Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 227: Bệnh viện Lệ Sơn

Cao Minh cả đêm không rời khỏi thế giới bóng ma, hắn mang theo một trăm thị dân thành phố bóng ma, bắt đầu dọn dẹp Lệ Sơn và trại lớn thành trại.
Trong hiện thực, địa hình thành trại đã vô cùng phức tạp, hành lang chằng chịt khắp nơi, cầm bản đồ đi vào cũng phải lạc đường.
Trong thế giới bóng ma, Cao Minh và những người khác lại lợi dụng đạo cụ nguyền rủa và năng lực quỷ quái trong tay, khiến cho thành trại trở nên khủng khiếp hơn.
Gian phòng phía sau còn có gian phòng, hành lang và cầu thang vô tận, mỗi cánh cửa đều có thể cất giấu quái vật và cạm bẫy.
"Ta cần một ngôi nhà tuyệt đối an toàn."
Bóng đêm biến mất, Cao Minh vẫn đang bận rộn, trong hiện thực, Hãn Hải lúc này đã long trời lở đất.
Mưa lâu rốt cục tạnh, nhưng mây đen vẫn không tan đi, ban ngày rõ ràng ngắn hơn rất nhiều.
Xe cộ trên đường vẫn như cũ, tuyệt đại đa số thị dân Hãn Hải không bị ảnh hưởng bởi hỗn loạn đêm qua, vừa đến ban ngày, tất cả quỷ quái và kinh khủng đều biến mất không thấy gì nữa, phảng phất như tất cả chỉ là tin đồn.
Cục Điều Tra phong tỏa chân tướng, xóa bỏ mọi tin tức, những người thay thế diễn kịch một cách chăm chú, còn lạc quan tích cực hơn cả người sống.
Mạch nước ngầm đang cuộn trào, bên ngoài lại duy trì vẻ bình tĩnh.
Một chiếc xe thể thao xuyên qua đường đi, lốp xe bắn bọt nước lên trạm xe buýt, có một giọt nước bẩn làm bẩn một đôi giày trắng xinh đẹp.
Thu chiếc ô màu đỏ, Tuyên Văn đeo tai nghe, đi xuống trạm xe, nàng so với trước kia càng thêm mỹ lệ, không cách nào ẩn tàng, đi tới đâu đều là tiêu điểm.
Đỡ chiếc xe đạp đổ, vẻ thiện lương của nàng dường như còn chói mắt hơn cả vẻ mỹ mạo.
Xa xa, ánh mắt không thể rời đi, Tuyên Văn không để ý, chỉ khẽ nhếch miệng lên.
Tiến vào công ty, đi vào phòng làm việc Đèn Đêm, Tuyên Văn vừa xuất hiện, Cẩu quản lý liền sải bước chạy tới, hắn bưng ly cà phê vừa pha, mang theo bộ tóc giả vừa mua:
"Tuyên tổng, bản thử nghiệm trò chơi của chúng ta đêm qua tăng vọt mười vạn lượt tải, đánh giá rất cao, ngài có nhãn quang thật tốt."
Mỉm cười gật đầu, Tuyên Văn nhận cà phê, thanh âm ôn nhu:
"Là mọi người năng lực mạnh, các ngươi thật rất thích hợp làm trò chơi kinh dị."
Ngồi tại phòng làm việc riêng, Tuyên Văn lấy máy tính của mình ra, nhập liên tiếp mật mã, nàng truy cập vào một trang web rất khó bị truy vết.
Đầu tiên, nàng tìm kiếm một trang web cho vay không chính quy ở Hãn Hải, trải qua mấy ngày "vay mượn", rất nhiều hiệu cầm đồ ngầm ở Hãn Hải đều bị nàng vơ vét sạch.
Những kẻ cho vay trước kia sợ nhất không có người vay, nhưng sau đó, bọn hắn phát hiện ra một vấn đề, phàm là những người tìm Tuyên Văn vay tiền đều biến mất.
Bọn hắn buộc phải báo cảnh sát, nhưng lại nhận được lời uy hiếp đáng sợ hơn cả tử vong trong đêm, đại ca xã hội bị dọa đến chết khiếp, bất lực muốn khóc.
"Giới này người xấu không được a, một chút nghị lực đều không có, còn hỗn cái gì xã hội?"
Tuyên Văn đặt cà phê xuống, lấy ra một tấm ảnh của Cao Minh đặt lên bàn, hai người mặc áo cưới.
Sau khi tổng lượt tải bản chơi thử trò chơi vượt quá hai mươi vạn, tấm di ảnh áo cưới kia của Tuyên Văn phát sinh biến hóa, thân ảnh của nàng cũng xuất hiện màu sắc, hiện tại nàng hô hấp cũng trở nên thông thuận.
"Đợi trong ảnh ta giống như Cao Minh, hẳn là lúc ta hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của thế giới bóng ma."
Trong hiện thực, người sống bị số mệnh sắp đặt kịch bản, quỷ quái lại bị thế giới bóng ma điều khiển, kỳ thật hai thế giới này về bản chất, bình mới rượu cũ.
Khẽ ngân nga bài hát, Tuyên Văn lại mở diễn đàn Tử Thủy, máy chủ ẩn.
Đêm qua có vài "người chơi chuyện lạ" bị Cục Điều Tra bắt, Tịnh Đà Thần trút giận lên người bọn họ, điên cuồng tra tấn.
Trong đó có một người chơi là quỷ do Tuyên Văn cố ý sắp đặt, đối phương thông qua công cụ truyền về vài câu nói và hình ảnh.
Tuyên Văn không thấy được toàn bộ quá trình, nhưng nàng hoàn toàn có thể đoán được.
Nguyên bản diễn đàn Tử Thủy bị phong cấm, Tuyên Văn đăng tải một đoạn hình ảnh mơ hồ lên diễn đàn Tử Thủy mới, nói cho tất cả người chơi chuyện lạ biết hậu quả bị Cục Điều Tra bắt, cũng hi vọng mọi người nhìn rõ cách Cục Điều Tra đối đãi bọn hắn.
Các người chơi chuyện lạ không nhắm vào Cục Điều Tra, ngược lại đang bảo vệ thị dân, cố gắng giảm bớt ảnh hưởng tiêu cực do những sự kiện dị thường mang lại, nhưng cách đối đãi của Cục Điều Tra lại làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Tra tấn tàn nhẫn, thống khổ không thể tưởng tượng, cho dù rơi vào tay quỷ cũng không đáng sợ như thế.
Lửa giận đang lan tràn, Tuyên Văn nhìn chằm chằm vào màn hình, tất cả đều đang phát triển theo hướng dự định, nàng là quỷ sát nhân phạm tội tâm lý, lòng người đối với nàng mà nói chính là con rối có thể tùy ý điều khiển.
"Hiện tại Cục Điều Tra quá mạnh, cần tiếp tục làm suy yếu và chia rẽ lực lượng của nó."
Ngón tay chạm vào quả anh đào trong đĩa trái cây, bụng ngón tay khẽ ấn, Tuyên Văn nghe thấy tiếng nhắc nhở trong máy tính, cùng với thảm họa bùng phát, số người chơi tải trò chơi của nàng không ngừng tăng lên.
Càng nhiều người biết rõ sự tồn tại của nàng, khả năng nàng bị lộ càng lớn, Cục Điều Tra sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới nàng, bất quá trong lòng nàng không hề sợ hãi, ngược lại còn rất mong chờ ngày đó đến.
"Dùng ta móc ra toàn thành lửa giận, là đúng? Hay là sai đâu?"
Trong phòng làm việc Đèn Đêm, mọi người đã không còn tâm trạng làm việc, bọn họ là dân chuyên làm trò chơi kinh dị, khá nhạy cảm với những sự kiện hiếu kỳ trên mạng, đêm qua bọn họ lướt web, phát hiện hiện thực còn đáng sợ hơn cả trò chơi.
Mấy người bàn luận các loại sự kiện dị thường, không biết là thật hay giả, thấy bọn hắn đang lén lút, Cẩu quản lý ho khan một tiếng, đi tới bên cạnh mấy người:
"Chuyện trò gì thế?"
"Cẩu tổng, từ khi Đại Bạn từ chức, xung quanh luôn có cảm giác kỳ lạ, trong phòng làm việc này hình như... không sạch sẽ."
"Ít suy nghĩ lung tung, tập trung làm trò chơi, tiền thưởng năm nay ta cho các ngươi gấp đôi."
Cẩu tổng chỉ vào lượt tải trò chơi vẫn đang tăng:
"Không, gấp ba!"
"Đây không phải vấn đề tiền bạc, tôi luôn cảm thấy Tuyên tổng mang đến cho chúng ta không chỉ có cơ hội, mà còn có những thứ khác."
Nhân viên tương đối nhạy cảm:
"Hạ lão sư trong phòng làm việc biến mất, Phát Tài cũng không thấy, tiếp theo sẽ là ai?"
"Ngươi mở to mắt nhìn xem, Tuyên tổng có giống người có vấn đề không?"
Cẩu quản lý thấp giọng:
"Nàng hẳn là con gái của một đại nhân vật nào đó ở Hãn Hải, vì hứng thú mà ném tiền lung tung, loại người này xem ra không có tâm cơ gì, ta đoán nàng hiện tại hẳn là đang suy nghĩ xem buổi tối nên ăn gì?"
Dường như chú ý tới ánh mắt của Cẩu quản lý, Tuyên Văn mỉm cười chào hỏi, nàng vừa nhận được tin nhắn của Cao Minh, đối phương hi vọng nàng tranh thủ ban ngày, đi tới khu thành cũ, bệnh viện Lệ Sơn một chuyến, tìm hiểu tình hình ở đó.
Thông qua diễn đàn Tử Thủy, Tuyên Văn biết được từ một người chơi chuyện lạ, bệnh viện Lệ Sơn nhìn như không có vấn đề gì, kỳ thật cả tòa bệnh viện đã không còn người sống, sở dĩ bên ngoài không phát hiện ra điều gì dị thường, là bởi vì tất cả những người đi vào đều bị nhốt vĩnh viễn bên trong.
Vài ngày trước khi thảm họa còn chưa bùng phát, người chơi chuyện lạ kia đã cảm thấy không ổn, cả nhà bọn hắn vô cùng may mắn trốn thoát.
Người chơi chuyện lạ kia vô cùng nhiệt tình, còn muốn hẹn gặp Tuyên Văn để dẫn nàng đi xem xét, còn về việc vì sao cả nhà bọn hắn đều nhập viện, vấn đề này lại lảng tránh không đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận