này Lý Hạo ở sau lưng vội vàng chạy đến hiện trường, chuẩn bị chiến đấu.
"Lục Việt huynh đệ, ta đến giúp ngươi, con quỷ kia đâu?"
Lục Việt thu nụ cười trên mặt, thản nhiên chỉ xuống dưới chân Lý Hạo.
Lý Hạo cúi đầu thu chân lại, phát hiện mình đang giẫm lên một mảnh váy vụn, trong lòng run lên, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Chuyện trước sau cũng chỉ mấy phút, hắn đã giải quyết xong một con quỷ.
Con quỷ này ít nhất cũng phải là thi cẩu cấp hai! Mà những thành viên chiến đấu trong bộ phận của họ cũng chỉ cỡ đó thôi.
Mới có mấy ngày mà hắn đã có thể sánh ngang với những người dựa lưng vào chính quyền, được hưởng tài nguyên chất lượng cộng thêm sự chỉ dạy của danh sư chuyên gia. Chẳng lẽ phía sau Lục Việt có tổ chức Siêu Phàm giả nào đó sao? Nhưng theo điều tra thì Lục Việt lại không có bối cảnh xã hội phức tạp nào. Dường như mọi thứ Lục Việt có được đều dựa vào thiên phú!!!
Thiên phú này cũng quá đáng sợ!!!!
Giải quyết dễ dàng như vậy, thực lực này ít nhất cũng phải là Thần Tàng Nhị Trọng thiên.
Lý Hạo liên tưởng đến tình huống của bản thân mình. Mỗi một Siêu Phàm giả so với người bình thường khác đều là những thiên chi kiêu tử! Bản thân hắn trở thành Siêu Phàm giả cũng chỉ mới bốn tháng. Ban ngày vẫn ẩn mình dưới thân phận một shipper bình thường. Buổi tối thì mua bộ đồng phục Super Hero free ship trên một app mua sắm nào đó rồi hành hiệp trượng nghĩa. Ở khu vực của hắn cũng có chút tiếng tăm. Nhưng đi đêm nhiều rồi cũng có ngày gặp ma. Cứ lạm dụng năng lực, không biết làm sao để tăng lên nên một lần đi giao đồ ăn khuya trên đường bị nữ quỷ khách hàng kéo vào phòng, tuyên bố muốn làm chuyện kia...
Hắn hết sức phản kháng nhưng lại bị con quỷ kia cười nhạo. Nó thích kiểu đàn ông có chút dã tính như hắn. Thật may là những Siêu Phàm giả thuộc ban ngành có liên quan đã kịp thời cứu hắn, nếu không danh tiếng của hắn coi như xong. Sau đó, vì năng lực đặc biệt, Xuất Khiếu linh hồn đặc biệt thích hợp cho việc điều tra phá án các vụ án linh dị nên sau khi gia nhập Thái Thành Trấn Ma Tư, tài nguyên hắn được hưởng không ngừng tăng lên, gần đây thành công tấn thăng lên Thần Tàng Nhị Trọng thiên.
Lúc này, hắn mới biết, đối với những người thức tỉnh Siêu Phàm giả mà không có bất kỳ bối cảnh gì như bọn hắn mà nói thì việc dựa vào một cây đại thụ lớn để hưởng những tài nguyên ưu ái lớn đến mức nào.
"Lục Việt huynh đệ, ta không nói đùa, nếu lấy thiên phú của ngươi mà gia nhập Trấn Ma Tư thì tu hành nhất định sẽ tăng nhanh chóng mặt!" Lý Hạo nói chắc như đinh đóng cột.
Thành viên chính quyền nắm trong tay tài nguyên không chỉ có vật chất mà còn có những thứ khác như danh sư chỉ dẫn thực chiến, kinh nghiệm của tiền bối, thông tin trực tiếp, đãi ngộ trực hệ... Đặc biệt là hiện tại địa phương Thái Thành vừa nhận được công văn của Trấn Ma Tư ở trụ sở chính. Phân bộ ở đây mới vừa được xây dựng không lâu, có thể nói, gia nhập vào chính quyền chẳng khác nào một người đắc đạo, gà chó lên trời.
"Có một số lời do thân phận hạn chế nên ta không tiện nói nhiều nhưng biến cục tương lai rất lớn. Căn cứ những gì ta nhận được, không chỉ ở Thái Thành mà các thành phố khác trong nước và thậm chí cả nước ngoài đều đang ở trong giai đoạn linh khí thuỷ triều phun trào..."
"Để ta cân nhắc. Đúng rồi, các ngươi tiếp theo có hành động gì?" Lục Việt uyển chuyển từ chối, đồng thời đổi chủ đề.
Về bản chất mà nói, mình là người xuyên không, sự hiểu biết của mình về thế giới này chưa được một tháng. Bí mật trên người quá nhiều. Nếu như không phải thật sự cần thiết thì vẫn không nên tiếp xúc thân mật với ban ngành có liên quan thì hơn.
"Nhiệm vụ của ta là thanh trừ những Quỷ Vật đặc thù từ khu Tây Thành thoát đến khu Đông Thành. Bây giờ có pháp khí này thì chuyện tìm Quỷ Vật của ta và đồng nghiệp sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Là một người trưởng thành, làm sao Lý Hạo lại không nghe ra ý tứ trong giọng nói của Lục Việt, nhưng hắn tin chắc, trong cuộc sống tiếp xúc với các chuyện linh dị, quan niệm của Lục Việt sẽ thay đổi.
"Nếu có thời gian và không nhận được mệnh lệnh mới, thì chúng tôi sẽ tiện tay phụ trách các vụ việc linh dị còn lại trong khu vực thành phố này. Dạo gần đây cục trị an đăng lên rất nhiều vụ linh dị hư hư thật thật, có một vài Quỷ Vật hình như rất thích trộm đồ vật..."
"Vậy chuyện khu Tây Thành có tiến triển gì không?" Sự chú ý của Lục Việt luôn đặt ở khu Tây Thành, dù sao đó cũng là một vụ linh dị kéo dài suốt một tháng.
Lý Hạo trầm ngâm một chút rồi nói: "Chắc không có vấn đề gì lớn đâu. Trước mắt đã nghiên cứu ra đạo cụ tìm ra ngọn nguồn. Hơn nữa, có thể xác định là có liên quan đến Vô Tâm Quỷ. Hiện tại đang tìm kiếm khắp thành phố để truy tìm ngọn nguồn cuối cùng thông qua người bị hại..."
Mặc dù Lý Hạo không tiết lộ nhiều thông tin, nhưng Lục Việt vẫn có một dự cảm rằng, vụ mất dương khí này sắp kết thúc rồi. Một khi tìm được kẻ đứng sau màn thì cũng có nghĩa là sẽ có quyết chiến.
Cần mau chóng tăng cường thực lực lên rồi đi khu Tây Thành xem thử, biết đâu sẽ kiếm được chút Nguyên Khí.
Trong lòng Lục Việt đã có kế hoạch, cảm giác cấp bách lại một lần nữa trào lên.
Sau khi tạm biệt Lý Hạo, Lục Việt vội vã trở về nhà.
Đêm đã khuya khi Lục Việt trở về đến tiểu khu. Khi Lục Việt vừa mở cửa bước vào nhà thì cả người ngây ra.
Đập vào mắt là một khung cảnh sáng sủa khác hẳn. Góc khuất cũng được quét dọn và lau bóng như mới. Bước vào bếp thì đúng như dự đoán... rượu không còn.
Trương Nhã Linh lại thừa lúc mình đi vắng để xuất hiện!!!
Lần này cũng là một tờ giấy, nhưng có tới hai tờ.
Hai tờ đều là giấy nợ. Đúng như tên gọi, cả hai đều viết hai chữ "Giấy nợ".
Lục Việt vội vàng kiểm tra phòng bếp. Cuối cùng, hắn phát hiện... lạc trong bếp không cánh mà bay.
Trương Nhã Linh này... đúng là biết ăn quá!!!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận