Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 539: Quyền hạn thăng cấp

"Giáo viên tư tưởng đạo đức?"
Cao Mệnh tuyệt đối không tin chuyện ma quỷ của Trùng ca. Mấy vị người chơi phụ trách khi nhắc tới cái tên Trương Minh Lễ, ánh mắt đều đặc biệt ngưng trọng. Bọn hắn không cứu nhiều người chơi bị cầm tù như vậy, hết lần này tới lần khác lại để Cao Mệnh lưu ý người này, chứng tỏ hắn có vấn đề rất lớn.
"Nói đến, ta cũng từng làm giáo viên ở trường học."
Cao Mệnh mỉm cười, thành ý mười phần nói:
"Không có vấn đề, ta sẽ làm rõ hắn đang trốn ở đâu, nghĩ biện pháp mang hắn về tử lâu."
Nghe được Cao Mệnh hứa hẹn, Trùng ca cùng hai vị người phụ trách khác vẫn biểu lộ phức tạp:
"Trương Minh Lễ đã cứu rất nhiều người, chờ ngươi nhìn thấy hắn, ngươi sẽ hiểu vì sao chúng ta nhất định phải tìm được hắn."
Hai bên lại trò chuyện sâu hơn một chút về chi tiết. Sau khi Cao Mệnh ghi nhớ thông tin về Trương Minh Lễ, Trùng ca liền dẫn hắn thoát khỏi trò chơi "Hoàn Mỹ Nhân Sinh".
Hai người từ cabin dinh dưỡng cũ nát của Phó gia thôn cũ leo ra, tất cả những chuyện vừa rồi tựa như một giấc mộng.
"Trùng ca, thằng nhóc này thế nào? Có bị mấy tên biến thái kia dọa sợ tè ra quần không?"
Mập mạp trong lòng dường như đã có đáp án, trên mặt hắn không tự giác lộ ra nụ cười.
"Thích cười như thế, xem ra trạng thái của ngươi điều chỉnh rất tốt. Lát nữa ngươi đi đào quặng cho ta trong tầng sâu ác mộng."
Trùng ca vỗ vỗ thân thể cứng đờ của mập mạp:
"Về sau Cao Mệnh chính là người một nhà, không thể tiết lộ thông tin của hắn. Hắn cũng từng từ tương lai qua Dung Hỏa, các ngươi có thể hiểu ý của ta không?"
"Ta sẽ xử lý tất cả dấu vết."
Lão Tào đầu trọc vốn là đại lão kỹ thuật của Vĩnh Sinh chế dược, hắn đưa cho Cao Mệnh một chiếc đồng hồ bẩn thỉu:
"Đây là máy truyền tin do chúng ta tự chế tạo, ngươi có thể mang nó cùng với vòng đen trên cùng một tay. Nó có thể gây nhiễu vòng đen ở một mức độ nhất định. Nếu cần, cũng có thể thông qua nó liên hệ với chúng ta."
"Cầm đi, kỹ thuật của lão Tào đáng tin."
Trùng ca dẫn Cao Mệnh đi ra ngoài:
"Hoàn Mỹ Nhân Sinh bây giờ bị liệt vào danh sách cấm kỵ trò chơi, khoang đổ bộ cũng là hàng cấm. Trên thị trường, tất cả đồ vật liên quan đến Hoàn Mỹ Nhân Sinh đều là cạm bẫy do Vĩnh Sinh chế dược thiết lập. Nếu như ngươi muốn vào tử lâu, hãy đến Dung Hỏa, chúng ta giúp ngươi đăng nhập."
"Đa tạ."
Cao Mệnh cũng không khách khí, đeo đồng hồ xong, đi giữa Phó gia thôn. Thôn xóm quỷ dị này phảng phất phân ly giữa hiện thực và mộng cảnh, từng nhà đóng chặt cửa, chỉ có đèn lồng trắng treo theo gió lắc lư, giống như quỷ treo cổ lắc lư thân thể.
"Trong Phó gia thôn ẩn giấu một vài 'bằng hữu' của chúng ta. Bọn chúng tương đối dễ mất khống chế, vừa là lá bài tẩy, vừa là một quả bom hẹn giờ có thể nổ chết tất cả chúng ta."
Râu quai nón Quan Lực ra hiệu Cao Mệnh tránh xa những căn phòng kia, hắn cùng lão Tào trực tiếp hộ tống Cao Mệnh ra khỏi Phó gia thôn.
Ánh nắng chói chang lại lần nữa chiếu lên người, mùi hôi thối xông vào mũi từ thung lũng rác thải, giống như ánh mặt trời chói chang cũng đã mục nát.
Rời khỏi Dung Hỏa, Cao Mệnh thu hoạch khá lớn. Ba hạt giống huyết nhục đều tìm được ác mộng cộng sinh, tiếp theo chỉ cần không ngừng nâng cao cấp bậc giữ bí mật trong Vĩnh Sinh chế dược là đủ.
Đón xe trở lại khu phố cổ, Cao Mệnh ăn đơn giản một chút, sau đó lấy địa chỉ của Bạch Hoàng, hướng nhà nàng mà đi.
Là nhân viên khảo thí nổi danh nội bộ của Vĩnh Sinh chế dược, Bạch Hoàng rất có tiền, nhưng nơi ở của nàng lại có chút cũ nát, là một tòa nhà rất cổ.
Theo tiếng chuông cửa, Cao Mệnh đợi trong sân hồi lâu, Bạch Hoàng mới mở cửa. Nàng vẫn giữ bộ dáng người sống chớ gần, chỉ là khi nhìn thấy Cao Mệnh, ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều.
"Mời vào."
Rót một chén trà nóng, Bạch Hoàng đẩy hoa quả đến trước mặt Cao Mệnh, nàng yên lặng ngồi ở phía đối diện của ghế sô pha.
Căn nhà rất cũ, nhưng bên trong lại vô cùng sạch sẽ. Cách bố trí tổng thể tương đối đơn giản, không có đồ dùng gia đình dư thừa, có vẻ hơi trống trải.
Dường như sợ nhìn vật nhớ người, Bạch Hoàng không treo ảnh chụp của Bạch Kiêu và Bạch Kiều trong nhà, nhưng gian phòng của hai đứa bé lại được giữ nguyên vẹn như trước, chờ bọn nhỏ về nhà có thể trực tiếp vào ở.
Hai tay bưng trà nóng, Cao Mệnh đi đến phòng ngủ của Bạch Kiêu, hắn kéo ngăn kéo, nhìn thấy một tấm ảnh bị móc ngược ở bên trong.
Bạch Kiêu vẻ mặt không nhịn được nhìn vào ống kính, Bạch Kiều đang nghiêng một đóa hoa cắm lên đầu hắn.
Gương mặt quen thuộc khiến tay cầm ảnh của Cao Mệnh run lên, người trong mộng xuất hiện ở hiện thực, ranh giới nào đó cứ như vậy đột nhiên bị phá vỡ.
Hắn nhớ kỹ cái tên Bạch Kiêu, nhưng lại không nhớ rõ giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy mình từng giao phó Bạch Kiêu đi làm một vài việc, hắn còn đang chờ đợi kết quả.
Thời gian lặng lẽ trôi qua trong căn phòng nhỏ, Bạch Hoàng đứng ở cửa ra vào nhìn chăm chú Cao Mệnh. Nàng nhìn thấy trên mặt Cao Mệnh biểu cảm hoàn toàn khác trước kia, biểu cảm kia nàng đã từng thấy trên mặt mình, là hồi ức, cũng là mờ mịt, càng mang theo một chút thống khổ ẩn sâu.
Cảm xúc bộc lộ trong nháy mắt của một người rất khó giả mạo, hơn nữa Bạch Hoàng cảm thấy Cao Mệnh căn bản không có lý do gì để lừa gạt mình.
"Ngươi nhất định phải liên thủ với ta?"
Cao Mệnh đặt tấm ảnh chụp chung xuống:
"Vĩnh Sinh chế dược đã tiến hành thí nghiệm vô nhân đạo khi ta hôn mê, ta có ác ý rất lớn với bọn chúng."
"Ta mặc dù hỗ trợ Vĩnh Sinh chế dược khảo thí ác mộng, nhưng ta khác với những nhân viên khảo thí khác. Vĩnh Sinh chế dược đã khiến ta mất đi hai đứa con, ta không có chút hảo cảm nào với bọn chúng."
Bạch Hoàng bước vào phòng ngủ, nơi này chỉ có hai người bọn họ:
"Ta sẽ dốc hết sức giúp ngươi quay trở lại ác mộng ban đầu. Chỉ cần có thể cứu được con của ta, bất kỳ nguy hiểm nào ta đều không ngại."
"Bây giờ cấp quyền hạn giữ bí mật khảo thí não vực của ngươi là bao nhiêu?"
"Cấp bốn."
Để chứng minh thực lực, Bạch Hoàng bổ sung thêm:
"Ta đã dừng lại ở cấp bốn một thời gian dài, rất nhanh sẽ tiến lên."
"Làm thế nào để có thể tiến vào cấp năm?"
Cao Mệnh rất quan tâm vấn đề này.
"Muốn vào được phòng thí nghiệm giữ bí mật cấp năm, không chỉ cần có kinh nghiệm sinh tồn tại tầng sâu ác mộng, còn phải toàn tâm toàn ý tiếp nhận cải tạo của Vĩnh Sinh chế dược. Bọn hắn sẽ thực hiện cải tạo não vực, nếu muốn tiến vào thì phải hoàn toàn chấp nhận việc này. Nhưng ta sợ một khi đã cải tạo, ta sẽ quên mất những đứa con của mình."
Cao Mệnh hoàn toàn có thể hiểu được nỗi lo lắng của Bạch Hoàng. Hắn đang suy nghĩ xem bên Dung Hỏa có thứ gì có thể phá hư đồ vật mà Vĩnh Sinh chế dược cấy vào hay không.
Trong phòng lâm vào im lặng, Bạch Hoàng dường như hiểu lầm ý của Cao Mệnh. Nàng do dự rất lâu, đột nhiên mở miệng:
"Trước kia ta chỉ có một mình, cho nên không dám thử. Nếu ngươi đồng ý giúp ta tìm được Bạch Kiêu và Bạch Kiều, ta có thể tiếp nhận cấy ghép não vực, tiến vào phòng thí nghiệm giữ bí mật cấp năm."
Híp mắt lại, Cao Mệnh nhìn Bạch Hoàng, bờ môi khẽ nhúc nhích, nhưng không lên tiếng.
"Kỳ thật, coi như không gặp ngươi, ta cũng tính toán làm như vậy. Ta đã dừng lại ở phòng thí nghiệm giữ bí mật cấp bốn quá lâu, vẫn không có thu hoạch. Ta nghi ngờ con của mình chính là bị giấu trong phòng thí nghiệm giữ bí mật cấp năm."
Bạch Hoàng ánh mắt kiên định, giống như đang nhìn thẳng vận mệnh:
"Đây cũng là nguyên nhân ta sốt ruột muốn gặp ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận