Lệ Tổng, Phu Nhân Không Muốn Phục Hôn Còn Vụng Trộm Sinh Tể

Lệ Tổng, Phu Nhân Không Muốn Phục Hôn Còn Vụng Trộm Sinh Tể - Chương 06: Đã có vị hôn thê (length: 4296)

Bộ trưởng cười nói, Lệ Cảnh Thần đồng ý nhận phỏng vấn của công ty rồi!
Khương Đồng ngớ người.
"Công lao của cô lớn nhất, Khương Đồng, cô lợi hại thật đấy!"
Khương Đồng có chút nửa tin nửa ngờ: "Thật sự là đích thân Lệ Cảnh Thần nhận phỏng vấn sao?"
"Nói thừa. Lệ tổng đã ở phòng tiếp khách, hắn muốn cô tự mình qua đó, chắc là bị giọng của cô mê hoặc, muốn xem cô ngoài đời trông thế nào, cũng may dung mạo cô xinh đẹp, đừng để bộ phận Operations của chúng ta mất mặt đấy, phải phỏng vấn cho tốt vào."
Khương Đồng chỉ là nhân viên của bộ phận Operations, theo lý thuyết phỏng vấn không liên quan gì đến cô.
Bộ trưởng nói lần này phỏng vấn thành công, cuối tháng sẽ cho cô thưởng một vạn tệ.
Thời buổi này không ai chê tiền cả, mười lăm phút kiếm được một vạn tệ, cớ gì mà không làm.
Kịch bản phỏng vấn của công ty đã được in sẵn, Khương Đồng cầm bản thảo, đẩy cửa phòng làm việc ra, nhìn thẳng vào ánh mắt của người đàn ông đang ngồi kia.
"Chào Lệ tổng."
"Chào cô, Khương tiểu thư." Lệ Cảnh Thần khẽ gật đầu, ánh mắt đen láy mang theo vài phần trêu tức.
Khương Đồng không khỏi cảm khái vẻ đẹp trai và khí phách của hắn.
Ừm, chồng trước thật sự là người đàn ông đẹp trai nhất mà cô từng thấy, trước mắt cô chưa gặp ai có thể sánh bằng hắn.
Đến khi người quay phim ho khan một tiếng, Khương Đồng mới hoàn hồn lại.
Chết tiệt, vậy mà nhìn chồng trước đến ngây người, thật là không có tiền đồ.
Khương Đồng ngồi xuống ghế sofa nhỏ bên cạnh Lệ Cảnh Thần.
"Cảm ơn Lệ tổng đã dành thời gian đến tham gia buổi phỏng vấn của công ty chúng tôi, để không lãng phí thời gian quý báu của ngài, tiếp theo đây tôi xin phép hỏi ngài một vài câu hỏi đơn giản."
"Ừ."
Hắn vắt chân, tư thái tao nhã, không hề tỏ vẻ mình là người có địa vị cao.
Khương Đồng chỉ thuần túy đọc theo kịch bản, cô cũng không cần phải ứng biến gì, bởi vì tất cả đều đã được chuẩn bị trước.
"Lệ tổng vì sao lại đồng ý nhận phỏng vấn của công ty chúng tôi?"
Lệ Cảnh Thần nghiêng mắt nhìn Khương Đồng, khẽ nheo mắt, "Ta rảnh."
Khương Đồng: "..."
Cũng đúng thôi! Cô cũng nghĩ như vậy! Hôm nay hắn chắc là rảnh rỗi không có gì làm nên mới đến!
Mà nghe cái giọng điệu này xem, rõ ràng vẫn còn đang giận mới phải… Hắn chắc chắn còn tức chuyện hôm qua cô cho hắn leo cây.
Mặc kệ câu trả lời của hắn thế nào, cô lại hỏi Lệ Cảnh Thần, động lực nào đã giúp hắn thành lập công ty?
Lệ Cảnh Thần dời mắt, nhìn chằm chằm vào Khương Đồng, ánh mắt rơi trên mặt cô, hắn nói từng chữ một:
"Bởi vì có một người, đã cho ta biết, đàn ông cần phải có rất nhiều tiền, mới có tiếng nói trước mặt nàng."
Khương Đồng có chút ngẩn ngơ.
"Vậy Lệ tổng bây giờ chắc hẳn đã rất có quyền lực rồi, ngài là người trẻ tuổi nhất trong giới tỷ phú ở Nam Đế thị."
Lệ Cảnh Thần nói: "Vẫn chưa đủ."
Khương Đồng tiếp lời ngay, "Xem ra Lệ tổng rất có tham vọng, tiếp theo sẽ tiếp tục mở rộng công ty lớn mạnh hơn."
Lệ Cảnh Thần ừ một tiếng, không nói gì thêm.
Sau đó đến những câu hỏi tiếp theo.
Ánh mắt Khương Đồng trầm xuống: "Theo số liệu thì ngài là người độc thân, từ nhỏ sống cùng mẹ, trong công việc, mẹ ngài có ủng hộ ngài nhiều không?"
"Cũng tạm." Lệ Cảnh Thần gật đầu, nhàn nhạt nói: "Trong công việc, bà ấy hầu như không can thiệp."
Khương Đồng cười lạnh trong lòng.
Công việc không can thiệp, đúng vậy.
Nhưng chuyện tình cảm thì sao?
Về mẹ ruột của Lệ Cảnh Thần... Khương Đồng thực sự không ưa bà ta, chuyện bé như con kiến bà ta cũng làm to lên được.
Cô đã ly hôn rồi, đã được giải thoát rồi, rốt cuộc không cần phải chịu sự tức giận đó nữa.
Khương Đồng mở bản thảo, đọc tiếp: "Vậy câu hỏi cuối cùng, về phương diện tình cảm, ngài có đang độc thân không?"
Lệ Cảnh Thần nhìn chằm chằm vào mặt Khương Đồng.
Muốn nhìn ra một tia biểu lộ trên mặt cô.
Cô ngẩng đầu, đôi mắt trong veo không gợn sóng, phảng phất như không hề có cảm xúc nào.
Lệ Cảnh Thần bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, từng chữ từng chữ nói: "Ta đã có vị hôn thê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận