Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài (Bản dịch thứ 2)

Chương 134: Loạn Tinh Trụy

**Chương 134: Loạn Tinh Trụy**
"Tông môn các ngươi rất lợi hại, luôn có thể xuất hiện một vài đệ tử khiến ta phải kinh ngạc, ta không nghĩ tới ngươi có thể đánh bại muội muội Mộc Dao của ta."
Trên lôi đài, Mộc Cửu Nhật nhìn Ngô Thanh Sách nói.
Ngô Thanh Sách nghe xong cười đáp: "Tin rằng phần 'không nghĩ tới' này sẽ còn kéo dài tiếp."
Mộc Cửu Nhật nghe xong mỉm cười, "Vậy thì mời Ngô huynh chỉ giáo nhiều hơn."
Lúc này, trọng tài trưởng nhảy lên lôi đài, lần lượt nhìn hai người một chút rồi nói: "Hai vị tuyển thủ đều đã chuẩn bị xong chưa?"
Ngô Thanh Sách và Mộc Cửu Nhật đồng thời gật đầu.
"Vậy, bắt đầu đi."
Chờ đến khi trọng tài trưởng nhảy sang một bên, Mộc Cửu Nhật nhìn Ngô Thanh Sách nói: "Mời ra chiêu trước."
"Ngươi sẽ phải hối hận vì câu nói này." Ngô Thanh Sách nói xong liền ném viên Thần Tốc Hoàn mà sư huynh đã cho vào trong miệng.
Trong tỉ thí, không hề có quy tắc nào cấm cắn thuốc hoặc sử dụng phù triện, chỉ cần ngươi chịu, mà thân thể ngươi gánh vác được, vậy thì cho dù ngươi có nuốt tại chỗ một viên linh dược ngũ phẩm xuống dưới cũng không thành vấn đề.
Nhìn thấy Ngô Thanh Sách nuốt vào một hạt linh dược, Mộc Cửu Nhật cũng không quá để ý, chỉ là một giây sau, hắn lại phát hiện Ngô Thanh Sách biến mất ngay tại chỗ.
'Nhanh thật!'
Theo ý nghĩ này trong lòng, Mộc Cửu Nhật bỗng nhiên rút thanh Thê Hoàng đao bên hông ra.
"Keng!"
Khi Vạn Quân gần như sắp đâm vào ngực hắn, Thê Hoàng đao của Mộc Cửu Nhật đã cản lại, nhưng Ngô Thanh Sách bị ngăn trở không chút do dự, thân ảnh lần nữa nhập nhoằng như quỷ mị vây quanh phía sau Mộc Cửu Nhật rồi đâm ra một kiếm.
Mộc Cửu Nhật trực tiếp xoay người vung một đao, lại không ngờ chỉ chém trúng một tàn ảnh.
'Không xong...'
Khi Mộc Cửu Nhật hiểu ra thì Ngô Thanh Sách đã lần nữa di động đến sau lưng hắn, biết mình lần này không cản được, Mộc Cửu Nhật chỉ có thể toàn lực tránh né.
"Ngô!"
Một giây sau, Mộc Cửu Nhật khẽ rên lên một tiếng, vai trái của hắn bị Vạn Quân xuyên thủng, máu tươi trào ra.
"Ca!"
Trên khán đài, Mộc Dao bỗng nhiên đứng lên, nàng mặc dù đã phát hiện Ngô Thanh Sách nhanh hơn so với lúc đối chiến với nàng, nhưng vẫn không nghĩ tới sẽ nhanh đến mức độ này.
Nhìn thấy Mộc Cửu Nhật bị thương, các đệ tử khác đầu tiên là hít sâu một hơi, sau đó liền bộc phát ra tiếng hoan hô như núi kêu biển gầm.
"Lợi hại quá! ! !"
"Vậy mà đâm bị thương Mộc Cửu Nhật kia!"
"Ngô Thanh Sách này rốt cuộc là thần thánh phương nào!"
...
Không chỉ có đệ tử bên này sôi trào, mà ngay cả khán đài dành riêng cho đám đại lão bên kia cũng phát ra một tràng tiếng than thở.
"Lục tông chủ lợi hại a, vậy mà lại có thể vô thanh vô tức bồi dưỡng được một hạt giống tốt như vậy, tương lai rất có triển vọng."
"Vô thanh vô tức? Đó là các ngươi Giang Nam khu các ngươi kiến thức hạn hẹp, lần trước Giang Bắc khu luận võ giải thi đấu lúc chính là Ngô Thanh Sách này chiếm ngôi đầu bảng, ta khi đó đã biết hắn tiền đồ bất khả hạn lượng."
"Lục tông chủ a, hắn tu luyện công pháp gì vậy? Tốc độ lại có thể nhanh chóng như thế."
...
Nghe đám người tâng bốc, Lục Dận Long trong lòng rất hưởng thụ, khai tông lập phái, dạy võ trồng người, không phải là vì cái cảm giác thành tựu này sao?
Ngay lúc Lục Dận Long hướng về phía các vị tông chủ chắp tay đáp lễ, Ân Giang Hồng mở miệng nói: "Lục tông, trong Quy Tâm tông này của các người đệ tử quả nhiên là nhân tài đông đúc a, nếu ta nói, ngươi ở phương diện dạy dỗ đệ tử này, còn lợi hại hơn nhiều so với Yểm Nguyệt tông."
Trong nhất thời, phía các tông chủ chính phái đột nhiên im bặt.
Dù sao Ân Giang Hồng vừa nói lời này, bọn hắn mỗi lần nâng Quy Tâm tông một câu, thì chính là một cái tát đánh vào mặt Yểm Nguyệt tông.
Lúc này Quan Thập An phá vỡ sự trầm mặc: "Ha ha ha, đây chẳng phải là mục đích ta tổ chức Anh Kiệt Thiếu Niên Hội này sao, để các tông môn có đệ tử thiên phú xuất chúng sớm một chút có cơ hội bộc lộ tài năng."
'Ta tin ngươi cái quỷ...'
Hầu như tất cả tông chủ chính phái đồng thời ở trong lòng hô.
Lần này Yểm Nguyệt tông vừa làm thọ yến lại vừa tổ chức Thiếu Niên Hội, rõ ràng chính là muốn khoe khoang từ già tới trẻ, nào ngờ rằng khoe già không thoải mái không nói, đám trẻ càng là trực tiếp không có cửa, phỏng chừng Quan tông chủ trong lòng hiện tại cũng rất ấm ức.
Trong khi mấy vị tông chủ nói chuyện, Mộc Cửu Nhật bị thương trên lôi đài đã chém ra Thê Hoàng đao trong tay, đồng thời nương theo hàng trăm hàng ngàn đạo hư ảnh.
'Đây là Vạn Trọng Ảnh kia à...'
Trên khán đài, Giang Bắc Nhiên ngồi một mình ở hàng cuối cùng âm thầm gật đầu, một đao hóa thành nghìn đao bổ về phía đối phương, xét trên thanh thế hoàn toàn chính xác rất có lực áp bách.
Ngô Thanh Sách không có ý định chính diện đón lấy chiêu này nên cấp tốc lui lại, nhưng không ngờ đao ảnh trùng điệp kia càng ngày càng nhiều, rất nhanh bao vây hắn.
Không đường thối lui, Ngô Thanh Sách vội vàng huy động Thiên Quân hướng về phía hàng hư ảnh chính diện chém tới, nhưng phía sau lại bị chém trúng vài đao, trong nhất thời, máu thịt bay tứ tung.
'Cái gì! ?'
Bởi vì hôm qua Vương Ngôn Khanh trong nháy mắt liền bị đánh bại, cho nên Ngô Thanh Sách không nhìn ra cụ thể tác dụng của Vạn Trọng Ảnh này, nhưng bây giờ hắn đã hiểu, đó chính là những đao ảnh kia cũng có thể làm hắn bị thương.
Nhìn thấy Ngô Thanh Sách phía sau lưng có thêm mấy vết thương, các đệ tử ma giáo vừa mới bởi vì Mộc Cửu Nhật bị thương mà kinh ngạc đến không ngậm được miệng lập tức hưng phấn lên, kêu gào muốn Mộc Cửu Nhật mau chóng giết hắn.
Cũng tương tự hiểu được nguyên lý của chiêu này, Giang Bắc Nhiên lấy tay nâng cằm, ở trong lòng cảm thán nói.
'Không hổ là Hoàng cấp công pháp, quả nhiên rất đặc thù a.'
Lúc này trên lôi đài đã tràn đầy hư ảnh Thê Hoàng đao, Ngô Thanh Sách chỉ có thể lấy tốc độ cực nhanh hết sức né tránh, mặc dù hắn có mấy lần muốn trực đảo Hoàng Long, trước tiên giải quyết Mộc Cửu Nhật, nhưng Mộc Cửu Nhật đã cảnh giác với Ngô Thanh Sách nên căn bản sẽ không cho hắn cơ hội này, mỗi một đao vung ra đều như là sóng biển gầm thét, ép Ngô Thanh Sách buộc lòng phải lui lại.
Mấy lần giao phong xuống tới, Mộc Cửu Nhật được trùng điệp đao ảnh bảo hộ ở bên trong không hề bị thương, ngược lại Ngô Thanh Sách vừa đánh vừa tránh đã vết thương chồng chất.
Mắt thấy lại một đợt đao ảnh hướng hắn vọt tới, biết cứ tiếp tục như vậy chính mình khẳng định sẽ bị kéo chết, Ngô Thanh Sách chợt quát một tiếng, huyền lôi chi khí trong cơ thể toàn bộ bộc phát, trong nhất thời chấn khai những đao ảnh kia.
Một giây sau, Ngô Thanh Sách trong tay không biết từ lúc nào lấy ra một nắm lớn phi châm, những huyền lôi chi khí kia chính thông qua tay Ngô Thanh Sách không ngừng tràn vào bên trong phi châm.
Thấy cảnh này, Mộc Cửu Nhật cảm giác được một trận nguy cơ nên lần nữa chém ra một đao, trùng điệp đao ảnh như sóng biển hướng về phía Ngô Thanh Sách chém tới.
Nhưng lần này Ngô Thanh Sách không né tránh, mà là trực tiếp đem phi châm trong hai tay đã hút no đủ huyền lôi chi khí toàn bộ ném ra ngoài.
Phi châm lít nha lít nhít như những vì sao băng đụng vào Vạn Trọng Ảnh, cả hai va vào nhau, tầng tầng đao ảnh bị phi châm lít nha lít nhít triệt tiêu.
'Loạn Tinh Trụy, tiểu tử này vậy mà đã luyện thành một chiêu này sao.'
Trên khán đài, Giang Bắc Nhiên hài lòng gật đầu.
Chiêu Loạn Tinh Trụy này là do đường chủ trong mật thất dạy hắn vào ngày hắn xuất quan trở thành Huyền Sư, mặc dù không phải Hoàng cấp công pháp, nhưng lại cực kỳ thích hợp với Ngô Thanh Sách.
Dưới sự yểm hộ của Loạn Tinh Trụy, Ngô Thanh Sách lại nuốt vào viên Thần Tốc Hoàn thứ hai.
Trong nhất thời, quanh người Ngô Thanh Sách điện quang màu xanh lam pha lẫn xanh lá cây hiện lên, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, hắn giống như một tia chớp lao về phía Mộc Cửu Nhật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận