Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm

Chương 408: Cao Mệnh huyết nhục chi tâm

Lúc này La Đông đã không còn đường lui, cửa kính xe xuất hiện những vết rách chằng chịt, đám thây ma quái dị có hình dạng giống Cao Mệnh sẽ sớm tiếp cận.
"Ta đến cùng phải làm cái gì đây!"
La Đông không biết rõ chuyện gì đã xảy ra với Tường Sinh Vĩnh, dù sao nếu cho hắn cơ hội lựa chọn lại, hắn tuyệt đối sẽ không từ khu nhà Xương Thành tiến vào sự kiện dị thường này.
Ngồi trong buồng lái, La Đông vặn chìa khóa cắm trên xe, tiếng động cơ gầm rú cùng vô số tiếng la hét của Cao Mệnh hòa lẫn vào nhau.
Càng ngày càng nhiều Cao Mệnh tụ tập gần xe buýt, bọn chúng dường như đều đang ngăn cản La Đông lái chiếc xe này đi.
"Tất cả đều là một lũ điên, nếu như tương lai thật sự biến thành dạng này, ta tình nguyện đi làm quỷ!"
Đạp mạnh chân ga, La Đông hai tay nắm chặt tay lái, bình thường là một lập trình viên lớn tuổi "ngại ngùng hướng nội", nhưng hiện tại giống như một con quỷ có nhân cách phản xã hội bộc phát hoàn toàn, hắn lái xe buýt lao thẳng vào đám thây ma cản đường!
"Tránh ra! Tránh ra!"
La Đông không muốn giết người, cho dù là thây ma đã chết qua một lần, hắn cũng không muốn làm tổn thương đối phương, nhưng bây giờ hắn không có lựa chọn nào khác.
Chiếc xe buýt Cao Mệnh từng ngồi qua phảng phất một con dã thú đầy vết thương, rơi vào đường cùng nó buộc phải lộ ra răng nanh.
Mảnh thủy tinh nứt vỡ, đèn xe nhấp nháy trong đường hầm tối đen, phảng phất như ánh sáng phản kháng vận mệnh.
La Đông đã không còn tâm trí để suy nghĩ bất kỳ điều gì, hắn cắn chặt răng, đạp cần ga đến cùng, lái xe về phía sâu thẳm trong bóng tối.
Hắn không biết rõ phía trước có cái gì, nhưng đây là điều duy nhất hắn có thể làm lúc này.
Mang theo mùi hôi thối nồng nặc tràn vào trong xe, tiếng kêu gọi dưới đáy lòng La Đông lại càng ngày càng mãnh liệt, dường như có thứ gì đó muốn thức tỉnh.
Mưa thây vẫn tiếp tục, vách tường đường hầm dường như cũng phát sinh biến đổi, từng mạch máu thô to xuyên qua những thây ma này, phảng phất như Địa Long phun trào trên vách tường và mặt đất.
"Những thứ kia đang ngăn cản ta, bọn chúng càng không muốn để ta đi qua, chứng tỏ đường ta đi càng không có vấn đề!"
Trong mắt La Đông tràn đầy tơ máu, hắn đây là đang liều mạng, vì người nhà, vì sinh tồn.
Tốc độ xe càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt La Đông đã vượt qua vài trăm mét, tại điểm cuối cùng của từng mạch máu thô to, La Đông mơ hồ nhìn thấy một tòa điện thờ đã được mở ra.
Điện thờ kia phía dưới kết nối với mạch máu trong đường hầm, phảng phất toàn bộ đường hầm đều là một bộ phận cơ thể của nó.
Miếng vải đen che kín điện thờ rơi trên mặt đất, bên trong điện thờ còn trưng bày một bức tượng bùn cổ quái, La Đông có thể trông thấy rõ ràng sự tồn tại của nó, nhưng chỉ cần rời mắt thì sẽ quên mất tướng mạo và hình dáng của đối phương.
"Đến gần nó sẽ phát sinh chuyện rất đáng sợ, thế nhưng... Ta không có quyền lựa chọn!"
Tiếng kêu gọi trong lòng đã rõ ràng truyền vào trong tai, La Đông cũng đưa ra sự đáp lại của mình là đụng vào!
Mặc kệ nó là thứ gì, nghiền nát nó!
Xe buýt tốc độ cực nhanh, bức tượng bùn kia cũng rất đặc biệt, nó dường như nằm giữa ranh giới tồn tại và không tồn tại, khi xe buýt phi tốc đến gần, điện thờ và tượng bùn cùng nhau hư hóa.
Nếu cứ tiếp tục, xe buýt hẳn là không cách nào làm đối phương bị thương, thế nhưng cảnh tượng quỷ dị nhất đã xảy ra.
Những mạch máu thô to xâm nhập vào đáy điện thờ đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, một dòng chất lỏng có mùi máu tanh từ sâu trong vách tường đường hầm chảy ra, cưỡng ép rót vào tượng bùn trong điện thờ.
Sự hư hóa bị đình chỉ, xe buýt trực tiếp nghiền ép qua!
"Bành!"
Tiếng vang ầm ầm truyền vào trong tai La Đông, cửa kính xe toàn bộ vỡ vụn, hắn trong đầy trời mảnh vỡ trông thấy tượng bùn kia bị đụng ngã, toàn thân nó cắm đầy kính, làn da bóng loáng tựa như người sống rỉ ra máu tươi.
Càng làm cho hắn kinh ngạc, tại bên trong điện thờ, ngoài bức tượng bùn được cung phụng ở phía trên, phía dưới còn trấn áp một con rối khác được bóp nặn từ máu thịt.
Con rối kia bốn mặt tám tay, tản ra mùi máu tanh nồng nặc, vị trí trái tim bị từng cây đinh xuyên thấu, thân thể của nó hoàn toàn bị cố định trên bệ điện thờ, tùy ý cho tượng bùn hấp thu và ăn mòn.
"Huyết Nhục Tiên!"
Tim đập loạn, hai bên nảy sinh cộng hưởng, La Đông miễn cưỡng khống chế xe không đâm vào vách tường, hắn dùng tốc độ nhanh nhất nhảy xuống xe, ôm lấy pho tượng máu thịt dưới điện thờ.
Tại khoảnh khắc hắn mang bức tượng máu thịt ra khỏi điện thờ, trong khu dân cư Xương Thành đã bị tương lai ăn mòn, tất cả đồng hồ đều đình chỉ tại thời khắc này, vài giây sau mới khôi phục.
Chính trong vài giây ngắn ngủi này, La Đông quay lại xe, khởi động lại.
Theo pho tượng máu thịt tiến vào xe, chiếc xe buýt này dần dần phát sinh biến hóa, dần dần quay về dáng vẻ nhiều năm trước, La Đông lúc này mới hiểu ra, chiếc xe buýt bị mắc kẹt trong đường hầm này chính là vật dẫn ký ức của Cao Mệnh.
"Ta đã từng gặp Cao Mệnh và Huyết Nhục Quỷ Thần của hắn, pho tượng máu thịt bị đinh đâm phong ấn này hẳn là Cao Mệnh? Tất cả thây ma đều đến từ đường hầm, hẳn là căn cứ vào Huyết Nhục Tiên giả tạo ra, cho nên ký ức của bọn hắn không được đầy đủ, tồn tại sự khác biệt với Cao Mệnh chân chính."
La Đông thu được thông tin không đầy đủ, hắn chỉ có thể đi suy đoán.
Liều mạng lái xe buýt, La Đông quay đầu nhìn thoáng qua, tượng bùn bị đụng nát đang nhanh chóng khôi phục, muốn hủy diệt triệt để nó, dường như nhất định phải ở bên ngoài tử cảnh của nó mới được.
"Chuyện này đúng là nát bét."
La Đông thử giao tiếp với pho tượng máu thịt, nhưng đối phương không có chút phản ứng nào:
"Cha mẹ của Cao Mệnh bảo ta giao bức thư cho Cao Mệnh chân chính..."
Lấy ngựa chết làm ngựa sống, La Đông không có biện pháp nào khác, hắn một tay nắm chặt tay lái, dùng miệng đầy máu cắn xé mở phong thư.
Pho tượng máu thịt trước đó không có bất kỳ phản ứng nào bỗng nhiên run rẩy, La Đông phân tâm nhìn sang, bên trong phong thư chỉ có hai món đồ ! bức ảnh đang phai màu và một chiếc chìa khóa.
Trong tấm ảnh là ảnh chụp chung của ba người nhà Cao Mệnh, Cao Mệnh ngồi bên cạnh bàn nhìn chiếc bánh ga tô sinh nhật, ba ba và mẹ đứng xa xa trong góc phòng, thân thể Cao Mệnh dần dần từ đen trắng biến thành màu sắc, nhưng thân thể cha mẹ hắn lại dần dần biến thành màu đen trắng.
"Bức ảnh này dường như là một bộ phận của bức ảnh nào đó, cảm giác xung quanh Cao Mệnh trống rỗng, giữa hắn và cha mẹ hẳn là còn có người khác đứng mới đúng!"
Lật xem mặt sau của ảnh chụp, phía trên xiêu xiêu vẹo vẹo viết vài câu.
"Ngươi không cần lo lắng cho chúng ta, cũng không cần tìm kiếm chúng ta, từ hôm nay ngươi chính là gia trưởng mới, lấy được chìa khóa cửa nhà, tuyệt đối đừng quay lại nơi này."
Văn tự phía sau ảnh chụp đối với La Đông không có ý nghĩa, nhưng pho tượng máu thịt đại diện cho sinh tướng lại chậm rãi mở mắt ra, thân thể bị giam cầm nổi lên đường vân Huyết Thành quỷ dị, ý chí bị ép rơi vào ngủ say bắt đầu thức tỉnh!
Từng giọt máu tanh nồng nặc chảy ra từ tim pho tượng, nhỏ xuống mặt đất, biểu lộ của nó cực kì thống khổ.
La Đông muốn thử giúp đối phương rút đinh trên tim ra, nhưng tay hắn vừa chạm vào những chiếc đinh, đầu ngón tay liền bắt đầu khô héo, còn có những sợi tơ màu đen giống như muốn tiến vào cơ thể hắn.
La Đông rất quyết đoán, hắn trực tiếp móc ra công cụ mang theo, chém đứt khối thịt kia.
"Ta đã cố gắng hết sức, còn lại xem ý chí của nó."
La Đông hết sức chăm chú lái xe về phía trước, hắn không chú ý huyết dịch nhỏ xuống mặt đất của pho tượng máu thịt đang dần biến hóa, mùi máu tanh phiêu tán trong xe, không lâu sau, những bóng người máu me hư ảo lần lượt xuất hiện trên ghế ngồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận