Lệ Tổng, Phu Nhân Không Muốn Phục Hôn Còn Vụng Trộm Sinh Tể

Lệ Tổng, Phu Nhân Không Muốn Phục Hôn Còn Vụng Trộm Sinh Tể - Chương 167: Để sớm nhìn thấy nàng, lo lắng nàng (length: 5016)

Bên ngoài bóng đêm đen kịt, cửa sổ kính phản chiếu khuôn mặt Lệ Cảnh Thần với vẻ thâm trầm.
Ngoài cửa sổ đường phố rất náo nhiệt, người xe tấp nập, xe cộ như dòng chảy. Người đại diện của Kim Loan Hoa Phủ vừa lái xe cho Lệ Cảnh Thần, vừa giới thiệu với hắn về sự phát triển gần đây của Long thành. Phía ngoài là quảng trường Long thành, đường phố dành cho khách du lịch, vị trí hiện tại là đường Đào Viên. Muốn đến Kim Loan Hoa Phủ, phải đi từ đường Đào Viên đến đường Nam Ninh.
Lông mày Lệ Cảnh Thần hơi nhíu lại, đáy mắt lộ ra vẻ lo lắng và nóng vội hơn. Nghĩ đến việc Khương Đồng có thể đã đi qua những con đường này, những địa điểm này, hắn càng thêm khẩn trương muốn tìm được nàng.
Trước khi về Nam Đế, Lệ Cảnh Thần đã dành một thời gian đi đây đi đó ở Hồng Kông và nước ngoài, từng thấy quá nhiều sự phồn hoa. Long thành là một thành phố khá bình thường, không có nhiều nhà cao tầng, nhưng lại có những cửa hàng nhỏ đủ màu sắc, tình người rất đậm đà.
Vì sao Khương Đồng lại chọn Long thành, Lệ Cảnh Thần thầm nghĩ. Có lẽ là vì nơi này tương đối gần Nam Đế, cũng gần nơi ở cũ của ông bà Khương Đồng.
Nàng rốt cuộc vẫn là người hay nhớ nhà. Đang suy nghĩ, xe dừng lại, người lái xe ngại ngùng nói với Lệ Cảnh Thần:
"Lệ tổng, phía trước là sân vận động lớn nhất của chúng ta. Hôm nay có ca sĩ đến biểu diễn, con đường này cứ tối đến là kẹt xe."
Đợi mười lăm phút, mà đường không hề nhúc nhích, Lệ Cảnh Thần có chút nóng ruột. Hắn hỏi, còn xa khu dân cư Kim Loan Hoa Phủ không?
"Còn khoảng năm cây số nữa Lệ tổng."
"Tôi tự đi bộ qua là được."
"Sao được chứ Lệ tổng, ông chủ dặn tôi phải đưa ngài đến nơi an toàn. Ngài làm vậy tôi không biết ăn nói thế nào."
"Tôi gọi điện thoại cho ông chủ của anh nói." Lệ Cảnh Thần không muốn làm khó một tài xế, chỉ là hắn đang nóng lòng tìm Khương Đồng, không muốn lãng phí thời gian chờ đợi đường thông.
"Vậy làm phiền ngài Lệ tổng, thật sự ngại quá!"
"Không sao."
Sau khi xuống xe, Lệ Cảnh Thần còn không quên boa cho tài xế một chút. Người tài xế cảm thấy Lệ Cảnh Thần rất tốt, có nhiều ông chủ kiêu ngạo xem thường thuộc hạ, còn Lệ Cảnh Thần không những đẹp trai mà còn không hề kiêu căng.
Lệ Cảnh Thần dùng điện thoại mở bản đồ, đi theo hướng dẫn. Khu nhà ở của Khương Đồng nằm ở khu trung tâm thành phố, vị trí khá ổn. Như vậy hắn cũng không lo Khương Đồng ở nơi quá vắng vẻ, an ninh không tốt.
Dù sao nàng là phụ nữ, ở một mình, vấn đề an toàn rất quan trọng.
Đó cũng là nguyên nhân khiến Lệ Cảnh Thần sốt sắng muốn tìm Khương Đồng, lo lắng nàng ở một mình, lỡ có chuyện gì, sẽ khó đối phó.
". . ."
Ở cuối khúc quanh, mấy đứa trẻ con mải chơi nghịch ngợm, không cẩn thận va phải người Lệ Cảnh Thần. Lệ Cảnh Thần đỡ mấy đứa nhóc trông chỉ mới vài tuổi này.
Các bạn nhỏ ngẩng đầu nhìn Lệ Cảnh Thần cao lớn, sau khi nhìn nhau một cái thì ồ lên một tiếng, "Chú đẹp trai quá nha! Chạy mau thôi."
Lệ Cảnh Thần cảm thấy mấy đứa trẻ rất thú vị, khen hắn đẹp trai, nhưng lại mỗi đứa đều ngượng ngùng chạy mất.
Lúc này trong đầu Lệ Cảnh Thần hiện lên hình ảnh một cô nhóc. Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, cũng đã ngượng ngùng che mặt chạy đi. Chẳng lẽ bây giờ trẻ con đều hướng nội như vậy?
Lệ Cảnh Thần nghĩ nhiều quá, cuối cùng cũng đã đến Kim Loan Hoa Phủ. Người đại diện bên bất động sản liên hệ với Lệ Cảnh Thần, vô cùng áy náy.
Tổng giám đốc từ Nam Đế đến Long thành mà lại còn để người ta tự đi bộ!
"Lệ tổng à, dạo này ca sĩ đến biểu diễn nhiều nên đường Đào Viên đến đường Nam Ninh cứ tối đến là hay kẹt xe, hết cách. Nếu có đường tắt thì tôi đã cho Tiểu Trương chở ngài qua rồi. Đến Kim Loan Hoa Phủ chỉ có con đường đó thôi."
Sau khi nghe đối phương nói xong, Lệ Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn cổng khu dân cư Kim Loan Hoa Phủ, nói: "Không sao, tôi đến rồi. Anh tài xế kia rất có trách nhiệm, anh đừng để ý."
"Vâng ạ Lệ tổng, tôi đã liên hệ với bộ phận quản lý, lát nữa họ sẽ đưa ngài qua tìm cô Khương."
Cúp điện thoại.
Nhân viên quản lý tiếp đón Lệ Cảnh Thần. Lệ Cảnh Thần không uống trà, hắn đang gấp, vừa đi vừa xem xét xung quanh khu này, cây xanh khá ổn, nhưng không tốt bằng vườn hoa Tử Vi.
Theo địa chỉ, hắn đến tầng ba, một tay đút túi, một tay nhấn chuông cửa. . .
Xung quanh im lặng một lát. Lệ Cảnh Thần đang nghĩ lát nữa gặp Khương Đồng, sẽ nói thế nào.
Có thể mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần, càng lúc càng gần, cửa từ bên trong mở ra. . .
Lệ Cảnh Thần thốt ra: "Khương Đồng ——"
Nhưng khi nhìn thấy người vừa mở cửa, hắn khựng lại, những lời còn lại cũng dừng theo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận