Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 186: Vòng lặp đan xen

Mưa lớn xối xả từng chiếc xe đen như mực, những nhân viên điều tra mặc áo mưa, tay cầm đủ loại vũ khí, đứng sừng sững như pho tượng bên ngoài hàng rào trường học.
Âm thanh dòng điện "sa sa" vang lên trong xe, từng chiếc đèn pha cỡ lớn rọi sáng màn đêm mưa như ban ngày.
Tất cả mọi người đứng trong bóng tối hắt ra từ ánh đèn, bọn họ đã nhận được mệnh lệnh truyền đạt từ cấp trên.
Tường bao của học viện tư thục Hãn Đức đổ sập, nhưng bên ngoài đã sớm được bố trí từng tầng chướng ngại vật và rào chắn kim loại.
Những biện pháp phòng hộ này vô hiệu với sự kiện dị thườn, cũng không ngăn được quỷ, chúng được dùng để ngăn chặn những thị dân dị thườn.
Ánh sáng chói lọi chiếu vào học viện tư thục Hãn Đức, các học sinh bị nhốt trong quy tắc quỷ của trường học toàn bộ kích động, bọn hắn hưng phấn vung vẩy hai tay, chạy như điên về phía con đường mà tự cho là lối thoát.
"Lối ra! Kiệt ca, chúng ta có thể về nhà rồi!"
Tịch Sơn ôm cánh tay tiểu hài, cao hứng nhảy cẫng lên:
"Chúng ta cuối cùng đã vượt qua được tai nạn!"
"Đừng nói nhảm! Mau tránh ra! Đi tìm xe!"
Vương Kiệt một tay liền tát tới, biểu lộ của hắn còn khẩn trương hơn trước đó:
"Nhanh lên!"
"Còn tìm xe gì nữa?"
Tịch Sơn còn chưa dứt lời, tiếng súng đã vang lên trong đêm mưa, những học sinh xông lên trước nhất bị đánh gục, trong đôi mắt bị nỗi sợ hãi khống chế lộ ra vẻ khó hiểu.
Tịch Sơn đang ôm thi thể tiểu hài cũng bị tiếng súng dọa sợ, hắn nhìn khu cấm được vạch ra giữa cục điều tra và trường học, ánh sáng chói lọi là từ bên kia chiếu tới, nhưng thứ ánh sáng đó không phải để chỉ đường cho bọn hắn, mà là để nhìn rõ tướng mạo của quái vật.
Từ khoảnh khắc bước vào học viện tư thục Hãn Đức, bọn hắn đã không còn là thị dân bình thường, mà là những kẻ dị thường có khả năng bị quỷ quái của thế giới bóng tối thay thế.
Cục điều tra tạm thời không có biện pháp phân biệt người dị thường trên quy mô lớn, cho nên điều bọn hắn có thể làm chính là phong tỏa khu vực này, tuyệt đối không để bất cứ ai tự tiện rời đi, sau đó sẽ tiến hành khảo sát nghiên cứu từng người.
Cục điều tra có lẽ không có ý định giết chết tất cả mọi người, nhưng bọn hắn đã nhầm lẫn nghiêm trọng tình hình trong trường học.
Học viện tư thục Hãn Đức, sự kiện dị thườn cấp bốn, đã hoàn toàn mất khống chế, nền móng của trường học sụp đổ, tồn tại không xác định bên trong thế giới bóng tối bị Tư Đồ An gọi ra, sự lây nhiễm của chứng sợ hãi đã bước vào giai đoạn cuối, hiện tại không chỉ có người muốn chạy khỏi nơi này, mà quỷ cũng gấp rút muốn rời đi.
Tiếng súng ban đầu chỉ là cảnh cáo, nhưng cục điều tra không ngờ rằng học viện tư thục Hãn Đức lại nuôi dưỡng ra nhiều kẻ thế mạng như vậy, tiếng cảnh báo vang lên bốn phía, những học sinh bị thế giới bóng tối thay thế tranh nhau chen lấn chạy ra ngoài, dòng lũ đổ dồn về một lỗ hổng.
Vương Kiệt tuy là một tên khốn nạn, nhưng hắn hiểu rất rõ những nhược điểm trong nhân tính. Bên trong trường học, mặc kệ là người hay quỷ, cũng sẽ không an tĩnh ở trong sân trường chờ chết.
Khi không có lối thoát, mọi người còn có thể đoàn kết lại phản kháng, hoàn toàn tuyệt vọng cũng không đáng sợ, điều đáng sợ thực sự là nhìn thấy hi vọng, nhưng lại không cách nào nắm bắt.
Đại quỷ ẩn tàng trong học viện bắt đầu ra tay, bóng ma khuếch tán điên cuồn.
Suy đoán của Cao Mệnh về trò chơi chứng sợ hãi đã trở thành hiện thực, cảnh tượng mà hắn từng thấy trong một lần làm lại đã xuất hiện lần nữa.
Tuy nhiên, những điều này tạm thời không có quan hệ gì với Cao Mệnh, trong mắt hắn chỉ có Tư Đồ An.
Đường hầm huyết nhục đã dốc hết toàn lực ngăn cản Cao Mệnh, đáng tiếc, Quỷ Thần huyết nhục được thôi thúc đến cực hạn không nhìn bất kỳ chướng ngại nào, cũng không quan tâm bất cứ thương thế nào, hắn mang theo nguyền rủa của đầy người chết không ngừng rút ngắn cự ly với Tư Đồ An.
Đường hầm huyết nhục này tựa như vận mệnh của hai người, cả hai đều đã dốc hết toàn lực.
Bị từng đầu mạch máu lôi kéo, Tư Đồ An chung quy vẫn nhanh chân hơn Cao Mệnh một bước, đi tới cuối đường hầm, hắn ôm lấy chủ nhân chân chính của căn phòng oán huyết nhục.
Tại trung tâm đường ống huyết nhục trải rộng dưới mặt đất viện trường học, đứng một đứa bé có tám, chín phần tương tự với Tư Đồ An.
Hắn giống như con tử của Tư Đồ An, lại giống như quá khứ của Tư Đồ An, hắn không tuấn lãng cường tráng như Tư Đồ An, nhưng khí tức tản ra trên người lại hoàn toàn khác biệt.
"Giúp ta làm một chuyện cuối cùng! giết chết Cao Mệnh! giết chết hắn!"
Tư Đồ An dùng sức ôm lấy đứa bé, ngón tay ấn vào trong thịt của hài tử.
Cao Mệnh biết rõ Tư Đồ An đã từng tìm được một con quỷ rất đặc thù, nhưng hắn không ngờ con quỷ kia lại tương tự Tư Đồ An như vậy, rất có thể giữa hai bên đã đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, quỷ giúp Tư Đồ An làm một số việc, sau đó Quỷ Tướng sẽ hoàn toàn thay thế Tư Đồ An.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Cao Mệnh, không gian trong lòng hắn rất lớn, đủ để dung nạp cả Tư Đồ An và con quỷ giúp hắn.
"Cùng nhau bước vào hình phòng của ta đi!"
Quỷ Thần theo sát phía sau Tư Đồ An, tám cánh tay giáng xuống, chụp tới từ các hướng khác nhau, phảng phất như muốn nghiền nát thế giới của Tư Đồ An.
"Con trai ta! Giúp ta lần cuối cùng!"
Sắc mặt Tư Đồ An hoàn toàn thay đổi, hắn đẩy đứa bé giống hắn về phía Quỷ Thần, bản thân mượn lực lượng kia, nhảy ra khỏi đường hầm huyết nhục.
Hắn vẫn luôn biết rõ cửa ra của căn phòng oán hận ở đâu, thậm chí, việc căn phòng oán hận biến thành đường hầm, tất cả đều là để ngăn Cao Mệnh theo hắn ra ngoài.
Mạch máu liên kết với căn phòng oán hận đứt đoạn, Tư Đồ An và đứa bé kia trên người dính đầy huyết dịch bốc mùi, hắn sau khi vứt bỏ đứa bé, hiếm khi quay đầu nhìn lại.
Trong ánh mắt Tư Đồ An nhìn về phía đứa bé mang theo một loại cảm xúc khác biệt, đó là thứ mà trên người khác chưa từng có, không phải áy náy hay khổ sở, mà là bất an.
Hài tử dường như biết rất nhiều bí mật liên quan đến hắn, hắn vừa lo lắng hài tử bị giết chết, bản thân sẽ mất đi năng lực câu thông với thế giới bóng tối, lại lo lắng hài tử không bị giết chết hoàn toàn, làm lộ ra một số việc mà hắn đã từng làm.
"Hài tử là con của ta, nhưng nguyên nhân xuất hiện của đứa bé này không thể để bất luận kẻ nào biết..."
Nhảy ra khỏi căn phòng oán huyết nhục, Tư Đồ An cũng không thoát khỏi nguy hiểm, những thành viên Hội Học Sinh đeo phù hiệu trên tay áo từ bỏ công việc đang làm, toàn bộ xông về phía ký túc xá.
Cao Vân cũng muốn giết chết Tư Đồ An, bất chấp mọi giá, phải xử lý gã nguy hiểm này.
Kinh Lôi nổ vang giữa thế giới bóng tối và thế giới hiện thực, xe của cục điều tra nhận được mệnh lệnh mới, không sợ sống chết xông vào trường học, giống như bất luận phải trả giá thế nào, đều phải đưa Tư Đồ An ra ngoài.
"Tổng cục đã đặt cược gì trên người hắn?"
Hội trưởng Hội Học Sinh xé rách da thịt trên người, từng quy tắc chuyện lạ của sân trường bị phát động, phàm là người bước vào trường học đều sẽ bị ảnh hưởng.
Trong căn phòng oán huyết nhục, tám cánh tay của Quỷ Thần đánh vào người đứa bé, đối phương căn bản không có ý định phản kháng, hắn nhìn Tư Đồ An chạy ra khỏi căn phòng oán hận, quay lưng về phía Cao Mệnh.
Từng sợi xích xuyên qua thân thể hắn, ký ức tử vong trong tim Cao Mệnh phảng phất như bánh răng xoay tròn với tốc độ cao, hắn nổi giận cùng Quỷ Thần tám tay đồng thời dùng sức, đem át chủ bài mà Tư Đồ An dựa vào nhất nuốt vào trong hình phòng!
Hai mắt đỏ thẫm, Cao Mệnh bị tơ máu xuyên qua, con mắt vẫn tràn ngập sát ý, hắn cùng Quỷ Thần nhai nuốt ký ức của đứa bé, nhìn thấy một mặt khác của Tư Đồ An.
Những lần tử vong làm lại của Cao Mệnh là vòng lặp thứ nhất; Cao Vân và các bạn học lớp 13 đi chuyến xe buýt tử vong của 10 năm trước, là vòng lặp thứ hai; Tư Đồ An phảng phất như bị thứ gì đó dẫn dắt, lần lượt dẫn phát sự kiện dị thườn mất khống chế, để thế giới bóng tối xâm nhập hiện thực, hình như có liên quan đến vòng lặp thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận